Cả Thế Giới Của Anh Chỉ Dành Cho Em

Chương 203: 203: Đánh Người Là Như Thế Nào






Mộ Tương Ái mặt lập tức biến sắc, sao có thể đổi vai như vậy chứ? Rõ ràng là Tần Lam đã sắp xếp với Cao Tùng Hiên rồi mà, cô ta chỉ theo sự dàn xếp mà làm việc thôi.
" Lục thiếu, thay đổi kịch bản như vậy không tốt chút nào cả! Với lại bây giờ mà đổi lại thì phải mất thêm thời gian học lại kịch bản, ảnh hưởng rất nhiều đến mọi người." Mộ Tương Ái cười gượng gạo nói.
" Cái tôi dư dả nhất, cô có biết là gì không? Chính là thời gian và tiền bạc! Điều quan trọng là tôi không cần cô phải chỉ dạy, tôi tự biết bản thân mình nên làm gì! Nếu cô không muốn diễn, tôi sẽ mời một diễn viên khác! Dù gì ở thành phố Nam Vương này, thiếu gì diễn viên hạng B, hạng C như cô." Lục Thần Vũ nở nụ cười lạnh nói với cô ta.
Mộ Tương Ái tức muốn hộc máu, nhưng cô ta không thể bỏ vai diễn này.

Khó khăn lắm, Tần Lam mới cho cô ta một vai diễn tốt như vậy, cô ta không thể bỏ qua cơ hội này được.
" Tôi không có ý đó!" Mộ Tương Ái rụt rè nói, mới lúc nãy cô ta thoáng nhìn thấy ánh mắt của Lục Thần Vũ rất đáng sợ.
" Vậy không ai có ý kiến gì, thì chúng ta sẽ đổi kịch bản! Mạch Na, cô đưa kịch bản mới cho họ đi!" Lục Thần Vũ xoay qua nhìn trợ lý của mình nói.
Mạch Na chính là cấp dưới của hắn ta, người mang quần áo đến cho Vũ Đình hôm trước.

Lúc đưa kịch bản cho Vũ Đình, cô còn không quên mỉm cười một cái.


Nhận lấy kịch bản mới, Vũ Đình khẽ liếc nhìn Lục Thần Vũ, hắn lại đang nhìn cô đầy sủng nịch.
Một giờ sau, cả Mộ Tương Ái và Vũ Đình đã học xong kịch bản, bọn họ bắt đầu diễn.

Thay vì nhân vật của Vũ Đình bị bắt nạt như lúc đầu, thì sau khi thay đổi cô đã có thể mạnh mẽ chống trả nhân vật phản diện của Mộ Tương Ái.
" Máy quay bắt đầu! Diễn!" Cao Tùng Hiên ngồi bên dưới chỉ đạo.
" Cái con ngu này, sao mày có thể làm tao mất mặt như vậy chứ hả? Xem tao có đánh nát bươm cái mặt của mày ra không?" Mộ Tương Ái giọng chua ngoa nói, quả thật cô ta rất hợp với những vai diễn như thế này.
Cô ta bắt đầu giơ tay lên, nhưng lần này đã thay đổi.

Cô ta còn chưa kịp đánh Vũ Đình, thì cô đã nắm chặt cánh tay của cô ta rồi.
" Bốp!" Một cái tát của Vũ Đình đánh thật mạnh vào mặt cô ta.
" Mẹ nói tuy ta ngốc, nhưng cũng không để người khác ăn hiếp ta được! Người khác muốn đánh ta, thì ta phải đánh họ trước!" Vũ Đình mặt ngây thơ nói, dù trong lòng cô chỉ muốn phá lên cười mà thôi.
" Ngươi..." Mộ Tương Ái ôm mặt tức giận nói.
" Cái cô gái ngốc này, cho em cơ hội đánh trả thì phải biết tận dụng thời cơ chứ.

Sao có thể đánh cô ta nhẹ như vậy được?" Lục Thần Vũ thở dài nói khẽ.
" Cắt!" Lục Thần Vũ lại lớn tiếng nói.
" Lục thiếu, có gì sai xót sao ạ?" Cao Tùng Hiên đứng ngồi không yên, nở nụ cười thương mại hỏi.
" Tôi vẫn thấy cái tát lúc này không thật lắm! Quay lại một lần nữa đi! Mà trước đó, cho trợ lý của tôi lên diễn một lần, để cô gái kia có thể nhìn rõ một chút, đánh người là như thế nào?" Lục Thần Vũ nói, ánh mắt lại liếc nhìn Vũ Đình.
" Mạch Na, cô lên đi!" Hắn quay sang nhìn Mạch Na nói.
Mộ Tương Ái nhìn thấy Mạch Na, cô ta có chút dự cảm không lành.


Mạch Na bên ngoài nhìn có vẻ thân thiện, nhưng thân thủ của cô không tồi chút nào.
" Mộ tiểu thư, đắc tội rồi!" Mạch Na lên tiếng, giọng nói của cô làm Mộ Tương Ái có chút sợ hãi.
" Bốp!" Một cái tát như trời giáng vào má cô ta, Mộ Tương Ái cảm thấy trời đất như quay cuồng, đầu cô ta bắt đầu ong lên.
" Vũ tiểu thư, cô có nhìn thấy rõ chưa?" Lục Thần Vũ nhàn hạ hỏi Vũ Đình.
Cô hiểu ý của hắn rồi, rõ ràng là mang danh nhà tài trợ đến đây giúp cô xả giận mà, vậy thì cô ngại gì mà từ chối.

Vũ Đình tinh nghịch lắc đầu thay cho câu trả lời.
" Mạch Na, cô làm lại đi! Vũ tiểu thư vẫn chưa nhìn thấy!" Lục Thần Vũ lại lên tiếng chỉ đạo.

Mạch Na liền gật đầu.
" Bốp!" Mộ Tương Ái còn chưa kịp định thần lại, má còn lại đã đỏ bừng nóng rát, cô ta muốn bật khóc ngay tại chỗ.
Những người trong phim trường nhìn cô ta bị đánh mà hả dạ, lần trước hống hách đánh người khác.

Bây giờ thì ăn miếng trả miếng, nghiệp quật đến vêu mồm.


Không một ai, cảm thấy thương hại cho cô ta.
30 phút sau.
Bị Mạch Na đánh liên tiếp, cuối cùng cô ta cũng không chịu nổi, nước mắt chảy dài trên gương mặt tím bầm.
" Lục thiếu, tôi không chịu nổi nữa rồi! Xin anh đừng đánh thật nữa!" Cô ta giọng run rẩy cầu xin.
" Chậc, cô làm tôi thất vọng thật đấy! Tôi còn tưởng là cô rất có tâm với nghề, xem ra tôi nhìn lầm cô rồi! Lúc nãy còn hùng hồn nói không làm tôi thất vọng, bây giờ thì..." Lục Thần Vũ lạnh nhạt nhìn cô ta đáp, hắn vẫn chưa chơi đã, mà cô ta đã chịu không nổi rồi.

Thật là làm hắn cảm thấy mất hứng.
Lục Thần Vũ chỉnh lại tây trang trên người, hắn đứng lên đi đến chỗ của Vũ Đình.
" Lúc nãy đánh cô ta tay có đau không? Da mặt cô ta dày như vậy mà!" Hắn nắm lấy bàn tay của cô xoa xao hỏi.
Mộ Tương Ái câm nín không nói nên lời.