Âu Dương Tư Thần lịch lãm nho nhã bước từng bước về phía Lạc Ninh Hinh, gương mặt anh tràn đầy ý cười.
Sự xuất hiện bất ngờ của anh, cũng khiến không ít người thích thú, mà người ngạc nhiên hơn là Lạc Ninh Hinh.
Cô cứng đờ nhìn anh, không lẽ anh muốn công khai mối quan hệ của hai người ở đây, trong đầu cô chỉ có một câu hỏi.
" Tư Thần, anh muốn làm gì vậy? Không phải anh nói cho em thêm thời gian sao?" Lạc Ninh Hinh ấp úng hỏi nhỏ, khi Âu Dương Tư Thần đi đến gần cô.
" Bảo bối, anh nói được thì sẽ làm được! Em không tin tưởng anh vậy sao?" Âu Dương Tư Thần mỉm cười trả lời cô.
Anh cướp lấy micro trên tay cô, rồi quay xuống khán đài.
" Xin chào mọi người! Tôi là tổng giám đốc của A.D, hôm nay cũng cảm ơn những vị khách quý và những nhà báo đã dành ra thời gian quý báu đến đây.
Tôi mong các vị sẽ thích bộ sưu tập mới của công ty hôm nay, cũng như là những nhà thiết tài năng của chúng tôi!"
" Với cương vị là người đứng đầu A.D, tôi và các nhân viên ưu tú của mình sẽ cố gắng mang nhiều sản phẩm tốt nhất đến với mọi người.
Bây giờ tôi xin phép chúc mừng nhà thiết kế đáng yêu hôm nay!" Âu Dương Tư Thần dõng dạc phát biểu trước mọi người, ánh mắt nhu hòa nhìn Lạc Ninh Hinh.
Anh cầm bó hoa Tulip xinh đẹp, đi đến trước mặt Lạc Ninh Hinh, trao bó hoa cho cô.
" Chúc mừng em!" Giọng nói ngọt ngào của Âu Dương Tư Thần làm cô cảm thấy xúc động, nếu không phải vì ở đây có rất nhiều người, cô đã nhào vào lòng của anh mất rồi.
Mọi người bắt đầu trầm trồ, ai cũng kinh ngạc trước sự xuất hiện của Âu Dương Tư Thần, đây là lần đầu tiên anh xuất hiện trước báo giới, chỉ đơn giản là muốn tặng hoa cho nhà thiết kế tài hoa của mình.
Bọn họ bắt đầu xì xầm to nhỏ.
" Nhìn kỹ thì hai người họ rất xứng đôi nha!"
" Cô có thấy ánh mắt Âu Dương Tổng nhìn cô ấy rất trìu mến không? Còn có chút gì đó nuông chiều!"
" Tôi thấy có mùi gian tình ở đâu đây! Hai người này rất không bình thường a!"
" Tôi cũng muốn được anh ấy tặng hoa! Bây giờ nộp đơn vào A.D có kịp không vậy?"
" Tôi nghĩ cô sẽ bị loại ở vòng gửi xe!"
Âu Dương Tư Thần có thể nghe loáng thoáng những lời bàn tán, anh vô cùng hài lòng.
Anh chỉ muốn cho những người đàn ông ngoài kia nhìn thấy, người xứng với Lạc Ninh Hinh chỉ có mình anh mà thôi.
Sau buổi ra mắt ngày hôm nay, Lạc Ninh Hinh thu về rất nhiều khách hàng, không ít người đến thẳng A.D, với mong muốn cô thiết kế trang phục riêng cho họ.
Lạc Ninh Hinh phải bận tối mắt tối mũi, nhưng cô lại cảm thấy rất vui, tài năng của cô đang được người ở Nam Vương công nhận.
Tại Lâm Thị.
Lâm Như Tuyết hôm nay cũng có xem buổi ra mắt trực tiếp của cô trên máy tính, nhìn Lạc Ninh Hinh thành công như vậy, cô ta ganh ghét ra mặt.
Vài ngày nữa, người của Secret sẽ chọn nhà thiết kế nổi bật nhất ở Nam Vương để lên trang nhất, và cô ta khao khát vị trí đó.
" Lạc Ninh Hinh ơi là Lạc Ninh Hinh, tao sẽ không để mày có thể cướp đi bất cứ thứ gì của tao nữa đâu! Một mình Hàn Mặc Phong là quá đủ rồi." Lâm Như Tuyết nắm chặt tay nói.
Cô ta lấy điện thoại, gọi cho ai đó.
" Biên tập Trịnh, tôi có một vài tấm ảnh nóng muốn cho anh!"
" Vâng, chiều nay tôi sẽ đến bàn bạc thêm với anh!" Cô ta nói bằng giọng nhỏ nhẹ.
Sau khi thỏa thuận với người bên kia xong, Lâm Như Tuyết tắt điện thoại.
Cô ta nhìn hình ảnh rạng rỡ của Lạc Ninh Hinh trên máy tính, rồi nở nụ cười ranh mãnh.
" Nếu như lý lịch của mày dơ bẩn, thì giám đốc của Secret sẽ để ý đến mày sao? Trang nhất tạp chí nổi tiếng sẽ là của tao, mày đừng hòng mơ tưởng!" Cô ta trợn mắt lên nói, trông thật dữ tợn.
Bảy giờ tối, Lạc Ninh Hinh mới làm xong việc, cô uể oải tựa lưng trên ghế nghỉ mệt.
Trong phòng mọi người đều đã về hết rồi, chỉ còn lại mỗi mình cô ở đó.
" Có thoải mái không?" Âu Dương Tư Thần từ bên ngoài đi vào, anh xoa bóp vai cho cô hỏi.
" Rất thoải mái!" Lạc Ninh Hinh sảng khoái trả lời, bởi hai vai của cô đã mỏi nhừ.
" Tư Thần!" Cô bỗng nhiên gọi tên anh.
" Anh ở đây!" Âu Dương Tư Thần dịu dàng đáp.
" Cảm ơn anh vì mọi thứ của ngày hôm nay! Em thật sự may mắn khi có được tình yêu của anh!" Cô thỏ thẻ nói.
" Anh không muốn em khách sáo như vậy! Chỉ cần em hạnh phúc, thì dù lên núi đao hay xuống biển lửa, anh cũng sẽ làm vì em!" Anh vuốt nhẹ mái tóc cô nói.
" Không nói đến chuyện này nữa, hôm nay em muốn ăn gì?" Âu Dương Tư Thần hỏi cô.
" Em chỉ muốn ăn đồ ăn của Chu Thẩm mà thôi! Còn có muốn uống ca cao nóng anh pha nữa." Lạc Ninh Hinh quay người lại đáp.
" Tuân lệnh nữ thần của anh! Chúng ta mau về nhà thôi!" Anh mỉm cười nói.
Lạc Ninh Hinh đứng lên, cô mè nheo nhìn Âu Dương Tư Thần.
" Tư Thần, em không đi nổi! Ôm em đi!" Cô nũng nịu nói.
Âu Dương Tư Thần chỉ cười, anh không nói một lời nào, lẳng lặng đi đến bế cô lên.
Lạc Ninh Hinh hạnh phúc nằm trong lòng anh, chỉ cần mỗi ngày có thể vui vẻ bên cạnh Âu Dương Tư Thần, đối với cô đã là quá đủ.