Nhưng hôm nay Lê Hân Đồng vô cùng muốn đi gặp cô giáo.
Bạc Diễn Thần lo lắng Khưu Khanh Khanh đó sau khi thấy Lê Hân Đồng, sẽ giống như điều tra gia phả hỏi miết, đến nỗi có thể nói ra lời gì đó không lọt tai.
Thế nên anh mới phải cùng vào.
Ban đầu nghĩ là dù sao thì Lê Hân Đồng cũng không quen Khưu Khanh Khanh, nếu như anh nhìn thấy trước có thể tránh thì tránh đi.
Ai mà biết lại có thể có thể đụng nhau đúng lúc như vậy, quay đầu
bỏ đi là phi thực tế, vậy chỉ có thể kiên trì nói hai ba câu rồi kết thúc thôi.
“Bạc tiên sinh, anh đến đây tìm tôi sao?” giọng nói của Khưu Khanh Khanh uốn éo khiến người ta nổi hết cả da gà.
Thấy biểu cảm mặt mày hớn hở của Khưu Khanh Khanh, Lê Hân Đồng không kìm được mà nhíu mày.
Phụ huynh đến tìm cô giáo không phải rất bình thường sao? Có cái gì đáng kích động.
“Mẹ ức Đồng nói muốn gặp cô giáo, thế nên tôi liền đến cùng cô
ấy.” Lời giải thích của Bạc Diễn Thần xa cách và lạnh lùng.
Thông điệp anh ấy muốn truyền đi là: Không phải tôi đặc biệt muốn đến tìm cô.
Mẹ của con trai muốn đến, tôi vì cô ấy nên mới đến.
Cô đừng có tự minh đa tình.
Nhưng đối phương lại không chỉ tự mình đa tình mà còn là người phụ nữ ngu ngốc với EQ cực thấp.
Khưu Khanh Khanh sớm đã chú ý đến cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh Bạc Diễn Thần.
Hôm nay Lê Hân Đồng mặc một
chiếc váy công sở màu be.
Thực ra nhân viên của tập đoàn Red có động phục thống nhất và đều là thương hiệu Red.
Red là thương hiệu lớn, mặc nó tự nhiên thể hiện đẳng cấp.
Nhưng Lê Hân Đồng mới đến công ty, đồng phục vẫn chưa gửi đến.
Vậy nên vẫn mặc đồ của mình.
Khưu Khanh Khanh thấy cô ấy ăn mặc bình thường còn cho rằng cô ấy là trợ lý của Bạc Diễn Thần.
Thế nên đến nhìn thẳng cũng không thèm nhìn một cái.
Ai ngờ cô gái không đáng để mắt tới này lại có thể là mẹ ruột của ức Đồng.
Sắc mặt của Khưu Khanh Khanh trở nên khó coi.
Cô ta bắt đầu dùng ánh mắt dò xét soi mói Lê Hân Đồng từ trên xuống dưới.
Nếu đã là mẹ của đứa trẻ thì tại sao thời gian dài như vậy không xuất hiện.
Không lẽ nào là vợ mới của Bạc Diễn Thần.
Không đúng nha vừa nãy lúc Bạc Diễn Thần giới thiệu rõ ràng gọi là mẹ của ức Đồng.
Chứ không phải gọi cô ấy là: Vợ của tôi.
Nói như vậy, cô gái này chắc chắn không phải là vợ của Bạc Diễn Thần.
Đoán chừng là sớm đã li hôn rồi chỉ là sinh một đứa con mà thôi.
Nghĩ đến đây, trong lòng Khưu Khanh Khanh cuối cùng cũng thoải mái một chút.
Xem ra mình vẫn còn cơ hội.
Bạc Diễn Thần thấy mặt Khưu Khanh Khanh như bảng màu biến đổi vô thường, đoán là người phụ nữ này nhất định đang tự tin tường tượng gì đó.
Thế nên lại bổ sung thêm một câu: “Sau này sẽ do vợ tôi phụ trách đưa đón
ức Đồng.”.