Nữ Phụ Là Không Bao Giờ Có Thể Đấu Lại Các Nam Chính!

Chương 7-2: Cái màng mỏng bị phá một cách lãng xẹt, làm sao để rút ra? (2)




Vu Dịch vừa bế Hoa Vân Tích ra ngoài, định rẽ qua hành lang sang phải đến nhà gửi xe thì thấy giáo viên phòng y tế đang tới gần, hắn buộc phải chuyển hướng đi ngược lại sang trái. Nhưng bất ngờ ở ngã rẽ lại thấy một đoàn học sinh đi từ trên cầu thang xuống, hắn vội rụt người lại. Vu Dịch không còn cách nào khác, hắn vòng tay siết chặt Hoa Vân Tích vào lòng, nhìn bụi hoa cành cứng rậm rạp chiều ngang quá rộng mà nuốt nước bọt sợ nhảy không qua được, nhưng tiến thoái lưỡng nan, không nhảy không được! Vu Dịch quyết định dùng hết sức nhào lên phía trước. Có lẽ trời thương hoặc đại loại như thế, cả hai đã nhào qua được. Nhưng mà lại ngã chổng vó xuống đất, Vu Dịch đè cái uỵch lên Hoa Vân Tích, nơi nào đó cũng xuyên mạnh vào sâu đến không thể sâu hơn được nữa.

Hoa Vân Tích run rẩy ôm chặt Vu Dịch gắng nhịn không thét lên, trán đổ mồ hôi lạnh. Cô giờ mới biết thì ra làm chuyện ấy mà lại có thể như phim hành động rượt đuổi thế này. Sao lại có thể có người nhọ như cô.

“Chúng ta như trẻ sinh đôi bị dị tật gắn liền cơ thể với nhau vậy.” Vu Dịch cảm thán.

“Nói nhảm! Làm gì có trẻ sinh đôi nào lại nối liền cái nơi tư mật đó với nhau chứ!?”

“Haha.”

Hai người không có thời gian chậm chạp ngồi đấy, Vu Dịch bảo Hoa Vân Tích kẹp chặt đầu gồi vào hông hắn và ôm vai hắn đừng có buông lỏng, còn hắn thì ôm cô bò men theo bụi hoa, để bụi hoa che chắn tránh bị mấy người kia để ý. Cuối cùng cũng đến được chỗ để xe. Lập tức vào xe lái luôn không chậm một giây. Cửa sau của thư viện nằm ở đường cụt của nhà xe.

Đến tới cửa sau bệnh viện, Vu Dịch gọi điện yêu cầu quản lý thư viện không được lại chỗ hắn hay ngồi. Dục vọng của hắn đang căng đầy vì những ma sát vụn vặt nãy giờ, hắn muốn nhanh chóng để có thể cử động được trong người cô cô gái này, nhịn từ hôm qua tới giờ cũng đã sắp tới giới hạn tận cùng của hắn rồi.

Hắn cởi áo sơ mi ra đặt Hoa Vân Tích nằm lên đó, Vu Dịch cũng vội vàng cởi áo sơ mi của cô ra lấy ống tay buộc hai cổ tay cô lại. Hoa Vân Tích khó hiểu hỏi: “Sao thầy lại buộc tay em lại?”

Ngu ngốc! Không buộc tay em lại, lát nữa em đẩy tôi ra chạy đi tôi biết làm sao để tiêu trừ dục vọng?

Nhưng Vu Dịch chỉ nghĩ trong đầu chứ không đáp lại Hoa Vân Tích. Hắn cúi đầu ngậm lấy một bên nụ hoa trước ngực cô, đưa một tay lên xoa nắn bên còn lại, một tay khác cũng không an phận vân vê viên chân châu phía dưới nhụy hoa của cô.

“Ah…” Hoa Vân Tích tê dại rên lên một tiếng. hoa huy*t của cô còn đang bao lấy cự long của hắn, hắn đùa nghịch điểm nhỏ ấy kích thích khe hẹp trở nên mẫn cảm, làm cô cảm nhận rõ được gân xanh nổi lên chạm vào vách tường của cô.

“Này, có phải vừa có tiếng kêu gì không?” Bên kia giá sách vang lên tiếng thắc mắc.

“Hả? Tớ không để ý, nếu có tiếng kêu hay ai đó đang làm chuyện xấu gì ở đây nhỉ?”

Nghe vậy Hoa Vân Tích hoảng sợ, nhưng cơ thể này phản ứng ngược lại, nơi đó bắt đầu ướt lên.

“Âm thanh vang lên bên phía chỗ Vu giáo sư, hôm nay ở trường không có tiết của hắn, nếu không phải hắn thì ai dám mò vào đấy làm bậy? Camera ghi lại hết, Vu giáo sư biết, hắn cho đi tong.”

Ca…Camera? Hoa Vân Tích hoảng loạn co rút lại.

Vu Dịch bị vách tường hoa huy*t ép chặt, hắn vội nói nhỏ vào tai nàng:

“Camera này không quay ở tivi ngoài, nó chỉ ghi lại rồi gửi tín hiệu vào máy tính tôi ở trên nóc giá sách, và chỉ mình tôi được thấy.”

Hoa Vân Tích lúc này mới thả lỏng người hơn, nên côn th*t bị ép lại sưng to lên, nhồi đầy không một khe hở. Cửa động phỉnh to hết cỡ thành hình chữ O đón nhận lấy Vu Dịch. Thấy Hoa Vân Tích dần ẩm lên, Vu Dịch được đà cười nham hiểm cúi xuống hôn môi cô cố ý phát ra tiếng nước bọt, tiếng môi lưỡi giao nhau làm cô càng sợ, càng tiết ra mật dịch nóng ẩm. Hắn lại cúi xuống liếm hôn đến cằm cô, cắn tai cô và hôn tiếp vòng quanh phần ngực trắng mịn.

Hoa Vân Tích nhắm chặt hai mắt, cắn môi không cho phát ra âm thanh. Nhưng cô cũng không che đi được tiếng nói chuyện xung quanh đan xen vào tiếng liếm mút của Vu Dịch, phía dưới bị hắn trêu đùa cho ướt đẫm, cánh hoa run run ôm lấy côn th*t bị mật dịch phủ lên một lớp nhơm nhớp.

Vu Dịch thấy phía dưới cô đã ẩm thấp, còn có chất dịch trong suốt chảy dọc trên nơi cứng rắn của hắn xuống dưới áo trắng thành những vệt nước. Hắn nắm hai đầu gối cô bành ra hai bên hết cỡ, chậm rãi từ từ rút côn th*t cứng rắn đang xuyên sâu vào cơ thể cô ra. Rút từ từ, cảm nhận huyệt động nóng ẩm đã quen sự tồn tại của hắn một đêm một ngày nay luyến tiếc không muốn cho hắn rút ra, cứ co rút, mút chặt lại. côn th*t to dài bị kẹt trong đó, quá trình rút ra đối với cả hai vừa khổ lại vừa vui thích.

Cuối cùng Vu Dịch cũng lui ra hoàn toàn. Hoa Vân Tích vừa thở phào nhẹ nhõm, vừa cảm thấy hư không, ngay cả khi hắn rút ra trong cô vẫn lưu lại cảm giác bị lấp đầy. Nhưng chưa thở phào nhẹ nhõm được vài giây, khe hẹp trơn ướt lại bị vật cứng mạnh mẽ xỏ xuyên vào sâu tận cùng không kiêng nể gì.

“Haa ah! Thầy làm gì??” Hoa Vân Tích nhổm người dậy đẩy Vu Dịch, nhưng hắn không xi nhê chút nào. Đừng đùa! Mãi mới rút ra, giờ lại nhét vào, hắn tính làm sinh đôi dị tật với cô sao? Đừng có nói là đút nhầm!

Vu Dịch cúi xuống, liếm môi cô cười tà mị.

“Tôi đã nhịn từ hôm qua, không cần biết, giờ tôi làm đủ mới thôi!” Hắn mở rộng hai chân Hoa Vân Tích ra tới mức đầu gối cô chạm xuống sàn “Giờ là lúc em nên nhận lấy dục vọng của một nam nhân nhịn qua đêm đến ngày.”

Nói xong, Vu Dịch thô bạo lui ra rồi đâm vào, hoa huy*t xấu lắm, quen ôm lấy vật cứng rắn nên hắn tiến vào liền vui vể giữ chặt lấy.

“n…aah” Hoa Vân Tích không nhịn được rên rỉ thành tiếng. Cô lại vội cắn răng nhẫn, xung quanh có rất nhiều người đi lại, cô nghe thấy tiếng nói, tiếng bước chân, ngay cả tiếng lật sách sột soạt.

Nơi đó ướt đẫm lầy lội mật dịch trơn nóng ẩm, mỗi lần côn th*t nhồi vào, mật dịch từ khe hẹp dính đầy trên đó, còn theo từng cú va chạm mà bắn ra ngoài vẩy lên áo trắng, phần khác lại theo khe mông chảy xuống thành mảng rộng. Từ nơi va chạm vang lên tiếng nhẹp nhẹp khiến người nghe không khỏi đỏ mặt.

Vu Dịch ôm hai chân Hoa Vân Tích ra sức cày, hông ra vào nhịp nhàng, hắn nhìn nữ nhân trước mắt cả người ửng hồng mê người vì tình dục, bị hắn dẫn dắt trầm luân. Hắn cúi xuống hôn lên môi cô, lưỡi cũng bắt chước phía dưới, rút ra rồi mạnh mẽ luồn vào quấn lấy lưỡi cô, liên tục lặp lại như vậy. Xong hắn thẳng lưng dậy, nhìn chằm chằm chỗ giao hợp của hai người.

Vu Dịch thấy côn th*t của hắn ra ra vào vào, lúc lộ ra, lúc lại biến mất ở giữa hai chân cô. Miệng nhỏ của cô khép vào thật hẹp khi hắn rút ra rồi mở ra căng tròn khi hắn tiến vào. Huyệt động chật hẹp ôn nhu bao lấy hắn trong dòng nước ấm. Hắn hưng phấn càng tăng thêm tốc độ ra vào.

Hoa Vân Tích muốn hét lớn lên nhưng cô không dám đường hoàng làm vậy nơi đông người thế, cô bịp miệng thở dốc. Hai ngực nảy lên nảy xuống theo từng cú va chạm của Vu Dịch.

“A…hyaa…ưm, hưm, đừng…đừng nhanh vậy!” Hoa Vân Tích lắc lắc hông, hòng không cho hắn ra lực mạnh vậy.

Vu Dịch không nghe cô nói, hắn gác hai chân cô lên vai, chống tay về phía trước. Thắt lưng ra sức ấn xuống. Hắn cúi xuống liếm cổ cô, hôn lên trên cằm, dùng vũ khí to lớn vĩ đại dựng thẳng trạc vào điểm mẫn cảm trên vách tường hoa huy*t. Từ sáng đến giờ, ma sát liên tục, hắn biết rõ điểm nào va chạm vào làm cô thấy sung sướng nhất, hắn không buông tha.

Hoa Vân Tích bị côn th*t đâm vào sâu đến tận tử cung, còn không an phận trạc qua điểm mẫn cảm nhất, vừa khoái cảm vừa thống khổ há miệng cắn lên vai Vu Dịch. Cô sắp không thể thừa nhận nổi trừng trậntừng trận tra tấn ngọt ngào này mà hắn lại điên cuồng dùng cự long khổng lồ của hắn ép khe hẹp của cô phải banh ra đón nhận từng trận mãnh liệt tiến công.

Đương dưng, Vu Dịch ôm Hoa Vân Tích cả người mềm nhũn đứng dậy để tay cô chống lên giá sách, nâng một chân cô lên, từ phía sau vận thân chôn vào cơ thể cô.

“Hơ aaa---ng…ưm “

Bị đột ngột rút ra rồi lại đột ngột bị đút vào từ phía sau, Hoa Vân Tích chịu không được khụy gối xuống, liền bị Vu Dịch giữ eo lại để cô không ngã. Cô chống khuỷu tay lên giá sách, cúi người về phía trước trụ lại trước từng đợt chiếm lấy từ phía sau. côn th*t theo cách này có thể triệt để đâm sâu vào mà không có trở ngại gì, mật dịch từ khe hẹp chảy dài theo đùi cô chân cô, có một ít rơi thẳng lõng tõng xuống mặt đất. Vu Dịch liếm dọc theo xưng cô , một tay tự do cũng không để yên mà với ra phía trước nắm gọn ngực cô trong lòng bàn tay rộng lớn mà xoa nắn.

Vu Dịch tiến lui một lúc, rút côn th*t ra cọ lên cọ xuống thẳng theo khe mông cô, rút tay sờ ngực cô lại vuốt mật dịch trên côn th*t cho nó khô đi tiếp tục lại cắm vào huyệt động, vừa đưa đẩy thắt lưng vừa bôi mật dịch dính đầy lòng bàn tay lên mông cánh hoa. Vu Dịch cứ tiếp tục đâm côn th*t vào sâu cơ thể Hoa Vân Tích chờ cho bị thấm đầy mật dịch, lại rút ra bôi đầy trên mông cô, bôi cả lưng rồi vén hai tóc sang bên bôi lên cổ và cả bầu ngực. Cuối cùng hài lòng với điều đó. côn th*t giương cao của hắn lại chuyên chú nằm trong hoa huy*t của cô, thô bạo trạc tới lui. Còn hắn thì thích thú cúi xuống liếm sạch sẽ không chừa chỗ nào hắn vừa thoa mật dịch lên.

Hoa Vân Tích bị quay lưng lại không nhìn thấy người đàn ông phía sau, cô chỉ cảm nhận thấy được chiếc lưỡi nóng mềm của Vu Dịch dịch chuyển trên lưng và cổ cô, côn th*t thô to lấp đầy trong cơ thể cô. Tay hắn hạnh kiểm xấu một cái đùa nghịch nụ hoa trước ngực cô, cái tay kia vuốt ve đùi bị nâng lên của cô. Không nhìn thấy, nó mới càng khiến cô bị động, tràn ngập cảm giác bị chiếm lĩnh toàn bộ.

Sau nhiều lần ra sức đâm vào, cuối cùng Vu Dịch cũng bắn ra dòng nước nóng ấm vào trong cơ thể Hoa Vân Tích. côn th*t vẫn ở trong cơ thể cô như nó vẫn làm từ sáng tới nay, ắn ôm cô, cả hai người cùng thở dốc bình ổn hơi thở.

Chẳng qua không bao lâu, côn th*t trong cơ thể cô lại cứng rắn lên.
“Thầy…” Hoa Vân Tích hoảng.

“Không đủ.” Hắn khàn khàn ngắt lời, như biết cô định nói gì. Chịu đựng từ hôm qua đến giờ, cô nghĩ một lần là đủ?

Vu Dịch tháo trói buộc ở cổ tay Hoa Vân Tích ra, hai tay đỡ hai chân Hoa Vân Tích đi về phía cuối, có một đoạn chỗ trống thụt hẳn vào trong, nơi đó căng màn gió.Hắn để cô tựa lưng vào ngực hắn để cô nhìn ra. Sau màn gió là một cái cửa số, vừa vặn là căn tin, ngay cạnh cửa sổ còn co kê bàn ghê, có hai nữ sinh đang ngồi đó nói chuyện, chỉ cần họ để ý quay sang nhìn vào cửa sổ là thấy hết. Hoa Vân Tich muốn nổi điên.

“Ở đây nhìn được hết…” Vu Dịch ngậm vành tai cô, thầm thì “Nhưng bên ngoài chẳng nhìn thấy gì cả. Kích thích, phải không?” Hắn đoán là đương nhiên rồi, nếu không hoa huy*t của cô sẽ không co rút lại càng tiết ra nhiều chất nhờn đến thế.

Nói xong, Vu Dịch áp người cô lên cửa sổ, để ngực cô đè lên biến dạng trên mặt kính. Hắn lui người lại, một phát đẩy mạnh cự long đã cương cứng vào tận đến cửa tử cung cô, chầm chậm rút ra, rồi lại đẩy mạnh vào.

“Hư…aahhh!” Ở nơi đây âm thanh cũng khó lọt ra ngoài hơn một chút, Hoa Vân Tích rên rỉ thành những tiếng khe khẽ trong cổ họng.

“Xin ngươi, đừng ở…ưm…a…đừng…đây” Cô muốn nói đừng ở đây, nhưng bị Vu Dịch đâm cho mất cả cơ hội nói. Dù mọi người không thấy, nhưng vẫn xấu hổ chết đi được!

Vu Dịch cười khẽ, hẵn tăng tăng thêm vài phần tốc độ nữa.

“Chẳng phải em thích nơi đông người qua lại? Nhìn xem, em chảy thật nhiều!” Tinh dịch của hắn còn trong cơ thể cô hòa quyện với mật nước của cô. Mỗi khi hắn thâm nhập vào u kính, lại chảy ra những bọt trắng chảy xuống lúc hắn rút côn th*t ra, lại bắn lên cửa kính lúc hắn đâm vào.

Nhưng thế nàycũng quá là kích thích rồi! Hai người kia nói chuyện, còn một người nhìn về phía hai người. Cô biết nữ sinh đó đang soi vào ảnh phản chiếu trên cửa sổ để chỉnh nhan sắc. Nhưng cô vẫn cảm thấy thật hoảng hốt. Tên khốn khiếp này, nằm mãi trong cơ thể cô, nay còn không để cô yên!

Hoa Vân Tích bị ma sát hai mông đỏ bừng, cả người vô lực mặc Vu Dịch bài bố. Hắn đâm vào trong tư thế này, mãi khi cô mê man, hắn mới bắn ra. Nhưng chưa xong, hắn lại ngồi lên bệ cửa sổ, để cô ngồi lên đùi hắn, kéo mông cô ép sát vào lại một trận tra tấn tiếp theo.

Hoa Vân Tích không còn hơi sức đâu nữa, ngả hoàn toàn lên người hắn, mặc hắn chà đạp môi cô giao triện môi lưỡi với cô. Cô chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ mơ hồ trong cổ họng.

Vân Thiên đi vào thư viện chỗ Vu Dịch hay ngồi đọc sách, nhưng không thấy hắn đâu. Nhìn xa thấy màn gió đằng trước lung lay. Hắn cười nham hiểm.

Hóa ra là trốn trong đó, hắn tìm mãi không thấy đâu.

Vân Thiên lại gần nghe thấy tiếng nữ nhân rên rỉ yêu kiều, nam nhân thở dốc sung sướng. Nghe cũng biết đang làm gì. Hơn nữa, ánh sáng ngoài cửa sổ hắt vào, in bóng bơ hồ trên màn gió, hai bóng người quấn lấy nhau.

Hắn thầm nghĩ. Ồ, Vu Dịch không say rượu bao giờ vẫn không qua được loại này? Hôm qua nghe có một loại rượu mang chất kích thích hoocmon tình dục rất mạnh, chỉ cần uống một ngụm đê mê không chống cự lại được dục vọng. Đàn ông uống vào càng bị kích thích ngự liền 10 nữ 1 đêm. Thế nên hắn đổ chai nước khoáng trên bàn Vu Dịch đi, đổ rượu đó vào vì muốn thấy cảnh chiễn hữu của mình ngự 10 nữ. Thì ra cũng có tác dụng sao? Thật đáng mong đợi.

“Ah, ah, huhu bao giờ…aaa” Bao giờ mới xong đây, Hoa Vân Tích cảm thấy đau cổ, cô sắp không còn sức để kêu nữa rồi!

Vân Thiên đứng chờ một lúc, bên trong vẫn chuyền ra tiếng rên rỉ, tiếng liếm mút cùng âm thanh bạch bạch nhịp nhàng vang lên do nơi tư mật va chạm.

Hắn đột nhiên cảm thấy đứng đấy thật vô nghĩa, hay là vào trong phá đám?

Nhưng khi hắn vừa kéo màn gió ra, thấy cảnh tượng…

Người phụ nữ váy kéo cao lên hông, ngồi trên dùi người đàn ông. Người đàn ông hai tay nắm lấy hai bên mông cô ấy ra sức ấn xuống, thắt lưng hắn cũng phối hợp đong đưa, đầu vùi vào trước ngực người phụ nữ trên người, ngậm đỉnh đầu ngực rồi lại thấy hắn rời miệng ra đưa lưỡi liếm vòng quanh nụ hoa hồng phấn. Hai người đều chìm đắm không hề chú ý hắn đứng đây lúc nào. Cảnh tượng hết sức dâm mỹ.

Nhưng quan trọng hơn -- người phụ nữ đó là Hoa Vân Tích. Người hắn không bao giờ ngờ đến.

“Các người làm gì?” Vân Thiên xanh mét mặt, thế nào quan hệ của họ đã tới bước này?

Vu Dịch tạm ngừng ra vào, ngẩng đầu lên, Hoa Vân Tích giật mình quay đầu lại, bắt gặp Vân Thiên đứng đó, cô hoảng. hoa huy*t lại lần nữa cắn chặt lấy côn th*t Vu Dịch.

Vu Dịch thở gấp một tiếng, vỗ về lưng cô, côn th*t đỏ đậm lại không nhịn được tiếp tục rút ra đâm vào u kính của cô, dẫn đến từng trận tiếng nước. Đây không biết là lần thứ mấy bị cô bóp nghẹt như vậy.

“A..đừng.” Hoa Vân Tích tính lui người lại nhưng bị Vu Dịch ép sát vào người mình. Hắn bế cô lên kéo váy xuống che lấp nơi tư mật đang giao hợp của hai người. vừa bước đi, côn th*t vừa đâm một cách thô bạo vào huyệt động. Cúi xuống nhặt áo sơ mi lên mặc vào cho cô, tay cài khuy áo, dưới thân vẫn không quên luật động. Hoa Vân Tích không cách nào tránh đi được vòng tay mạnh mẽ của Vu Dịch.

Thấy hai người ngang nhiên như vậy, Vân Thiên nổi giận khẽ quát:

“Vu Dịch, ông có thôi đi không?”

“Hừ, đừng tưởng tôi không biết ông làm cái gì, đây chẳng phải kết quả ông muốn? Trước hết để chúng tôi giải quyết dục vọng, có gì nói sau” Vu Dịch sáng lấy điện thoại trên bàn, phát hiện chai nước khoáng còn nhiều hôm qua hắn mới mở ra uống chút rồi để đấy tối vẫn còn, vậy mà hôm nay gần hết. Liên hệ hôm qua Vân Thiên đột nhiên lăn sang nhà hắn, cùng với biểu hiện lạ của Hoa Vân Tích, hắn đoán ra phần nào.

Vu Dịch mặc kệ Vân Thiên, đặt Hoa Vân Tích ngồi dựa vào tường, nắm chân cô mở ra, dũng mãnh tiến vào. Lần này hắn đưa tốc độ nhanh đến hết cỡ.

“Ngươi…aaa…tên đàn ông thối tha! A…haa đừng mà…xin thầy đấy huhu…”

Hoa Vân Tích đấm lên vai Vu Dịch liên tục, nhưng lực quá yếu do cô mất sức nên chẳng qua với hắn là gãi ngứa. Nhưng trong cái nhìn đầy giận dữ của Vân Thiên, dù là chỗ cần che đều đẫ che, nhưng cô vẫn không mặt dày thế được! Cô khóc nức nở úp mặt vào ngực Vu Dịch.

Rốt cuộc cô mê man vì bị đâm cho cánh hoa bị tê cả lên. Cô mới nghe thấy Vu Dịch gầm nhẹ, bắn vào trong cơ thể cô. Hoa Vân Tích cũng ngất đi luôn.

“Ngất luôn.” Vân Thiên nghiến răng “Vu dịch, ông giỏi lắm! Tôi đi tắm, trong tình trạng này không nói chuyện được, ông xử lý cho tốt. Chờ cô ấy tỉnh dậy chúng ta nói chuyện.”