Đột nhiên bảo cô nói dối? Cô không có nói dối!
Cô còn chưa kịp giải thích rõ, một nụ hôn bá đạo liền cuốn tới, thừa dịp cô khẽ nhếch miệng, Cố Thịnh dò vào trong miệng của cô cùng cái lưỡi thơm tho của cô chơi đùa.
Hôn tới cuồng liệt lại tràn đầy nhu tình, tình cảnh này cô chưa bao giờ thể nghiệm đến. Trước khi kết hôn, nụ hôn của anh mặc dù dịu dàng nhưng là giống như ít đi mấy phần kịch tính. Anh luôn là như vậy, lý trí cùng ưu nhã nắm trong tay tất cả. Sau khi kết hôn nụ hôn của anh tràn đầy trừng phạt, mỗi một lần cũng muốn làm cho cô thương tích khắp người, thô bạo không có chút nào thương tiếc.
Nhưng nụ hôn này thì khác, giống như nhiều thêm mấy phần tình cảm, ít đi mấy phần thô bạo làm cho cô hít thở không thông, cơ hồ như bị anh hòa tan, đáng sợ hơn là cô cư nhiên cam tâm bị nụ hôn của anh hòa tan.
Cố Thịnh nhận thấy được người phụ nữ trong ngực chuyên chú, trong lòng sinh ra một cảm giác kiêu ngạo rất hài lòng, giờ phút này trên mặt cô ửng đỏ càng làm cho anh không cầm giữ được.
Hai người không biết hôn bao lâu cho đến khi Tả Tình Duyệt cảm giác được sắp hít thở không thông, Cố Thịnh rốt cuộc buông cô ra. Cô toàn thân xụi lơ ở trong ngực Cố Thịnh, anh hài hước nhìn cả khuôn mặt đã đỏ bừng của cô.
Nghĩ đến đám oanh oanh yến yến vây quanh anh, trong lòng Tả Tình Duyệt toát ra chút ghen tuông. Cô danh chánh ngôn thuận là vợ của Cố Thịnh nhưng không cách nào chắn chừng tình cảm của anh, càng thêm không có năng lực can thiệp cuộc sống riêng tư của anh!
Còn có người vợ nào đáng buồn như cô không?
Đối với phản ứng của cô, Cố Thịnh là người hiểu rõ nhất, chỉ là giờ phút này trong lòng Tả Tình Duyệt đang suy nghĩ gì, anh đều liếc thấy được, anh vuốt ve đôi môi bị hôn đến trướng hồng. Cố Thịnh cười nhẹ lên tiếng "vào giờ phút này, em là duy nhất của anh!"
Nếu đã là trò chơi thì hãy làm cho trò chơi này càng thêm chân thật, cho cô một chút tiếng nói ngọt ngào cũng không sao!
Huống chi anh tựa hồ rất hưởng thụ cảm giác nói chuyện ngọt ngào với cô.
Lòng của Tả Tình Duyệt giống như bị thứ gì đụng phải, cô là duy nhất của anh!
Hưng phấn quá mức, cô cố ý không để mắt đến ý còn lại trong câu nói " vào giờ phút này ", nếu đã quyết định tham gia trò chơi này, cô cần gì phải để ý nhiều như vậy? Chỉ cần cô hiện tại vui vẻ là được rồi!
Tả Tình Duyệt thu lại ngượng ngùng, to gan đặt tay mình lên cổ Cố Thịnh tựa như một con thiêu thân lao đầu vào lửa nóng.
Sự nhiệt tình của cô thiêu đốt Cố Thịnh, người phụ nữ trong lòng hiện tại là vợ của anh. Anh không cần thiết đi ẩn nhẫn sự vọng động của mình, chồng cùng vợ ân ái là chuyện thiên kinh địa nghĩa mà, đúng không?
Huống chi là do cô vợ nhỏ đáng yêu chủ động, anh cần gì cự tuyệt?
Khóe miệng nâng lên nụ cười, bàn tay ở trong nước kéo xuống khăn tắm bao quanh thân thể cô
Trong suối nước nóng, nhiệt độ lần nữa lên cao.
Cảm nhận được người đàn ông vận sức chờ phát động, nơi nam tính nhất của anh đang dán chặt vào nơi tư mật nhất của mình. Tả Tình Duyệt biết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì nhưng lần này cô cam tâm tình nguyện cố ý bỏ qua những quá khứ không vui kia, cô muốn nghĩ rằng hôm nay là đêm tân hôn muộn của bọn họ mà thôi.
To gan đem chính mình đến gần sát thân thể của anh. Cố Thịnh giờ phút này cũng đã gần như cực hạn, huyết dịch cả người đều ở đây kêu gào muốn anh thương yêu người phụ nữ trong lòng thật tốt, xóa đi dấu vết tối hôm qua Cận Hạo Nhiên lưu lại trên người cô. Lần này anh sẽ dịu dàng đối đãi với cô, cho cô một thể nghiệm hoàn toàn mới
Trong hồ nước nóng, đan xen tiếng thở dốc của người đàn ông cùng tiếng "ưm" của người phụ nữ. Cố Thịnh mỗi động tác cũng dịu dàng cực điểm, giống như cô là vật trân quý nhất được anh hết lòng che chở.
Tả Tình Duyệt vứt đi căng thẳng, vứt đi băn khoăn, hoàn toàn buông ra chính mình, trong một khắc bọn họ đã là hai người hạnh phúc nhất.
Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, phá vỡ kịch tính trong phòng.
Đáng chết! Cố Thịnh khẽ nguyền rủa lên tiếng, lúc này anh chỉ muốn không ngừng tiến vào người Tả Tình Duyệt, là ai không có mắt vào lúc này gọi điện thoại tới?
Tả Tình Duyệt mắc cỡ đỏ mặt ở trong lồng ngực của anh, anh còn dừng lại ở trong thân thể của cô, lúc này bị cắt đứt chắc là rất khó chịu!
Nhưng điện thoại giống như là đang thúc giục, cứ vang mãi không dứt.
"Nói không chừng có chuyện gì quan trọng", đôi tay của Tả Tình Duyệt bấm vào da của anh.
Cố Thịnh giống như là hết sức bất mãn với lời nói của cô, phía dưới dùng sức đụng vào cô, thanh âm mang theo vài phần bá đạo "anh hiện tại chỉ muốn em, em chỉ cần phụ trách cho chồng của em ăn no là tốt rồi!"
Anh muốn cô chỉ chuyên tâm vào anh mà không suy tính đến những chuyện nhàm chán khác!
Ngay cả chuyện to tát gì cũng đều muốn để sang một bên, đáng tiếc tiếng chuông chết tiệt kia, sớm biết vậy, ngay từ đầu tắt luôn điện thoại di động.
Mặt của Tả Tình Duyệt càng thêm hồng lợi hại. Mặc dù xấu hổ nhưng cô không thể không thừa nhận, khi nghe được câu nói này, trong lòng của cô chưa bao giờ thấy ngọt ngào đến vậy, giống như có một loại ảo giác, ở trong lòng anh cô là quan trọng nhất.
"Thịnh, chúng ta còn rất nhiều thời gian". Tả Tình Duyệt vân vê lồng ngực của anh, có những lời này của anh là đủ rồi. Anh là tổng giám đốc của tập đoàn Cố thị, cuộc sống của rất nhiều người đều dựa vào anh. Nhìn điện thoại reo liên tục như vậy, nhất định là xảy ra chuyện gì lớn.
Cố Thịnh dừng lại ngớ ngẩn nhíu mày, "Nếu là người phụ nữ khác tìm anh em cũng sẽ hào phóng như vậy sao?" Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Không biết vì sao anh lạimuốn thấy cô bởi vì anh mà hiện ra bộ dáng ghen tuông, thế nhưng người phụ nữ này có lúc lại trấn định được lý trí đến đáng sợ.
Tả Tình Duyệt thân thể cứng đờ, người phụ nữ khác tìm anh? Không! Cô sẽ không hào phóng như vậy đâu! Cô ghen tỵ khi bên cạnh anh có người phụ nữ khác mà cô lại bất lực không làm gì được.
Nhưng hiện tại họ đang chơi trò chơi hạnh phúc mà, nghĩ như vậy, Tả Tình Duyệt ôm thật chặt cổ của anh "không, anh là của em!"
Hôm nay anh là của một mình cô thôi đấy!
Coi như là trầm mê cũng được, luân hãm cũng tốt, hãy cho cô một giấc mơ đẹp đi!
Cố Thịnh cưng chìu, hôn lên trán cô, hết sức hài lòng phản ứng của cô.
Lấy di động bấm nút nghe, "tốt nhất có chuyện gì quan trọng, nếu không..."
Không đợi Cố Thịnh nói xong, người ở bên đầu kia, giọng nói tràn đầy nóng nảy "Tiểu Ngữ không thấy đâu cả!"
"Ông nói cái gì? "Cố Thịnh sắc mặt lập tức trầm xuống," Tiểu Ngữ không thấy? Tìm hết các nơi chưa?"
"Đã tìm khắp nơi đều không thấy."
"Lập tức phái thêm người cẩn thận tìm tiếp, nhất định phải tìm được Tiểu Ngữ." ánh mắt Cố Thịnh bắt đầu hốt hoảng.
Tả Tình Duyệt nhận thấy được vẻ mặt anh biến hóa, sắc mặt cũng nghiêm túc.
"Tiểu Ngữ thế nào? "Tả Tình Duyệt nhớ tới cô gái nhỏ thiện lương đó, trong lòng mơ hồ có dự cảm không tốt.
Cố Thịnh không để ý đến Tả Tình Duyệt, đẩy cô ra, giống như lại trở về người đàn ông bá đạo mà tàn nhẫn thường ngày. Cố Thịnh như vậy khiến trong lòng Tả Tình Duyệt đau xót, như đang ở trên thiên đường rớt xuống địa ngục.