Cả Thế Giới Phát Hờn Vì Ganh Tỵ

Chương 38: Đua xe đêm giao thừa




Editor: nhinhii1721

Đường Tiểu Duy cùng Đường Quân Trúc trở về Đường gia, cô vẫn gọi cả họ lẫn tên của bà, ông cụ nghe được cũng không nói gì, những người trong nhà cũng đã sớm thành thói quen, không ai xoi mói tên gọi ở đây, chỉ là tò mò lần này tại sao lại làm hòa nhanh như vậy, bình thường thì vẫn kêu cô út vài ngày.

Mấy ngày nay vào năm trước cô ngoan ngoãn đi theo người trong nhà mua đồ tết và dọn dẹp nhà cửa, thời gian cực kỳ thoải mái, Khổng Địch cũng trở về Khổng gia, hai người vẫn liên lạc qua điện thoại, một ngày có thể gọi tới mấy giờ liền, lúc đầu Đường Quân Trúc cho rằng Đường Tiểu Duy đeo tai nghe để nghe nhạc, về sau phát hiện lúc cô xem tivi cũng đeo, lúc đọc sách cũng đeo, lúc đi vệ sinh cũng đeo, cứ đeo, còn tự lẩm bẩm, có lần Đường Quân Trúc đi tới phòng vệ sinh của Đường Tiểu Duy để lấy quần áo bẩn, phát hiện cô đang ngồi trên bồn cầu, cô nhìn cũng không nhìn Đường Quân Trúc, nói: “Em nhớ anh nhớ tới muốn táo bón rồi!”

Đường Quân Trúc vừa nghe liền cao hứng, Đường Tiểu Duy còn làm nũng với bà như vậy, lúc nào thì thừa nhận nhớ bà rồi, kích động đến thiếu chút nữa nhào lên, lại nghe cô nói: “Tự ăn chuối tiêu thì có ý gì, vẫn là anh đút em ăn sẽ ngon hơn.” Nói xong lại còn cười khanh khách.

Đường Quân Trúc lặng lẽ đứng tại chỗ, thì ra không phải nói chuyện với bà, đồ thối, lãng phí tâm tình!

Rốt cuộc cũng biết cô đeo tai nghe để làm gì, nha đầu kia đang ở Đường nhưng trái tim lại ở Địch, lại còn đút cô ăn? Có cần phải ghê tởm như vậy không? May mắn Đường Tiểu Duy nói không phải là đút cô ăn dưa chuột, nếu không bà sẽ chạy tới nhà của Khổng Địch đánh anh một trận.

Về sau Đường Quân Trúc cực kỳ xem thường Đường Tiểu Duy dính lấy Khổng Địch, và kết luận biểu hiện của Đường Tiểu Duy là do cô thiếu tình yêu.

Buổi tối đêm ba mươi, rất nhiều người ở Đường gia, ngay cả Đường Lâm rất ít khi lộ diện cũng xuất hiện, chúc tết thì khỏi phải nói có bao nhiêu gấp rút, giúp người hầu mang quà liền mang hơn nửa ngày, cô cũng đã quen, mỗi năm đều như vậy, nếu như cô không đi mang đồ tại mà ở trong phòng khách để chào hỏi khách khứa, rất dễ để cho người ta vỗ nổ đầu của cô, bởi vì mặc kệ là ai tới đều sẽ vỗ đầu của cô nói, đây là Tiểu Duy à, lớn như vậy rồi! Còn tự nhiên nhéo mặt của cô, đứa nhỏ này thật sự là quá đáng yêu rồi!

Đường Tiểu Duy không quen những người này, dù không tranh sự đời nhưng cũng lăn lộn ở Đường gia nhiều năm như vậy, đúng là quen mặt thì quen mặt, nhưng cô hoàn toàn không biết xưng hô như thế nào, cho nên trốn xa một chút giả vờ là đang bận rộn.

Lúc mang đồ liền oán hận, tại sao Đường gia rộng như vậy, ngày lễ ngày tết chưa bao giờ đóng cửa, mang đồ thế nào cũng mang không hết.

Còn nhớ Trần Cẩn Húc đã nói, có rất nhiều người trẻ tuổi loanh quanh trong thành phố Lận Châu, vẫn tồn tại cái phân chia cấp bậc một cách vô hình.

Cực kỳ dễ dàng phân chia ra năm cấp bậc, mà người cùng cấp bậc sẽ chơi chung một chỗ, tất cả mọi người đều rất tự giác.

Cô ta nói cấp bậc thấp nhất là người nhà nghèo, con cái của những người lao động tay chân đều rất giỏi, con cái của bọn họ cố gắng học tập, cần cù chăm chỉ, ăn không ngon mặc không đủ ấm nhưng chí khí rất cao; Cấp bậc thứ hai là con của gia đình giai cấp tư sản thành phần tri thức phổ thông, cực kỳ ấm no và đầy đủ thậm chí còn dư chút tiền; Cấp bậc thứ ba là con của những ông chủ công ty, coi như là nhóm có tiền; Cấp bậc thứ tư là con của ông chủ lớn, trong nhà có ít nhiều công ty trên thị trường, cuộc sống của bọn họ có thể muốn làm gì thì làm; Cấp cao nhất là những người sau lưng có thế lực gia tộc, rất ít khi nhìn thấy người như vậy, bọn họ cũng không thể cao ngạo xuất hiện, cho dù là nhìn thấy cũng không biết thực lực tiền tài của gia tộc sau lưng anh ta mạnh bao nhiêu.

Đường Tiểu Duy nghĩ nghĩ, không biết xấu hổ cảm thấy Đường gia có khả năng là cấp cao nhất, cô không biết có bao nhiêu tiền tài, nhưng mà gia tộc của bọn họ lớn như vậy, lại nghĩ thái độ của bà cụ của Khổng gia đối với nhà bọn họ, đoán chừng nhà của Khổng Địch cũng không nhỏ, lại nhìn bộ dáng nịnh nọt của nhà Phương Đạc với Đường gia, đoán chừng Phương gia thuộc cấp bậc thứ tư.

Lần này Đường Tiểu Duy liền cao hứng, về sau người khác muốn chỉ trích cô vứt bỏ Phương Đạc để ở bên cạnh Khổng Địch, cô chắc chắn có lý do, không phải Trần Cẩn Húc đã nói sao, mọi người cùng cấp bậc đều tự giác chơi chung với nhau, cho nên cô đặc biệt tuân thủ nguyên tắc ở bên cạnh Khổng Địch, Phương Đạc và cô không cùng một cấp bậc, cho nên để cho cô loại bỏ rồi.

Nhưng mà vẫn còn một vấn đề, khi đó cô cực kỳ khờ dại hỏi Trần Cẩn Húc: “Vậy chị là người cấp nào?”

Trần Cẩn Húc lơ đểnh trả lời: “Cấp thấp nhất.”

Đường Tiểu Duy ừ à hồi lâu, lo lắng hỏi: “Vậy hai chúng ta không cùng một cấp bậc, chị sẽ không phớt lờ em chứ? Em chỉ có một người bạn là chị.....”

“Em suy nghĩ quá nhiều, chị là một người không tự giác, chị chỉ kết bạn với người có cấp bậc cao, mạng là thứ hữu dụng nhất trong xã hội này.” Trần Cẩn Húc thẳng thắn.

Đường Tiểu Duy cảm thấy Trần Cẩn Húc còn tốt hơn những người rõ ràng ghét cô nhưng lại giả vờ là thích cô, mặc dù động cơ của cô ta không đơn thuần như vậy, nhưng mà cô ta rất thẳng thắn, loại cảm giác này làm cho Đường Tiểu Duy cực kỳ yên tâm, cho nên nguyện ý kết bạn với cô ta.

Hơn 10 giờ, phòng khách vẫn rất đông khác, cô đoán là không có ai chú ý tới cô, liền lén trốn ở thư phòng xem tivi, xem được một lúc, Khổng Địch gọi điện thoại tới.

“Bảo bảo, có thể đi ra ngoài không?”

Đường Tiểu Duy mở cửa, nhìn cảnh tượng nhộn nhịp và đèn vẫn sáng trưng trong phòng khách, đoán rằng chắc sẽ không có ai để ý tới cô, gật đầu nói có thể đi ra ngoài.

“Mười phút sau tới cửa nhà em.” Giọng nói của Khổng Địch mạnh mẽ vang dội.

“Cửa sau, chờ ở cửa sau.”

Đường Tiểu Duy mặc quần áo tử tế lén chạy ra khỏi thư phòng, lùi vào sau bồn hoa, chạy tới cửa sau, sắp thành công chuồn ra ngoài, phát hiện có một cái bóng đen đang đi tới, còn chưa kịp phản ứng, bóng đen liền ôm cổ của cô cười haha: “Để cho chị bắt được rồi, haha!”

“Đường Lâm, thú vị không?” Trên mặt của Đường Tiểu Duy đầy hắc tuyến.

“À, haha, chị cũng lén chuồn ra ngoài, chị muốn đón năm mới với Thôi Ninh.” Tâm tình của Đường Lâm cực kỳ tốt, “Chị và anh ấy ở bên nhau rồi, haha, rất ngọt ngào nha.”

Đường Tiểu Duy nghe tới tên Thôi Ninh liền đau đầu, bỏ qua lời phàn nàn của cô ta, mở cửa vừa muốn đi ra ngoài, lại bị Đường Lâm giành trước.

“Cướp sắc, chị muốn cướp sắc.....” Ngay lúc Đường Lâm đi ra đã có một bóng đen xuất hiện ở cửa, ôm cổ Đường Lâm.

Đường Lâm còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, cánh tay buông lỏng, bóng đen khẽ rủa một tiếng, lập tức rời khỏi cô ta, mượn ánh đèn ở cửa đi tới phía sau Đường Tiểu Duy, bước nhanh hai bước đi tới sau lưng cô, buồn bực.

“Tôi *** ** ** là người bị trêu chọc à, Khổng Địch vẻ mặt không tình nguyện của anh là có ý gì?” Đường Lâm mở to mắt, lòng tự tin của thiếu nữ đã hoàn toàn bị Khổng Địch đả kích.

“Nổi da gà.....” Khổng Địch ủy khuất kéo tay áo cho Đường Tiểu Duy xem, gần như là lập tức, anh ý thức được người mình ôm không phải là Tiểu Duy, cả người lập tức liền nổi da gà.

Đường Tiểu Duy cũng không nghĩ tới phản ứng của anh lại lớn như vậy, đưa tay sờ cánh tay của anh, quả nhiên, lông tơ đều đã dựng thẳng lên.

“Phục rồi.” Đường Lâm thở hổn hển xoay người rời đi, nghênh đón xe của bọn Phương Đạc và Lữ Nam ở đối diện, mấy người kia cùng chào hỏi Đường Lâm, cô ta cực kỳ kiêu ngạo không quan tâm tới bọn họ.

“Chị của em làm sao vậy? Lại bị hai người kích thích rồi hả?” Tiểu Bạch bước xuống từ trên xe.

“Chị ấy đã có bạn trai, hai bọn em không kích thích nỗi chị ấy.” Đường Tiểu Duy giải thích, nói xong đưa tay kéo tay áo của Khổng Địch, “Bất quá Khổng Địch đã kích thích chị ấy một phen.”

Mọi người vừa nói vừa lên xe, Lữ Nam vừa nghe Khổng Địch ôm sai người, nụ cười đó, cao hứng đến nhảy lên, anh ta còn khẽ nói với Đường Tiểu Duy từ khi Khổng Địch trở về từ Mỹ liền trở nên cực kỳ chán ghét phụ nữ, tuy nhiên lúc còn nhỏ cũng không gần gũi với nữ sinh, nhưng mà không giống như bây giờ lúc tới gần một chút liền nổi da gà toàn thân.

“Chắc là tâm bệnh, tôi cảm thấy nên đi gặp bác sĩ tâm lý.” Đầu của Tiểu Bạch cũng bu lại, khẽ nói.

“Tại sao phải đi gặp?” Đường Tiểu Duy không vừa ý, bệnh này rất tốt mà, phát bệnh với người phụ nữ khác lại không phát bệnh với cô, đi gặp mới là ngốc đó.

Tiểu Bạch và Lữ Nam bày ra bộ dáng hiểu rõ, a a gật đầu: “Tiểu Nhị em có tính toàn rồi à....”

Đường Tiểu Duy không biết tại sao muộn thế này bọn họ còn tìm cô để đi đâu, nhưng nhìn thấy Khổng Địch liền cực kỳ vui vẻ, dù sao sau khi hai người ở bên nhau chưa bao giờ tách ra một thời gian dài như vậy.

Xe chạy tới vùng ngoại thành, Đường Tiểu Duy dùng sức tưởng tượng suy đoán là khả năng bọn họ sẽ lên núi để bắn pháo hoa, không nghĩ tới nơi rồi mới biết được bản thân mình quá ngây thơ rồi.

Hiển nhiên, bọn họ tới đây là để đua xe!

Con đường đã được người ta phong tỏa, một đám người ở trên đường, quả thật là quá náo nhiệt rồi, hơn nữa có rất nhiều xe giống như xe trên thị trường, Đường Tiểu Duy đã thấy qua cảnh tượng này trên phim điện ảnh, cảm thấy vẫn rất kích thích.

Bọn họ lái tới hai chiếc xe, sau khi đậu xong, vẫn không xuống xe, chỉ thấy Quốc Vương dẫn theo vài người tới chào hỏi.

Đường Tiểu Duy không nghĩ tới Quốc Vương không chỉ đánh võ mà còn chơi đua xe.

“Một số thiếu gia đã tới rồi.” Vẻ mặt của Quốc Vương phẫn nộ, vừa bước tới đã nói: “Bên Dany Nhi thắng chúng ta hai trận, cũng không biết trình lái xe của tiểu tử kia từ đâu tới, cực kỳ lợi hại, mẹ nó, nếu như không phải Sâm ca không cho tôi động vào Dany Nhi, tôi đã sớm đánh anh ta tới ba mẹ nhìn không ra.”

Ba của Dany Nhi là phó cục trưởng của sở cảnh sát, Kiều Sâm đương nhiên là không ngốc để cho thuộc hạ đi trêu chọc những người ở bạch đạo này, cho nên Quốc Vương không thể động nên anh ta cảm thấy cực kỳ bực tức.

Tên tiếng Anh của Dany Nhi là Danny, nghe nói học trung học và đại học ở Canada, sau khi trở về đều bảo người khác gọi tên tiếng Anh của anh ta, cảm thấy chính mình đặc biệt mang phong cách phương Tây, bọn Quốc Vương đối với cái này đều khẽ cười, vốn đã chướng mắt bộ dạng giả danh tri thức của anh ta, cho nên mặc kệ là lén lút hay công khai vẫn gọi anh ta là Dany Nhi, đây là tên của cô gái ở nông thôn, bọn họ thật sự là càng gọi càng lưu loát, lại còn phát huy ở trong hội, vì vậy bây giờ mặc kệ là ai nhìn thấy anh ta đều gọi anh ta là Dany Nhi, lúc mới bắt đầu Danny còn tức giận, về sau thì không còn nữa.

Kỳ thực bọn họ đều rất hồ đồ, lúc đầu nước sông không phạm nước giếng thì vẫn bình an vô sự, về sau lại xung đột như vậy, đương nhiên vẫn là nguyên nhân trăm năm không đổi, phụ nữ.

Phương Đạc cái người này, theo đuổi một cuộc sống chất lượng cao, anh ta không giống như Lữ Nam và Tiểu Bạch phụ nữ gì cũng chơi, anh ta cảm thấy phụ nữ cũng giống như đàn ông, đại biểu cho thân phận địa vị, cho nên muốn chơi cũng cần phải ở cấp bậc cao, mà tên rùa biển Dany Nhi cũng nghĩ như vậy, hai người tình cờ hay không tình cờ đều đặc biệt giống nhau, hơn nữa đây là người mẫu xinh đẹp nha, là thứ hàng tốt trong show catwalk ở quốc tế, vì vậy, những người đàn ông đều phát thèm, lại phát hiện hai người Phương Đạc và Dany Nhi cũng đang rục rịch, thức thời biết nên làm gì, biết cướp cũng không cướp được, thức thời...... Chỉ ở lại xem náo nhiệt.

Lúc đua xe quyết định thắng thua, Phương Đạc thắng Dany Nhi, người mẫu kia đi cùng Phương Đạc, Dany thiếu chút nữa tức chết, cảm thấy thua đến mất hết mặt mũi, nhất thời cực kỳ tức giận, lại không nghĩ tới chưa tới hai ngày người mẫu kia đã chủ động tìm anh ta, nói cô ta đã đá Phương Đạc rồi, cảm thấy Phương Đạc không mạnh mẽ, Dany Nhi liền vui vẻ, cảm thấy người mẫu này cực kỳ tinh mắt, mỗi ngày đều cao ngạo mang theo cô ta ra ngoài, bày ra bộ dạng bản thân là người thắng, không nghĩ tới qua một thời gian, oan gia ngõ hẹp. Lúc Dany Nhi mang theo người mẫu này lại chạm mặt bọn Phương Đạc Khổng Đình, anh ta bày ra bộ dạng đáng đánh đòn hỏi Phương Đạc, “Như thế nào? Cảm giác bị người ta đá rất khổ sở đi?”

Phương Đạc quái lạ, “Tôi vẫn muốn hỏi anh, tại sao lại nhặt đôi giày rách mà tôi đã mang qua? Lại hớn hở mang như vậy!”

Dany Nhi có chút lờ mờ, “Kris nói anh không thú vị, vẫn là tôi có vẻ đàn ông, cho nên đá anh đến tìm tôi, anh mới là đôi giày rách mà Kris nhà tôi đã mang.”

Phương Đạc càng không hiểu, anh ta kỳ quái nhìn người mẫu kia, “Rõ ràng là cô ta theo tôi còn muốn quyến rũ Khổng Đình, tôi đương nhiên là đã đá cô ta, tôi và Khổng Địch đều không cần đồ bỏ đi, Dany Nhi mỗi ngày anh lại tự mãn mang theo cô ta ở khắp nơi, làm cho tôi mấy ngày nay rất khó hiểu, nghĩ tưởng anh chịu thua.”

Phương Đạc nói chuyện cực kỳ không nể người, nói tới mặt của Dany Nhi cũng tái rồi, chờ sau khi anh ta hiểu ra, ở trước mặt mọi người lại hung hăng tát người mẫu kia một cái, cực kỳ tệ, chuyện này được lan truyền trong một thời gian dài, Dany Nhi chưa từng cảm thấy mất mặt như vậy, trốn ra nước ngoài một thời gian đợi mọi chuyện lắng xuống mới không biết xấu hổ lộ diện, về sau hai bang liên kết với Lương Tử, mà còn là càng kết càng lớn.