Lần đầu tiên bị đánh đến không thể đứng vững, K quả thật bị sốc không hề nhẹ.
Từ nhỏ hắn ta được Âu Dương Thiên Khải bồi dưỡng, kỹ thuật của hắn là cấp cao, sao có thể bị Âu Dương Tư Thần đánh cho xay xẩm mặt mày thế này?
" Ngươi cái tên khốn này!" Trong giây phút ngắn ngủi, K cảm thấy lòng tự tôn của mình bị chà đạp, hắn điên cuồng gào lên xông về phía anh.
Lúc này đây xem như là hắn đã thua đến 70% rồi, một khi mất bình tĩnh, đòn tấn công của hắn nhất định sẽ xảy ra sai sót nghiêm trọng.
" Tư thế này không ổn rồi! Ngươi cuồng tự đại thì thế nào hả? Vẫn là sẽ bại dưới tay của ta mà thôi!" Âu Dương Tư Thần cảm thấy nhẹ nhõm lên tiếng.
Mỗi một nhược điểm đều bị Âu Dương Tư Thần xử lý gọn gàng, chẳng tốn quá nhiều công sức, anh cuối cùng cũng có thể giẫm hắn dưới lòng bàn chân.
" Tay này của ngươi làm bị thương người của ta có đúng không? Ta phế nó nhé?"
" Răng Rắc!" Tiếng xương gãy vang lên đến lạnh sống lưng.
K ôm cánh tay gãy rồi kêu la, hắn đau đớn nằm lăn dưới sàn.
" Tư Thần, giao hắn lại cho tôi đi! Cậu vào rừng giúp Khương Bạc đi, thằng nhóc chắc cũng đang chật vật lắm!" Hạo Hiên mặt mày lãnh đạm bước đến nói, hắn ta muốn xử lý tên khốn này.
Âu Dương Tư Thần nắm đấm đã vung lên cao, nhưng rồi cũng thu lại, anh biết Hạo Hiên nghĩ gì.
Nếu là anh, anh cũng sẽ làm như vậy.
" Vậy giao lại cho anh đấy! Tôi đi trước đây!"
Âu Dương Tư Thần nhắm vào đường mòn mà đi vào trong, ở đây buổi tối nguy hiểm vô cùng, anh phải cẩn thận quan sát hết mực.
Hạo Hiên ở lại nhìn K, hắn ta đang nghĩ cách nào có thể khiến con người ta đau khổ nhất, hắn tuyệt sẽ không để K chết quá dễ dàng đâu.
Hạo Hiên cầm súng lên đạn, K đã bắn Lucy bao nhiêu phát súng, thì hắn cũng sẽ dâng trả lại gấp nhiều lần.
" Đoàng!"
Tiếng súng đã vang lên, nhưng K lúc này lại tránh được, hắn gục đầu lảm nhảm.
" K ơi là K, ngươi quả nhiên là kẻ vô dụng!" Hắn nhếch môi nói, là đang tự xem thường bản thân của mình.
Hạo Hiên tiếp tục xả súng vào người K, nhưng hắn dường như đã biến thành người khác, động tác cũng linh hoạt và nhanh nhẹn hơn.
Cánh tay gãy của hắn dường như chẳng còn biết đau nữa, hắn đưa đôi mắt đỏ đậm nhìn Hạo Hiên.
Kẻ ở trước mặt bây giờ, mới chính xác là kẻ mạnh nhất của Shield.
Bởi vì được nuôi dạy khắc nghiệt, và bị đánh đập từ nhỏ, trong người của K sớm đã hình thành một nhân cách khác.
" Thời khắc của Zero đã đến rồi! Ngươi chuẩn bị mà cầu thật nhiều phúc đi!" Hắn ta tự nhận mình là Zero, giọng nói đanh thép tuyên bố.
" Zero? Cho dù ngươi có là ai đi nữa, thì ta cũng sẽ tiễn ngươi xuống địa ngục!" Hạo Hiên không hề chùn bước, dù sát khí của K lúc này vô cùng hung tàn.
Hắn ta lúc này thay đổi hoàn toàn rồi, không còn ra đòn mất bình tĩnh như lúc nãy nữa, mỗi đòn tấn công đều được tính toán cẩn thận hơn.
" Bốp!" Hạo Hiên vậy mà lại thất thủ, một cú đấm mạnh vào xương sườn, làm hắn đau đớn nhíu mày.
Điều đặc biệt là nãy giờ K chỉ đấu có một tay mà thôi, chỉ một chi mà hắn đã có thể mạnh như vậy rồi.
Nếu lúc nãy Âu Dương Tư Thần không phế cánh tay phải của hắn, không biết hắn có thể mạnh đến thế nào nữa đây?
" Thằng khốn kiếp!" Hạo Hiên cũng không chịu thua, hắn ta cố bình tĩnh, tận dụng hết các đòn tấn công của mình.
Nhưng đối với K lại chẳng hề hấn gì, hắn còn nở nụ cười châm chọc." Đánh đấm gì mà yếu thế này? Ngươi làm ta hơi thất vọng đấy!"
Hạo Hiên phút chốc bị đánh bay ra xa, cơ thể to lớn đập mạnh vào bức tường sau lưng, máu ở khóe miệng bắt đầu chảy xuống rồi.
" Khốn kiếp, Lucy không muốn thấy mình bị thương!" Nhớ đến những lời nói lúc nãy, Hạo Hiên gượng người ngồi dậy.
" Ahhh...ư..." Còn chưa kịp đứng lên, cổ đã bị K túm chặt, hắn dùng sức bóp nghẹt thở Hạo Hiên.
" Vì tao bị gãy một cánh tay rồi, nên sẽ lấy cái cổ của mày để bồi thường vậy!"
Sở trường của Hạo Hiên chính là đánh cận chiến cơ mà, làm sao có thể thua K được chứ.
Ở nhà ba đã dạy hắn rất nhiều, bây giờ mới thấy những bài học này có ít đến như vậy.
" Phập!"
Động tác của K chậm dần rồi dừng lại, hắn cúi đầu nhìn xuống, trên ngực đã cắm một con dao sắc nhọn rồi.
Máu tươi không ngừng tuôn trào, mùi tanh xộc vào mũi đến khó chịu.
Hắn buông Hạo Hiên ra, hai chân khụy xuống đất, ôm lấy ngực mình quằn quại." Từ lúc nào? Ngươi..." Hắn thở dốc hỏi.
" Ta sẽ luôn có kế hoạch đề phòng! Là do ngươi chủ quan quá thôi, đồ ngu ngốc!"
Hạo Hiên nói đến đây liền đứng dậy, hắn bước đến chỗ K, dùng chân giẫm mạnh vào cán dao, làm mũi dao xoáy sâu vào tim của K.
" Gyaaaa!!" Hắn kêu gào thống khổ, đây có lẽ là lần đầu tiên người ta nghe thấy tiếng thét hãi hùng của hắn.
Nhưng lần đầu, cũng như là lần cuối.
" Lúc nãy mày tự tin lắm mà, sao bây giờ lại như con cún cụp đuôi vậy?" Hạo Hiên đá vào người hắn hỏi.
K nằm thoi thóp trên mặt đất, hắn chỉ mong bây giờ được chết liền lập tức, để không phải thấy đau đớn nữa.
" Nợ cũ tao sẽ tính luôn bây giờ đây! Mày chỉ có thể chết, khi đã trả hết nợ cho tao thôi! Hai lần khiến người phụ nữ của tao đau đớn, tội của mày không thể tha thứ được!"