Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi

Chương 289




“Hôn ước à, vậy thì hết cách.”

Hoàng thượng cùng Phượng Húc rảnh rỗi ngươi xé miếng vải ta ném cái chai, dáng vẻ quân thần tình cảm tốt đẹp.

PHƯợNG HÚC đứng lên quy củ hành lễ cáo lui: “Hoàng thượng, việc này thần không quản, mong hoàng thượng có thể minh xét.”

“Duệ vương yên tâm, Yên nhi là thê tử trẫm chỉ cho ngươi, trẫm sẽ không bạc đãi nó.”

Có những lời này của hoàng thượng Phượng Húc xem như yên tâm, vô cùng vui vẻ quỳ xuống: “Thần thay Tiêu thị tạ ơn bệ hạ.”

PHƯợNG HÚC chân trước vừa đi, chân sau hoàng thượng đến chỗ hoàng hậu kêu bà thả người.

Mặc dù hoàng hậu không hỏi vì sao đột nhiên hoàng thượng hỏi chuyện, nhưng vẫn thả Thúy Trúc ra.

Về sau tất cả mọi người đều không hiểu vì sao đột nhiên hoàng thượng lại thả Thúy Trúc, chỉ ban một đạo thánh chỉ, Ninh phi tĩnh tâm vô tạp, một lòng hướng phật, đoạn tuyệt lục dục, nay cho xuất cung, đến Miếu hoàng gia tĩnh tâm tu hành, vì Đại Tề cầu phúc, Bát hoàng tử nuôi trên danh nghĩa Hoàng Hậu.

Xuất cung tu hành, chứng tỏ Ninh phi đã bị phế, hỡn nữa vĩnh viễn không thoát thân.

Chỉ một ý chỉ như vậy, thông minh như hoàng hậu, lập tức hiểu ý, hai cung nữ đã chết kia chỉ sợ chính là bút tích của Ninh phi.

Thúy Trúc vừa ra ngoài, Tiêu Yên cũng không hỏi ai là hung thủ, nàng chỉ muốn làm sao để xuất cung, cái nơi quỷ quái này, một khác nàng cũng không muốn ở lại.

Hoàng thượng cho nàng hai lựa chọn

Một: Ngô phủ, đây là nhà mẹ đẻ của mẫu thân nàng, cũng là nhà ngoại tổ mẫu, nàng đến ở là hợp tình hợp lý.

Hai: Duệ vương phủ, đây là nhà chồng tương lai, trước khi thành thân nên tạo chút tình cảm với Duệ vương, giải tỏa gút mắc quá khứ.

Tiêu Yên thật khổ sở, trái là rắn độc, phải là ác lang, nàng có thể không chọn?

Cuối cùng nàng nhắm hai mắt chọn Duệ vương phủ, so hai cái, nàng cảm thấy torng sân Phượng Húc so với Ngô phủ vẫn sạch sẽ hơn.

Trước hết Tiêu Yên để Phượng Húc đón Thúy Trúc vẫn chưa hồi phục tinh thần ra ngoài, còn nàng ở trong cung thu dọn rồi cáo biệt “lưu luyến không rời” với Mai quý phi.

Ra khỏi cửa cung, Tiêu Yên phất phất tay, hẹn gặp lại, hoàng cung, à mà lão nương không tới nữa đâu.

Có lẽ được xuất cung nên tinh thần thoải mái buông lỏng, lâu lắm rồi nàng không có ngủ say. Sau đó là bị tức tỉnh, đường lớn kinh thành sao lại lắc lư ổ gà ổ voi thế này?