Edit: Thuythuy2203
Beta: Ngân Nhi
“Này, lão Tần.” Tiền Tôn đứng trên ban công, vui sướng nóichuyện điện thoại với Tần Thành, “Lần này tôi đúng là phải cảm ơn ông nha, giới thiệu cho tôi hai diễn viên giỏi, nhất là Tạ Uyển, kĩ thuật diễn tốt, năng lực nhận thức cao, quả thậtlà một nữ diễn viên trăm năm khó gặp, vô cùng thích hợp với vai nữ chính của tôi.”
“Đương nhiên rồi.” Tần Thành cười đắc ý: “Mắt nhìn người của tôi có khi nào kém không? Chỉ một cái nhấc tay mà thôi, ông không cần cảm tạ, về sau mọi bữa ăn đều do ông trả tiền là được!”
“Lão già vô lại này!” Tiền Tôn cười mắng, “Có điều cả nam nữ chính tôi đều vô cùng hài lòng, một chút tiền cơm thì có là cái gì, tôi trả được, quyết định như vậy đi!”
“Hai diễn viên ư!” Tần Thành đến lúc này mới phản ứng kịp, Tiền Tôn lúc đầu đã nói là hai diễn viên, nhưng nào có hai diễn viên chứ? Mình rõ ràng chỉ giới thiệu một mình Tạ Uyển thôi mà, chẳng lẽ Tiền Tôn đã có nhầm lẫn gì sao?
“Nam nữ chính sao? Tôi chỉ giới thiệu cho ông một mình Tạ Uyển thôi mà!”
“Ông đừng giả bộ ngớ ngẩn để lừa tôi!” Tiền Tôn sờ cái đầu trơn bóng, nói: “Thằng nhóc đi cùng Tạ Uyển kia cũngkhông tệ nha, ôi chao, ông xem tôi này, đều là do quá hưng phấn nên đã quên mất hỏi tên cậu ta.”
Trong lòng Tần Thành bỗng nảy sinh dự cảm xấu, vội hỏi: “Người ông nói có phải là một tên có ngoại hình đẹp nhưng tính cách thâm trầm không?” Ngừng một chút, sợ giải thích như vậy Tiền Tôn nghe không hiểu, lại lập tức thay đổi cáchnói: “Cậu ta có phải rất quan tâm tới Tạ Uyển hay không?”
Quả nhiên, nghe xong câu này, Tiền Tôn lập tức gật đầu nói: “Đúng vậy, còn không cho tôi chạm tay vào Tạ Uyển cơ, nhưng mà bọn họ đang yêu nhau sao? Như vậy cũng tốt, lúc tuyên truyền cho phim sẽ rất có ích.”
Tần Thành đỡ trán, sau nhiều năm quen biết, đây là lần đầu tiên ông cảm thấy lão bạn già này là một kẻ ngốc nghếch đến vậy, “Ai bảo ông đó là diễn viên hả? Đó là con trai thứ hai của Úc gia, tên Úc Quý.”
Tiền Tôn “....”
Cùng lúc đó Tạ Uyển cũng chạy tới, “Tiền đạo diễn, Úc Quýkhông phải là diễn viên, anh ấy chỉ đi cùng với tôi tới đây thôi, có phải ông đã hiểu lầm điều gì đó rồi không?”
Tiền Tôn chậm rãi quay đầu dùng một ánh mắt vô cùng quái dị nhìn Tạ Uyển, “Cậu ta là bạn trai của cô?”
Tạ Uyển nói: “Vâng, nhưng anh ấy không phải diễn viên.”
Tiền Tôn lập tức cảm thấy vô cùng thất vọng, Úc Quý này quả thật rất vừa mắt ông, mới lần đầu gặp mặt mà ông đãthấy hình tượng cậu ta vô cùng phù hợp với nam chính lần này, ai ngờ bây giờ mới biết Úc Quý căn bản không phải diễn viên. Đây quả thật giống như việc nhìn thấy hạt giống tốt trước mắt nhưng lại không thể khai thác nó!
Tiền Tôn trong lòng có chút ngứa ngáy, không nghĩ tới việc dễ dàng buông tha cho Úc Quý. Nghĩ một chút, ông cảm thấy con nhà giàu thường hay có hứng thú với giới giải trí, liền mở miệng thử thăm dò: “Nhóc con, cậu tên Úc Quý đúng không? Có muốn đóng phim không?”
Úc Quý khẽ nhíu mày, lạnh lùng đáp: “không muốn.” Mình phải chăm sóc quan tâm đến Uyển Uyển, còn muốn mỗi bữa đều nấu cơm cho Uyển Uyển, làm gì có thời gian rảnh rỗi màđi đóng phim gì đó!
không muốn! Úc Quý thế mà lại không muốn đóng phim! Tiền Tôn trong lòng hận không thể dùng dao đè cổ Úc Quý bắt ép hắn nhận lời, cố vắt óc suy nghĩ tìm lí do thuyết phục, bỗng nhiên nghĩ ra một ý.
“Thế à.” Ánh mắt Tiền Tôn tràn đầy ẩn ý, nhìn hai người trước mặt đang nắm tay nhau, sau đó liếc mắt nhìn Úc Quýnói: “Tôi muốn bàn với cậu một chút, sau đó cậu hẵng quyết định là diễn hay không diễn, được chứ?”
Úc Quý khinh thường hầm hừ một tiếng, còn đòi nói chuyện với mình? Cho dù có bàn một trăm lần thì hắn cũng khôngđồng ý đâu. Vừa muốn cự tuyệt thì lại bị Tạ Uyển bấm mạnh vào lòng bàn tay một cái.
Tạ Uyển ngẩng đầu cảnh cáo nhìn Úc Quý, sau đó đẩy Úc Quý tới bên người Tiền Tôn, “Được ạ, Tiền đạo diễn, vậy tôi ra phòng khách trước đây.”
nói xong liền quay người rời đi, Úc Quý nhấc chân muốn chạy theo thì lại bị Tạ Uyển lườm, lập tức kinh sợ đứng im tại chỗ.
Tiền Tôn trông thấy cảnh này, nụ cười trên mặt càng sâu hơn, ông quả nhiên không nhìn lầm, đây chính là thê nô, thê nô nha.
Mười phút sau, Tạ Uyển ở phòng khách uống xong hai chén trà, Úc Quý từ thư phòng Tiền Tôn đi ra, vẻ mặt vừa nãy cònkhông kiên nhẫn, lúc này đã tươi cười bổ nhào lên người Tạ Uyển, ánh mắt nóng bỏng nhìn cô nói: “Uyển Uyển, anhmuốn đóng phim cùng em, em vui không?”
Tạ Uyển “....”
Tiền Tôn vừa tẩy não người đàn ông của mình sao? rõ ràng vừa nãy còn làm bộ “Hừ, tôi không cần.” Thế nào mà bây giờ lại cao hứng đến vậy?!
Tạ Uyển nghiêm mặt lại, đẩy Úc Quý lúc này vẫn quấn quýttrên người mình ra, đứng lên nhìn Tiền Tôn, vẻ mặt mang ý cười sâu xa nói: “Tiền đạo diễn đã quyết định xong rồi sao? Nếu vậy thì chúng tôi không quấy rầy Tiền đạo diễn nữa.”
“Được, hai người về xem trước kịch bản đi, nhớ luôn mở di động để chờ điện thoại của tôi, bộ phim này tuy chưa khai máy, nhưng nếu có việc thì vẫn cần gọi hai người đến.” Tiền Tôn đưa hai bộ kịch bản ra, nghiêm túc dặn dò.
“Ông cứ yên tâm, Tiền đạo diễn.” Tạ Uyển tiếp nhận kịch bản rồi chuyển cho Úc Quý, gật đầu đáp ứng.
Từ nhà Tiền Tôn đi ra, Úc Quý lập tức bị Tạ Uyển nghiêm khắc thẩm vấn: “nói mau! Vừa nãy Tiền đạo diễn đã nói gì với anh? Tại sao anh lại đột nhiên đổi ý?” cô hiểu Úc Quý còn hơn cả bản thân mình, sao mà không biết hắn vốn làmột tên đầu bò cố chấp chứ, thế mà lần này lại bị người khác thuyết phục dễ dàng, trực giác nói cho Tạ Uyển biết, chuyện này nhất định là có âm mưu gì đó.
“không có gì đâu.” Úc Quý mở to hai mắt long lanh vô tộinói: “anh chỉ muốn mọi giây mọi phút được quan tâm đến em mà thôi.”
Tạ Uyển liếc mắt khinh thường, ý nói mình không tin.
“thật mà, Uyển Uyển.” Úc Quý hôn nhẹ lên khóe môi Tạ Uyển, nói tiếp: “Với lại, anh cũng không muốn để cho người đàn ông khác đóng vai người yêu của em.”
Lý do này có chút đáng tin, Tạ Uyển trong lòng âm thầm gật đầu, lấy tính cách chiếm hữu của Úc Quý mà nói thì đây quảthật có thể trở thành lí do khiến Úc Quý gật đầu tham gia. Nhưng mà Tạ Uyển vẫn cảm thấy có chỗ nào đó là lạ, nhưng sau đó bất luận cô có hỏi thế nào thì Úc Quý đều trước sau như một thoái thác, Tạ Uyển cũng đành câm miệng khônghỏi nữa.
Mà Úc Quý người vừa lừa dối thành công để vượt qua bài kiểm tra của Tạ Uyển, lúc này lặng lẽ quay đầu sang mộtbên, nhẹ nhàng nhếch môi cười.
Quay lại nửa giờ trước, trong thư phòng của Tiền Tôn.
“Cậu và Tạ Uyển không phải bạn đại học, trung học cũngkhông học cùng nhau đúng không?” Tiền Tôn ngồi trước bàn làm việc hỏi.
Úc Quý ánh mắt thâm trầm, hơi thở dần trở nên lạnh xuống.không được tham dự vào toàn bộ cuộc sống của Tạ Uyển chính là nuối tiếc lớn nhất đời hắn, nếu là người khác hỏi mình như vậy thì nhất định hắn đã sớm trở mặt. Nhưng người này lại là Tiền Tôn, lúc trước Tạ Uyển còn cố ý cảnh cáo hắn một trận, vì thế, cho dù có không kiên nhẫn thì Úc Quý vẫn gật đầu.
“Nếu vậy thì…” Tiền Tôn nhíu mày nhìn Úc Quý, nói tiếp: “Cậu có muốn được trải qua quãng thời gian đó cùng cô ấymột lần không?”
Úc Quý không hiểu lắm, chỉ cúi đầu nhìn Tiền Tôn.
Tiền Tôn thấy Úc Quý có vẻ chú ý, liền tiếp tục chậm rãi nói: “Bộ phim mới mang tên ‘một đời bên em’ của tôi lấy bối cảnh là cuộc sống ở trường học, cậu có thể thông qua bộ phim này, cùng Tạ Uyển trải qua một lần yêu đương nơi sân trường.” Ngừng một chút, trong giọng nói rõ ràng có ý mê hoặc, “Con gái ít hay nhiều đều muốn có một mối tình thời học sinh, chẳng lẽ cậu không muốn thử cảm giác được ngồi sau bàn học với Tạ Uyển sao? không muốn cùng cô ấy đi thư viện ư? không muốn đạp xe đưa cô ấy đi quanh sân trường à?”
Làm sao có thể không muốn! Úc Quý mấp máy môi, lần trước Tạ Uyển còn nói là cô không đi học đại học, cũng chưa từng có một mối tình học sinh nên vô cùng tiếc nuối, nếu mình tham dự bộ phim này, có phải sẽ giúp Uyển Uyển thựchiện được ước mộng hay không?
Thấy Úc Quý có chút lay động, Tiền Tôn tiếp tục châm thêmmột mồi lửa, “Trong ‘một đời bên em’ còn có cảnh hôn nữa, với mấy cảnh giường chiếu....”
Lời còn chưa nói xong thì đã bị Úc Quý kiên định cắt ngang “Tôi đóng!”
***
Hai người mới trở về nhà không lâu thì Úc Thịnh đã lập tức gọi điện thoại tới: “Nghe nói cậu muốn đóng phim điện ảnh của Tiền Tôn?” Trong giọng nói rõ ràng có ý trêu đùa, “không tồi, cậu như vậy là đang muốn phát triển sự nghiệp toàn diện đấy.”
Úc Quý vừa đổi giày vừa cau mày nói: “Đừng nói nhảm nữa! Có việc gì nói mau!”
“thật là…” Úc Thịnh thở dài, người em trai này từ nhỏ đến lớn đều không có lúc nào đáng yêu cả! Đành phải tiếp tụcnói: “Bác sĩ Trương hiện đang ở nhà anh, cậu muốn tới đâykhông, anh...”
“Ừ, em biết rồi, chuyện làm ăn xảy ra vấn đề sao, được, anhchờ một lát, em lập tức tới ngay.” nói liền một hơi xong, Úc Quý mạnh mẽ cúp điện thoại.
Úc Thịnh nghe tiếng tút tút thì hoàn toàn mờ mịt, Úc Quý lại giở trò quỷ gì đây?
“Uyển Uyển, anh phải qua chỗ anh trai một chuyến.” Úc Quý đưa tay xoa nhẹ mặt Tạ Uyển, “Đợt lát nữa anh gọi cơm tối cho em, em cứ ăn trước nhé, không cần chờ anh, anh khôngbiết khi nào mới xong việc.”
Tạ Uyển vừa nãy cũng nghe thấy Úc Quý nói chuyện điện thoại, liền gật đầu nói: “Nếu có chuyện gì không giải quyết được thì hãy nói với em, tuy rằng em không giúp gì được, nhưng anh cũng đừng một mình gánh vác.”
Hốc mắt Úc Quý nóng lên, cúi đầu đáp: “Ừ.”
Lúc này trong nhà Úc Thịnh, Úc Quý ngồi trên ghế sa lon, chậm rãi thở ra một vòng khói thuốc.
“Chú cảm thấy cháu vẫn chưa thoát ra khỏi bóng ma trong quá khứ.” Sau khi phân tích Úc Quý một hồi, bác sĩ Trương vừa lật bệnh án vừa nói: “Tinh thần mỗi ngày của cháu đều rất căng thẳng và bất an, chất lượng giấc ngủ lại kém, theo đề nghị của chú thì cháu nên tiếp tục tiến hành điều trị tâm lý đi.”
“không cần.” Úc Quý phiền não đem điếu thuốc trên môi để xuống, “Thân thể cháu thế nào trong lòng cháu biết rõ.”
Úc Thịnh không đồng ý, cau mày nói: “Cậu rõ sao? Nếukhông phải cậu đã ý thức được mình không bình thường, thìcậu có bảo anh giúp cậu hẹn gặp bác sĩ Trương không?”
Bác sĩ Trương gật đầu nói: “Điểm này chú đồng ý với Úc Thịnh, tiểu Quý, chú nhìn cháu lớn lên từ nhỏ, coi như cũng là người hiểu rõ bệnh trạng của cháu nhất, cháu tiếp tục như vậy không được đâu.”
“không cần.” Úc Quý vẫn kiên trì nói tiếp: “Cháu có Uyển Uyển là đủ rồi, không cần trị liệu.”
“Úc Quý, đừng tùy hứng như vậy nữa được không?” Nghe thấy lời này, Úc Thịnh lập tức phát hỏa, mạnh mẽ đứng dậy từ ghế salon, lớn tiếng nói: “anh thật sự chịu cậu đủ rồi! Cậu cứ giấu diếm đi, anh xem cậu có thể giấu diếm được Tạ Uyển cả đời hay không?” Úc Thịnh lạnh lùng nhìn em trai, “không bằng chúng ta đánh cược một lần đi, xem lần này nếu Tạ Uyển biết cậu vẫn tiếp tục lừa cô ấy, thì cô ấy còn có thể tiếp tục sống với cậu nữa hay không?”
“Úc Thịnh.” Giọng Úc Quý trở nên nặng nề, ánh mắt lạnh lẽo như băng nhìn về phía anh trai.
Úc Thịnh cười lạnh nói: “Cậu cứ như vậy đi, cứ che giấu cả đời đi, anh đây kệ mẹ cậu.” nói xong liền hung hăng quơ cái gạt tàn trên bàn xuống đất, xoay người rời đi.
"anh nên quản cái miệng của mình cho tốt đi." Úc Quý cũng đứng lên theo, thanh âm tuy nhẹ nhàng nhưng tràn ngập sựcảnh cáo.
Úc Thịnh mạnh mẽ quay đầu lại, cười châm chọc, "Ồ, quản cho tốt cái miệng của tôi ư? Cậu không muốn tôi nói ra điều gì? Là việc tâm lý cậu có vấn đề, hay là việc cậu không thể sinh ra được một đứa trẻ bình thường?"
Đồng tử Úc Quý co lại, tay nắm chặt thành nắm đấm.