Ngay sau khi nói lời tạm biệt với Lạc Ninh Hinh, Âu Dương Tư Thần lên xe đến sân bay.
Anh dùng máy bay chuyên dụng của mình, và rời khỏi thành phố Nam Vương.
Lạc Ninh Hinh ở lại bệnh viện, cô cảm thấy cô đơn đến lạ thường.
Cô đã quen thuộc với những thứ thuộc về Âu Dương Tư Thần, bây giờ anh lại không ở đây, cô phải làm sao? Đưa tay ôm lấy bụng lớn của mình, cô nằm cuộn trong chăn.
Nước mắt nóng ấm từng giọt, từng giọt rơi đầy trên gối.
Những ngày tiếp theo, Hạ quản gia và Khương Bạc đều túc trực ở bệnh viện, để tiện chăm sóc cho cô.
Cho đến khi thai nhi trong bụng cô ổn định, bác sĩ mới cho cô về nhà.
Lạc Ninh Hinh trở về phòng ngủ của cô và Âu Dương Tư Thần, cô nhẹ nhàng nằm trên giường, bàn tay vuốt ve chiếc gối mà anh vẫn thường hay nằm.
Đã một tuần trôi qua, kể từ lúc Âu Dương Tư Thần đi Pháp, anh và cô không hề liên lạc, ngoại trừ lúc anh vừa đến sân bay Roissy.
Lạc Ninh Hinh thèm nghe giọng nói của anh, cô đánh bạo lấy điện thoại gọi cho anh một cuộc.
Tiếng chuông nhỏ vang lên, nhưng người bên kia không có trả lời, nó cứ thế mà tắt đi." Đầu heo Tư Thần, anh không nghe máy là có ý gì chứ?" Cô tức giận mắng anh, rồi ném điện thoại sang một bên.
Năm phút sau, điện thoại của Lạc Ninh Hinh đổ chuông, cô vội vàng bắt máy.
Bên kia giọng Âu Dương Tư Thần nặng nề." Em gọi cho anh sao? Đã ăn uống gì chưa? Nhớ đừng có bỏ bữa, không có anh cũng phải tự chăm sóc tốt cho mình!"
Lạc Ninh Hinh nghe những lời này khoé mắt của cô lại rưng rưng, nhưng cô không muốn anh phải lo lắng cho mình, liền đáp." Anh yên tâm đi! Hôm nay em ăn rất nhiều, bụng căng tròn luôn rồi! Em sẽ không vì anh mà bỏ bữa đâu, bé con vẫn còn đang cần em chăm sóc!" Miệng thì nở một nụ cười lớn, nhưng nước mắt không tự chủ mà rơi rồi.
" Đoàng!" Tiếng súng bên kia vang lên, nhịp tim của Lạc Ninh Hinh như chững lại, cô tròn mắt không nói nên lời.
" Tư Thần!" Cô vô thức gọi tên anh, trong lòng vô cùng hoảng loạn.
" Không có gì đâu! Em ngủ sớm đi, anh có việc bận một chút, khi nào xong anh sẽ gọi lại cho em! Yêu em!" Âu Dương Tư Thần nói xong bên kia cũng vừa ngắt kết nối.
" Tư Thần, anh nhất định phải bình an!" Lạc Ninh Hinh nhìn màn hình mà nức nở, cảm giác bất an cứ ngày một lớn dần, tiếng súng vừa rồi càng làm cho tim cô muốn vỡ tung.
Ở giữa biên giới của Pháp và Ý, người của Âu Dương Tư Thần và Shield đang chiến đấu, mưa đạn bay đầy trời, mà người của anh cũng chết không ít.
Nơi này cảnh sát không thể kiểm soát được, nó cũng được xem như là chiến trường của nhiều băng nhóm hắc đạo trên thế giới.
Âu Dương Tư Thần đang đứng ở phía trong, anh chỉ đạo cho người của mình tác chiến.
Dù vậy có vẻ như người của Shield không sợ chết, bọn chúng liều mạng xông vào, khiến Âu Dương Tư Thần suýt chút nữa là thất thủ.
Viên đạn vừa rồi chỉ kém một chút nữa là trúng ngay đầu anh rồi, may mắn là anh đã kịp thời né tránh.
" Sếp, anh ổn hết chứ!" Du Cảnh lo lắng hỏi anh.
" Hừ, cái lũ điên không sợ chết này! Nếu bọn chúng đã muốn đi đầu thai sớm, thì chúng ta sẽ tiễn chúng một đoạn vậy!" Âu Dương Tư Thần hừ lạnh, gương mặt uy nghiêm nói.
Xung quanh anh hàn khí lạnh lẽo, có lẽ anh đang rất tức giận, lần này anh sẽ không đứng một chỗ chỉ đạo nữa, mà sẽ trực tiếp cầm vũ khí chiến đấu với bọn chúng.
Ở một bên khác, người đàn ông thần bí kia vẫn cẩn thận quan sát trận chiến đang sôi nổi, lần này hắn ta chỉ muốn chơi đùa một chút mà thôi.
Thật may mắn là người của hắn có thể ám sát Hạo Hiên, con át chủ bài của Âu Dương Tư Thần.
Nếu không thì hắn cũng không dễ dàng gì, mà lấy được vũ khí của bọn họ.
" Chủ nhân, người của chúng ta chết hết rồi! Tiếp theo nên làm gì đây?" Trợ lý bên cạnh hắn lên tiếng.
" Chết hết rồi sao? Âu Dương Tư Thần đúng là không làm ta phải thất vọng mà! Trả vũ khí cho chúng đi, lần này đã khiến hắn tổn thất không ít rồi! Lần sau chúng ta lại chơi với hắn tiếp!" Gã đàn ông thần bí mỉm cười hài lòng đáp.
Sáu tháng vừa qua hắn đã luôn ẩn nhẫn, cũng chỉ chờ cơ hội xử lý Âu Dương Tư Thần, nhưng hắn cũng không vội.
Trò vui thì phải từ từ, muốn Âu Dương Tư Thần đau khổ, thì chỉ có Lạc Ninh Hinh mới làm được.
Trong đầu hắn kế hoạch đã được vạch ra rõ ràng, chỉ còn chờ thời cơ đến mà thôi.
" Âu Dương Tư Thần, trò vui chỉ mới bắt đầu mà thôi! Ngươi cứ chậm rãi mà tận hưởng, ngày tháng sau này, ta sẽ khiến ngươi đau như chết đi sống lại vậy.
Khiến ngươi cũng giống như ta, người thân đều không còn nữa!" Hắn ta nhếch môi cười quái dị nói, trước mặt hắn bây giờ là những lọ hài cốt được đặt ngay ngắn.
" Mọi người, sẽ nhanh thôi! Con sẽ trả thù cho mọi người! Sẽ đem tên ác quỷ kia xuống 18 tầng địa ngục, để hắn đời đời kiếp kiếp không thể siêu sinh!"
Gã trợ lý nhìn hắn chỉ nhẹ lắc đầu, cái tên này là bị cừu hận nuốt chửng mất rồi, hắn ta đang lo lắng về tương lai của Shield khi phải giao cho một người như thế này tiếp quản.