Cả Thế Giới Của Anh Chỉ Dành Cho Em

Chương 161: 161: Tôi Không Thích Phụ Nữ Ở Đây






Lục Thần Vũ đi vào bếp, lấy cho cô ta một cốc nước.

Tần Lam ngồi ở bên ngoài, cô ta liếc mắt nhìn đến máy tính bảng trên bàn, sắc mặt liền thay đổi khó coi hơn.
Trên màn hình là ảnh của Vũ Đình, cô đang trong đắm chìm trong vai diễn ác quỷ của mình, gương mặt mị hoặc với chiếc váy đen huyền bí.

Tần Lam nghiến chặt răng, tay cô ta nắm thành quyền.
" Hay lắm Vũ Đình, cô dám cướp người tôi yêu! Tôi nhất định sẽ khiến cô thân bại danh liệt!" Cô ta khẽ gằn giọng nói thật nhỏ.
" Uống nước đi! Rồi có chuyện gì nói nhanh một chút, lát nữa tôi phải ra ngoài!" Lục Thần Vũ lạnh lùng đặt ly nước trước mặt cô ta nói.
Thấy Tần Lam cứ nhìn chằm máy tính của mình, Lục Thần Vũ gương mặt lộ rõ vẻ không vui, hắn với tay lấy máy tính cất đi.
" À xin lỗi! Tôi không cố ý xem đâu!" Tần Lam ngại ngùng nói.
" Không có gì! Cô muốn nói gì với tôi vậy?" Lục Thần Vũ dường như mất kiên nhẫn với cô ta hỏi.

" Ngày mai Vệ thị có một bữa tiệc lớn, tôi có thể mời anh làm bạn nhảy đi với tôi không?" Tần Lam vẻ mặt mong chờ nói.
" Tôi không rảnh!" Lục Thần Vũ trả lời cộc lốc.
" Vậy sao? Thật ngại quá, làm phiền anh rồi!" Tần Lam lúng túng nói, dù đây là kết quả cô ta biết trước, nhưng cô ta vẫn ngoan cố đến hỏi.
" Không còn việc gì cô có thể về rồi! Tôi không thích có phụ nữ ở trong nhà!" Lục Thần Vũ thấy cô ta cứ chần chừ không chịu đi, liền thẳng thừng đuổi người.
Nếu để Tần Lam biết Lục Thần Vũ từng mang Vũ Đình đến đây, còn cho cô ngủ lại qua đêm trên giường của hắn, thì chắc chắn cô ta sẽ phát điên lên mất.
" Vậy tôi về trước đây!" Tần Lam không thể mặt dày tiếp tục ở lại, cô ta nói xong liền đứng lên ra về.
Cô ta vừa bước ra khỏi cửa, Lục Thần Vũ đã nhanh chóng đóng sầm cửa lại, khiến cô ta giật cả mình.
" Lục Thần Vũ, để xem anh còn kiêu ngạo được bao lâu! Hừ!" Cô ta mặt nhăn nhó nghiến răng nhấn mạnh từng chữ, rồi mới chịu bỏ đi.
Bên trong Lục Thần Vũ thở dài mệt mỏi, hắn chẳng thích Tần Lam một chút xíu nào, ngược lại còn có phần chán ghét.

Nếu không phải cô ta là người đại diện của Vệ thị và là chị họ của Vệ Tư Hàn, thì hắn cũng chẳng buồn để vào mắt.
Tần Lam có quan hệ bà con thân thiết với Vệ Tư Hàn, cô ta có thể trở thành ảnh hậu cũng là do Vệ Tư Hàn hậu thuẫn ở phía sau.

Mẹ của cô ta chính là chị họ của ba hắn, nên Vệ Tư Hàn phải giúp đỡ cho người nhà của mình.
Tần Lam quen được Lục Thần Vũ từ khi hắn vẫn còn yêu Lã Ninh, mỗi lần bọn họ đi chơi chung với nhau, cô ta đều nài nỉ Vệ Tư Hàn đi theo.

Và lần nào, cô ta cũng lén lút lườm nguýt Lã Ninh muốn rách cả mặt.

Khi nghe tin Lã Ninh bỏ đi, cô ta rất vui mừng, nhưng Lục Thần Vũ vốn dĩ lạnh lùng, sau khi chia tay hắn càng khó gần hơn.


Nên Tần Lam căn bản không có khả năng tiếp cận được hắn.
" Thật là chướng mắt!" Lục Thần Vũ ánh mắt lạnh lẽo nói, hắn đi đến ghế sô pha, cầm máy tính lên tiếp tục ngắm ảnh của Vũ Đình.
Sáng hôm sau, Vũ Đình bị Max réo gọi thật sớm, hắn lôi cô đi làm đẹp.

Vì đây là lần đầu tiên cô xuất hiện trước công chúng sau khi về nước, nên hắn muốn cô phải thật là chỉn chu, xinh đẹp nhất có thể.
" Max, cho tôi ngủ thêm một tiếng...À không, cho tôi ngủ thêm một chút nữa đi mà! Hôm qua tôi thức cả đêm xem bình luận của fan, nên bây giờ còn buồn ngủ lắm." Vũ Đình hai mắt nhắm nghiền, cô ôm lấy chăn năn nỉ Max
" Mặt trời lên tám sào rồi, ngủ gì mà ngủ, mau dậy ngay cho tôi!" Max không một chút thương xót kéo cô vào phòng tắm.
Vũ Đình khóc không thành tiếng, cô vội vàng tắm rửa vệ sinh cá nhân, rồi thay một chiếc váy đơn giản đi ra.
" Max, anh đúng là ác quỷ mà?!" Vũ Đình làm một bộ uất ức nói.
" Ác quỷ, ma cà rồng, ma cà tưng gì cũng được! Mau đi nhanh lên, còn nhiều thứ phải chuẩn bị lắm!" Max nói rồi túm lấy cổ tay cô kéo đi.
Vũ Đình được Max đưa đến Spa chăm sóc sắc đẹp, sau bảy bảy bốn chín bước làm đẹp thì Vũ Đình cũng được thả ra.

Làn da cô vốn dĩ đã trắng trẻo không tỳ vết, nên càng chăm chút nó lại mịn màng hơn.

" Whoaaa! Vũ Đình, chỉ mới chăm sóc da thôi mà tôi đã thấy cô rất đẹp rồi! Đi thôi, chúng ta đi chọn váy nào!" Max nói rồi lại đưa cô đi.
Hai người đến cửa hàng thì đã đến giờ ăn cơm trưa rồi.
" Max, tôi đói!" Vũ Đình gương mặt đáng thương kêu lên.
" Chọn váy xong tôi đưa cô đi ăn, cô cứ than hoài làm tôi mệt gần chết nè! Đây là cơ hội tốt cô hiểu không? Cô phải thật xinh đẹp, thì mấy ông đạo diễn và nhà đầu tư mới chú ý đến cô, họ sẽ cho cô vai diễn.

Đến lúc đó, cô mới có thể cá chép hóa rồng, hiểu không?"
" Để người phụ nữ xấu xa Tần Lam kia không thể khinh thường cô, để những đứa tép riu trong công ty không thể khi dễ cô.

Bọn chúng chỉ có thể ngẩng cao đầu, nhìn cô cao cao tại thượng, mà cảm thấy ganh tị." Max luyên thuyên nói.
" Chỉ là một bữa tiệc, anh có cần phải diễn tả sâu xa như vậy không?" Vũ Đình phát ngán nhìn hắn ta nói.