Mọi người nghe Lạc Ninh Hinh nói, lại càng cảm thấy không hài lòng, bọn họ tiếp tục bàn tán xôn xao.
" Cô ta không biết xấu hổ thật kìa! Sao có thể trơ trẽn nói ra những lời đó cơ chứ!"
" Đúng là con hồ ly tinh mà! Thật không thể hiểu nổi!"
" Tôi muốn tẩy chay cô ta, tẩy chay luôn cả A.D!"
" Mặt đúng là dày hơn cả mặt đường!"
Ngay cả đại diện của Secret cũng không hài lòng, cô ta liên tục lắc đầu ngán ngẩm nhìn Lạc Ninh Hinh.
Bên trong, những biên tập viên cấp cao của Secret đều đồng loạt gạch tên cô ra khỏi danh sách.
" Nhà thiết kế Lâm, cô có thể im lặng để cô ta tác oai tác quái như vậy sao? Cô là nạn nhân, cô nên nói gì đi chứ?" Người phụ nữ kia liền hét lớn.
" Đúng vậy, cô không phải nên dằn mặt cô ta sao?" Một người khác lại lên tiếng.
Đám đông ồn ào lại đang đứng về phía Lâm Như Tuyết, không tiếc lời miệt thị Lạc Ninh Hinh.
Mà Âu Dương Tư Thần đứng bên dưới, gương mặt trầm xuống.
Anh đang muốn xông lên, ôm Lạc Ninh Hinh mang về nhà, hảo hảo bảo vệ cô.
Nhưng Lạc Ninh Hinh lại đưa mắt nhìn anh, cô khẽ lắc đầu.
" Mọi người xin hãy bình tĩnh, chuyện này cũng qua lâu rồi.
Tôi thật sự không giận cô ấy, là do tôi không biết bảo vệ tình yêu của mình mà thôi." Lâm Như Tuyết bộ dáng yếu đuối, cô ta lên tiếng.
Chỉ là lời nói của cô ta, tưởng chừng như vô hại, lại trực tiếp khẳng định Lạc Ninh Hinh cướp vị hôn phu của mình.
" Sao lại có người nhân từ như cô ấy chứ? Nếu là tôi, tôi đã xé nát cái mặt của tiểu tam ra rồi!"
" Hiền lành quá sẽ bị người ta bắt nạt đấy! Cô ấy thật đáng thương mà!"
" Tôi sẽ ủng hộ cô ấy, tẩy chay Lạc Ninh Hinh.
Nhà thiết kế vô đạo đức!"
Từng người lại tỏ ra đồng cảm, lên tiếng nói giúp Lâm Như Tuyết.
Mà Lạc Ninh Hinh lại bình tĩnh mỉm cười, chờ cho cô ta diễn xong vai bạch liên của mình, Lạc Ninh Hinh mới lên tiếng.
" Lâm tiểu thư, cô nói như thế, là đang muốn chỉ đích danh tôi là người đã quyến rũ vị hôn phu của cô sao? Tôi nghĩ mọi người ai cũng có thể hiểu lầm tôi, nhưng riêng cô thì không! Bởi cô chính là người hiểu rõ nhất mà, không phải chuyện này chúng ta đã nói rõ ràng rồi sao? Tôi cứ tưởng Lâm tiểu thư là một người hiểu chuyện, được dạy dỗ đàng hoàng, nhưng hình như tôi lầm rồi." Lời nói của Lạc Ninh Hinh khiến Lâm Như Tuyết cứng miệng.
" Tôi...tôi...không có ý đó..." Cô ta lắp bắp nói không nên lời.
" Chuyện của Hàn Mặc Phong tôi đã giải thích với cô rồi, hay là cô muốn tôi phải mang video đến đây.
Rồi ở trước mặt mọi người phát lên, để cho bọn họ nhìn thấy vị hôn phu của cô, nửa đêm đến nhà tôi quấy rối.
Nếu như không phải nể tình chúng ta là bạn, tôi đã tố cáo anh ta trước pháp luật rồi.
Nếu lúc đó tôi tuyệt tình một chút, thì bát nước bẩn này hôm nay sẽ không phải hất lên người tôi."
" Tại sao tôi từ người bị hại, bây giờ lại trở thành hung thủ vậy? Chuyện này tôi sẽ cho người điều tra rõ ràng, những ai muốn bôi nhọ danh dự của tôi, tôi sẽ khiến bọn họ trả giá!"
" Lâm Như Tuyết, thật lòng tôi cũng muốn nói với cô, với tư cách là môt người bạn cũ.
Cô và Hàn Mặc Phong hủy hôn, đối với cô cũng là một chuyện tốt.
Bởi vì nếu cứ cố chấp đâm đầu vào một người không yêu mình, thì cô chỉ có thể nhận lấy đau khổ mà thôi!" Lạc Ninh Hinh đanh thép nói.
Sau khi xử lý Lâm Như Tuyết, cô lại nhìn những người khách đang đứng bên dưới.
" Mọi người nãy giờ chắc cũng hiểu những lời tôi nói rồi! Tôi thật sự là nguyên nhân khiến họ tan vỡ, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc tôi là tiểu tam đi quyến rũ người khác.
Nếu như người khác thích bạn, bạn có thể ép họ ngừng thích bạn được không? Câu trả lời chắc không khó đối với mọi người đâu!"
" Tôi biết mọi người ở đây đều rất thông minh, vậy nên tôi mong mọi người hãy tìm hiểu kỹ, trước khi muốn phán xét một ai đó.
Đừng để những bài viết nhảm nhí trên mạng dắt mũi.
Tôi đã có bạn trai rồi, anh ấy cũng đang có mặt ở nơi này.
Những lời mọi người miệt thị tôi lúc nãy, sẽ khiến anh ấy không vui.
Tôi chưa bao giờ làm chuyện hổ thẹn, hay làm gì trái với luân thường đạo lý cả."
Lạc Ninh Hinh lại di chuyển tầm mắt đến chỗ Âu Dương Tư Thần mỉm cười, lần này ít ra cô cũng có thể tự minh oan cho mình.
" Âu Dương Tư Thần, thật xin lỗi! Vì đã để anh nghe những điều không hay về em như thế này!" Lạc Ninh Hinh hít thở sâu, cô nói lớn vào micro.
Mọi người lại bắt đầu nhìn nhau trầm trồ, bạn trai của cô vậy mà lại là ông chủ của A.D.
Đây là đang muốn công khai tình cảm trước mặt mọi người sao? Mọi ánh mắt bây giờ đều đổ về phía Âu Dương Tư Thần.
" Trời ơi tin được không? Bạn trai người ta là tổng giám đốc A.D đó, vị hôn phu kia của Lâm Như Tuyết thì tính là gì!"
" Xem ra chúng ta là bị dắt mũi thật rồi! Thật đúng là mất mặt mà!"
" Tôi cảm thấy có lỗi với cô ấy quá đi!"
" Cô gái tên Lâm Như Tuyết kia cũng chẳng phải người tốt lành gì! Hôn phu chẳng ra gì, còn muốn hại người khác!"
Lâm Như Tuyết sắc mặt đen lại, cô ta không ngờ Lạc Ninh Hinh có thể phản công lại, bây giờ thì cô ta lại trở thành bạch liên hoa trong mắt mọi người rồi.