Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 341: Vương tộc dạ yến




Đi qua hai lớp cửa của đại môn Kỳ Hoa điện, người tham dự dạ yến cảm thán không thôi. Tất cả đều phải cảm thán trước kiến trúc tráng lệ, hùng vĩ của hoàng cung, tất cả các khu quý tộc cũng không có cái nào có thể sánh bằng.

Dịch Vân nhìn qua, cách bài trí trong điện tuy tráng lệ phi phàm nhưng thứ khiến chú ý nhất lại là cách bài trí quanh điện. Có cả một khoảng rừng lớn đứng sừng sững ngay bên cạnh đại điện. Trong đó cành lá thấp thoáng, các loại kỳ hoa dị thảo đua nhau nở rộ, bao quan mọt khúc hành lang u kín, với những ngọa đèn mờ nhạt, kéo dài từy phía đông nam tới đại hồ ở trung tâm. Trên mặt hồ sóng nước lăn tăn làm tăng vẻ diễm lệ cho khung cảnh

Đi vào Kỳ Hoa điện, dưới sự hướng dẫn của một người mặc trang phục quan viên, trong tiếng nhạc nhẹ nhàng tất cả khách tham dự yến tiệc đều được an bài trên các dãy bàn bốn phía đại điện. tới đây ít nhất cũng hơn trăm quý tộc của đế quốc đại diện cho các đại thế gia của đế quốc. Khi thấy các thí sinh tham dự ma đấu đại hội tiến vào, toàn bộ đồng loạt đứng dậy đón chào. Đặc biệt những người trẻ tuổi lại càng tỏ ra tích cực, thân thiện.

Bình thường dạ yến cũng là nơi tuyển chọn tốt nhất, mà trước mắt, ở đây đều là anh tài tuổi trẻ đạt thứ hạng cao tại ma đấu đại hội. Tương lai của bọn họ không thể hạn lượng, mà tất cả đều đang trong độ tuổi thích hợp nhất để lập gia đình. Đây là cơ hội khó có được, bọn họ tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Dịch Vân cùng với một vài người không hề lưu lại đây mà được đưa về hướng phía đông. Đi qua một hành lang dài tới trăm thước, cuối cùng đi qua một đại môn nữa với cánh cửa bằng gỗ lim. Tiếng nhạc du dương từ trong vọng ra cho thấy đây là một yến hội nhỏ hơn yến hội ngoài đại điện vừa rồi.

Chính giữa là dàn vũ nữ đang nhảy múa, một bên là dàn nhạc đệm, bầu không khí yến hội ở đây thanh lịch, tráng lệ cao hơn bên ngoài không chỉ một tầng.Những người ở đây đều là bá tước đé quốc trở lên, tất cả đều là tộc trưởng các đại gia tộc, không thì cũng là các đại thần quan trọng trong đế quốc.

Đến tận đây, Dịch Vân mới biết Kỳ Hoa điện chia làm hai điện. Yến hội ở đại diện bên ngoài chỉ cần có tước vị do đế quốc thụ phong hoặc là thành viên trong gia đình thuộc cao tầng các đại gia tộc là có thể tham gia, mà nội điện trước mắt hắn chỉ tổ chức riêng cho nhóm hai mươi người đứng đầu ma đấu đại hội.

Tham dự yến tiệc tại đây, tất cả đều là thành viên vương thất, các tộc trưởng của thập đại gia tộc trong đế quốc cùng các quý tộc có tước vị bá tước cao giai có dòng máu trực hệ mới có tư cách tham gia.

Đây là tầng lớp nhất lưu trong Kỳ Vũ đế quốc. Dịch Vân cùng các học viên khác bình thường cả đời cũng không cách nào với tới giai tầng này.

Mọi người tiến vào, tất cả thành viên bên trong đều ngừng lại đón họ,hiển nhiên là đã chờ đợi đã lâu. Hướng hắn đi tới chính là tam hoàng tử Cổ Lan đã mấy ngày không xuất hiện.

Cổ Lan kéo Dịch Vân ngồi xuống một chỗ, An Na cùng một số cung nữ tiến lên tiếp đón. Đề Đạt cùng một số giáo sư tiến về phía viện trưởng Kỳ Vũ Vương Gia Học Viện tán gẫu. Đây là thế giới của những người tuổi trẻ, những giáo sư như bọn họ chỉ là người cùng đi, sẽ không quấy rầy nhã hứng của các học viên.

Cổ Lan đưa chén rượu lên cười nói: "Mặc dù thiệp mời tham dự yến hội do ta cùng vương muội tụ mình đưa tới nhưng cũng không nghĩ ngươi thật sự sẽ đến. Mấy ngày nay tìm kiếm hành tung của ngươi là đại sự hạng nhất của vương thất ta. Toàn bộ vương thất đang suy đoán ngươi có thể hay không trở về trước buổi đại điển. Xem ra bây giờ cũng không cần lo lắng tới buổi lễ ngày mai nữa rồi."

Cổ Lan cười hào sảng, cũng không hỏi qua việc Dịch Vân biến mất hai lần liên tiếp, chỉ liên tục rót dầy chén rượu của hai người sau đó cùng uống cạn. Phần tính cách hào sảng này Dịch Vân rất thưởng thức, cũng tránh khỏi một phen giải thích phiền phức.

Hắn cười hỏi:" Lúc trước ngươi cùng Điển Na không hẹn mà cùng ăn chung một bữa cơm. Ta vẫn nhớ, hôm nay nàng không cùng ngươi tới đây sao?"

Cổ Lan lắc đầu, uống tiếp một chén rượu lại nói:" Điền Na thân là công chúa Vương tộc, vẻ đẹp mỹ lệ, thuần khiết từ trước đến nay nàng đều là đối tượng trong mộng của mỗi một công tử các đại thế gia. Hôm nay vương tộc dạ yến lấy các ngươi, những người có thành tích cao trong kỳ ma đấu đại hội vừa rồi làm nhân vật trung tâm, nàng mà đến tham dự yến hội này chẳng hoá ra là dành lấy vị trí trung tâm sao? Hơn nữa nàng cũng không thích bầu không khí yến hội như thế này."

Nói tới đây, Cổ Lan xoay chuyển lời nói,vỗ vai Dịch Vân, thành khẩn nói:" Từ lúc gặp mặt tới giờ người ngươi hỏi đầu tiên là nàng. Nếu ngươi thực sự quan tâm tới Điền Na, ta có thể giúp đỡ ngươi, đem sở thích của vị vương muội này nói cho ngươi, còn có thể giúp ngươi tạo ra cơ hội gặp mặt. Nếu ngươi thật sự theo đuổi nàng, cơ hội của ngươi so với đám công tử các đại thế gia chỉ biết ăn chơi kia khẳng định sẽ lớn hơn một chút. Ta dám cá ngươi sẽ giành được người đẹp."

Dịch Vân lắc đầu cười:" Ngươi nói gì vậy? Ta cùng Điền Na vẻn vẹn chỉ gặp mặt nhau đúng một lần, chỉ là cùng ăn một bữa cơm. Ta thấy nàng tính tình dịu dàng, có thể kết giao mới tuỳ tiện hỏi."

Cổ Lan nghe vậy ngạc nhiên:" Chỉ như vậy thôi?"

Dịch Vân gật đầu:" Xác thực là như vậy, ngươi cũng làm cho ta có cảm giác rất thoải mái, có thể kết giao bằng hữu, còn ý nghĩ khác cái gì cũng chưa có.

Cổ Lan giật mình sững sờ, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ có người lại nói thành viên của vương thất là "người có thể kết giao" cùng tuỳ tiện hỏi thăm. Đầu óc người này chẳng lẽ bị nước vào? Suy nghĩ của hắn thật sự nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Một lát im lặng Dịch Vân bỗng chuyển đề tài:" Yến hội lớn vậy, tất cả cao tầng của đế quốc đều tham gia, như thế nào lại không gặp người của Quang Minh giáo đình?"

Cổ Lan giật mình nói:" Ngươi hỏi đám người Hồng y chủ giáo Bố Lỗ Thác ấy hả? Bọn họ vốn cùng đi với phụ hoàng, đáng lẽ cũng tham gia yến hội này. Bỗng nhiên đại sư Tạp Lỗ Tư bỗng nhiên xuất hiện đòi phụ hoàng bồi ông ấy uống rượu. Phụ hoàng không dám đắc tội với ông ấy, cũng muốn nhân cơ hội này xây đắp mối quan hệ giữa Kỳ Vũ vương thất với ông ấy. Cứ như vậy pháp thánh Kiệt Mễ Đạt cùng Hồng y chủ giáo Bố Lỗ Thác cũng bị phụ hoàng giữ lại.

" Ai, Tạp Lỗ Tư tiên sinh không biết nghĩ gì nữa. Ông ấy làm việc tuỳ tính, chẳng có quy luật nào gây ra không ít phiền toái. Nhưng ông ấy đã đạt tới cấp bậc tinh vực, thực lực vượt xa Kiệt Mễ Đạt, chúng ta chỉ có thể mượn sức chứ không thể đắc tội, hiện tại phụ hoàng đang cùng bồi tiếp ông ấy uống rượu

Dịch Vân nghe vậy giật mình:" Tất cả Quang Minh giáo chúng đều lưu lại sao?"

Cổ Lan cười khổ:" Hồng y chủ giáo uống rượu cùng phụ hoàng trong cung, tất cả giáo chúng của Bố lỗ Thác hiển nhiên cũng phải chờ đợi một bên. Theo lễ nghĩa như vậy mới đúng nhưng Tạp Lỗ Tư tiên sinh thấy những người đó chướng mắt nên ngoại trừ Bố Lỗ Thác cùng vài thành viên tướng lãnh cao cấp của Quang Minh kỵ sĩ đoàn đèu bị duổi ra ngoài."

Hiện tại yến hội đang diễn ra, do vậy ta mới nói suy nghĩ của ông ấy đều không hợp lẽ thường, thực làm chúng ta đau đầu."

Tạp Lỗ Tư cũng xem Quang Minh giáo đình không vừa mắt, cũng đã từng chém giết vài Hồng Y đại chủ giáo, nhưng ở Kỳ Vũ đế quốc ông ta cũng không muốn cùng đám Quang Minh giáo đình triệt để trở mặt. Dù sao ông ấy cũng còn phải cố kỵ giáo hoàng Võng Tát Đốn, song phương cũng rất ăn ý.

Khẽ thở dài, Cổ Lan nghi hoặc:" Ngươi quan tâm đến đám người Bố Lỗ Thác thật là chuyện lạ, hay là có chuyện cần tìm bọn họ sao?"

Dịch Vân lắc đầu, thuận miệng đáp:" Chỉ là cùng bọn họ gặp mặt một lần, hiện giờ cao tầng đế quốc tề tụ mà chỉ thiếu mỗi giáo đồ Quang minh giáo đình nên thấy kỳ quái, thuận miệng hỏi một chút mà thôi."

Cổ Lan nghe vậy cười lớn, không hề truy hỏi. Tin tức Dịch Vân từng bị Bố lỗ Thác triệu kiến sớm đã truyền đến Kỳ Vũ vương thất nên cũng không có gì kỳ quái.

Lúc này trong lòng Dịch Vân chợt hiểu ra Tạp Lỗ Tư lấy danh nghĩa uống rượu lưu lại Bố Lỗ Thác cùng cao tầng Quang Minh giáo đình để tạo cho hắn cơ hội chạm mặt Khoa Lạc Lý một mình. Một mình hắn không thể ứng phó nổi đám cường giả của giáo đình. Đối với lần hành động này hắn càng có thêm cơ hội thành công.

Tiếng nhạc du dương lại vang lên. Trong bầu không khí thân thiện của buổi yến tiệc Dịch Vân cùng Cổ Lan chạm cốc đối ẩm. Tất cả các tộc trưởng các đại gia tộc tập trung lại, hướng Dịch Vân chúc rượu mừng hắn đạt thứ hạng cao nhất trong ma đấu đại hội.

Những người này không phải bá tước nhất phẩm của Kỳ Vũ đế quốc thì cũng là cao gia tướng lãnh trong quân đội hoặc cao tầng trong giới quan văn. Dịch Vân biết rõ, nếu hắn không đạt thứ hạng cao trong kỳ ma đấu đại hội vừa rồi thì chắc cả đời này hắn cũng không có cơ hội cùng đám người trước mặt này uống rượu

Đây là địa vị!

Đối với thế giới này thực lực mới là tiêu chuẩn duy nhất.

Hán lúc này thực lực tuy chỉ đạt lục tinh nhưng trong amứt đám đại nhân vật này tiền đồ hắn không thể hạn lượng, hắn chính là ma khí kỳ tài, bọn họ chỉ hận không thể cắn hắn một nhát vì hắn có tiềm chất vô cùng lớn.

Đứng đầu ma đấu đại hội khi mười bảy tuổi, lịch sử Kỳ Vũ đế quốc chưa từng có, điều đó đã đặt hắn ngang hàng với họ. Truyện được copy tại Truyện FULL

Rượu vào lời ra. Mọi người nói toàn truyện trên trời dưới đất, tất cả ánh mắt đều đặt trên người Dịch Vân. Lúc này hoàng tử Cổ Lan đang ngồi đây, các tộc trưởng các đại thế gia cũng đàng buông bỏ ý định. Buổi tiệc này do vương thất tổ chức, có mục đích gì thì không nói cũng biết, tất cả không phải mượn sức thiếu niên này thì còn vì cái gì?

Nhưng trước mắt, họ không thể lôi kéo người thiếu niên này được, Ít nhất khi tam hoàng tử Cổ Lan còn đang ở đây thì họ còn phải lo lắng tới việc giữ mặt mũi cho vương tộc

Kỳ Vũ vương thất đã bộc lộ rõ ý đồ chiêu mộ người thiếu niên này. Đây cũng là lý do chính để vương tộc tổ chức yến tiệc này, cũng không thể không biết tốt xấu tranh dưa ra điều kiện tranh đoạt người trước mặt chủ nhà được nên chỉ có thể tạm thời buông tha chủ ý này.

Hai khắc sau Cổ Lan đặt chén rượu xuống, đột nhiên đứng lên kề sát tai Dịch Vân thấp giọng:" Uống rượu quan trọng nhất chính là thoải mái, vô ưu. Cùng đám đại thần luôn tính toán tới lợi ích, hiệu quả này đối ẩm thật chán quá đi. Để ta dẫn bọn họ đi để ngươi hảo hảo hưởng thụ bữa tiệc khó có dịp này. Việc khác đợi sau khi đại điển kết thúc sẽ tán gẫu tiếp."

Dịch Vân giật mình sững sờ. Cổ Lan tức thì lấy lý do Vương tộc dạ yến, muốn cùng đám đại thần đế quốc ra yến hội bên ngoài, đem tất cả đám quý tộc đang vây quanh Dịch Vân đi

Hoàng tử đã mở miệng, mà đây cũng là lệ thường trong dạ yến của vương tộc, mọi người dù không nguyện ý cũng chỉ đành theo Cổ Lan ra ngoài.

Đi tới cạnh cửa, Cổ Lan bỗng lộn lại, cười mờ ám với Dịch Vân:" Không biết ngươi có phát hiện hay không, tất cả ánh mắt nữ tử ở đây đều đặt hết vào ngươi. Phần lớn bọn họ đều là gia quyến của đám đại thần mang đến, mỗi người đều mỹ mạo như hoa, ăn mặc trang điểm diêm dúa, không phải vì ngươi thì vì ai? Ngươi hiện nay là nhân vật trung tâm, ngươi quan tâm đến ai thì chỉ cần nói một câu, ngàn vạn lần đừng bỏ lỡ cơ hội."

Nói tới đây Cổ Lan kề sát tai Dịch Vân:" Trong đó đặc biệt nhất chính là Mễ Mễ Lộ, nữ học viên mạnh nhất Lai Nhân học viện, người bị ngươi đánh bại. Ánh mắt nàng dành cho ngươi khác với các nữ tử kia, vừa tò mò, vừa như coi ngươi là hồng hoang mãnh thú. Không phải ngươi đã làm chuyện gì mờ ám với người ta đó chứ?"

Dịch Vân nghe vậy mỉm cười, Cổ Lan cũng cười to mà đi.