Cả Thế Giới Của Anh Chỉ Dành Cho Em

Chương 390: 390: Anh Là Bác Sĩ






Mặc Vũ nhìn cô mà phì cười, Vương Gia Kỳ lần nào uống rượu cũng là náo loạn, hắn đưa tay bế cô lên." Được rồi, anh là của em! Uống nãy giờ rất nhiều rồi, anh đưa em về phòng trước!"
" Ah, em còn muốn...uống nữa mà...bác sĩ Mặc mau bỏ em xuống đi.." Vương Gia Kỳ tóm lấy cổ áo hắn kéo xuống, vùng vẫy không muốn đi.
" Con bé này lại như vậy rồi! Mặc Vũ, phiền cháu mang nó về phòng nghi ngơi nhé!" Vương lão phu nhân thấy con gái đang quậy phá bên đây, không nhịn được mà lên tiếng.
" Vâng ạ!" Măc Vũ gật đầu đáp, hắn xoay qua chào mọi người, rồi ôm Vương Gia Kỳ đi về phía phòng ngủ.
Lạc Ninh Hinh và Vũ Đình nhìn hai người cười thầm, bọn họ đây chắc chắn là mới trải qua giai đoạn yêu thương đi.
Lễ đính hôn cũng nhanh chóng tàn tiệc, khách khứa mời đến đều được chuẩn bị một phòng Vip riêng, họ sẽ ở lại qua đêm.

Mọi người nhanh chóng di chuyển, ai nấy tự mình về phòng nghỉ.
Trong phòng lớn, Vương Gia Kỳ vẫn còn nháo không yên, miệng luôn đòi uống thêm rượu." Em muốn uống...( nấc)...bác sĩ Mặc, sao anh lại đưa em về phòng vậy?..."
" Vương Gia Kỳ, em có tin là anh ném em ra ngoài hay không? Hôm nay anh đã rất dễ tính rồi đấy! Em nghĩ sức khỏe bản thân rất tốt hay sao?" Mặc Vũ có hơi tức giận, hắn bát cao âm thanh nói.

Vương Gia Kỳ bị mắng, cô cảm thấy uất ức, gương mặt mếu máo sắp khóc đến nơi rồi.

Hai tay nắm chặt ga giường, cố gắng kiềm chế nước mắt.
" Em làm cái gì vậy?" Mặc Vũ thấy cô ngây ngốc ngồi yên, mắt đã đỏ ửng liền hỏi.
" Bác sĩ Mặc thật hung dữ...em không muốn kết hôn nữa...anh lớn tiếng với em!" Chỉ chờ có bao nhiêu đó, cô òa khóc nức nở đáp.
Nhưng Mặc Vũ lại không được vui, bây giờ cô không muốn kết hôn nữa, hắn sẽ đồng ý hay sao?
" Em vừa mới nói cái gì? Hình như anh đã nói trước rồi, em không có quyền hối hận đâu!" Hắn nở nụ cười ranh mãnh nói, rồi cầm lấy chén trà giải rượu trong tay uống một hơi.
Vương Gia Kỳ còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, hai tay đã bị hắn chế trụ, cơ thể cường tráng của hắn đè cô ngã xuống giường.

Lại một lần nữa hai người môi chạm môi, Mặc Vũ đem trà giải rượu trong miệng truyền cho cô, cách làm cũng bá đạo quá rồi đi.
Vương Gia Kỳ không hề chống cự, cô ngoan ngoãn nằm yên đó.

Đến khi đã uống xong rồi, hắn lại tiếp tục cắn mút môi cô, vẫn chưa có ý định muốn rời đi.
" Ưm...ưm.." Nụ hôn của hắn quá kích thích, lại thêm có rượu trong người, cơ thể cô dần nóng lên.

Theo phản xạ tự nhiên, cô giơ tay câu lấy cổ hắn, nhắm mắt mà tận hưởng sự ngọt ngào lúc này.
Bất ngờ, bàn tay của hắn luồn vào trong lớp váy dài của cô, chạm vào những nơi nhạy cảm, còn không ngừng vuốt ve.

Ẩn sau lớp váy vàng óng ánh, là một bầu ngực trắng ngần, Mặc Vũ cũng không ngại mà kéo tuột lớp áo trên xuống.


Mỹ cảnh tuyệt đẹp hiện ra trước mắt, hắn ngẩn người một vài giây.
" Bác sĩ Mặc...em cũng muốn sinh con cho anh! Chị Ninh Hinh và Vũ Đình có mỗi người đều có hai bảo bối rất đáng yêu, em cũng muốn!" Vương Gia Kỳ gương mặt ngây thơ dụ hoặc nhìn hắn lên tiếng.
Này đó lời nói, biểu cảm như thế hắn làm sao chịu nổi cơ chứ.

Hắn là một tên đàn ông bị cấm dục lâu năm cơ mà, những điều này là đang đốt lửa bên trong hắn.
" Dù gì cũng sẽ kết hôn, vậy chúng ta nhanh sinh em bé một chút, cho bằng bạn bằng bè đi!" Mặc Vũ hít sâu một hơi rồi đáp, hắn đưa tay xoa nắn bầu ngực căng tròn của Vương Gia Kỳ, còn không ngừng kích thích hai hạt anh đào nhỏ của cô.
" A...ư..." Cảm giác kỳ lạ xâm lấn não bộ của cô, cái miệng nhỏ chúm chím không ngừng rên rỉ.
Mặc Vũ nhanh chóng trút đi chiếc váy vướng víu kia, thân hình hoàn mỹ của Vương Gia Kỳ phút chốc lồ lộ trước mặt hắn.

Đường cong hoàn hảo, cùng với nước da trắng mỹ miều như khiêu khích dã thú trong hắn.
Bàn tay to lớn của hắn lại di chuyển đến vùng tam giác mật của cô, nhẹ nhàng mà khuấy đảo, làm Vương Gia Kỳ như muốn phát điên.
" A...bác sĩ Mặc...như vậy không được..." Trong mê mang, cô nắm lấy tay hắn lắc đầu nói.

" Chẳng phải em muốn sinh con sao? Không làm như vậy, em làm thế nào mà mang thai được? Gia Kỳ, anh là bác sĩ mà, anh biết như thế nào là có thể sinh con!" Hắn ghé sát tai cô thì thầm, thổi nhẹ một làn hơi nóng hổi vào trong.
Vương Gia Kỳ cả người căng chặt, cảm giác khoái lạc này với cô rất mới mẻ, có một chút gì đó thích thú.

Nhưng cô vẫn chưa quen lắm, có hơi ngại ngùng xấu hổ.
Chẳng mấy chốc mà bên dưới cô đã ướt đẫm, mà Mặc Vũ cơ thể lúc này đang rất hưng phấn, hắn đã sẵn sàng để duy trì nòi giống cho Mặc Gia rồi.
Vương Gia Kỳ đã mệt lả, cô vẫn chưa biết đây chỉ mới là bắt đầu mà thôi, sau đó loại chuyện này sẽ vắt kiệt sức của cô.
" Cái gì vậy?" Đột nhiên cô cảm nhận được có cái gì nóng hổi đang chạm ở bên dưới, cô hoảng hốt hỏi.
Chỉ là Mặc Vũ không có trả lời, hắn nhẹ nhàng chà xát vật nhỏ bên ngoài, rồi dứt khoát cho vào trong nơi tư mật của Vương Gia Kỳ.
" Ahh...đau...đau...bác sĩ Mặc, em đau..." Một cơn đau nhói truyền đến đại não, Vương Gia Kỳ nắm lấy cánh tay hắn kêu lên.