Cái Quỳ Này Tôi Nhận!

Chương 67




Tòa nhà quân sự.

Trong phòng thẩm vấn.

Ba người Tiêu Nghiêu được đưa vào một căn phòng để thẩm vấn. Nhưng ekip chương trình đã thông qua khoang VR để làm giảm năm giác quan của họ xuống mức thấp nhất. Vì vậy dù người ở đây đã sử dụng mọi cách nhưng đám người Tiêu Nghiêu vẫn có thể chịu đựng được hết, thậm chí còn rất nhẹ nhõm và hăng hái cảm nhận thủ đoạn của họ.

“Tôi nói cho các anh biết, các anh muốn đánh thế nào cũng được, nhưng nếu đánh chết chúng tôi thì các anh sẽ phải hối hận.” Ba người bọn họ vẫn tỏ vẻ khinh thường như cũ.

Dù sao thì chết rồi họ cũng có thể thoát ra ngoài, họ còn mong được rời khỏi đây sớm hơn nữa kìa. Ở trong này rất nhàm chán, năm giác quan đều đã được điều chỉnh giảm xuống đến mức tối thiểu, cơ thể rơi vào trạng thái tê liệt, không thể điều khiển được cả hoạt động đại tiểu tiện, đúng là kinh tởm.

Ngay cả thuốc trung thực để thẩm vấn tù nhân cũng không có tác dụng với họ, khiến người ta tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

“Chết tiệt, rốt cuộc họ là ai? Người ngoài hành tinh à? Hay là người du hành xuyên thời không?”

“Thuộc nền văn minh cao hơn sao?”

“Lúc trước họ đã dùng những từ như “góc nhìn” và “thế giới này”... Mọi người có đọc tiểu thuyết “Người trong bể cá” chưa?”

“Cái gì?”

“Là một cuốn tiểu thuyết giả tưởng do Công chúa Đồ Long viết. Bộ phim này sắp được công chiếu rồi, tuyên truyền cũng rầm rộ lắm... Tôi luôn cảm thấy có phải chúng ta giống như nhân vật chính trong đó không, thực ra chúng ta chính là những Người trong bể cá...”

Ekip chương trình thấy họ phân tích như vậy, trong lòng vừa kinh hãi vừa khϊếp sợ không thôi, Đàm Uy quay đầu đi thúc giục: “Anh K còn chưa tới sao?”

“Đạo diễn Đàm, anh K là nhân viên duy trì an ninh mạng của vương cung, chúng ta làm sao có thể cứ cần là gọi tới được ngay?”

“Nếu anh ta không đến là tôi chết mà cậu cũng phải chết đấy. Mau đi thúc giục đi. Thúc giục thế nào là chuyện của cậu.” Đàm Uy quát với trợ lý.

Trợ lý chỉ có thể lúng túng chạy đi làm việc.

...

Thế giới ảo.

Văn Châu Liên bị nhà họ Văn đuổi ra khỏi nhà, nhìn chiếc xe đột nhiên xuất hiện bên cạnh mình.

Ngay khi Văn Châu Liên vừa muốn nói chuyện thì khóe mắt chợt có ánh sáng lóe qua, cô ta nhìn sang thì thấy một vài tay săn ảnh đang lao tới, dọa cho cô ta sắc mặt trắng bệch, đầu óc trống rỗng, quay người bỏ chạy.

“Văn Châu Liên! Văn Châu Liên trả lời mấy câu đi!”

“Đừng chạy, Văn Châu Liên! Nói qua về chuyện đạo nhạc của cô đi!”

Làm sao Văn Châu Liên có thể chạy nhanh hơn thợ săn ảnh, chẳng mấy chốc mà cô ta đã bị một đống mic và ống kính máy quay vây quanh, cô ta tuyệt vọng suy sụp, nhưng kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay.

“Cút đi!” Đúng lúc này cô ta chợt nghe thấy một tiếng quát lớn.

Ngay sau đó, cô ta rơi vào một vòng tay ấm áp và mạnh mẽ. Tiếng của những tay săn ảnh đó cũng biến mất.

Cô ta ngẩng đầu lên, nhìn thấy sườn mặt của người đàn ông đẹp trai trong chiếc xe vừa rồi, những tay săn ảnh kia đều bị vệ sĩ của anh ta khống chế, máy quay cũng bị lấy đi mất.

Người đàn ông: “Xóa tất cả ảnh đi.”

Văn Châu Liên ngây người nhìn người đàn ông, vẫn chưa tỉnh hồn lại.

/???/

/NPC này là ai?/

/Còn rất đẹp trai nữa, không phải đó chứ, bây giờ lại đột nhiên phát triển tuyến tình cảm à? Nhưng ai muốn xem tuyến tình cảm của cô ta chứ?/

...

Bởi vì Tống Sư Yểu đột nhiên quyết định kết hôn nên đã gây ra sóng gió trong nhà ba mẹ nuôi của cô, lập tức khiến người nhà từ khắp nơi đang đi công tác, nghỉ phép, cua gái,... đều vội vàng chạy tới.

Giang Bạch Kỳ cũng thông báo cho ba mẹ mình trở về để đi gặp mặt nhà thông gia tương lai.

Không có tường nào gió không lọt qua được, thông tin này nhanh chóng được đám phóng viên có khứu giác rất nhạy bén đánh hơi được. Nhà họ Giang không muốn giấu giếm nên trên mạng đã nhanh chóng lan truyền các thông tin liên quan.

Danh tính của ông chủ Giang Bạch Kỳ Tập đoàn Phồn Tinh được thông báo rộng rãi.

Tag #Chuyện tình cảm của Giang Bạch Kỳ và Tống Sư Yểu lộ ra ánh sáng # cũng lên hot search.

Cư dân mạng đều choáng váng.

Trong cốt truyện của khu vui chơi đảo sinh tồn, Tống Sư Yểu đã yêu Giang Bạch Kỳ ngay từ cái nhìn đầu tiên, cả hai cũng bị nghi ngờ có quan hệ tình cảm, khiến họ có một lượng fans hâm mộ CP nhất định. Nhưng cùng lúc đó, có một đội ngũ fans CP cũng âm thầm nổi lên, đó là cặp đôi chủ tịch Tập đoàn Phồn Tinh và Công chúa Đồ Long.

Mọi người đều biết khu vui chơi đảo sinh tồn là được ông chủ thiên tài bí ẩn của Tập đoàn Phồn Tinh và các nhân viên xây dựng. Trong đó sử dụng một số lượng lớn các yếu tố từ tiểu thuyết của Công chúa Đồ Long. Các fans nguyên tác đã nhặt ra từng chi tiết một, rất trùng khớp với các chi tiết trong truyện gốc. Mọi người xem xong thì lập tức nếm được vị “đường” trong chuyện này.

Nếu không đọc kỹ từng quyển tiểu thuyết của Công chúa Đồ Long, thậm chí là đọc đi đọc lại thì ông chủ này không thể nào làm được đến mức đó, anh còn là fans nguyên tác mạnh hơn cả fans nguyên tác chân chính. Hơn nữa, theo thông tin nặc danh mà nhân viên của Tập đoàn Phồn Tinh tiết lộ thì có rất nhiều chi tiết họ không biết, kể cả hành lang bắn đạn đinh cũng đều do chính Giang Bạch Kỳ tự mình thiết kế chế tác, họ hoàn toàn không biết những chuyện này.

Vì vậy, các fans lại không khỏi ảo tưởng về chuyện ông chủ này chắc chắn rất yêu Công chúa Đồ Long. Khu vui chơi đảo sinh tồn này cũng giống như một bức thư tỏ tình của anh dành cho Công chúa Đồ Long. Hơn nữa thân phận của hai bên đều thần bí và có thực lực trâu bò, ông chủ độc thân, Công chúa Đồ Long cũng độc thân, ông chủ là thiên tài, Công chúa Đồ Long cũng là thiên tài. Vậy là càng nhiều đường đập vào mặt hơn, càng nếm đường càng thấy ngon, cảm giác tồn tại của cặp đôi này còn cao hơn Tống Sư Yểu và Giang Bạch Kỳ.

Mà bây giờ, ông chủ của Tập đoàn Phồn Tinh là Giang Bạch Kỳ, Giang Bạch Kỳ lại sắp cưới Tống Sư Yểu.

Fans CP Tinh Đồ lập tức tan nát cõi lòng.

/Ông chủ, anh đã quên công chúa Đồ Long bên hồ Đại Minh năm nào rồi sao? *Tan nát cõi lòng*/

/CP của tôi cuối cùng cũng chỉ là giấc mơ của tôi thôi, giấc mộng tan vỡ, tôi khóc đây!/

/Fans CP có thể đóng cửa được chưa? Đừng ghép CP lung tung nữa được không vậy? Người ta cũng tuyên bố rồi kìa./

/Xin hãy tha cho công chúa của tôi đi, cô ấy đang yên lành ở nhà viết sách rồi, đừng chụp nồi linh tinh, có khi cô ấy còn chả biết Giang Bạch Kỳ là ai nữa đấy./

Bởi vì Tống Sư Yểu thường đi hóng chuyện trên mạng nên khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp ở thế giới thực cũng được đọc những tin tức này thông qua góc nhìn của cô, họ đều đang mong Công chúa Đồ Long mau quay ngựa công bố sự thật làm cho khán giả trong thế giới ảo phải chấn động.

Nhưng Tống Sư Yểu vẫn luôn mỉm cười đọc tin tức, dường như cảm thấy rất thú vị, nhưng cô lại không chịu giải thích rõ khiến khán giả trong thế giới thực cũng sốt ruột đến mức tất cả những người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều bình luận một câu /Tống Sư Yểu chính là Công chúa Đồ Long/, hận không thể làm cho khán giả trong thế giới ảo có thể nhìn thấy. Thật sự quá khó chịu, chỉ muốn giúp Tống Sư Yểu quay ngựa cho nhanh, muốn người ta biết được bí mật này!

Phải im lặng giữ bí mật là chuyện khó chịu biết chừng nào! Mà khó chịu hơn nữa là họ nói ra nhưng người ta lại không thể nghe thấy!

Nhà họ Văn!

Cả nhà ba người nhìn thấy tin tức trên mạng thì biết Tống Sư Yểu thực sự muốn kết hôn với Giang Bạch Kỳ, sắc mặt của họ không được tốt cho lắm.

“Con bé mới 18 tuổi, vừa mới trưởng thành, kết hôn cái gì chứ! Quá vớ vẩn!” Văn Quốc Hoa đập bàn tức giận: “Mười tám tuổi vẫn còn là một đứa trẻ, con bé thì biết cái gì? Bây giờ mà kết hôn thì sớm muộn gì cũng phải hối hận. Tôi không đồng ý!”

“Ông không đồng ý? Ông dựa vào đâu mà không đồng ý?” Lê Hân nói, sắc mặt rất khó coi.

“Dựa vào việc tôi là...” Văn Quốc Hoa dừng lại, sắc mặt càng thêm khó coi hơn. Sau khi đi ra từ khu vui chơi đảo sinh tồn, ba người nhà bọn họ thường xuyên bị mắng nhiếc, đặc biệt là Văn Quốc Hoa. Ông ta bị chửi là mặt dày vô liêm sỉ, bất công thiên vị, hoàn toàn không có đủ tư cách để tự nhận là ba ruột của Tống Sư Yểu... Cho dù Văn Quốc Hoa có da mặt dày mà bị chửi mắng như thế thì cũng khó có thể tiếp tục nói rằng mình là ba ruột của Tống Sư Yểu nữa…

Nhưng ông ta lại không thể khống chế được mà muốn quản chuyện của Tống Sư Yểu: “Con bé chưa đủ tuổi theo quy định pháp luật, mười tám tuổi không thể kết hôn!”

Lê Hân: “Con bé không có quốc tịch của Đế quốc, ở chỗ nó mười tám tuổi là đã kết hôn được rồi.”

“Sao tôi nói câu nào là bà đốp lại câu đấy vậy? Bà có phải mẹ đẻ con bé không?” Văn Quốc Hoa bất mãn hỏi.

Lê Hân lập tức khóc ra tiếng: “Tôi có tư cách nói là mẹ con bé sao? Tôi đã nuôi một con sói mắt trắng suốt mười tám năm, còn ném cả con gái ruột của mình đi, tìm được về cũng không quý trọng, chỉ biết thiên vị cái con sói mắt trắng kia, tôi thì tính là mẹ đẻ cái gì?”

Văn Quốc Hoa lập tức á khẩu không trả lời được. Nhớ tới Văn Châu Liên, ông ta cũng thấy bực bội vô cùng, vừa đau vừa hận.

Văn Anh Đình: “Giờ chỉ có thể nhìn xem ba mẹ nuôi của em ấy có thể tỉnh táo không thôi.”

Mười tám tuổi kết hôn thật sự là quá sớm, rất nhiều đứa trẻ ở độ tuổi này vẫn chưa trưởng thành, còn chưa từng trải qua sự đời, không biết mình muốn gì đã bị một người đàn ông lừa kết hôn, sinh con, từ đó bị nhốt trong thế giới nhỏ bé, mất cơ hội trở thành một người khác để nhìn thấy một thế giới khác.

Có thể Tống Sư Yểu trưởng thành hơn những đứa trẻ khác, nhưng bây giờ vẫn còn quá sớm. Cô mới quen biết Giang Bạch Kỳ được bao lâu?

Ba mẹ nuôi của Tống Sư Yểu được người nhà họ Văn đặt hết hy vọng lên người cuối cùng cũng đã đến Đế quốc, diện mạo và gia cảnh thực sự của ba mẹ nuôi Tống Sư Yểu cuối cùng cũng được tiết lộ trước mắt khán giả.

Sau đó, họ hoàn toàn choáng váng.

Chủ yếu là bị số lượng người làm cho kinh ngạc đến hãi hùng.

Một, hai, ba, bốn, năm... mười, mười một...

Ba mẹ nuôi, anh cả, chị cả, anh hai, anh ba, anh tư, bác cả, bác dâu cả, anh họ cả, chị dâu họ cả, anh họ hai, chị họ, bác gái hai…

Một đoàn người như một đống sủi cảo liên tục đi xuống từ trên máy bay, mãi vẫn không thấy hồi kết.

Đoàn người này rõ ràng là cả một gia tộc, mà số lượng nhân khẩu trong một gia đình còn cực kỳ khổng lồ, khiến người ta nhìn thấy mà muốn làm kế hoạch hóa gia đình.

Ba mẹ Giang Bạch Kỳ đến đón nhà thông gia, chỉ riêng việc bắt tay thôi cũng mỏi nhừ, cười đến cứng mặt.

/Đợt khí thế này quá khủng bố/

/Giang Bạch Kỳ muốn lấy vợ cũng không dễ đâu/

/Kỳ Kỳ xông lên, đừng sợ! Mẹ làm hậu thuẫn cho bảo bối, hai người là trời sinh một đôi, kiếp trước kiếp này đó!/

/Ha ha ha ha ha ha, buồn cười không thể giải thích được/

/Có gì đáng cười, thảo nào trong tập này Tống Sư Yểu lại là người tốt, cũng giống như tập trước thôi, lại gặp được hoàn cảnh thuận lợi/

/Con mắt nào thấy là hoàn cảnh thuận lợi? Gia tộc nhiều người thì nhất định sẽ được cưng chiều à? Có khi còn bị xa lánh, bị bắt nạt nữa. Đừng quên vì sao bộ bàn ghế kia của cô ấy lại được thiết kế ra nhé/

/Tống Sư Yểu được gia đình này nhận nuôi không phải là do bản thân cô ấy sao? Ba nuôi nhìn cô ấy chằm chằm như tên biếи ŧɦái lâu như vậy nhưng cuối cùng lại nhận nuôi vì cô ấy là một đứa trẻ quá ngoan/

Fans CP vì Giang Bạch Kỳ mà tan nát cõi lòng. Gia tộc này có khí thế quá hung hãn, thái độ thì bất thiện, con gái bảo bối nhà mình còn trẻ đã bị người ta lừa đi mất nên tất nhiên trong lòng ai cũng không thoải mái.

Người nhà của Tống Sư Yểu đến cả một đoàn, vốn dĩ phòng bao đã hơi nhỏ nên liền thuê luôn cả một cái sảnh. Nhà họ Giang chỉ có ba người nhìn một đoàn người ở phía đối diện, trông họ cứ như mấy con gà con bị vây quanh run lẩy bẩy vô cùng đáng thương.

Sau khi nhận được cuộc gọi từ Evans và xác nhận với Tống Sư Yểu, ba mẹ nuôi của cô lập tức gọi cho toàn bộ thành viên trong gia đình, mở một cuộc họp gia đình rất nặng nề và nghiêm túc.

Tuy tài sản của nhà họ kém xa Tập đoàn Phồn Tinh nhưng lại có nhiều người nhà, những người có tài năng cũng không ít, lớn nhỏ cộng lại cũng ba mươi mấy nhân khẩu, tất cả đều là những người làm trong đủ giới, chính trị, pháp luật, giáo dục, tài chính, giải trí, y tế,...

Các thành viên làm việc trong ngành pháp luật đã tiến hành một cuộc điều tra về hoạt động kinh doanh nội bộ của Tập đoàn Phồn Tinh; các thành viên làm trong ngành truyền thông thì điều tra về những tin đồn riêng tư của gia đình Giang Bạch Kỳ; người làm trong ngành y tế thì điều tra về tình trạng sức khỏe của gia đình anh… Tóm lại trong ngoài đều đã được điều tra hết. Mặc dù thông tin thu được là chính xác, nhưng đó cũng chỉ là một phần thôi.

Nói chung thì phần cứng bên ngoài của Giang Bạch Kỳ coi như rất vượt trội, còn về phần mềm, ngoài cảm giác tồn tại quá kỳ ảo thì dường như anh cũng không có vấn đề nào khác.

Nhưng dù vậy thì cũng không có gì đảm bảo là con gái nhà họ sẽ không bị bắt nạt, bị thất vọng hoặc tổn thương! Mặc dù họ cảm thấy Tống Sư Yểu quá xuất sắc, nhưng mắt của người đàn ông đó có mù hay không lại là chuyện khác! Ai mà hiểu được đám người có tiền này thế nào?

Họ đã chuẩn bị kỹ càng, dùng thái độ đàm phán và tranh luận, khí thế hung dữ, đồng thời cũng quyết định rằng nếu nhà họ Giang dám yêu cầu Tống Sư Yểu ký thỏa thuận trước hôn nhân, trong trường hợp ly hôn sẽ phải ra đi tay trắng thì bà cụ tám mươi lăm tuổi sẽ đổ canh vào mặt Giang Bạch Kỳ trước, sau đó đám con cháu ít tuổi sẽ xông vào đánh anh tơi tả, rồi người lớn sẽ giả vờ can thiệp, nhân cơ hội đánh lén, đám luật sư ở nhà sẽ sẵn sàng tinh thần để đánh một trận với luật sư của Tập đoàn Phồn Tinh.

Kết quả…

“Tôi nắm trong tay 65% cổ phần của Tập đoàn Phồn Tinh, tất cả bằng sáng chế đứng tên tôi và tất cả két sắt bất động sản đứng tên tôi đều sẽ chuyển giao cho Sư Yểu. Nếu tôi làm điều gì có lỗi với cô ấy thì tôi sẽ ra đi tay trắng bất cứ lúc nào.” Giang Bạch Kỳ vừa mở miệng đã nói một câu như vậy cùng với một phần tài liệu, chặn tất cả lời nói của họ ở trong cổ họng.

Hai vợ chồng nhà họ Giang cũng trợn tròn mắt, không dám tin nhìn về phía Giang Bạch Kỳ. Làm gì vậy? Cưới vợ hay mời thần thánh về nhà vậy?… Mặc dù Tập đoàn Phồn Tinh có thể phát triển đi lên từ bên bờ vực phá sản hai mươi năm trước là do công lao của Giang Bạch Kỳ, những thứ kia cũng là do anh kiếm được, nhưng nếu cho hết thì cũng quá...

Nhưng họ không dám phản đối ngay trước mặt mọi người.

Tống Sư Yểu chống cằm, đôi mắt cong cong nhìn Giang Bạch Kỳ đang ngồi bên kia, trên anh người mặc bộ lễ phục.

Ánh mắt thẳng thắn hấp dẫn người khác, đôi mắt đen láy long lanh nhìn anh làm tai anh cũng bắt đầu đỏ lên. Nhưng anh vẫn phải nghiêm túc, không thể để lộ dáng vẻ thiếu chín chắn trước mặt người lớn được.

Nhưng Tống Sư Yểu lại nổi hứng trêu chọc vì thái độ đó của anh. Cô lặng lẽ duỗi chân ở dưới bàn, chạm vào mắt cá chân của Giang Bạch Kỳ.

Ngón chân từ từ trượt lên như những ngón tay, trượt đến bắp chân anh, khiến cơ bắp Giang Bạch Kỳ từ từ căng chặt, anh bắt đầu đổ mồ hôi, ngón tay trên đùi cũng từ từ cong lại.

Anh lặng lẽ dời chân ra xa, liếc nhìn cô với vẻ cầu xin.

Tống Sư Yểu cười cong mắt, không còn quấy rầy anh nữa, mà trực tiếp duỗi chân ra đặt trên đầu gối của anh.

Đầu ngón tay Giang Bạch Kỳ chạm vào mũi chân cô, đầu tiên là dời ngay đi như bị điện giật, sau đó khi nhận thấy chân cô lạnh ngắt anh lại duỗi tay ra nắm chặt chân cô.

A Kỳ à... Anh ấm áp quá. Dù là tay anh hay con người anh đều rất ấm áp.