Ba lần bảy lượt bị cự tuyệt, mặt của Bạc Tu Duệ không nhịn được nữa rồi, hung giữ đập mạnh xuống bàn: “Xằng bậy hôn ước là chuyện lớn vô cùng, cô cho rằng cô tùy tiện nói một câu không thể tiếp tục là có thể sao? Đừng quên, khi đó hai người đã tổ chức lễ đính hôn nghiêm túc”
Lê Hân Đồng đương nhiên sẽ không quên, chính trong ngày đính hôn hôm đó đã thay đổi vận mệnh của cô.
Ngày đó bởi vì khách mời rất nhiều, cô ấy với Bạc Cảnh Hiên bị rút biết bao nhiêu là rượu, bởi
vì tửu lượng thấp nên khi kết thúc cô ấy căn là đã bất tỉnh nhân sự, sau đó ngay cả làm sao lên được xe cũng không nhớ nữa.
Cô ấy bị đánh thức bởi một cú va chạm kịch liệt, vừa mở mắt đã nhìn thấy Bạc Cảnh Hiên ngồi tại buồng lái đầu chảy nhiều máu và đã bị hôn mê.
Đầu xe bị biến dạng rất nghiêm trọng.
Hai xe bị tông phía trước bị tổn thất nghiêm trọng, đồng thời đã bốc cháy, không biết người trong xe bị thương như thế nào.
Thời gian đã rạng sáng, địa điểm
tay nạn là ở ngoại thành, xung quanh không có người, cô ấy rất kinh hoàng cũng rất sợ hãi, không dám di chuyển Bạc Cảnh Hiên càng không dám xuống xe.
Ngay lúc đó, phía sau đến một chiếc xe, trên xe xuống là mẹ của Bạc Cảnh Hiên Ngô Mỹ Tư.
Bà ta dặn tài xế cứu Bạc Cảnh Hiên từ trên xe xuống, lập tức đưa đến bệnh viện.
Trọng trách của bản thân là ở lại làm công tác tư tưởng cho Lê Hân Đồng, khuyên cô ấy đến đồn cảnh sát tự thú.
Lê Hân Đồng không biết Bạc Cảnh Hiên đâm chết người, bị
Ngô Mỹ Tư vừa khóc vừa quỳ, mềm lòng lại có thể ngớ ngẩn đồng ý đi tự thú.
Sau này cô ấy mới biết Bạc Cảnh Hiên đâm chết anh trai cùng cha khác mẹ của mình.
Cô ấy muốn phản cung nhưng Ngô Mỹ Tư bảo luật sư đem lời cho cô ấy.
Nói nếu như chuyện Bạc Cảnh Hiên đụng chết anh trai bị vạch trần, nhất định sẽ đem đến một trận sóng to gió lớn, danh dự của nhà họ Bạc bị tổn thất thì không nói, nhân tiện sẽ bị nghi ngờ Bạc Cảnh Hiên cố ý giết người để tranh đoạt tài sản.
Lê Hân Đồng cân nhắc lại nhiều lần, sau cùng quyết định tự mình gánh vác tội danh.
Không ngờ đây chỉ là bắt đầu của bi kịch.
Chuyện sau đó, Lê Hân Đồng không muốn nhớ lại nữa.
Bạc Cảnh Hiên vong ơn bội nghĩa khiến cô ấy trong lòng đã nguội lạnh, khiến cô ấy đã hoàn toàn hết hy vọng với anh ta.
Bạc Tu Duệ rõ ràng biết cô với Bạc Diễn Thần đã đăng ký kết hôn, bây giờ còn muốn lấy chuyện hôn ước ra để nói, lẽ nào muốn cô ấy lần nữa quay về bên
cạnh Bạc Cảnh Hiên.
Ông ta làm như vậy đã bảo giờ nghĩ đến cảm nhận của Bạc Diễn Thần, đã bao giờ hỏi qua ý kiến của anh ấy.
“Lễ đính hôn không ràng buộc về mặt pháp lý, tôi đã đăng kí kết hôn với Bạc Diễn Thần, bây giờ tôi là vợ hợp pháp của anh ấy.”
Lê Hân Đồng nói.
Đồng tử của Bạc Tu Duệ đột ngột co giật.
Lại có thể lấy pháp luật ra nói chuyện, người phụ nữ này quả là lợi hại, trước đây quả thật đã coi thường cô ấy.
Bạc Tu Duệ hừ lạnh một tiếng: “Nếu hai người đã là vợ chồng hợp pháp, vậy thì tại sao A Thần tại sao A Thần không dám đưa cô đến gặp tôi thậm chí đến thông báo ra bên ngoài là mình đã kết hôn cũng không dám, tôi thấy nó đối với cô chưa chắc đã là thật lòng, hoặc là nói nó lấy cô là có mục đích khác.”
Thái dương của Lê Hân Đồng đột nhiên giựt giựt hai cái.
Thật ra cô ấy cũng không biết tại sao Bạc Diễn thần phải che giấu sự thật họ đăng ký kết hôn, thậm chí ngay cả ở công ty cũng cố
găng tránh bị nghi ngờ..