Cải Thiên Nghịch Đạo

Chương 381: Long Trời Lở Đất (2)




Chỉ có điều, từ khi rời khỏi Ma Tức hồ, danh vọng của hắn quá mức mạnh mẽ, nên những người kia không dám tìm đến gây chuyện mà thôi!

Hiện tại nghe thấy trong lời nói của tên đại đệ tử chân truyền Thần Tiêu phong này, tựa hồ có thâm ý riêng, đương nhiên Phương Nguyên hiểu được, nhưng cũng mặc kệ hắn.

"Ha ha, bàn về chuyện tu vi, có lẽ có chút cơ duyên, như một gốc linh dược, một viên bảo đan cũng có thể làm cho tu vi người ta tăng lên không ít. Thế. nhưng đêm qua ta cùng Đoàn sư đệ ngươi hàn huyên hồi lâu, nghe ngươi nói vị Phương Nguyên sư đệ này ở rong Ma Tức hồ chém chết Ma Ưng, trấn áp hỗn loạn, chuyện này phải có bản lĩnh thực sự, tự mình khổ luyện mới có thể làm được, không phải chỉ một câu nói đạt được cơ duyên là làm được..."

Cam Long Kiếm nghe vậy, chỉ cười một tiếng, trong lời nói dường như có ý bênh vực Phương Nguyên.

Đoàn Phi Uyên nghe vậy, vẻ mặt lộ ra có chút xấu hổ.

Tối hôm qua, hẳn bồi tiếp Cam Long Kiếm tham gia tiên yến xong, liền tháp tùng hắn trở về. Cam Long Kiếm mời hẳn ở lại uống mấy chén, đây là chuyện có mặt mũi cỡ nào chứ, nên đương nhiên hẳn sẽ không cự tuyệt, thế là hai người cùng ngắm trăng uống rượu rất lâu. Đối với một vài vấn đề Cam Long Kiếm hỏi tới, hắn cũng không chút giấu giếm, đều nói ra hết, mặc dù những vấn đề kia đều không phải là bí mật gì, tuy nhiên dù nói gần nói xa, hẳn cũng không nói tốt về Phương Nguyên được mấy câu.

"Làm sao hẳn lại biết rõ những chuyện ta từng trải qua trong Ma Tức hồ như vậy?"

Phương Nguyên cũng khẽ nhíu mày, nhìn Đoàn Phi Uyên một chút, trong lòng lập tức hiểu ra đại khái Hắn không muốn nói thêm gì nữa, liền thi lễ về phí Cam Long Kiếm một cái, nói: "Sau này nếu có cơ hội, đương nhiên phải thỉnh giáo Cam sư huynh, mong rằng Cam sư huynh sẵn lòng chỉ giáo!"

Hắn nói ra lời này, là đã có ý cáo lui.

Lúc này tất cả mọi người đang chờ xem lễ, nên đương nhiên hẳn cũng không thể đứng đây nói chuyện với Cam Long Kiếm quá nhiều.

“Chỉ giáo thì không dám nhận, có cơ hội cùng nhau luận bàn là được!”

Cam Long Kiếm nở nụ cười, nói: "Mặc dù tu vi ta hơi cao hơn ngươi một chút, nhưng Phương Nguyên sư đệ mới Luyện Khí tầng bốn đã có thể trảm yêu trừ ma, thiên tư như vậy, sao có thể coi thường chứ? Nói không chừng sau khi giao lưu một phen, người đạt được chỗ tốt lại là ta cũng nên!”

"Vị đệ tử chân truyền Âm Sơn tông này, làm sao lại nói như vậy chứ?"

Phương Nguyên lập tức cảm thấy có chút bất đắc dĩ, cũng không đáp lời, chỉ chắp tay một cái.

"Ha ha, các ngươi nói chuyện thật hợp ý, chuyện này sau này lại đàm luận là được, chớ để quá giờ!"

Dường như Vân trưởng lão cũng cảm thấy vị đệ tử chân truyền Âm Sơn tông này quá nhiều lời, nhẹ nhàng cười một tiếng, rồi đưa tay giữ bả vai Phương Nguyên, đi thẳng về phía trước.

"Ha ha, cũng sắp đến giờ rồi, mau đi làm lễ bái sư đi..."

Đám người trong điện ở chung quanh, lúc này cũng nở nụ cười, đều nhường ra một con đường phía trước.

Vậy mà Phương Nguyên đang đi đến phía trước hương án, vị đệ tử chân truyền Âm Sơn tông ở phía sau, nhìn theo bóng lưng Phương Nguyên, đột nhiên lại cười một tiếng, nói: "Phương Nguyên sư đệ chậm đã, ta còn một vấn đề, ta là người không thích ở trong tiên môn khô khan, chỉ thích du lịch thiên hạ, kết giao anh hùng cùng thế hệ. Trước đây không lâu, thời điểm ta đến Thái Nhạc thành du lịch, cũng từng nghe được truyền thuyết Phương Nguyên sư đệ một kiếm chém chết yêu ma. Bắt đầu từ lúc đó, ta đã sinh lòng muốn kết giao với ngươi, chỉ là ta cảm thấy rất ngạc nhiên, con yêu ma ngươi gi ết chết kia...”

"Tên đệ tử chân truyền Âm Sơn tông này không biết lễ phép hay sao?”

Lúc này bất kế là ai, cũng hơi nhíu mày, cảm thấy vị đệ tử chân truyền Âm Sơn tông này nói quá nhiều, không khỏi thất lễ.

Ngay cả Đoàn Phi Uyên, lúc này cũng cảm thấy có chút không ổn, vội vàng thấp giọng khuyên nhủ: “Cam sư huynh, xem lễ trước đi!"

Mà Cam Long Kiếm nghe lời này, trên mặt càng hiện lên vẻ tươi cười có phần kỳ lạ, khe khẽ lắc đầu, nói: "Xem lễ tất nhiên là phải xem, chỉ có điều trước khi xem lễ ta còn muốn hỏi một chút, chuyện Phương Nguyên sư đệ giết thế tử của Yêu Vương, còn muốn giấu diếm đến khi nào đây?” 

“Cái gì?"

Vừa nghe được câu này, tất cả mọi người tại đương trường đều ngây người, nhất thời không ai kịp phản ứng.

Đám người Đoàn Phi Uyên lại càng triệt để đứng hình, tỏ ra không hiểu nhìn Cam Long Kiếm.

Mà Phương Nguyên thì lạnh hết sống lưng, tay năm kiếm chặt hơn mấy phần.

Trong không khí tràn ngập nghỉ hoặc, bỗng nhiên Tăn trưởng lão Thần Tiêu phong chậm rãi quay đầu nhìn về phía đệ tử chân truyền Âm Sơn tông Cam Long Kiếm, vẻ mặt có chút tức giận, chậm rãi mở miệng nói: "Tiểu hữu Âm Sơn tông, đây là thịnh điển của tông ta, ngươi lại nói hươu nói vượn gì trong này?”