Cái Cớ Để Yêu Em

Chương 10




8h sáng tại lớp học

Nó vừa nhìn thấy Vân khải liền gọi lớn

- ê khải đợi tôi với

Khải nghe vậy nhìn quanh quẩn chẳng thấy ai rồi cũng đứng lại

- cậu gọi tôi à

- không lẽ tôi gọi cái con ma đứng sau cậu

- hả

- tôi đùa đấy trả áo cho cậu nè

- à không cần đâu tôi còn nhiều đồ khác mà

- nhưng áo cậu tôi cũng đâu có mặc được với lại tôi đã giặt nhưng chắc sẽ không được như cũ đâu nếu cần tôi sẽ trả tiền để cậu mua chiếc khác

- không sao đâu

- vậy tôi đi trước nha

- ừ

Trưa hôm đó tại căng tin của trường nó vừa ngồi xuống bàn thì một xuất cơm lớn được đặt xuống nó ngửng lên thì thấy Lâm

- lại gì nữa đây

- cơm trưa

- tôi không ăn

- sao cái gì tôi mua cô cũng không ăn vậy sợ tôi bỏ thuốc độc vào à

- không chỉ tại tôi không thích ăn chúng mà thôi

- thế cô ăn gì

Nó cầm cái bánh plan trên tay cùng lọ sữa chua

- tôi thích cái này hơn à cậu có có ăn phần đó không cho tôi luôn nhá

- ừ tùy thích thì cứ lấy

Ăn xong nó qua chỗ Trung

- ê cậu có ăn bánh đó không cho tôi nhá

- không đi mà xin nhà bếp ý

- nhưng mỗi người chỉ được lấy 1 lần thôi

- của cậu ăn rồi còn đòi cái gì nữa

- nhưng mà tôi còn đói

- vậy qua chỗ của Lâm mà xin

- của cậu ta tôi cũng ăn hết rồi

- cái gì cô là con heo à ăn 2 phần rồi còn bảo chưa nó đấy là sáng nay tôi thấy cô ăn nhiều pizza lắm rồi mà nói chung là tôi không cho đâu để yên cho tôi ăn

- đồ bủn xỉn

Nói xong nó lại qua chỗ Nam

- ê cho tôi cái bánh này nhá

- nhưng đó là đồ tráng miệng của anh mà

- đi mà tôi đói

- ồ vậy lấy đi

-Thank you sao tôi xin ai họ cũng cho chỉ có con cua đó là không cho

- em nói Trung hả nói vậy không sợ nó nghe thấy à

- cậu ta ở tuốt bàn kia sao mà nghe thấy được

- tôi đang định cho cô cái bánh vì thấy cô xin xỏ kể lể quá nhưng thấy cô bây giờ cứng họng lắm chắc ăn no rồi không cần cái bánh này đâu nhỉ

Con nhỏ ghé sát vào tai Nam nói nhỏ

- sao cậu ta qua mà cậu không bảo tôi

Nói xong nó e hèm 1 cái rồi quay ra nói với Trung

- bạn Trung ăn nhiều vào để mau lớn rồi còn qua Thái nữa

- cô

Nó cười hì hì 2 tiếng rồi bỏ đi mất hút nó sợ ở lại đó rồi lại chịu trận của Trung. Nó đi được 1 hồi rồi lại quay lại lấy cái bánh trên bàn trong phần ăn của Nam rồi rựt luôn cái bánh trong tay của Trung mà chạy

- đằng nào cậu chả không ăn tôi ăn dùm cho đỡ lãng phí

Đợi nó đi hẳn Trung mới nói với Nam - cậu xúc tiến cái chuyện kia nhanh đi tôi sắp chịu hết nổi cô ta rồi

- hả à ừ cái gì thì cũng phải có trình tự chứ đợi cô ta quen dần đi rồi sớm muộn chuyện này cũng xong thôi mà

- nhưng mà tôi tức lắm cứ để cô ta như thế à

- tức thì chọc lại cô ta đi cậu thiếu gì cách à mai học thể dục đấy tiện thế còn gì thế mạnh của cậu có vao nhiêu thì mang hết ra xả một lần cho hết tức

Tại lớp học nó nhìn thấy Vân Khải nên chạy lại đặt 1 cái bánh lên bàn rồi bảo

- tôi trả cho cậu bằng cái này thay lời cảm ơn đi

- hả

- sao lần nào cậu chào tôi cũng bằng cái từ hả vậy bộ cậu ít nói lắm hả

- đâu có tại cậu cứ xuất hiện bất ngờ rồi nói 1 tràng dài tôi có hiểu gì đâu

- à ra vậy thế tôi xin lỗi sau này sẽ chú ý hơn

Sáng ngày thứ 6 nó ở trường. Tại sân bóng rổ nó đang đi thì thấy mọi người kéo nhau chạy về sân chính có cả mấy người của lớp khác cũng đến xem nó tò mò nên cũng đi theo đến nơi thì mới biết sắp có trận đấu 3:3 diễn ra, nó đang đứng đờ người ở đó thì có quả bóng bay thẳng về phía nó Nam định ra đỡ để ghi điểm với nàng nhưng không may cho cậu ta vì Vân Khải gần đó hơn nên đỡ kịp nếu không mặt nó không biết sẽ ra cái gì nữa hoặc có khi bây giờ nó đang bất tỉnh nhân sự cũng nên