Cải Thiên Nghịch Đạo

Chương 382: Trảm Yêu Trừ Ma Có Vấn Đề Gì Sao? (1)




Về sau, trường hạo kiếp này bị Tiên Minh trấn áp, dù cuối cùng yêu ma cũng rút khỏi Vân Châu, đi về phía tây Âm Sơn, nhưng bóng ma trong lòng người Vân Châu vẫn chưa biến mất. Có điều tên Nam Hoang Yêu Vương kia ngược lại cũng trở nên yên tĩnh không ít, ẩn núp tại Cửu U Yêu Thành, ngàn năm qua chưa từng đạp chân qua Vân Châu một bước.

Thời gian dần trôi qua, tu sĩ Vân Châu đều đã sắp quên đi hẳn, ai có thể ngờ, ở nơi này lại lần nữa nghe được danh tự tên ma đầu này chứ?

Đây là điều mà đám người trong điện đều không thể tưởng tượng được. Bây giờ là thịnh điển thu đồ đệ của tông chủ Thanh Dương tông, trưởng lão và chân truyền của các đại tiên môn đều chạy tới xem lễ. Từ đó có thể thấy được điển này long trọng đến cỡ nào, cũng cho thấy sự coi trọng của Thanh Dương tông và tứ đại tiên môn Việt quốc đối với Phương Nguyên. Ai ngờ chân truyền Âm Sơn tông thế mà lại chỉ trích người sắp bái làm môn hạ của tông chủ Thanh Dương tông, nói hắn là người gi ết chết ấu tử của Nam Hoang Yêu Vương?

Việc này làm cho mọi người trong điện đều vô cùng kinh dị, không dám tin tưởng đây là sự thật...

Thế tử của Nam Hoang Yêu Vương, đây là kẻ có thân phận gì, hơn nữa còn có bản lãnh đến cỡ nào?

Trong khi đó vị đệ tử Thanh Dương tông này, biểu hiện dù có kinh dị đi chăng nữa thì cũng chỉ có cảnh giới Luyện Khí mà thôi, hắn làm sao có thể gi ết chết thế tử của Yêu Vương được?

Thân phận và địa vị của hai người chênh lệch quá xa đi!

"Tiểu hữu Âm Sơn tông, ngươi đến Thanh Dương tông ta xem lễ, tế tông trên dưới đều dùng lễ để tiếp đón, nhưng ngươi cần phải chú ý coi lại cách nói chuyện một chút. Đừng vọng tưởng chỉ trích đệ tử tông ta, người cho rằng Thanh Dương tông ta thật sự sợ ngươi, không dám tới hỏi tội tông chủ Âm Sơn tông của các ngươi hay sao?”

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng chợt vang lên từ sâu trong đại điện. Tông chủ Thanh Dương tông Trần Huyền Ngang vào lúc này cũng đã đứng lên.

Hiện tại sắc mặt hẳn đã trở nên âm trầm, áp lực vô hình trên người hân gào thét không thôi.

"Tông chủ bớt giận, xin từ từ nghe ta nói hết!” 

Đối mặt với tông chủ Thanh Dương tông đang đè nén lửa giận, ngay cả Cam Long Kiếm cũng không. đám biểu hiện quá mức hung hăng ngang ngược.

Hắn vội vàng thi lễ một cái, sau đó mới nhẹ nhàng mở miệng nói:"Chắc hẳn chư vị cũng biết, Âm Sơn tông ta tọa trấn giữa Cửu U và Vân Châu, điều giải mâu thuẫn giữa Vân Châu và Ma Thành trong cả ngàn năm qua, cho nên Ma Thành cũng có chút vãng lai với Yêu tộc. Vị Nam Hoang Yêu Vương này là chí giao của sư tôn ta, còn ta và Yêu Soái Yêu Tướng dưới trướng 'Yêu Vương cũng có mấy phần giao tình, đôi khi cũng sẽ uống rượu luận đạo..."

"Hừ, ngươi đường đường là chân truyền tiên môn, thế mà cùng yêu ma uống rượu luận đạo sao?"

Đám người trong điện nghe thấy thế, có một số người đã bắt đầu tức giận bất bình, trong tâm thầm giận.

Mặc dù Tiên Minh bây giờ vì chống cự đại kiếp nên không cho phép các đại tiên môn và thuộc hạ yêu ma chỉ xảy ra tranh chấp đế tránh hao tổn lực lượng, hơn nữa cũng cho qua việc tu sĩ tiên môn kết giao với yêu ma. Cộng thêm rất nhiều nơi bởi vì nằm cách xa xôi chỗ ở của yêu ma, lâu ngày không gặp nhau, đã sớm quên đi đại chiến giữa yêu ma và Nhân tộc, cho nên bọn họ cũng xem việc tiên môn kết giao với yêu ma là chuyện thường tình.

Nhưng Vân Châu thì lại khác, ngàn năm trước đó, bọn họ ăn thua thiệt quá lớn dưới tay yêu ma, trong lòng vẫn còn hận thù yêu ma đến thấu xương. Một đời một đời truyền tới, có thể nói trong Cửu Châu, ngoại trừ Bá Hạ châu ra, nơi hận thù yêu ma nhất chính là Vân Châu. Mặc dũ từ ngàn năm nay, ký ức liên quan tới yêu ma đã giảm bớt không ít, nhưng khi mọi người nhắc đến yêu ma thì vẫn theo bản năng mà phẫn hận không thôi...