Biệt thự nhà Lâm Gia.
Về phần Trương Nga, sau khi bị Khương Bạc châm ngòi, bà ta bắt đầu chú ý đến Lâm Như Tuyết.
Mọi hành động nhỏ của cô ta, bà ấy đều quan sát tỉ mỉ.
Đến bây giờ, bà ta bắt đầu cảm thấy hoang mang rồi, từng cử chỉ và sở thích của cô ta, một chút cũng không giống Lâm Văn Thành và Lê Như Nhã.
Mà những chuyện này, trước đây bà ấy chưa từng nghĩ đến.
Trương Nga cũng không biết là sai xót ở đâu, bà ta cũng bắt đầu thấy rối rắm, nhưng lại không thể nói cho ai nghe.
Vì lời nói của Khương Bạc, trong lòng bà ta bắt đầu mọc một cây thứ, mỗi ngày bà ấy đều cảm thấy khó chịu khi nghĩ đến câu nói đó.
Nằm trong phòng ngủ, bà ta vắt tay lên trán suy ngẫm, rồi lại khẽ thở dài.
" Rốt cuộc là làm sao chứ? Từ lúc nghe thằng nhóc đó nói, bây giờ mình lại cảm thấy có điều gì không đúng! Cứ nghĩ mãi không thôi!" Bà ta giọng khe khẽ nói.
Trương Nga nghĩ ngợi một hồi lâu, bà ta đứng lên cầm lấy album ảnh của Lâm Như Tuyết đi lại ghế ngồi xuống.
Bà ta chậm rãi lật từng trang ảnh, nhìn đến hình ảnh một nhà ba người chụp chung với nhau, bà ta chợt nhíu mày.
" Thật sự không có được một chút giống nhau! Tại sao đến bây giờ mình mới nhận ra?" Trương Nga đôi mắt nheo lại, bà ấy bất ngờ kêu lên.
Gấp album lại, bà ta đặt nó trở lại kệ sách, rồi đi ra ngoài ban công.
Một ý tưởng nảy ra trong đầu Trương Nga, bà ấy cần thiết phải làm chuyện gì đó, để rút cây gai đang ghim sâu trong lòng ra.
Trời hừng sáng, Trương Nga đã thức dậy, đêm qua bà ấy không ngủ được.
Bà ấy ngồi trầm tĩnh xem báo dưới phòng khách, chờ cho Lâm Như Tuyết và Lâm Văn Thành đi làm, bà ta lại lén lút đi lên phòng của hai người họ, nhanh chóng tìm lấy mẫu tóc rơi trên giường ngủ.
Sau khi có được thứ mình cần, Trương Nga vội vã đi đến trung tâm xét nghiệm huyết thống.
Cần 4 giờ mới có kết quả xét nghiệm, vì vậy bà ấy quyết định ngồi chờ bên ngoài.
Lúc này có một đôi mắt đang nhìn theo bà ta.
Sau đó hắn lấy điện thoại ra, gọi cho người nào đó.
Một vài tiếng nhạc chuông vang lên, thì đầu dây bên kia cũng bắt máy.
" Có chuyện gì?" Giọng một người phụ nữ lên tiếng.
" Hứa phu nhân, lão bà nhà họ Lâm đang ở trung tâm xét nghiệm huyết thống, nên tôi mới gọi thông báo cho bà!" Tên theo dõi thấp giọng trả lời.
" Cái gì? Bà ta đến đó làm gì cơ chứ? Không lẽ bà ta đã phát hiện gì sao?" Bên kia Hứa Vân Du hốt hoảng kêu lên, bà ta không nghĩ đến Trương Nga lại đi làm xét nghiệm huyết thống.
" Tôi không rõ! Nhưng bà ấy có mang mẫu tóc đến, chắc là làm xét nghiệm cho ai đó!" Tên theo dõi trả lời.
" Tôi biết rồi! Cậu cứ tiếp tục theo dõi đi!" Hứa Vân Du thở dài, bà ta dịu giọng nói.
Tắt máy xong, bà ta nhanh chóng liên lạc với một người khác.
Chuyện nhà họ Lâm muốn đi xét nghiệm huyết thống, bà ta cũng đã có tính toán từ trước cả rồi.
" Viện trưởng Cố, tôi là Hứa Vân Du đây! Nghe nói hôm nay người nhà Lâm Gia đến xét nghiệm huyết thống? Chuyện chúng ta nói trước đó, ngài tự biết phải làm như thế nào mà nhỉ! Tôi tin tưởng ngài lắm đấy!" Hứa Vân Du lên tiếng nói, khi điện thoại được kết nối, lời nói của bà ta phảng phất chút đe dọa.
" Tôi biết mà! Hứa phu nhân cứ yên tâm!" Bên kia người đàn ông cười đáp.
Xong chuyện, Hứa Vân Du nhàn nhã ngồi trên sô pha thưởng thức trà đạo." Trương Nga, có tôi ở đây, bà đừng hòng đạt được mục đích! Lâm Như Tuyết bây giờ không thể bị phát hiện được!" Bà ta lạnh giọng cất lời, rồi nở nụ cười quỷ dị.
Văn phòng của Âu Dương Tư Thần.
" Cửu ca, người của mình vừa mới thông báo đến này! Bọn họ nói hôm nay Trương Nga đã đến trung tâm xét nghiệm huyết thống rồi, bà ta có lẽ bị lời nói của em kích động." Khương Bạc vừa nghe điện thoại xong, hắn ta đi vào báo cáo.
" Ờ!" Âu Dương Tư Thần trả lời hời hợt, mắt anh vẫn nhìn vào máy tính thao tác.
" Còn một chuyện nữa! Viện trưởng Cố cũng vừa gọi đến đây, ông ta nói người phụ nữ Hứa Vân Du kia đã liên lạc lại, bà ta bảo ông ấy sửa đổi kết quả xét nghiệm!" Khương Bạc ngồi xuống ghế, lại tiếp tục nói.
" Ồ, thú vị nhỉ! Vậy thì cho Lâm Gia và Hứa Vân Du một bất ngờ đi! Gọi lại cho ông ta, bảo ông ta làm theo những gì Hứa Vân Du nói, để cho bà ta vui vẻ một vài ngày.
Ba ngày sau, nói ông ta đích thân đến Lâm Gia, đưa thẳng kết quả cho Lâm Văn Thành và vợ ông ấy." Âu Dương Tư Thần động tác ngưng lại, anh mỉm cười dặn dò hắn.
" Cửu ca, anh thâm thật!" Khương Bạc đưa ngón cái lên đáp.
" Khương Bạc, cậu đã thu mua được 51% cổ phần của Lâm Thị rồi có đúng không?" Anh lại đổi chủ đề hỏi.
" Đúng vậy, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ! Từ vụ Hạo Hiên xử lý được mớ gốc rễ của Shield, thì công ty nước ngoài trước đó ký hợp đồng hợp tác với Lâm Thị cũng lặn mất tăm.
Em tranh thủ tung một ít tin đồn thất thiệt, khiến cổ phiếu của bọn họ tuột dốc không phanh.
Vậy là dễ dàng mua được cổ phần giá hời!" Khương Bạc đắc ý đến phổng mũi trả lời.
" Khi nào mở hợp cổ đông thì mang chị dâu của cậu đi theo! Lấy Lâm Thị làm quà cưới cho cô ấy!" Âu Dương Tư Thần gật đầu hài lòng nói.