Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 295: Lực tự bảo vệ




"Để mặc hắn phát triển thì hậu quả rất đáng sợ!" Bối Cách cảnh giác nói.

Phụ Á sửng sờ một bên, kết quả Ma Đa quá bi thảm, nàng tất nhiên hận thiếu niên kia, sao cũng không nghĩ tới nhị thúc (chú hai) lại nói thất đệ (thằng em thứ bảy) nàng đã chết? thất đệ phế vật? phỏng đoán vớ vẩn kiểu này nàng tuyệt không tin.

Nàng lắc đầu nói: "Thất đệ đã chết nhiều năm, đây là không có khả năng, nhị thúc thế nào có ý tưởng quá mức vậy chứ?"

Bối Cách biểu tình ngưng trọng: "Chỉ là linh quang chợt lóe, ta cũng không nghĩ đến thảm án năm đó ở Ái Đạt Trấn, toàn bộ trấn hơn 2000 người một đem bị đồ diệt, thủ đoạn huyết tinh, hành động dứt khoát tất phải là một thế lực quân đội lớn gây ra. Dưới tình huống đó, một hài đồng không đủ 10 tuổi làm sao chạy ra đường sống? Rồi làm sao để sinh tồn? Căn bản không đủ 1% có khả năng xảy ra.

"Ta hiện tại phải xác định để gạt bỏ ra cái không cần thiết, bảo đảm nó tuyệt không thể phát sinh mà thôi!"

Phụ Á khó hiểu, kỳ quái hỏi: "Nhị thúc vì sao nói như vậy? Tuy rằng ta không cho rằng hắn là thất đệ, nhưng nếu đúng như vậy thì đều là thân tộc huyết mạch, có cái gì không thể ngồi xuống từ từ nói chuyện, chuyện tam ca Ma Đa và A Lý Bố mặc dù có thù oán nhưng có tầng quan hệ thân nhân hẳn phải có thể hóa giải chứ?"

Lắc lắc đầu, Bối Cách thở dài nói: "Nếu hắn thật sự là đứa con hoang kia thì lý do hận thù gia tộc càng rõ, ta thật hy vọng hắn đã chết trong thảm án năm xưa, ta thật nguyện hắn sớm chết rồi đi!"

Phụ Á lẳng lặng nghe, ngôn luận quyết tuyệt như thế lại xuất phát từ nhị thúc luôn coi trọng huyết mạch gia tộc khiến lòng nàng vạn phần mơ hồ, thấy Bối Cách để lộ sự thận trọng hiếm có, hai mắt giăng đầy tơ máu, đang cúi đầu suy nghĩ sâu xa, tuy còn nghi vấn nhiều điều nhưng không dám mở miệng hỏi thêm.

Thân là thủ tịch đại trưởng lão gia tộc Lam Duy Nhĩ, mối quan hệ với gia tộc Tư Đạt Đặc tự nhiên hắn rõ ràng nhất, một đoạn hôn nhân không có tình cảm. Một hồi kết hợp ích lợi, loại chuyện này ở trong các đại gia tộc nhìn mãi quen mắt, chỉ khác biệt là gia tộc bọn họ ruồng bỏ tất cả hứa hẹn trước hôn nhân, lấy quan hệ thông gia để áp bức bên kia.

Cung cấp khoáng sản có hạn, chèn ép giá cả binh khí trên diện rộng, lấy quyền thế thế gia đứng đầu đế quốc bức bách tiểu quý tộc suy sụp, rồi còn sau này, tiểu thiếp gia tộc Tư Đạt Đặc chết bệnh còn duy nhất một đứa con trai lại bị bọn họ đạp một phát thành con hoang. Năm đó đám người Phổ Tu Tư tức giận nhưng không dám nói, đòi quyền nuôi nấng đứa con thứ bảy, sau đó hai nhà đoạn tuyệt, sinh ý lui tới thưa thớt, không ân chỉ còn oán.

Bối Cách quả thực không dám tưởng tượng, nếu cái đứa con hoang năm đó còn sống, lại có được thực lực đủ để đối kháng gia tộc bọn họ, hắn đến tột cùng sẽ "báo đáp" "ân huệ" mà gia tộc bọn họ đã ban đây?"

Nghĩ đến đây, thân hình Bối Cách khẽ run, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Phụ Á nhìn thần thái khác thường của Bối Cách, tự nhiên khẩn trương theo, trong ấn tượng của nàng chưa bao giờ thấy nhị thúc có phản ứng bất an như thế.

"Nhị thúc thật sự nghĩ xa quá, ông nội đã tra rõ thân phận thật sự của tên chết tiệt kia, mặc dù chưa rõ chân thật nhưng theo đủ loại dấu hiệu mà xem, tuyệt đối không thể là thất đệ, còn có, năm đó hắn không có tư chất tu tập đấu khí mà."

"Phế vật trong gia tộc đến nhà mẹ đẻ liền biến hóa? Quả thực là nực cười! Không hề có chút căn cứ, nhị thúc luôn luôn khôn khéo làm sao suy nghĩ đến phương hướng vốn không có khả năng như thế? Kỳ lạ!"

Đêm lạnh lẽo, Bối Cách lại liên tục đổ mồ hôi, Phụ Á lấy khăn tay đưa qua, nghĩ thầm không nói.

Màn đêm buông xuống, một mệnh lệnh cực kỳ gấp rút truyền đến quân đội gia tộc đang trú đóng bên ngoài Ái Đạt Trấn, quật mở mấy ngàn nấm mộ, oan hồn uổng mạng năm đó lại một đêm không ngủ yên.

Cùng thời gian, Kỳ Võ hoàng cung.

"Thượng tướng quân, ngươi có thể giải thích cho bổn vương việc này phát sinh như thế nào chứ?" Ngữ khí bình thản vẫn không che dấu được tức giận, đối với đệ nhất công thần, truyền kỳ tướng quân bất bại, Áo Nhĩ Ba đại đế chưa bao giờ chất vấn như thế, lần này hắn thật sự nổi giận.

Bá Nạp Đốn khom người đủ lễ tiêu chuẩn, lạnh nhạt nói: "Bệ hạ, hẳn đã sớm nghe chuyện thiếu niên quán quân đại hội lọt vào tập kích, việc này ta cũng vừa mới biết, không hề có quan hệ với gia tộc Lam Duy Nhĩ ta!"

"Buồn cười!" Áo Nhĩ Ba không lên tiếng, một lão giả bước lên một bước lớn tiếng quát.

Người có tư cách nhận chiếu đêm khuya vào hoàng cung nhất định đều là trọng thần của đế quốc.

Giờ phút này ngoại trừ Áo Nhĩ Ba và Kiệt Mễ Đạt, rồi Bá Nạp Đốn còn có tộc trưởng Khải Mễ Đề, Mã Đinh và Tát Ma tam đại thế gia, hiện tại đi ra nói chuyện chính là tộc trưởng Ngõa Cách Nhĩ gia tộc Khả Mễ Đề xưa nay nước lửa không dung với gia tộc Lam Duy Nhĩ.

Đối diện với đối thủ cạnh tranh lớn nhất của gia tộc Ngõa Cách Nhĩ đương nhiên không bỏ qua cơ hội tốt này, hắn trào phúng nói: "Có năng lực xuất động toàn bộ quân đoàn tử sĩ thực lực trên Lục giai, lại còn có thù oán sinh tử với thiếu niên kia, hiện tại trong cả thành Kỳ Võ chỉ có mỗi Lam Duy Nhĩ nhà ngươi, ngươi lại dám trước mặt bệ hạ nói cuồng, đây là tội lớn khi quân đủ tru diệt toàn tộc đó!"

Trong quan hệ chính trị, đối với kẻ địch tất cả ngôn từ khách sáo đều dư thừa, chỉ cần có lỗ hổng liền đục cho to ra rồi đập phát cho chết. Ngõa Cách Nhĩ tự nhiên am hiểu sâu xa, lời nói tàn nhẫn đến cực điểm.

Bá Nạp Đốn không thèm liếc nửa con mắt, chỉ nhíu nhíu mày cười âm hiểm nói: "Một câu xưa nói rất đúng "chó cắn người là chó không sủa", không có can đảm mới cần to tiếng, nếu có bản lĩnh ngươi liền đưa chứng cớ ra, kêu người thiếu niên kia xác nhận đi, bằng không liền ngoan ngoãn ngậm miệng chó lại. Đồng dạng chó, lòng dạ cũng chó nốt. Ngươi chia bớt chút đỉnh cho con cháu đi cho nó tốt!"

"Ngươi… quả thực là cưỡng từ đoạt lý!"

"Được rồi!" Áo Nhĩ Ba cắt đứt đối chọi giữa hai trọng thần, hai người này nói chuyện căn bản đều văng miểng tùm lum, mùi thuốc súng nồng nặc. Hắn cản Ngõa Cách Nhĩ quay đầu nhìn Bá Nạp Đốn trầm giọng hỏi: "Thượng tướng quân, bổn vương không muốn nghe dư thừa, đây là giải thích của ngươi?"

Gật gật đầu, Bá Nạp Đốn nghiêm túc nói:"Bệ hạ, trước khi chuyện này phát sinh, ta thật không biết gì cả, đây là thật sự. Chỉ là…"

"Chỉ là cái gì?"

"Chính là trực hệ đệ tử trong gia tộc ta xuất hiện một tên trộm bại hoại lấy đi hổ phù quân lệnh, bản tướng đã giam hắn lại, hiện thời đang lúc khánh điển của đế quốc không nên thấy máu, chờ lễ mừng qua đi ta sẽ lấy tộc quy đích thân xử quyết tên tai họa này, tuyệt không nương tay!"

Một lời nói hiển thị bản sắc đại tướng, bao quát cả Ngõa Cách Nhĩ, mọi người nghe xong đều sửng sốt.

Tuy rằng không có chứng cớ rõ ràng nhưng sự tồn tại của quân đoàn tử sĩ cường đại mọi người ở đây đều biết là gia tộc Lam Duy Nhĩ. Cũng biết không phải đích thân Bá Nạp Đốn hạ lệnh thì không có ai đủ quyền hạn điều động, gia tộc bọn họ thật muốn đưa thiếu niên kia vào chỗ chết, hiện tại thiếu niên tìm được đường sống trong chỗ chết, quân đoàn chết sạch.

Ý tứ đại tướng quân rất đơn giản, việc này không có liên hệ đến hắn, chỉ là một tên đệ tử trong gia tộc giận dữ làm bậy, hắn sẽ tự tay xử lý, chuyện này kết thúc.

Bá Nạp Đốn tỏ thái độ uyển chuyển thừa nhận, Ngõa Cách Nhĩ cũng vô pháp đắp lô, quay đầu nhìn Áo Nhĩ Ba ở trên.

Trầm ngâm một lúc, Áo Nhĩ Ba mở miệng: "Thượng tướng quân, ngươi là trọng thần của đế quốc, lương trụ đại thần, chỉ cần thiếu niên kia cùng Mễ Nặc viện trưởng không truy cứu, bổn vương cũng muốn đại sự hóa không, không giáng tội ngươi, chẳng qua có một việc không thể xử lý trước!"

"Quân đội tập sát quán quân Ma Đấu đại hội gây huyên náo quá lớn. Không chỉ nước ta biết mà ngay cả nước khác cũng biết, làm tổn hại uy tín Kỳ Võ đế quốc, việc này phải có người nhận trách nhiệm mới được…"

"Nghe nói phó viện trưởng Lai Nhân học viện dẫn đầu nhóm giáo sư đưa lên bảng tường trình, đó là một chi bộ đội toàn bộ là Lục tinh lĩnh vực, mặc dù đã chết hết nhưng lấy tác phong của tướng quân trước nay một quân đoàn tuyệt không chỉ có trăm người a?"

Bá Nạp Đốn sắc mặt xanh mét, đã đoán được ý đồ của Áo Nhĩ Ba: "Bẩm bệ hạ, toàn bộ Ám ảnh tử sĩ tổng cộng hơn 250 người, trừ 100 người chết hiện nay xác thực còn có hơn 150 người."

"Tốt lắm, như vậy đem toàn bộ tử sĩ còn lại giao ra đây, một quân đoàn lặng im thành lập ngoài biên chế, lấy tội danh ám sát thành viên trọng yếu của đế quốc, chọn ngày công khai xử tử. Có thể bình ổn dân tâm, cũng lấy lại uy tín cho đế quốc ta, chuyện này nên kết thúc hoàn mỹ nha!"

Mệnh lệnh vừa nói ra, tộc trưởng ba đại gia tộc còn lại mặt mày rạng rỡ mừng như điên, thở dài cảm thán. Khi bọn hắn biết được gia tộc Lam Duy Nhĩ tiềm tàng một quân đoàn thực lực toàn Lục giai, thành viên đều là tử sĩ, cả đám đều lo sợ ăn ngủ mất ngon.

Một tập đoán ám sát như vậy, không tính đến cường giả thất tinh cũng đủ thực lực tiêu diệt toàn bộ trưởng lão của tam đại gia tộc, nếu không nhờ người thiếu niên kia đưa đoàn tử sĩ này ra ánh sáng, ngày nào đó Bá Nạp Đốn dùng đối phó gia tộc bọn họ thì đại bộ phận trưởng lão làm sao ngăn cản? Chết sạch chỉ là chuyện sớm muộn thôi.

Ngõa Nhĩ Cách cười híp mắt, Áo Nhĩ Ba ra mệnh lệnh này thật đúng là trời hạn gặp mưa, bỏ xuống tảng đá lớn nằm trong lòng hắn, từ nay không cần đau đầu, hắn vui sướng nhìn Bá Nạp Đốn cười tươi như "heo" nở.

Hắn không biết khi Khiết Tây Tạp còn sống, Bá Nạp Đốn đã sớm an bày quan đoàn Ám ảnh đồ diệt gia tộc Khải Mễ Đề, thế nhưng chiến lực mạnh nhất Khiết Tây Tạp đột nhiên mất tích, kế hoạch phải tạm hoãn. Ngõa Nhĩ Cách nếu biết gia tộc thiếu chút nữa lâm nạn chỉ sợ lúc này cười không nổi đi.

Dụng ý Áo Nhĩ Ba rất rõ ràng, quân đoàn tử sĩ kia không được phép đối kháng với Cấm vệ quân của vương thất, lại còn uy hiếp đến tam đại gia tộc còn lại. Đây không phù hợp với ích lợi của đế quốc, chỉ có bảo trì tứ đại gia tộc như hiện nay mới là vương đạo. Cân bằng một điểm, vương tọa mới bảo đảm được địa vị siêu nhiên.

Cho nên, hắn tuyệt không cho phép có một thế lực có khả năng phá hư cân bằng tồn tại, nhân cơ hội này hoàn toàn diệt trừ yếu tố bất an này đi.

Đế vương tự mình ra lệnh, cũng hợp tình hợp lý, làm một chuyện ngu xuẩn khiến cho chiến lực cường đại nhất gia tộc bí mật bồi dưỡng mấy chục năm tan biến. Bá Nạp Đốn nội tâm đau như dần, lại tìm không ra lý do cự tuyệt, đành phải ảm đạm tiếp thụ.

Hội nghị chấm dứt, tất cả trọng thần rời đi, Kiệt Mễ Đạt cười nói: "Lập quốc tới nay Kỳ Võ đô thành chưa từng có phát sinh quá sự kiện tập sát thế này, thế nhưng kết quả đạt được cũng không tính là chuyện xấu."

Gật gật đầu, Áo Nhĩ Ba nói: "Ờ, nếu không có chuyện này xảy ra, ngay cả bổn vương cũng không biết gia tộc Lam Duy Nhĩ vẫn tiềm tàng quân đoàn tử sĩ kia, tổng lực hơn 250 người đó đủ diệt sạch đoàn trưởng lão các đại gia tộc. Mối họa tiềm ẩn sớm muộn cũng trở thành đối địch với mình, bây giờ trước tiên quét sạch một đường thật là chuyện tốt.

Trầm mặc một lát, Kiệt Mễ Đạt lại nói:"Bệ hạ, ta tin tưởng việc này Bá Nạp Đốn hẳn không biết, bởi nếu do hắn bố cục, tuyệt không có sai lầm thế này, nhằm vào người không nên động làm chuyện vô công đại hại ngu xuẩn, chỉ là hành động ám sát không để vương pháp vào mắt này thật sự bắt nguồn từ gia tộc Lam Duy Nhĩ. Chỉ trừng phạt bắt bọn họ giao ra tử sĩ có hay không còn hơi nhẹ, chưa đủ để khôi phục danh dự cho vương thất!"

Áo Nhĩ Ba hít một hơi rồi nói: "Tứ đại gia tộc chiếm giữ lãnh địa rộng lớn, thời gian tồn tại đã quá lâu, coi như từ thời kỳ lập quốc đến nay đã có bọn họ, ngoại trừ phạm vào tội phản quốc bằng không xử trí bọn họ nên tận lực nhẹ tay một chút, đây là di ngôn tiên vương đời thứ nhất dặn dò.

"Trừ cái đó ra, tứ đại gia tộc đều có chỗ dựa vững chắc, đặc biệt là gia tộc Lam Duy Nhĩ, ngươi chẳng lẽ đã quên cái địa phương sơ khai của gia tộc Lam Duy Nhĩ sao?"

Kiệt Mễ Đạt nghe vậy trầm ngâm, chợt ngưng trọng nói: "Cái địa phương kia phong cấm mấy trăm năm, bất luận kẻ nào cũng không được vào, nghe nói ngay cả Bá Nạp Đốn cũng không được tới gần, bọn họ còn gì trong đó chứ?"

"Khó nói…" Áo Nhĩ Ba khoát tay áo, không muốn đề cập tới đề tài này, nói thẳng: "Tóm lại, chuyện này tới đây là tốt rồi, đợi tướng quân Bá Nạp Đốn đồng ý giao tất cả tử sĩ ra. Việc này phải mau chóng tiến hành kẻo Bối Mông Đặc và Bàn Thạch công quốc chê cười, chính ngọ ngày mai lập tức xử quyết đám người tại quảng trường."

Dừng một chút, Áo Nhĩ Ba nói tiếp: "Ngoài ra, lấy nhóm giáo sư Lai Nhân học viện yêu cầu, trợ giúp thiếu niên kia đánh chết tử sĩ lập công, không để phát sinh tình huống xấu, tổng cộng bảy người khen thưởng mỗi người vạn kim tệ, liền phát mệnh lệnh xuống đi!"

Áo Nhĩ Ba đại đế nói xong, một viên quan văn kế bên viết thành chiếu lệnh, lúc này đêm đã khuya hắn đang định rời đi, thấy Kiệt Mễ Đạt trầm tư không nói, Áo Nhĩ Ba tò mò hỏi: "Làm sao vậy? Bổn vương ra hai mệnh lệnh này có gì không ổn sao?"

Bên trong toàn đế quốc Kỳ Võ, người Áo Nhĩ Ba đại đế tín nhiệm nhất không phải vương tử, công chúa thân thích, cũng không phải tộc trưởng tứ đại gia tộc, mà là Pháp Thánh Kiệt Mễ Đạt này, hắn không có dã tâm với quyền vị, cũng không có chấp niệm về phong đất phong tước, thần tử hoàn mỹ này Áo Nhĩ Ba tuyệt đối tin tưởng, thậm chí còn sâu hơn cả bản thân hắn.

Lắc lắc đầu, Kiệt Mễ Đạt suy tư nói:"Tuy nói đám người Đề Đạt ghi lại chính xác là do thiếu niên kia được trợ giúp mới có thể đánh chết hơn trăm tử sĩ, nhưng ta từng đến hiện trường điều tra, tất cả tử sĩ đều chết cùng một dạng, thương tích đầy mình, da thịt tan nát, giống như bị dụng đại hình (tra tấn nặng) nghiền nát xương cốt.

"Tính cả Đề Đạt cùng sáu gã giáo sư chuyên tu ma pháp, có một danh là Thất tinh Vũ tước, bọn họ nếu muốn đánh bại hơn một trăm tử sĩ đương nhiên không khó nhưng tuyệt đối không thể tạo thành tình cảnh tàn khốc như lò mổ này!" nguồn TruyenFull.vn

"Ý của ngươi là…"

"Ta hoài nghi… không, cơ hồ có thể khẳng định, hơn trăm tử sĩ đều không phải do đám người Lai Nhân học viện đánh bại, mà do tự thân thiếu niên kia một người tàn sát!"

Áo Nhĩ Ba nghe vậy đại chấn: "Ngươi rốt cuộc đang nói cái gì? Đây căn bản không có khả năng. Toàn bộ đều là cường giả Lục tinh, cho dù Thất tinh Vũ tước cũng phải chạy trối chết, hắn vẻn vẹn chỉ là Lục tinh cao giai mà thôi, làm sao diệt sát toàn quân đoàn tử sĩ?"

Kiệt Mễ Đạt không phản bác, nhẹ giọng nói: "Phán đoán này cũng hợp lý, cũng do đó mới càng cho thấy hắn đáng sợ, ta cho rằng toàn bộ đều sai lầm rồi, trận chung kết Ma Đấu đại hội, trận chiến với Ma Đa hắn lật ngược tình thế giành chiến thắng, giống như là kỳ tích, nhưng thật sự vẫn chưa ép được hắn xuất toàn lực ra!"

Kiệt Mễ Đạt thì thào tự nói, giọng nói mơ hồ như gió thoảng, chỉ vì ngay cả hắn cũng không thể khẳng định, âm thanh cực nhỏ Áo Nhĩ Ba cũng không nghe được.

Giữa trưa ngày hôm sau, trung tâm quảng trường Kỳ Võ thành, 150 tử sĩ bị xử quyết công khai, tin tức được truyền bá nhanh chóng, dưới ánh mắt của quần chúng quân đội đế quốc một ngày một đêm đã đem hết hung thủ quy án. Uy tín Kỳ Võ đế quốc không giảm mà tăng, cơ hồ các đại thế gia trọng thần đều đến tham dự, duy chỉ có gia tộc Lam Duy Nhĩ không đến một người, cảnh này ở trong mắt người có tâm cũng không khó nhìn ra manh mối, nhưng dù thế nào, sự kiện kinh động cả nước lần này chính thức kết thúc tốt đẹp.

Bốn ngày sau, ngoại ô Kỳ Võ, một chỗ cực kỳ ẩn mật, trước một vách núi trong tâm trận, thiếu niên chậm rãi mở mắt, con ngươi lóe sáng tia lửa tím yêu dị lướt qua bóng đêm. Trong chốc lát khí thế mênh mông như sóng vỗ bờ từng trận lan ra xa, trong vòng trăm mét cuồng phong mãnh liệt, đấu khí điên cuồng thăng cấp.

"Chỉ vẻn vẹn bốn ngày, tam hệ ma khí toàn bộ tiến vào Lục tinh đỉnh phong, khó tin được, lịch sử vạn năm duy chỉ có mình ngươi mà thôi!" Môn La tán thưởng, từng câu từng chứ đều từ tâm phát ra, tiểu đệ này nhiều lần khiến hắn kinh ngạc, tiến cảnh siêu thoát tầm tay của hắn.

"Bốn ngày sao? Còn quá một ngày so với dự định của ta." Dịch Vân đứng lên, hồng quang chợt lóe, trong tay hắn nắm một thanh ma binh đỏ rực, tiện tay một phách, hồng quang từ thân kiếm phóng ra, hai phần màu đỏ, tám phần màu tím, uy lực cường đại trảm lên vách đá. Công kích bị ma trận hấp thu thế công chưa mất đánh lên vách núi khiến cả tòa núi rung lên, vô số bụi mù, đá tảng văng tung tóe.

Môn La khó hiểu hành động đột ngột của Dịch Vân, chỉ nghe hắn lầm bầm. Nhìn kiếm trong tay, nói: "Cảnh giới Lục tinh đỉnh phong, uy lực Thất tinh lĩnh vực, tuy còn chưa rõ nhưng giờ phút này ta không cần lo lắng nữa, rốt cuộc cũng có thực lực cơ bản tự bảo vệ mình."

Lực tự bảo vệ mình?

Nghi thức phong tước tiến hành ở nơi rồng rắn lẫn lộn, ai hiện diện ai núp bóng mơ hồ không rõ, hắn tự cảm giác được thực lực Thất tinh chỉ có thể "tự bảo vệ mình"!