Người đàn ông với vẻ đẹp lãng tử kia bắt đầu có hứng thú với cô, hắn ta chìa tay ra trước mặt Vũ Đình lên tiếng giới thiệu
" Tôi tên là Chu Vĩ! Rất vui vì lại được gặp cô!"
" Anh cứ gọi tôi là Vũ Đình được rồi!" Vũ Đình cũng đưa tay ra, cô còn chưa kịp bắt tay với Chu Vĩ thì đã có một bàn tay khác đưa vào ngăn cản.
" Này, anh là ai? Tôi là muốn bắt tay làm quen với cô ấy!" Chu Vĩ vẻ mặt không hài lòng hỏi.
" Là ai không quan trọng! Anh chỉ cần biết là tôi không thích là được!" Lục Thần Vũ bá đạo trả lời.
Vũ Đình ở phía sau cảm thấy buồn cười, cái tên này là ăn dấm rồi đi, mùi hương chua loét bay khắp nơi.
Cô phải cố gắng lắm, mới không bật cười phát ra tiếng.
" Ấu trĩ!" Chu Vĩ nghiêm mặt nói.
" Vũ tiểu thư, lát nữa chúng ta gặp lại vậy!" Hắn ta lại vui vẻ nhìn Vũ Đình nói, rồi mới xoay người rời đi.
Tần Lam ở trên sân khấu nhìn xuống, cô ta ráng nuốt xuống cục tức anh ách trong lồng ngực.
Phản ứng của Lục Thần Vũ càng làm cô ta điên tiết hơn.
" Lần này xem như là ngươi may mắn!" Cô ta nghiến răng nhấn mạnh từng chữ.
Lạc Ninh Hinh và những người khác cũng vội chạy đến hỏi han.
" Vũ Đình, cậu không sao chứ?"
" Không sao! May là có người đàn ông lúc nãy đỡ được mình!" Vũ Đình cười ngây ngô trả lời.
Bất chợt Lạc Ninh Hinh ngẩng đầu lên, ném ánh mắt giận dữ nhìn Tần Lam.
Mọi hành động lúc nãy của cô ta, đều nằm trong tầm quan sát của Lạc Ninh Hinh.
Cô khá là tức giận thay cho Vũ Đình, lúc nãy mà ngã xuống thật, Vũ Đình chắc chắn sẽ bị thương không nhẹ.
" Bảo bối, em làm sao vậy?" Âu Dương Tư Thần thấy sắc mặt cô không vui, liền hỏi.
" Tư Thần, lúc nãy em thấy Tần Lam cố tình giẫm vào đuôi váy của Vũ Đình! Cô ta là cố ý!" Lạc Ninh Hinh nhìn Âu Dương Tư Thần trả lời.
" Vậy à?" Âu Dương Tư Thần nói.
" Này anh đừng có như vậy được không? Vì cô ta là em họ của Vệ Tư Hàn nên anh bênh vực cô ta à?" Lạc Ninh Hinh không vui nói.
" Bảo bối, chỉ có mỗi mình em nhìn thấy mà thôi, chúng ta cũng không có chứng cứ, làm sao mà bắt cô ta nhận tội được?" Anh xoa đầu cô trả lời.
" Vậy chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ta ức hiếp Đình Đình thôi sao?" Lạc Ninh Hinh nhíu mày đáp.
" Chúng ta chỉ có thể nhắc nhở cô ấy đề phòng Tần Lam mà thôi!" Âu Dương Tư Thần nói tiếp.
" Em biết rồi!" Cô gật đầu nói.
Bên này, Lục Thần Vũ cẩn thận kiểm tra Vũ Đình, xem cô ấy có bị thương ở chỗ nào không.
" Thật may là em không sao?" Xác nhận cô hoàn toàn bình thường, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
" Cái này Lục Thần Vũ, nam nữ thụ thụ bất thân nha! Anh đừng có sỗ sàng như thế, dễ bị mọi người hiểu lầm lắm!" Vũ Đình cố tình nói như thế với hắn, bởi vì hắn cứ động chạm vào người cô.
" Thật xin lỗi! Là tôi không chú ý!" Lục Thần Vũ ánh mắt lập tức e dè đáp.
Bữa tiệc bắt đầu, mọi người cùng nhau thưởng thức tiệc buffet thượng hạng ở khách sạn.
Trên bàn là những món cao lương mỹ vị, chỉ nhìn thôi đã thấy bụng cồn cào.
Mọi người hào hứng thưởng thức món ngon, chỉ có Lạc Ninh Hinh ánh mắt vẫn liên tục quan sát Tần Lam, vừa thấy cô ta đứng một mình, cô đã vội nhấc làn váy dài đi tới.
" Tần tiểu thư, tôi có thể nói chuyện với cô một chút được không?" Lạc Ninh Hinh nhìn cô ta lên tiếng hỏi.
" Tất nhiên là được rồi! Cô là bạn của Tư Hàn, thì cũng là bạn của tôi!" Tần Lam nở nụ cười thân thiện trả lời.
" Vậy thì tôi nói thẳng, cô là có chuyện gì bất hòa với Đình Đình?" Lạc Ninh Hinh nghiêm mặt hỏi.
" Ý của cô là sao?" Tần Lam bắt đầu chột dạ.
" Lúc nãy những gì cô làm với Đình Đình, tôi đều đã thấy hết rồi, là cô cố tình giẫm vào vạt váy của Đình Đình!" Lạc Ninh Hinh đôi mắt cứng rắn nói.
" Cô nói gì tôi thật sự không hiểu! Không có bất cứ lý do gì để tôi làm như vậy cả?" Tần Lam bắt đầu nhập vai mà diễn trò trước mặt Lạc Ninh Hinh.
" Có hay không thì cô tự mình biết! Tôi chỉ muốn nói với cô một câu, người đang làm trời đang nhìn! Tôi nói ít, mong cô hiểu nhiều!" Lạc Ninh Hinh nở nụ cười khinh thường đáp lời cô ta.
Lạc Ninh Hinh nói xong liền xoay người rời đi, cô chẳng muốn đứng cạnh một người tâm cơ thâm độc như Tần Lam một chút nào.
Chờ Lạc Ninh Hinh đi xa rồi, Tần Lam mới trưng bộ mặt vô cùng khó coi ra, ánh mắt cô ta như muốn xé rách Lạc Ninh Hinh ra ngay lập tức.
" Một con tiện nhân không đủ, lại xuất hiện thêm một con điếm nữa! Nghĩ mình đã trèo lên giường của Âu Dương Tư Thần rồi, là có thể tác oai tác quái trước mặt ta sao? Cứ chờ mà xem, kết cục của những con điếm chưa bao giờ là tốt cả!" Cô ta khóe môi đưa lên cao nói nhỏ.
" Mọi người cũng đã thưởng thức những món ăn ở đây rồi! Bây giờ chúng ta sẽ cùng thư giãn với những điệu nhảy!" Vệ Tư Hàn bất ngờ đứng trên sân khấu lên tiếng.
Phía dưới mọi người vỗ tay rộn ràng, rồi bọn họ cùng nhau bắt cặp để mà khiêu vũ.
" Có thể cho phép tôi mời em nhảy một điệu không?" Chu Vĩ không hiểu từ đâu xuất hiện, hắn đến gần Vũ Đình mời cô khiêu vũ.