Cám Dỗ Ngoại Tình

Chương 188




Ấn vào video Đường Du Nhiên mất hơn mười phút để xem toàn bộ video, sau khi xem xong, Đường Du Nhiên mới phát hiện gương mặt mình đã sớm đầy nước mắt rồi.

Từng câu từng chữ Thời Ngọc Thao nói trong video giống như những nhịp trống thật mạnh đánh vào lòng Đường Du Nhiên.

Đặc biệt là lúc Thời Ngọc Thao đứng trước nhiều phóng viên như vậy để bảo vệ Đường Du Nhiên mà không chút do dự tức giận đáp trả đám phóng viên đó, cùng với câu nói cuối cùng của anh “Cô ấy là người có nhân phẩm tốt nhất, chỉ cần cô ấy bằng lòng, tôi chắc chắn cô ấy chính là người mà tôi muốn cùng chung chăn gối.”

Nước mắt Đường Du Nhiên không khống chế được mà lăn dài, rõ ràng là cô đang khóc nhưng khóe môi lại khẽ nhếch lên.

Làm sao bây giờ, Thời Ngọc Thao quả thực quá tốt, không tuân theo lẽ thường mà! Thời Ngọc Thao tốt như vậy sao cô có thể không bằng lòng được chứ.

Cô rất sẵn lòng, rất sẵn lòng mà.

Căn bản bởi vì chuyện với Khâu Thiếu Trách mà Đường Du Nhiên cho rằng bản thân không còn tin tưởng vào tình yêu nữa nhưng Thời Ngọc Thao lại cường thế tiến vào lòng cô, khiến cô lần nữa tin tưởng rằng trên thế giới vẫn còn có tình yêu.

Vẫn còn một người phá vỡ mọi quy tắc vì cô, bất chấp tất cả vì cô, thậm chí sẵn lòng mất mạng vì cô.

Gặp được Thời Ngọc Thao chắc hẳn là chuyện may mắn nhất trong cuộc đời của Đường Du Nhiên.

Advertisement

Nghĩ vậy Đường Du Nhiên mỉm cười, lau khô nước mắt, đang lướt Weibo thì nhìn thấy lời xin lỗi trên Weibo của An Lâm.

Lời xin lỗi giống như trong sách giáo khoa vậy, đầu tiên cô ta nói do đoàn làm phim quay kín, lúc đầu không nhìn thấy những thông tin trên mạng, cho nên không thể kịp thời kên tiếng làm sáng tỏ được, sau đó thừa nhận chuyện bản thân cô ta đã chia tay với Thời Ngọc Thao ba năm trước rồi, còn thay fans hâm mộ của mình nói lời xin lỗi với Đường Du Nhiên.

Đường Du Nhiên liếc nhìn lời xin lời không chút chân thành của An Lâm rồi thoát khỏi Weibo, vẻ mặt lạnh lùng hơn, những lời giải thích của cô ta chỉ có thể dùng để lừa đối fans của mình mà thôi.

Cho dù đoàn làm phim quay phim kín thì cũng không đến nỗi tịch thu điện thoại của diễn viên được.

Lúc đó sự việc náo loạn đến mức toàn mạng xã hội đều biết, An Lâm là một nhân vật của công chúng cho dù bản thân cô ta không lên mạng nhìn thấy những tin tức đó, chỉ e cũng có người khác thông báo cho An Lâm biết.

Rõ ràng An Lâm có rất nhiều cơ hội đứng ra làm sáng tỏ mọi chuyện nhưng cô ta không làm như vậy.

Đợi đến lúc Thời Ngọc Thao tổ chức họp báo với các phóng viên, trả lại tất cả sự thật, An Lâm bị công chúng ép ra mặt và đưa ra lời xin lỗi thiếu chân thành này.

Advertisement

Ánh mắt Đường Du Nhiên tối sầm, cô vốn không hề đắc tội với bất kỳ ai, hai người duy nhất mà cô căm thù, một là Khâu Thiếu Trạch đã tự sát chết rồi, còn Bạch Tiên Nhi đã rơi xuống sông, đến bây giờ vẫn không hề có chút tin tức nào, chỉ e cũng đã lành ít dữ nhiều rồi.

Hiện tại ngoại trừ An Lâm, Đường Du Nhiên không thể nghĩ ra người nào có thể hao tổn tâm sức dùng cách như vậy để hãm hại cô.

Hơn nữa nếu như Thời Ngọc Thao không tổ chức họp báo làm sáng tỏ mọi việc, vậy thì người được lợi lớn nhất trong chuyện này hẳn là An Lâm rồi.

An Lâm có đầy đủ động cơ, hơn nữa ngay từ lần đầu tiên Đường Du Nhiên gặp mặt An Lâm đã cảm nhận được lòng thù địch trên người cô ta rồi.

Chỉ là… Đường Du Nhiên nghĩ đến chuyện An Lâm đã từng vì cứu Thời Ngọc Thao mà suýt chút nữa mất mạng, lông mày đột nhiên cau lại, có chút phiền muộn đưa tay nhéo nhéo lông mày.

Có lẽ có thể bản thân cô nghĩ quá nhiều rồi… Dù sao vũng lầy trong giới giải trí cũng rất sâu, nói không chừng tất cả chỉ là ngẫu nhiên mà thôi…

Đường Du Nhiên không nghĩ đến những chuyện đau đầu này nữa, xoa xoa ấn đường, dứt khoát nằm xuống giường đi ngủ.

Thời Ngọc Thao ở trong phòng làm việc bên kia, khuôn mặt u ám, trực tiếp gọi điện cho Ứng Hạo Vũ.

Rất nhanh điện thoại đã được kết nối, giọng nói lạnh lùng của Thời Ngọc Thao lập tức vang lên: “Ứng Hạo Vũ, tìm được tên săn ảnh tuôn chuyện này ra chưa?”

Bây giờ điều quan trọng nhất là tra ra được tay săn ảnh đứng phía sau tung chuyện này ra ngoài.

“Cậu Thời, người của chúng ta vừa tìm được tay săn ảnh ở trong một khách sạn.”

Nghe thấy câu trả lời của Ứng Hạo Vũ, lông mày đang nhíu chặt của Thời Ngọc Thao giãn ra một chút, lập tức nói: “Hỏi ra được cái gì không?”

“Tay săn ảnh này rất nhát gan, chỉ dùng chút thủ đoạn đã bị dọa sợ anh ta đã khai báo toàn bộ rồi.”

“Tay săn ảnh kia nói, hôm qua đột nhiên có một số điện thoại lạ nặc danh liên hệ với anh ta, còn gửi cho anh ta một chiếc USB nữa, người gọi điện thoại đến nói cho anh ta biết chỉ cần anh ta tung những thứ trong chiếc USB kia lên mạng thì có thể nhờ chuyện này mà nhanh chóng nổi tiếng.”

“Tay săn ảnh này mở USB ra, sau khi nhìn thấy những bức ảnh trong đó đã lập tức làm theo lời của người gọi điện thoại nặc danh đó.”

“Người gọi điện thoại nặc danh kia rất thận trọng, không hề để lộ một chút thông tin dư thừa nào, lúc gọi điện thoại đến còn dùng máy thay đổi giọng nói, người của chúng ta dựa vào số điện thoại nặc danh mà tay săn ảnh kia cung cấp thì phát hiện dãy số đó đã bị hủy bỏ rồi, không điều tra được thông tin gì cả.”

“Cậu Thời, tay săn ảnh này không giống như đang nói dối.”

Thời Ngọc Thao nghe thấy những lời nói của Ứng Hạo Vũ, lông mày nhíu chặt, giọng nói trầm xuống: “Tôi biết rồi.”

Kết thúc cuộc gọi, Thời Ngọc Thao đè ấn đường đang nhảy dựng lên, trong đôi mắt đen láy ẩn chứa sự âm u khó hiểu.

Chuyện này đã quá rõ ràng rồi, mặc dù đối phương rất thận trọng, không hề để lại bất kỳ chứng cứ và điểm sơ hở nào.

Nhưng thực ra trong lòng Thời Ngọc Thao đã có đối tượng nghi ngờ rồi.

Dù sao hiện tại sẽ không có bất cứ người nào dùng cách như vậy để hãm hại Đường Du Nhiên, ngoại trừ An Lâm…

Hơn nữa An Lâm có đủ động cơ để làm ra chuyện này!

Từ nhỏ đến lớn, An Lâm không phải là người dễ dàng chịu thỏa hiệp, tất cả những thứ cô ta muốn sẽ cố gắng hết sức để tranh giành lấy.

Thời Ngọc Thao nghĩ đến đây đôi mắt càng âm u hơn, ngay sau đó điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên.

Đôi mắt âm u khó hiểu của Thời Ngọc Thao quét qua dãy số điện thoại hiển thị trên màn hình, lông mày lập tức nhíu chặt hơn.

Thật trùng hợp, người gọi đến lại là An Lâm!

Đôi mắt Thời Ngọc Thao xẹt qua cảm xúc phức tạp, sau đó ấn nút nhận máy.

Vừa đặt điện thoại bên tai, giọng nói có chút hổ thẹn của An Lâm lập tức truyền đến: “Ngọc Thao, xin lỗi anh, những chuyện trên mạng em cũng vừa mới biết được…”

Sau khi An Lâm đăng bài xin lỗi trên mạng, cô ta nghe Lâm Hiểu Hiểu nói không thể liên lạc được tay săn ảnh kia.

An Lâm quá hiểu Thời Ngọc Thao, có thù tất báo, càng không nói đến địa vị của Đường Du Nhiên trong lòng Thời Ngọc Thao quan trọng như thế nào!

Lần này bọn họ hại Đường Du Nhiên thê thảm như vậy, Thời Ngọc Thao chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua, An Lâm gọi điện tới để thăm dò anh.

Nếu bây giờ cô ta không gọi điện thoại tới, chỉ e sẽ càng để lộ bản thân cô ta đang chột dạ.

Nghĩ như vậy, An Lâm không đợi Thời Ngọc Thao lên tiếng mà tiếp tục nói: “Lúc đó em đang ở trong đoàn làm phim quay phim, không có thời gian xem điện thoại, cho nên không kịp ra mặt làm sáng tỏ chuyện đó, Thời Ngọc Thao, rất xin lỗi anh… Vừa rồi em đã đăng bài làm sáng tỏ trên Weibo rồi… Xin lỗi vì đã gây ra phiền phức cho anh và cô Đường…”

Không đợi cho An Lâm nói xong, Thời Ngọc Thao lên tiếng trực tiếp ngắt lời cô ta: “An Lâm, em cảm thấy trên thế giới này sẽ có chuyện trùng hợp như vậy sao? Những bức ảnh của anh và em đã là chuyện của mấy năm trước, nhiều năm như vậy rồi mà vẫn không bị tuồn ra, vậy mà đến lúc này lại bị tuồn ra, em không cảm thấy chuyện trùng hợp có chút kỳ quái như vậy sao?”

An Lâm không ngờ Thời Ngọc Thao không chút khách khí trực tiếp nói ra nghi ngờ trong lòng mình.

An Lâm không khỏi giật mình, ngón tay siết chặt điện thoại trong tay.

Nhưng mà im lặng vài giây, An Lâm đột nhiên bật cười, giọng nói làm ra vẻ bất đắc dĩ cầm điện thoại nói:”Ngọc Thao… Cho nên bây giờ anh đang nghi ngờ những tin tức trên mạng đều là do em cho người tuồn ra sao?”

An Lâm nói xong không đợi Thời Ngọc Thao trả lời, cảm xúc lập tức kích động tăng lên mấy đề-xi-ben, tủi thân nói: “Thời Ngọc Thao! Sao anh có thể nghĩ em như vậy chứ!”

“Từ nhỏ đến lớn em đều ở bên cạnh anh, em là người như thế nào lẽ nào anh còn không hiểu rõ sao?”

“Sao anh có thể nghĩ em xấu xa như vậy chứ!”

Thời Ngọc Thao nghe thấy những lời của An Lâm, không chút động lòng, chỉ giơ tay lên xoa xoa ấn đường đang nhíu chặt, bây giờ trong tay anh không có chứng cứ trực tiếp chứng minh là An Lâm làm, cho nên nói nhiều cũng không có tác dụng gì.

Thời Ngọc thao rũ mắt, giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên: “An Lâm, bất kể có phải là em hay không nhưng anh muốn nói với em, cho dù là ai, anh cũng không có phép người đó làm tổn thương đến Đường Du Nhiên!”

“An Lâm, bây giờ anh vẫn chưa có chứng cứ trực tiếp chứng minh chuyện này là do em làm, nhưng mà em tự giải quyết cho tốt đi.”

“Tình cảm hai mươi mấy năm, anh không muốn chúng ta ầm ĩ đến cuối cùng ngay cả bạn bè cũng không làm được đâu.”

An Lâm nghe thấy giọng nói lạnh lùng không chút tình cảm của Thời Ngọc Thao vang lên, trái tim từ trên cao rơi xuống đất, vỡ nát tan tành.

Ngón tay gắt gao nắm chặt điện thoại đến trắng bệch, hai mắt An Lâm lập tức đỏ lên, khỏe môi run rẩy gần từng tiếng nói: “Thời Ngọc Thao! Anh nói những lời này là có ý gì đây? Anh nghi ngờ em ư?”

“Thời Ngọc Thao, sao anh có thể đối xử với em như vậy chứ! Cho dù bây giờ anh không yêu em, nhưng sao anh có thể nghĩ em xấu xa như vậy chứ, lúc đó vì cứu anh mà em bất chấp cả tính mạng! Vậy mà bây giờ trong lòng anh lại nghĩ về em như vậy sao?”

“An Lâm, em từng cứu mạng anh, anh rất biết ơn, việc nào ra việc nấy, em cứu anh, anh sẽ báo đáp, anh đã nói rồi, em có thể nêu điều kiện ra anh có thể thỏa mãn em.”

Thời Ngọc Thao nói xong những lời này, giọng nói trở nên nghiêm khắc hơn: “Nhưng mà, An Lâm! Đường Du Nhiên là điểm mấu chốt của anh.”

“An Lâm, không có lần sau nữa đâu!”

Những gì nên nói Thời Ngọc Thao cũng đã nói xong rồi, lời nói vừa dứt, Thời Ngọc Thao trực tiếp cắt đứt điện thoại.

An Lâm nghe thấy tiếng tút tút tút vang lên từ đầu bên kia điện thoại, sắc mặt tức giận đến xanh mét, không thể khống chế hung hăng ném điện thoại xuống đất.

Cô ta tức giận đến gần như mất đi lý trí, chửi ầm lên: “Đường Du Nhiên đáng chết! Tất cả đều là vì Đường Du Nhiên đáng chết này! Nếu không bởi vì sự tồn tại của cô ta thì sao tôi và Thời Ngõ Thai lại đi đến bước đường như hôm nay chứ!”

Không có chứng cứ mà Thời Ngọc Thao vẫn nghi ngờ tất cả mọi chuyện đều do cô ta làm sao!

“Anh ấy để ý đến Đường Du Nhiên như vậy sao?”

“Được lắm Thời Ngọc Thao, anh càng để ý đến thì em càng muốn phá hủy cô ta!”