Cạm Bẫy Hôn Nhân

Chương 6: Tôi muốn ly hôn




Lời nói không thèm để ý chút nào của Cố Thịnh còn hơn là khiến Sở Phàm ngớ ngẩn, có đàn ông không ngại thân thể vợ mới cưới của mình bị người ta thấy sao? Mặc dù ánh mắt của anh thu lại rất mau, không có nhìn kỹ rõ ràng, nhưng chị dâu này, anh đã từng gặp, dịu dàng động lòng người, xinh đẹp không thua những minh tinh điện ảnh nổi tiếng kia. So với Cố Thịnh đúng là một đôi trai tài gái sắc, một đôi trời đất tạo nên!

Nhưng lời lẽ như vậy, lại làm cho Tả Tình Duyệt bị thương một lần nữa, Tả Tình Duyệt hạ mi mắt xuống, trong lòng thoáng qua tia khổ sở. Một người chồng có thể dùng đêm tân hôn của cô để chơi trò chơi đổi vợ, sao có thể để ý thân thểcô có bị người khác thấy hay không?

Rõ ràng đã bị đẩy vào vực sâu, cô vẫn còn mong đợi gì?

Tả Tình Duyệt cố ý bỏ rơi sự đả kích từ lời nói của anh ta mang đến cho cô lần nữa, nhìn người đàn ông cao lớn đẹp trai, mặc trang phục thoải mái vẫn đưa lưng về phía cô, cả người Tả Tình Duyệt chui rúc vào chăn. Lúc này cô ngay cả áo lót quần lót cũng không có mặc, trong phòng có hai người đàn ông, dù Cố Thịnh muốn làm nhục cô, nhưng cô lại không thể trơ mắt nhìn mình bị làm nhục như vậy!

Cho dù tự ái đã bị chà đạp, nhưng cô vẫn muốn nhặt lên từng chút từng chút một!

Vết thương trên cổ tay cắt không quá sâu, đã không còn chảy máu, nhưng vẫn cực kỳ đau đớn, nhiều lần, đều không thể nâng lên, bộ y phục mất một khoảng thời gian vẫn không cách nào mặc vào trên người cô đàng hoàng, thân thể lạnh như băng bắt đầu toát ra mồ hôi nóng.

Cố Thịnh nhìn động tác gian nan của cô, trong mắt thoáng qua vẻ âm trầm, trong lòng lại không vui vẻ sung sướng như dự đoán.

"Phụ nữ ngốc!" Cố Thịnh khẽ nguyền rủa ra tiếng, tiến lên đoạt lấy y phục trong tay cô mặc vào cho cô. Nhưng động tác cũng không dịu dàng, mặc quần áo tử tế cho cô xong, giống như là rất chán ghét, liền lập tức tránh ra như tránh rắn bò cạp, lạnh lùng phân phó Sở Phàm, "Anh có thể tới xem thương thế của cô ta rồi!"

"Thương?" Sở Phàm giật mình xoay người, thấy người phụ nữ suy yếu tái nhợt trên giường, hung hăng trợn mắt nhìn Cố Thịnh một cái, "Tôi là bác sĩ ngoại khoa, không phải bác sĩ phụ khoa!"

Tình hình như vậy, Sở Phàm rất tự nhiên liền liên tưởng đến một vài hình ảnh mập mờ. Nhất định là lúc tân hôn Cố Thịnh quá thô bạo với chị dâu, nên đã đả thương cô, trong mắt hiện ra vẻ lúng túng, Địa phương riêng tư như vậy, sao có thể gọi anh tới chữa trị chứ?

Tả Tình Duyệt vừa nghe, cũng nhất thời hiểu ra hiểu lầm của anh ta, trên mặt lập tức đỏ bừng, cắn chặt môi. Trên thực tế, trừ cổ tay bị đau, giữa hai chân cô cũng hết sức đau đớn, chẳng qua là, những chuyện này, cô không thể để cho bất luận kẻ nào biết, nếu như Cố Thịnh biết, tất sẽ cho cô nhục nhã nhiều hơn thôi.

Cố Thịnh cũng không khỏi nhíu nhíu mày, không vui trợn mắt nhìn Tả Tình Duyệt một cái, "Cổ tay của cô ta bị thương! Anh băng bó cho cô ta đi." Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Trong đầu hiện ra những hình ảnh kiều diễm xảy ra ba ngày qua, anh quả thật trừng phạt cô không có chút thương tiếc nào, chiếm đoạt thân thể của cô. Khi nghe được ý ở ngoài lời của Sở Phàm, ánh mắt anh lóe lên, anh làm bên trong của cô bị thương sao?

Trong lòng thoáng qua vẻ thương tiếc, ánh mắt dao động ở trên người của cô. Sáng sớm hôm nay khi anh nhìn dấu vết trên người cô cũng thấy ghê sợ, nhưng một giây kế tiếp sự thương tiếc này lại bị anh đẩy ra. Anh bị gì vậy? Sao lại có thể dậy lên đồng tình với cô chứ?

Đây chính là cái anh muốn, không phải sao? Huống chi, ba ngày nay trong ấn tượng của cô, cô là bị một người đàn ông xa lạ cường bạo mà?

Sở Phàm không nói thêm gì, đi tới, khi thấy vết thương trên cổ tay của cô, sắc mặt trầm xuống. Lấy kinh nghiệm của anh, chỉ nhìn một cái, cũng biết vết thương này vì sao có, phát hiện như vậy khiến anh hết sức khiếp sợ. Trước đó bạn tốt thật là che chở đầy đủ với chị dâu, làm sao lại xảy ra chuyện như vậy?

Anh nhạy cảm nhận thấy không khí tựa hồ có chút quái dị, cũng không nói gì thêm, chỉ tự nhiên băng bó vết thương thay Tả Tình Duyệt, dặn dò vài điều chuyên nghiệp xong liền rời đi chỗ này.

Sau khi Sở Phàm rời đi, trong phòng chỉ còn dư lại đôi vợ chồng mới cưới, trầm mặc khiến không khí cả phòng có vẻ cực kỳ đè nén. Tả Tình Duyệt cảm nhận được tầm mắt của anh, trong lòng mơ hồ có dự cảm không tốt, cô biết, còn có một cơn bão táp khác đang chờ cô...

Tả Tình Duyệt nằm quay lưng lại, vừa rồi không cẩn thận nhìn vào ánh mắt Cố Thịnh, từ trong mắt anh, cô nhìn thấy vẻ khinh bỉ, trong đầu hiện ra nụ cười tàn nhẫn của anh vào đêm tân hôn, máu cả người tựa hồ đều ngưng tụ lại.

Đôi mắt lóe ra thần sắc khó đoán, anh sẽ làm nhục cô thế nào?

Tả Tình Duyệt cố gắng khiến mình kiên cường, nhưng cô phát hiện, đối mặt với người đàn ông này, cô vẫn không thể thờ ơ được. Mấy tháng này, cô hưởng thụ sự theo đuổi ân cần của anh, lọt vào trong thế công nhu tình của anh, cô đã thật yêu anh! Cô không thể không thừa nhận, người đàn ông ưu tú như Cố Thịnh, có rất ít người không yêu, nhưng, hiện tại mới phát hiện, anh căn bản là một ác ma!

Bây giờ cô có thể làm gì? Chậm rãi nhắm mắt lại, che kín nỗi đau sâu tận tim vào trong đáy mắt, cô không ngừng tự nói với mình: Tả Tình Duyệt, mày không thể bị đánh ngã!

Trong con ngươi sắc bén của Cố Thịnh thoáng qua vẻ khinh thường, cô đang trốn tránh sao? Anh thật vất vả dựng nên kế hoạch tốt như vậy, sao lại cho phép cô trốn tránh?

Ánh mắt bất động nhìn bóng lưng của cô, vẻ tàn nhẫn lại trở về trên mặt của anh, "Như thế nào? Vợ mới cưới của anh, đêm tân hôn, em có thoả mãn không? Người đàn ông kia có thỏa mãn em không?"

Dứt lời, quả nhiên thấy hai vai Tả Tình Duyệt rõ ràng run rẩy, Tả Tình Duyệt chỉ cảm thấy oanh một tiếng, trong lòng trầm xuống, rốt cuộc đã tới sao?

Tả Tình Duyệt im lặng không lên tiếng, trên thực tế, cổ họng của cô nghẹn ngào, căn bản nói không ra lời.

"Anh ta rất hài lòng phục vụ của em, không nghĩ tới thân thể của em dâm tiện như thế! Chỉ là, cũng rất có lời, dù sao ba ngày nay người phụ nữ cùng hưởng cá nước thân mật với anh cũng mang cho anh không ít vui sướng!" Cố Thịnh cố ý dùng lới nói đả thương người, nhớ tới từng chút trong ba ngày này, anh không thể không thừa nhận, dưới bề ngoài ngây thơ của cô, quả thật có một cơ thể làm cho người ta mất hồn, chỉ nghĩ đến một chút thôi, dục vọng trong thân thể của anh lại bắt đầu rục rịch chộn rộn.

Ánh mắt bỗng chốc rét lại, trong lòng Cố Thịnh thoáng qua chút không vui, đáng chết! Anh lại bị loại cảm giác này khống chế!

Dường như muốn cô càng thêm bị khắc sâu sự nhục nhã, Cố Thịnh tiến lên, mạnh mẽ kéo thân thể của cô qua, để cho mặt cô quay về phía mình, động tác thô bạo, khiến Tả Tình Duyệt không khỏi thở hốc vì kinh ngạc. Đối diện tầm mắt bén nhọn của Cố Thịnh lần nữa, cô cảm thấy tất cả đều tựa hồ là một giấc mộng.

"Anh thật hèn hạ!" Tả Tình Duyệt nhìn chằm chằm vào Cố Thịnh, anh giống như là một ác ma đi ra từ địa ngục tu la.

"Hèn hạ? Tùy cô nói thế nào cũng được, tôi đều không sao cả! Chỉ cần có thể khiến cô thống khổ là tốt rồi!" Cố Thịnh tựa hồ cũng không cảm thấy không cao hứng vì lời của cô, hèn hạ sao? Hèn hạ thì như thế nào? Cố Thịnh này từ trước đến giờ đều bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích mà!

"Tôi muốn ly hôn!" Tả Tình Duyệt lạnh lùng nói, trong lòng lại đau như vạn tên xuyên tim, không có gì tàn nhẫn hơn so với tình yêu bị tan biến! Cô không xác định mình có thể chịu đựng được sự nhục nhã của người yêu hay không, có lẽ ly hôn sẽ là lựa chọn tốt nhất!

Nhớ tới ba mẹ, bọn họ đều là người có mặt mũi ở xã hội thượng lưu, con gái mới kết hôn không lâu liền ly hôn, nhất định là đả kích trầm trọng đối với bọn họ, nhưng bây giờ cô cũng không thể nghĩ ngợi nhiều!

"Ly hôn?" Cố Thịnh cười khẽ một tiếng, giống như là nghe được chuyện cười rất lớn, trong mắt thoáng qua vẻ hung ác, "Tôi nên nói cô quá ngây thơ hay là nên nói cô quá ngu xuẩn? Cô cho là tôi sẽ đồng ý ly hôn với cô? Đừng có nằm mơ, lại nói, ba mẹ cô cũng sẽ không đồng ý cho cô ly hôn đâu!"

Tả Tình Duyệt nhìn anh cười cao thâm, trong lòng trầm xuống, trực giác như có chuyện gì đó cô không biết!

"Tại sao?" Tại sao anh lại khẳng định như vậy?