Tại sân bay, Vũ Đình cũng vừa mới ra tới, cô đứng một góc ở lối đi VIP chờ Lục Thần Vũ.
Vốn dĩ còn có Max đi cùng, nhưng cô đã bảo hắn đi về trước rồi, cô muốn bạn trai tới đón.
Lục Thần Vũ cũng vừa lúc đến nơi, vừa nhìn thấy hắn, cô đã chạy ù đến nhảy lên người hắ ôm chặt.
" Anh có nhớ em không?" Cô cười rất tươi hỏi hắn.
" Nhớ, mỗi ngày đều nhớ đến chết đi được!" Hắn cũng mỉm cười trả lời cô.
" Em cũng nhớ anh!" Cô cúi xuống hôn nhẹ lên môi hắn nói.
" Được rồi, chúng ta về thôi! Ở đây rất đông người, không khéo lại ảnh hưởng đến hình ảnh của em!" Lục Thần Vũ thả cô xuống, hắn một tay kéo vali, một tay nắm lấy tay của Vũ Đình đi thẳng ra xe.
Ngồi trong xe, cô đột nhiên nhớ ra." Đúng rồi, em phải đi thăm Ninh Hinh, cậu ấy chắc là sinh em bé rồi! Em muốn đến gặp con nuôi nha, anh mau đưa em đến dinh thự của họ đi! Em có mua rất nhiều quà cho họ!" Cô hưng phấn lên tiếng, dáng vẻ vô cùng mong chờ.
Lục Thần Vũ lúc này khựng lại, hắn không có nói với cô là Lạc Ninh Hinh đã bị bắt, bây giờ cũng không biết làm sao giải thích cho cô.
Thấy sắc mặt của Lục Thần Vũ bỗng thay đổi, Vũ Đình nhận ra có điều gì lạ, cô lại hỏi." Có chuyện gì sao? Anh tại sao lại im lặng như thế?"
Rốt cuộc thì cũng không giấu Vũ Đình thêm được nữa, Lục Thần Vũ đành phải nói thật." Đình Đình, anh nói chuyện này, em nhất định phải bình tĩnh một chút!" Hắn nói.
" Có chuyện gì chứ? Anh đừng làm em sợ!" Vũ Đình lo lắng níu tay hắn hỏi.
" Ninh Hinh bị bắt đi rồi, đứa trẻ cứu lại được! Nhưng bây giờ cô ấy vẫn còn ở trong tay bọn chúng!" Lục Thần Vũ trả lời cô, hắn cố nói nhẹ nhàng nhất có thể.
" Cái gì? Bị bắt đi rồi? Âu Dương Tư Thần đã ở đâu, anh ta không làm gì sao? Là kẻ nào đã làm chuyện này cơ chứ?" Vũ Đình kinh ngạc, cô sốt sắng hỏi lại.
Cô biết Âu Dương Tư Thần cường đại, ai lại có thể dưới mí mắt của anh mà bắt Lạc Ninh Hinh đi được.
" Là Hàn Mặc Phong! Hắn ta muốn bắt cô ấy để tẩy não, mục đích còn nhẫn tâm hơn là muốn giết chết đứa trẻ của hai người họ.
Nếu chỉ có mỗi một mình hắn thì rất dễ xử lý, nhưng đằng sau lại còn có cả một tổ chức đen giúp hắn! Vậy nên rất là khó khắn để cứu Ninh Hinh về.
Nhưng em yên tâm, Tư Thần đã tìm ra cách rồi, chỉ cần cố thêm chút nữa, là có thể xử lý bọn chúng để đưa Ninh Hinh về." Lục Thần Vũ cũng trấn an cô một chút.
" Mong là mau chóng cứu được Ninh Hinh! Cái tên khốn tra nam Hàn Mặc Phong này, em mà gặp được hắn nhất định sẽ lột da rút xương hắn!" Cô phẫn nộ nói lớn.
" Dữ dằn như thế sẽ không dễ thương! Những chuyện như thế cứ để anh thay em làm đi!" Lục Thần Vũ khóe môi cong lên đáp lời cô.
Sau đó Lục Thần Vũ vẫn đưa cô đến dinh thự, Vũ Đình ôm đứa trẻ vào lòng âu yếm, cô với Lạc Ninh Hinh là khuê mật, nên đứa trẻ bị cô bế bồng cũng không khóc nhiều.
Cô tặng cho Tư Duệ rất nhiều đồ vật, những thứ này đều là hàng đắt tiền, mà do chính cô cẩn thận lựa chọn.
Ngày hôm sau Lục Thần Vũ đến địa điểm quay phim đón Vũ Đình, là hắn muốn đưa cô đi chọn nhẫn, và xem một vài địa điểm để tổ chức lễ đính hôn của hai người.
Hắn dự định sau khi làm lễ xong, sẽ chính thức mang Vũ Đình về Lục Gia, cũng như sẽ thăm hỏi tình hình của anh hai hắn.
Lục Thần Vũ đang đứng suy nghĩ, thì phía sau Vũ Đình cũng ra tới.
" Chờ em có lâu không? Đột nhiên xảy ra chút trục trặc, nên em phải nán lại một lát!" Vũ Đình chạy như bay ra ngoài, cô lên tiếng hỏi.
" Không lâu! Đi thôi, anh đưa em đi ăn trước! Sau đó sẽ đưa em đến một nơi!" Hắn vui vẻ trả lời cô.
Vũ Đình mỉm cười gật đầu.
Hai người cùng đến một nhà hàng Nhật để dùng bữa, tiếp đó Lục Thần Vũ chở cô đến trung tâm mua sắm của Vệ Gia." Anh đưa em đến đây làm gì? Nơi này thì có gì đặc biệt nhỉ?" Cô thắc mắc hỏi.
" Lát nữa em sẽ biết thôi!" Mặc kệ ánh mắt tò mò của Vũ Đình, Lục Thần Vũ nắm tay cô kéo nhanh vào trong.
Đầu tiên hắn đưa cô đến cửa hàng trang sức nổi tiếng nhất, thấy Lục Thần Vũ đi vào, nhân viên và quản lý đã hồ hởi." Lục thiếu, mời ngài vào phòng VIP, ở đây đông người không được thoải mái cho lắm!" Giám đốc nở nụ cười thân thiện nói.
" Được!" Hắn lạnh lùng trả lời, hai người cùng nhau vào phòng VIP lớn của cửa hàng.
Lục Thần Vũ liền ra hiệu cho bọn họ mang hết trang sức đắt giá ra đây.
Những món trang sức cao cấp ở đây dao động từ vài trăm ngàn đến cả triệu đô, một cái giá không hề dễ chịu.
Vũ Đình nhìn lóa cả mắt, cô không nghĩ Lục Thần Vũ lại đưa cô đi mau trang sức." Em có thích không? Hay là gói lại hết nhé?" Hắn hỏi cô.
" Không cần đâu! Mua nhiều như vậy làm gì? Em cũng không dùng hết mà!" Vũ Đình lắc đầu từ chối.
Trong lúc Vũ Đình ngắm nghía những món trang sức kia, thì nữ giám đốc lại mang thêm một hộp nhỏ vào." Lục thiếu, đây là sản phẩm anh đã đặt!" Giám đốc nhỏ giọng nói.
Lục Thần Vũ gật đầu, anh đưa tay cầm lấy hộp nhẫn nhỏ trên tay giám đốc.