Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi

Chương 166: Yến Hội Cao Trào 1




Nói là trò chơi, kỳ thật chính là lấy ra các bài tử trước đó đã chuẩn bị tốt, đưa cho chư vị thiên kim, theo như số thứ tự chính mình rút được, từng người bước ra khỏi hàng biểu diễn, biểu diễn không được liền phạt ba chén rượu.

Tiêu Yên gật đầu, nơi này người có tài nghệ còn nhiều hơn diễn viên đóng hí kịch, chư vị tiểu thư đều đang xắn tay áo lên chờ thời khắc thể hiện thân thủ.

Nói thật việc biểu diễn tài nghệ làm cho Tiêu Yên rất khó xử.

Khiêu vũ? Khẳng định không được, trong này có biết bao nhiêu quý công tử đang ngồi, Tiêu Yên dám cam đoan phải có một nửa người đã đến Thiên Hương Các xem qua nàng khiêu vũ.

Mỗi vũ giả đều có chỗ đặc biệt, chỉ cần vừa nhấc chân, có thể phân biệt ra người.

Tựa như Mạc Đình Ca, nhìn thấy thân thể của nàng liền nhận ra nàng là cô nương của Thiên Hương Các, Tiêu Yên không dám mạo hiểm như vậy.

Đánh đàn? Đừng hãm hại muội muội, đôi tay này của nàng, cũng xem như là đẹp mắt, thủy nộn xanh miết, kỳ thật chính là không hề biết đàn.

Ca hát? Thì nàng còn không bằng đánh đàn đây.

Suy đi nghĩ lại, Tiêu Yên đều thấy rối ren, cũng may nàng rút được số thứ tự ở sau, còn có thời gian để cho nàng suy nghĩ.

Tiêu Yên vân vê tấm bảng gỗ tinh xảo được làm bằng gỗ tử đàn trong tay, nhịn

không được thở dài. Hoàng cung đúng là nơi xa hoa quá mà, thứ này được chế tác tinh xảo bao nhiêu, dùng loại gỗ tốt như vậy, quả thực phung phí của trời.

Đang nhìn ra sân, đột nhiên trong tay cảm thấy trống rỗng, tấm bảng gỗ đã bị người ta cầm đi, Tiêu Yên gấp rút quay đầu nhìn sang.

Gặp Lâu Tâm Nguyệt đang cười tươi sáng, cầm trong tay trái đúng là bảng gỗ từ trong tay nàng cướp đi.

Tiêu Yên vẻ mặt lạnh nhạt nói:

“Đó là đồ của ta, phiền Lâu cô nương xem lại.”

Lâu Tâm Nguyệt thế nhưng lại trả lời:

“Cô nương nếu là người Quý phi nương nương tỉ mỉ chọn lựa, chắc hẳn tài nghệ kinh người, không bằng trước hết để cho mọi người mau mau thấy …”

Nói rồi liền đem bảng gỗ của mình nhét vào trong tay Tiêu Yên.

Tiêu Yên cúi đầu liếc mắt nhìn, hay thật, người thứ nhất, một chữ “Nhất” thật to đâm vào mắt Tiêu Yên có điểm sáng ngời.

Ai cũng biết người thứ nhất xuất hiện sẽ không có ưu thế, huống chi Lâu Tâm Nguyệt đánh cái chú ý gì, Tiêu Yên liền hiểu, nàng tất nhiên tỉ mỉ chuẩn bị một cái tiết mục, chờ người khác diễn xong, là người đến sau nhất cử đoạt được tất cả tán dương mọi người.

Đáng tiếc vận khí chính mình không tốt hết lần này tới lần khác trúng số đầu tiên, hừ, muốn cùng nàng đổi, đẩy nàng đi ra ngoài làm trò khỉ, dự định ngược lại rất tốt.