Cá Voi Cô Đơn

Chương 66: Em cảm thấy anh rất ngốc sao?




Chiêm Hỉ biết, văn hóa Hán phục ở trong nước vẫn ít người quan tâm, mấy năm gần đây mới phát triển hơn, mỗi khi đến ngày hội, thường xuyên nhìn thấy những người trẻ tuổi mặc Hán Phục đi chơi ở các danh lam tanhg cảnh hoặc trên đường phố.

Mức độ chịu chơi Hán phục của người yêu thích có rất nhiều, có vài cô gái phải rất tiết kiệm mới có thể mua được một chiếc váy với một, hai trăm tệ, có vài người lại vung tiền như rác.

Cũng như các thương hiệu Hán phục, thương hiệu cao cấp quanh trọng chất liệu tinh tế, thủ công tinh mỹ, tất nhiên giá cả rất cao, trong khi các thương hiệu trung cấp và cấp thấp đi theo con đường bình dân, cố gắng có được giá cả phải chăng để càng nhiều người yêu thích Hán phục có thể mua nổi.

Mà trang sức của Lạc Tĩnh Ngữ lại rất thích hợp với nhiều mức độ.

Về phân khúc, nhóm khách hàng mục tiêu của anh là người tiêu dùng Hán phục từ trung đến cao cấp. Suy cho cùng, một cô gái mua váy 200 tệ rất khó để hạ quyết tâm mua một cây trâm 300 – 500 tệ, mà nhưng em gái mua nổi bộ Hán phục hơn mấy ngàn tệ, cũng không thích mua mấy cây trâm mấy chục tệ để phối hợp với hoa phục của mình.

Vì thế, bước đầu của "Cá Mừng Vui" không nhận được sự ủng hộ của khách hàng, tất nhiên sau khi mở đơn sẽ không quá lý tưởng.

24 giờ trôi qua, tiệm Taobao chỉ nhận được hơn ba mươi đơn đặt hàng, Chiêm Hỉ cùng Lạc Tĩnh Ngữ ngồi sóng vai nhìn màn hình máy tính, cũng không quá thất vọng.

Vạn sự khởi đầu nan, Chiêm Hỉ nắm tay Lạc Tĩnh Ngữ, trong lòng vẫn tràn ngập tin tưởng anh.

Nói tóm lại, văn hóa Hán phục có xu thế phát triển, còn có một ít truyền thống văn hóa Trung Quốc khác mấy năm gần đây cũng được mọi người để ý. Cho nên, Lạc Tĩnh Ngữ chỉ cần kiên trì, nhất định sẽ từ từ tốt lên, dù sao các thiết kế chế tác vật phẩm trang sức của anh rất nổi tiếng trong các diễn đàn Hán phục, là người từng có kinh nghiệm cháy hàng.

Tuy rằng đơn đặt hàng rất ít, nhưng cũng đã khai trương, Lạc Tĩnh Ngữ bình tĩnh chuẩn bị sửa sang lại kiểu dáng cùng số lượng theo từng đợt một chút. Lúc này có nhiều thời gian, anh có thể làm tinh xảo hơn một chút, cũng không cần phải thức đêm, dù sao đợt giao hàng đầu tiên là cuối tháng tám.

Tô Tô từ Studio Hán phục Họa Thường vẫn luôn duy trì liên hệ cùng Chiêm Hỉ, hai người nói chuyện rất ăn ý.

Tô Tô nói với Chiêm Hỉ mấy năm trước Hán phục Họa Thường đã hợp tác với Đại sư Cá Nhỏ vài lần rất vui vẻ. Nhà thiết kế rất thích thiết kế vật phẩm trang sức của thầy Cá Nhỏ, chỉ là trước nay không có cơ hội cùng liên hệ trực tiếp với đại sư, không nghĩ tới hiện tại đại sư đang làm một mình, lần đầu biết được vị đại sư này họ Lạc.

[Tô Tô]: Chiếm tiểu thư, người trên hình của trang chủ công khai chính là Đại sư Lạc sao?

[Bánh Pudding Trứng Gà]: Đúng vậy, đó chính là thầy Lạc. [thẹn thùng]

[Tô Tô]: Trời ạ! Tôi không ngờ Đại sư Lạc là đàn ông ấy! Con là một soái ca! Có cơ hội nhất định phải nhìn thấy mặt của anh ấy! Nhà thiết kế của chúng tôi rất muốn gặp mặt anh!

[Bánh Pudding Trứng Gà]: [cười nhe răng] Được chứ, chúng tôi đang ở Tiền Đường, nếu mọi người tới Tiền Đường, tôi cùng thầy Lạc sẽ mời cơm ~

Tô Tô gửi hợp đồng thiết kế và chế tác cho Chiêm Hỉ xem, Chiêm Hỉ đọc từng câu từng chữ, cảm thấy không có vấn đề.

Nhưng cô không học luật nên đành mặt dày tìm Viên Tư Thần hỗ trợ, nhờ chị ấy đưa hợp đồng này cho đồng nghiệp ở bộ phận pháp lý của công ty xem một chút, phản hồi nói không có vấn đề, trái tim cô mới dần ổn định.

Chiêm Hỉ liên tục xác nhận với Tô Tô, Họa Thường trước đó không có ký bất kỳ hợp đồng nào với Đại Sư Cá Nhỏ, không nhận được bản thảo thiết kế của Phương Húc, khiến cho Tô Tô hơi khó hiểu.

[Tô Tô]: Sao thế? Hợp tác giữa thầy Lạc và Phương tiên sinh không thoải mái sao?

[Bánh Pudding Trứng Gà]: Cũng không có, chỉ là hiện tại thầy Lạc vừa mới làm một mình, nhận đơn này từ Phương tiên sinh, bọn tôi sợ có tranh chấp.

[Tô Tô]: Yên tâm đi, nhà thiết kế của chúng tôi đã nói rõ muốn nhà thiết kế của Đại Sư Cá Nhỏ thiết kế, dù anh ấy ở Cá Nhỏ hay ở Cá Vui Mừng, miễn là anh ấy thì không thành vấn đề đâu.

[Bánh Pudding Trứng Gà]: Chắc canh sẽ do anh ấy thiết kế, khi thầy Lạc thiết kế bản nháp đầu tôi cũng tận mắt nhìn thấy anh ấy vẽ.

[Tô Tô]: Ừm, hợp đồng trước kia của chúng tôi đều ký với Phương tiên sinh, vậy thì lần này phiền cô mời thầy Lạc ký tên nhé. Khi nào ký xong rồi thì chuyển phát nhanh cho tôi, sau khi đóng dấu sẽ gửi cho hai người.

Studio Hán phục Họa Thường chủ yếu theo con đường trung và cao cấp, tổng công ty ở Quảng Châu. Chiêm Hỉ đã lên mạng tra, cũng đã xem shop online của bọn họ, giá mỗi bộ quần áo đều không hề rẻ.

Trang phục hè thì tầm 300, 400, còn xuân thu khoảng 500, 600, trang phục mùa đông đắt hơn, khoảng 800, 900 hoặc đến một, hai ngàn. Ngoài ra còn vài trang phục kết hôn, cùng vài trang phục mô phỏng theo game online khiến người ta phải líu lưỡi.

Lần này bọn họ hợp tác Lạc Tĩnh Ngữ chính là hai bộ trang sức của trang phục chủ đề "Thịnh Đường phong hoa" mùa thu mới nhất, mỗi một bộ đều có một trâm cài phối hợp, vương miện cùng một đóa hoa.

Đối phương yêu cầu chủ đề vật phẩm trang sức là —— Cá lượn Hoa Sen.

Phụ nữ thời Đường rất chú trọng đến kiểu tóc và phụ kiện trên tóc, trang sức lộng lẫy phức tạp, mặc dù thành phẩm của Hán phục đã được cải tiến để phù hợp hơn với thẩm mỹ của người hiện đại nhưng kiểu dáng của đồ trang sức vẫn phải phù hợp triều đại lúc đó. Cho nên, Lạc Tĩnh Ngữ cũng dựa theo yêu cầu của nhà thiết kế khi chế tác, tạo hoa sen vừa tinh xảo vừa hoa mỹ, còn mang tính trang nhã hào phóng trong các tác phẩm của anh.

Đối phương yêu cầu số lượng thành phẩm cũng không nhiều, Tô Tô nói những vật phẩm trang sức này là phiên bản giới hạn, chỉ có khách hàng đặt trước mới có thể mua được, tổng cộng chỉ có 30 bộ, giá trị hợp đồng hơn 30 ngàn tệ.

Sau hợp đồng được fax qua, Chiêm Hỉ đưa cho Lạc Tĩnh Ngữ ký tên, anh còn chưa xem đã trực tiếp ký tên của mình.

Chiêm Hỉ ngồi đối diện anh bất đắc dĩ nói: [Anh không xem một chút sao?]

Lạc Tĩnh Ngữ nhìn cô, vẻ mặt khó hiểu, khoa tay múa chân nói: [Xem cái gì?]

Chiêm Hỉ lấy tay gõ tờ giấy trên mặt bàn.

Lạc Tĩnh Ngữ bật cười, lắc đầu nói: [Anh tin tưởng em, em xem qua là được, anh xem cũng không hiểu.]

Chiêm Hỉ cảm thấy anh thật hết thuốc chữa: "Tiểu Ngư à, nhiều năm như vậy anh không bị Phương Húc bán đi cũng là một kỳ tích đấy!"

Lạc Tĩnh Ngữ không thèm để ý Chiêm Hỉ phàn nàn, vẫn cười vô tâm, dùng thủ ngữ trả lời: [ Lúc trước anh chưa từng được ký, cậu ta không cho anh xem.]

Chiêm Hỉ thiếu chút nữa hộc máu, nhào qua ôm lấy gương mặt Lạc Tĩnh Ngữ nhào nặn: "Anh thật là một con cá ngốc nghếch! Sao ngốc thế chứ?"

Lạc Tĩnh Ngữ mở to hai mắt đọc khẩu hình của cô, tựa như gặp kích thích, nâng tay do dự hỏi: [Em cảm thấy anh rất ngốc sao?]

Ôi trời! Chiêm Hỉ bị anh chọc tức chết rồi, bàn tay bóp hai bên má anh thật mạnh, miệng Lạc Tĩnh Ngữ biến dạng, Chiêm Hỉ nhẹ cắn lên môi của anh, tức giận: "Đồ ngốc!"

Nói xong lấy hợp đồng anh đã ký bỏ chạy.

Lạc Tĩnh Ngữ sờ mặt bản thân, lại sờ đến đôi môi bị cắn đau, cảm thấy mình thật oan ức.

Một tuần sau, Họa Thường gửi hợp đồng đã ký cho Chiêm Hỉ, sau khi trao đổi với nhà thiết kế của bên kia và sửa lại nhiều lần, các phụ kiện của thương hiệu cuối cùng cũng được hoàn thiện, Lạc Tĩnh Ngữ bắt đầu mua sắm vật liệu để chế tác.

Ngoại trừ phần cứng cố đinh, trâm cài và kẹp tóc đều cần một ít ngọc để phối hợp, tất nhiên quan trọng nhất chính là cá cùng hoa sen.

Hoa sen thì không cần nói, đương nhiên làm từ hoa dập nóng, điều khiến Chiêm Hỉ tò mò nhất chính là Lạc Tĩnh Ngữ là dùng cái gì để làm con cá kia?

Lạc Tĩnh Ngữ không trả lời, trực tiếp lấy mấy cá Koi đã hoàn thiện từ trong ngăn tủ cho cô xem.

Đây là tất cả những con cá Koi được làm bằng các tấm co nhiệt trong các thí nghiệm trước đây của anh. Chúng có tạo hình ba chiều, mỗi con có một kiểu tạo hình khác nhau, trong suốt như pha lê. Thân cá có màu đỏ cam nhạt, đuôi cá có vân trong suốt, các vây và vảy có thể phân biệt rõ ràng, thậm chí đôi mắt rất sống động.

Chiêm Hỉ đặt một con cá Koi nhỏ lên tay xem thử, còn nhỏ hơn tiền xu, quả thực nhìn đến ngẩn người, cảm thấy loài cá này hình như đã thấy ở đâu rồi, nhớ không ra.

Lạc Tĩnh Ngữ mỉm cười đứng bên cạnh cô, hỏi: [Đẹp không?]

Chiêm Hỉ cảm thấy khi anh có một chút tự hào tiêu soái, liên tục gật đầu: "Đẹp, rất đáng yêu! Sao nhỏ thế chứ! Anh giỏi quá đi!"

Lạc Tĩnh Ngữ đắc ý nhướng mày, với anh mà nói, chỉ cần là đồ vật thủ công thì không có thứ gì có thể làm khó anh, khi làm mấy chú cá Koi này còn rất vui vẻ, cá nhỏ, những chú cả nhỏ đáng yêu!

Anh còn muốn về sau thử làm cá vàng nhỏ, nó có nhiều màu sắc và dáng vẻ hơn, tư thái cũng mềm mại hơn, nếu kết hợp với hoa hẳn cũng sẽ rất đẹp.

Chiêm Hỉ còn đang thưởng thức mấy chú cá Koi kia, tưởng tượng ra dáng vẻ của vương miện, một đóa hoặc mấy đóa hoa sen thanh nhã, vòng quanh bên cạnh là hai chú cá, phối với kim tuyến sáng long lanh cùng một ít ngọc trân châu, wow! Tuyệt đẹp!

Trách không được Tiểu Ngư nói bản thảo chỉ có thể chỉnh sửa nhỏ, cá lượn hoa sen còn sửa thế nào nữa đây? Không thể đổi hoa cũng không thể đổi cá, sửa tới sửa lui chẳng phải vẫn là chủ đề này sao?

——

Shop online "Cá Mừng Vui" liên tục nhận đơn khách hàng, mỗi ngày Chiêm Hỉ đều kiên trì đổi mới nội dung mạng xã hội.

Ở QQ thì chủ yếu đăng đoạn video ngắn cùng bài viết kèm theo, Chiêm Hỉ sẽ tách ra giảng giải từng vật phẩm trang sức đặc biệt trong Lễ Hán phục, kết hợp với hình ảnh cùng một vài bài đọc về văn hóa truyền thống không dài lắm, mỗi ngày đều được tăng sự chú ý.

Trên Weibo thì không nghiêm túc như vậy, ngoại trừ nội dung liên quan đến hoa giả, ngẫu nhiên Chiêm Hỉ sẽ chụp vài bức hình mèo trong nhà, còn có hoa cỏ và thức ăn Lạc Tĩnh Ngữ làm.

Đây không còn là một tài khoản công việc thuần túy, mà biến thành triển lãm về cuộc sống thường nhật của thầy Lạc lão. Đương nhiên, trừ bỏ tấm hình một bên mặt trên trang cá nhân, Chiêm Hỉ cùng Lạc Tĩnh Ngữ chưa từng lộ mặt.

Số lượng fan trên mỗi tài khoản đều tăng, nhưng lượng đơn đặt hàng shop online lại không mấy khởi sắc.

Chiêm Hỉ đã xem qua shop online của Phương Húc, doanh thu rất khả quan. Phương Húc rất coi trọng Lễ hội Hán phục lần này, còn mời người mẫu mặc Hán phục chụp ảnh, còn mở vài hoạt động giảm giá.

Lạc Tĩnh Ngữ chỉ đưa năm hàng mẫu cho Phương Húc, nhưng người mẫu lại mang hơn năm loại, đóa hoa còn chia thành nhiều màu sắc khác nhau.

Chiêm Hỉ đưa điện thoại cho Lạc Tĩnh Ngữ xem để anh chỉ ra và xác nhận trang sức nào trên đầu người mẫu là anh làm, có mấy cái không phải, anh liếc mắt một cái có thể nhận ra.

Qua hình ảnh, Quản Như Tiệp làm rất tốt, nhưng không biết chất lượng vật thật như thế nào.

Chiêm Hỉ nghĩ mình nên biết đối thủ ra sao mới được, cô tìm La Hân Nhiên hỗ trợ đặt hai đơn trâm cài trong tiệm của Phương Húc, dự định xem thử đến tột cùng tay nghề của Quản tiểu thư tinh xảo thế nào.

Cô đã thảo luận với Lạc Tĩnh Ngữ, dựa theo tình huống hiện tại, năm nay Cá Mừng Vui rất có thể làm ăn sẽ không tốt lắm, nhưng không sao, chờ bọn họ gửi hàng đi, mọi người sẽ biết các thành phẩm của thầy Lạc chất lượng như thế nào, danh tiếng sẽ càng tăng lên.

Mặt khác, chờ đến Thất Tịch, Họa Thường sẽ mở hội nghị ra mắt sản phẩm mới, tiệm Cá Mừng Vui sẽ mở đơn đặt hàng cùng nhau quảng cáo, lượng đơn đặt hàng hẳn sẽ nhiều hơn.

Lạc Tĩnh Ngữ không quá bận rộn nên anh đã chọn một ngày để hẹn chị gái và anh rể đến thăm ba mẹ, ăn cơm chiều ở nhà.

Lạc Hiểu Mai đã mang thai gần mười sáu tuần, bụng to hơn, hơn một tuần nữa cô phải tiến hành kiểm tra gene của thai nhi.

Cô mập hơn một chút, nhìn thấy Lạc Tĩnh Ngữ ở nhà ba mẹ liền cười ôm lấy cánh tay em trai, nói: [Bây giờ em sao đây? Có bạn gái thì không thèm trở về nhà sao? Đã gần hai tháng chị chưa gặp em đấy.]

Lạc Tĩnh Ngữ nói cô tháng trước mình tham gia triển lãm rất bận rộn, gần đây mới rảnh rỗi hơn.

Chuyện này Lạc Hiểu Mai biết, lúc ấy cô muốn tham quan Lễ hội Sáng tạo cùng ba mẹ, nhưng Lạc Tĩnh Ngữ lại khuyên ngăn, một là do cảm thấy Chiêm Hỉ ở đó, sợ cô bất ngờ gặp người lớn sẽ không vui, mặt khác buổi triển lãm rất nóng, người đông đúc, không khí không tốt lắm, không thích hợp cho thai phụ.

Lạc Tĩnh Ngữ hàn huyên một lát với chị gái và anh rễ, nói cho bọn họ bản thân đã dừng hợp tác cùng Phương Húc. Lạc Hiểu Mai giật mình hỏi tiếp theo Lạc Tĩnh Ngữ phải làm sao. Lạc Tĩnh Ngữ liền nói mình sẽ làm cùng bạn gái, bạn gái đã giúp anh rất nhiều chuyện, bảo chị gáo đừng lo lắng.

Khi nói bỗng anh nghĩ tới hoan hoan, khuôn mặt hơi nóng lên: [Bạn gái của em là sinh viên, cực kỳ thông minh, viết văn chương rất tốt. Hiện tại cô ấy giúp em, bằng không một mình sẽ rất khó kanh. Tuy rằng thu nhập còn thấp, nhưng cô ấy vẫn luôn cổ vũ em, bảo em đừng lo lắng.]

Lạc Hiểu Mai nhìn vẻ mặt ngốc nghếch đắm chìm trong tình yêu cuồng nhiệt của em trai, lo lắng hỏi: [Người nhà của bạn gái em hiện tại vẫn chưa biết chuyện sao?]

Nói đến điều này, ánh mắt Lạc Tĩnh Ngữ sáng lên, lập tức thẳng lưng, hưng phấn khua tay nói thủ ngữ: [Không phải! Ba và anh trai của cô ấy đã biết em là người câm điếc, anh trai cô ấy còn tới nhà em làm khách ăn cơm mấy lần, anh ấy thực sự rất thích em! Bọn họ đồng ý để em và cô ấy ở bên nhau.]

Cao Nguyên ở bên cạnh bật cười thành tiếng, Lạc Hiểu Mai cũng che miệng cười. Lạc Tĩnh Ngữ cảm thấy hình như mình hơi khoe khoang, dùng ngữ nhẹ nhàng giải thích: [Thật sự tình cảm của bọn em rất tốt, em muốn kết hôn với cô ấy.]

Lạc Hiểu Mai xoa đầu Lạc Tĩnh Ngữ: [Cố gắng làm việc, đối tốt với cô ấy, đừng quá để ý mình không nghe được, em là một chàng trai tốt, xứng đáng có một cô gái tốt.]

Lạc Tĩnh Ngữ nhìn chị gái, rồi chuyển sang bụng đã phình to của cô, nhịn không được sờ đến. Anh cho rằng lúc mang thai bụng sẽ rất mềm, nhưng cảm giác sờ lên lại hơi cứng.

Một lúc sau, anh thu tay, hỏi: [Đứa bé có cử động không?]

Lạc Hiểu Mai cười trả lời: [Chưa đâu, cần qua mấy tuần nữa mới có thể cảm giác được cử động.]

Lạc Tĩnh Ngữ nghĩ ngợi, anh hỏi: [Chị có căng thẳng không? Phải kiểm tra đấy.]

Lạc Hiểu Mai lắc đầu nhẹ nhàng.

Lạc Tĩnh Ngữ nhìn về phía Cao Nguyên, Cao Nguyên cũng cười lắc đầu, mở miệng trả lời: "Không căng thẳng, anh cùng Hiểu Mai đều không căng thẳng, để thuận theo tự nhiên."

Lạc Tĩnh Ngữ không hiểu vì sao chị và anh rể bình tĩnh như vậy, đây là đứa bé đầu tiên của bọn họ, nếu đổi thành anh, thật sự sẽ căng thẳng đến điên mất, mỗi ngày đều đoán xem đứa bé có gene điếc di truyền hay không, nếu di truyền thì nên làm gì?

Anh nghĩ, chị và anh rể đều là người tốt, còn chịu khổ nhiều như vậy, không dễ dàng học tập, tìm việc, đến với nhau càng khó khăn hơn. Ông trời đã trêu đùa bọn họ rất nhiều lần, hiện tại có phải nên đáp lại bọn họ một chút gì đó tốt đẹp hay không?

Xin trời hãy cho bọn họ một đứa bé khỏe mạnh! Lạc Tĩnh Ngữ cầu nguyện trong lòng, một đứa bé khỏe mạnh cũng có thể mang cho anh càng nhiều hy vọng cùng Hoan Hoan nắm tay đi hết quãng đời còn lại.

Đang trò chuyện, Diêm Nhã Quyên ra khỏi bếp nói với ba người: [Ăn cơm thôi, Hiểu Mai, con đừng nhúc nhích, Tiểu Ngư dọn chén đũa.]

Lạc Tĩnh Ngữ ngoan ngoãn đứng dậy vào bếp, Diêm Nhã Quyên theo vào, vỗ lên cánh tay anh, hỏi: [Chừng nào thì con mang bạn gái về nhà ăn cơm đây? Cũng đã quen nhau hơn nửa năm rồi? Còn không cho mọi người gặp mặt sao?]

Lạc Tĩnh Ngữ hơi xấu hổ, không trả lời, lấy chén đũa xong liền chạy ra ngoài.

——

Tháng tám nóng bức qua rất nhanh, Lạc Tĩnh Ngữ đã gửi vài hàng mẫu cho Tô Tô.

Trải qua từng đợt chỉnh sửa, ngày 25 tháng 8 cũng là Thất Tịch, Studio Hán phục Họa Thường, mở cuộc họp báo ra mắt sản phẩm ở Quảng Châu.

Chiêm Hỉ thấy được video cùng ảnh chụp của cuộc họp báo trên Weibo, nam và nữ người mẫu bước trên sàn catwalk với một bộ Hán phục lộng lẫy thời Đường. Cô đã đợi rất lâu, cuối cùng chờ được hai bộ trang sức Lạc Tĩnh Ngữ thiết kế xuất hiện.

Chiêm Hỉ chạy đến bên người Lạc Tĩnh Ngữ cùng nhau xem, hai bộ váy một tối một sáng, quả nhiên trên hoa văn đều có yếu tố cá và hoa sen.

Người mẫu trang điểm đậm, trên đầu hẳn đang mang búi tóc giả, trâm cài cùng vài bông hoa rất nhỏ khó thấy được trên video, nhưng chiếc vương miện kia rất bắt mắt. Hoa sen lớn vừa tinh xảo vừa chân thật, có thể loáng thoáng nhìn đến hai chú cá Koi đỏ cam vờn quanh bên cạnh.

Cuộc họp báo rất thành công, không bao lâu, Weibo Hán phục Họa Thường tuyên bố từng chi tiết trên trang sức về chủ đề "Cá lượn hoa sen" trên trang chủ, còn tag Cá Mừng Vui, chứng tỏ sự hợp tác chế tác vật phẩm trang sức.

Chiêm Hỉ lập tức đăng lên, quảng cáo Hán phục Họa Thường và thầy Lạc lão sư khắp nơi.

Cô nhanh chóng cập nhật, Weibo Hán phục Họa Thường có hơn ba mươi vạn fans, Chiêm Hỉ xoa nóng tay chờ đơn đặt hàng cửa hàng Taobao bùng nổ, nhưng chuyện kế tiếp lại không thuận lợi như cô tưởng tượng.

Không chỉ không thuận lợi, tựa hồ chuyện còn phát triển theo hướng đáng sợ hơn.

Buổi sáng ngày hôm sau khi Hán phục Họa Thường mở cuộc họp báo ra mắt sản phẩm mới, Chiêm Hỉ tỉnh dậy đã xem điện thoại, phát hiện có mười mấy cuộc gọi nhỡ của Tô Tô trên WeChat, hơn phân nửa gọi từ ban đêm.

Cô nhanh chóng gọi lại, vừa mở miệng đã xin lỗi: "Rất xin lỗi, Tô Tô, lúc ngủ tôi bật chế độ im lặng, có chuyện gì sao?"

Giọng Tô Tô vừa hoảng loạn vừatức giận: "Tiểu Chiêm, nhanh lên xem Weibo! Có người tag hai người và chúng tôi, cô xem thử chuyện như thế nào đi! Tôi sắp điên mất rồi!"

Chiêm Hỉ ngây ngốc: "Hả? Được được, tôi lập tức đi xem, xem xong rồi gọi lại cho cô."

Cúp điện thoại, cô mở Weibo, phát hiện có rất nhiều tin tức, Chiêm Hỉ bỏ qua bình luận mà xem bài viết có tag mình.

Tô Tô cho cô xem một bài viết từ tài khoản gốc [rrft0429] trên Weibo, gồm có hình ảnh và hàng chữ:

[rrft0429]: Trời ạ! Tôi bị sao chép sao? @ Studio Hán phục Họa Thường, @Nghệ thuật tạo hoa Cá Mừng Vui, mời xem bài Weibo ngày 21 tháng 7 của tôi một chút đi, chứng tỏ! Đó vốn dĩ là tác phẩm của tôi đấy! Mờ hai nhà giải thích một chút đi! [khóc]

Hình 1, [rrft0429] Ảnh chụp màn hình Weibo ngày 21 tháng 7, thời gian rất rõ ràng.

Hình 2, Hán phục Họa Thường chụp cận cảnh trang sức trâm cài chủ đề Cá lượn hoa sen

Hình 3, cận cảnh Hoa Sen giả làm bằng tay của Họa Thường

Hình 4, cận cảnh trâm cài [rrft0429] làm

Hình 5, cận cảnh Hoa Sen giả làm bằng tay của [rrft0429]

......

Đầu Chiêm Hỉ muốn nổ tung, phản ứng đầu tiên chính là Phương Húc giở trò quỷ! Cô lập tức đến xem bài viết Weibo gốc ngày 21 tháng 7 của [rrft0429].

21-7 đến từ di động xxx

[rrft0429]: Tuần trước cùng bạn đến công viên ngắm cảnh, thấy hoa sen đang nở cùng rất nhiều cá Koi nhỏ, tiếc là không mang theo bánh mì. Mình chụp vài tấm trở về nhưng thấy chưa ưng ý, bèn quyết định làm thành vật thủ công! Cuối cùng mất một tuần để hoàn thành! Phơi khô xong rồi, tôi chỉ mới là người học nghề dập nóng, khen tôi đi! [đáng yêu]

Hình 1, hoa sen trong hồ

Hình 2, cá Koi cạnh hoa sen

Hình 3, cận cảnh trâm cài [rrft0429] làm

Hình 4, cận cảnh trâm cài [rrft0429] làm

......

Chiêm Hỉ phóng to từng tấm hình ra xem, đều có chữ ký mờ trên ảnh.

Hoa sen thật sự làm từ hoa dập nóng, nhưng không tinh xảo như Lạc Tĩnh Ngữ, rất giống với vật mà người mới nhập môn làm. Còn mấy con cá không biết làm từ chất liệu gì, không giống tấm co nhiệt, nhìn thô hơn cả hoa, vấn đề ở chỗ tạo hình và màu sắc...... Thật sự quá giống vật phẩm trang sức mà Lạc Tĩnh Ngữ làm ra!

Chiêm Hỉ cẩn thận nhìn kỹ, chi tiết trang sức hai bên nhất định khác nhau, phần đế cứng cũng khác, chỉ là cảm giác dáng vẻ hoa sen phối hợp cùng với cá Koi rất quen thuộc, khiến người khác không thể bỏ qua.

Người này không làm vương miện, có lẽ do quá khó, nhưng chỉ với trâm cài cùng hoa giả cũng đã đủ khiến Chiêm Hỉ đau đầu.

Trong lòng cô bỗng bốc lên lửa giận hừng hực.

Nếu lúc trước chỉ mới hoài nghi, hiện tại Chiêm Hỉ đã có thể xác định, đây là do Phương Húc giở trò quỷ!

Xét theo thời gian, Lạc Tĩnh Ngữ vẽ bản thảo đầu tiên vào đầu tháng 7, Chiêm Hỉ đã nhìn thấy anh vẽ rồi!

Bị Phương Húc chụp hôm nào chứ? Cô nhất thời nghĩ không ra, còn phải xem lại lịch.

Bức ảnh của mgười này là 21 tháng 7, nói là lấy cảm hứng từ tuần trước đó, rõ ràng là sau khi Lạc Tĩnh Ngữ vẽ bản thảo.

Khi Tiểu Ngư vẽ bản thảo có cách nào có thể chứng minh ngày chính xác không?

Chiêm Hỉ không biết, còn phải xác nhận với anh.

Cô nghĩ nát óc cũng không rõ, vì sao Phương Húc muốn làm như vậy chứ?!

Đuổi cùng giết tận sao? Hận thù lớn thế nào chứ?

Cô lại đến xem trang chủ của [rrft0429], hình như đây là một tài khoản nhỏ, chỉ có hơn 60 fans, từ tháng ba thì bắt đầu đăng Weibo, mười ngày nửa tháng mới cập nhật một lần, đôi lúc có liên quan đến hoa dập nóng.

Nhìn cách nói giống như một cô gái, đăng Weibo cũng không ai bình luận hay like, chỉ là một tài khoản Weibo không đáng chú ý.

Cho dù tài khoản tag hai nhà nói đối phương sao chép trên Weibo, bên dưới bài đăng đều không có một bình luận.

Chiêm Hỉ quyết định tạm thời để động cơ Phương Húc sang một bên.

Vấn đề đã xuất hiện, hiện tại không nên biết tại sao, mà là phải tìm ra biện pháp giải quyết. Đây không chỉ là vấn đề riêng giữa Lạc Tĩnh Ngữ và Phương Húc, còn liên quan đến thương hiệu lớn Họa Thường, nếu sản phẩm sao chép bị công bố, hợp đồng đã ký sẽ do Cá Mừng Vui chịu trách nhiệm trước pháp luật!

Rất hiển nhiên, đối phương có chuẩn bị mà đến, còn nhìn chằm chằm cuộc họp báo Họa Thường ra mắt sản phẩm mới.

Chiêm Hỉ ngồi trên giường, dần dần bình tĩnh, cô biết dù giải thích bằng miệng thế nào cũng vô dụng, thề thốt càng biến thành trò cười, loại này tranh chấp chỉ cần nhìn chứng cứ.

Tô Tô còn đang đợi cô giải thích.

Chiêm Hỉ nhảy xuống giường, không rảnh lo đến việc đánh răng rửa mặt, cô cầm điện thoại và chìa khóa đến tầng 15.

Làm ơn làm ơn, hy vọng trong tay Tiểu Ngư có chứng cứ, có thể chứng minh anh là người vẽ bản thảo trước!

Chỉ cần có thể chứng minh điều này, mọi vấn đề đều được giải quyết dễ dàng.