Sau khi nói xong đã muốn xoay người rời đi, nhưng vừa bước được một
bước đã bị một đôi tay mạnh mẽ giữ lại chiếc eo nhỏ, dùng sức một chút,
cả người Tiêu Yên đã ngồi trên đùi Phượng Húc, đầu áp vào ngực hắn, tư
thế thật sự rất mập mờ.
Phượng Húc nâng chén rượu đặt bên môi Tiêu Yên: “Hoàng thượng bảo
chúng ta tâm tình dưới trăng, đương nhiên bản vương không thể kháng chỉ, chắc hẳn nàng cũng không muốn.”
Tiêu Yên bĩu môi, dựa vào, còn dám nói thế, chẳng lẽ ngươi kháng chỉ còn ít lắm?
Nàng hít hương rượu, sắc mặt trầm xuống, nâng ngón tay, từ từ đẩy ly rượu ra.
“Vương gia, tiểu nữ yếu đuối, không thể so sánh với cơ thể bách độc bất xâm của ngài, rượu này, hay là ngài uống một mình đi.”
Trong mắt Phượng Húc xẹt qua một tia sáng, “Làm sao nàng biết rượu này có độc?”
Hắn thật sự đã hạ dược trong rượu, nhưng chỉ là xuân dược, hơn nữa
dược lực cũng không lớn, người có nghị lực cao một chút, nhịn một hồi
thì không sao, nhưng dược lực vẫn kéo dài vài ngày mới hết, không có
triệu chứng lạ, chỉ làm nóng cơ thể mà thôi.
Tiêu Yên cười lạnh: “Ôi chao, vương gia… thì ra ngài thật sự hạ dược, không biết là loại dược gì nhỉ, xuân dược hay mê dược?”
“Vì sao nàng không cho là bổn vương hạ độc dược?”
“Vương gia sẽ ngu như vậy?”
Sau khi nàng cùng Duệ vương tâm tình dưới trăng, trở về liền muốn
chết cho xong, nàng thật sự nghi ngờ vị Phượng Húc này, thật sự không có đầu óc hử.
Hạ xuân dược với nàng, rồi tùy tiện tìm một nam nhân tới bên cạnh lột sạch y phục, rồi diễn trò thông dâm, đây chính là tình tiết kinh điển
nhất mà các loại cung đấu với gia đấu không thể thiếu.
Danh tiết của nữ nhân cổ đại còn quan trọng hơn cả mạng sống, nhất là trong cung, nếu chuyện này xảy ra, chắn chắn không thể sống.
Loại chiêu thức ti tiện mức này Phượng Húc cũng lấy ra sử dụng, xem ra hắn hận nàng thấu xương rồi.
Tốt, ngươi đã ác như vậy, không muốn bổn cô nương vào cửa chính Duệ vương, vậy bổn cô nương càng không vào không được.
Tiêu Yên đẩy mạnh Duệ vương ra, đứng dậy, ánh mắt sắc bén nhìn hắn, kiêu ngạo hất cằm.
“Không ngờ vương gia lại hận ta tới mức này, không đợi ta gả vào Duệ
vương phủ đã muốn hại ta chết, nhưng lần này ngài nhầm rồi, Tiêu Yên ta
không phải loại người dễ bị đạp ngã như vậy.”
“Chờ ngày Phượng Húc ngươi làm tân lang, thú ta vào cửa làm vương phi, từ từ chúng ta tự có thời gian để đấu.”