Cả Thế Giới Của Anh Chỉ Dành Cho Em

Chương 132: 132: Phải Làm Sao Đây






Concept lần này Vệ Tư Hàn hướng tới chính là thiên thần và ác quỷ, ý tưởng điên khùng này hắn đã thích từ rất lâu rồi.

Không chỉ là chụp ảnh, mà còn quay cả một đoạn phim quảng cáo.
Trong phòng riêng của đạo diễn, Tần Lam và Vũ Đình cũng có mặt ở đây.

Sau khi xem xét gương mặt của hai người, thì đạo diễn quyết định Vũ Đình sẽ hóa trang thiên thần, còn Tần Lam hợp với ác quỷ nhiều hơn.
" Đạo diễn, ông có lầm không vậy?" Ảnh hậu của chúng tôi phải đi làm ác quỷ, làm nền cho cô diễn viên mới nổi lềnh phềnh này sao?" A Ly, quản lý của Tần Lam tức giận nói.
" Nè nè, cô gái có cái miệng không xinh đẹp kia, ăn nói cho cẩn thận vào.

Cô không mở miệng, không ai nói cô câm đâu!" Max nộ khí chỉ thẳng mặt cô ta nói.
" Đạo diễn, tôi thấy mình cũng hợp khi trang điểm thành ác quỷ, tôi có thể thử được không?" Vũ Đình lên tiếng, khiến những người khác phải im lặng.
" Vũ Đình!" Max không cam lòng kêu lên.
" Tôi làm được mà!" Cô mỉm cười nắm lấy bàn tay của Max nói
" Được rồi! Nếu Vũ Đình đã đồng ý thì cứ để cô ấy thử đi!" Đạo diễn cũng không muốn làm khó dễ gì Tần Lam, nên ông ấy đồng ý.

Trong phòng trang điểm riêng của Tần Lam.
" Hừ, con nhỏ đó tưởng mình là ai chứ? Còn muốn làm thiên thần! Tôi khinh!" A Ly vẫn hậm hực nói, dù Vũ Đình đã đồng ý đổi nhân vật.
" Tôi sẽ khiến cô ta ngã đau đấy! Mãi mãi không thể đứng lên được! Chuyện tôi kêu cô làm đấy, mau đi làm đi, đừng để hư bột hư đường hết." Tần Lam mặt gian ác nói.
" Vâng, em đi ngay ạ!" A Ly trả lời, rồi đi làm nhiệm vụ được giao.
Bên phòng của Vũ Đình, Max vẫn luôn lèm bèm không thôi.

Hắn cảm thấy uất ức giùm Vũ Đình.
" Vũ Đình, cô ngốc thật đấy! Nếu làm thiên thần sẽ có nhiều thiện cảm hơn, vậy mà để món hời cho con ma-nơ-canh kia.

Tui tức quá mà!"
" Max, giúp tôi lấy trang phục đi mà! Đừng đứng đó nói chuyện một mình nữa! Chuyện cũng đã quyết rồi, giúp tôi lên hình thật đẹp được không?" Vũ Đình cảm thấy nhức đầu gần chết kêu lên.
" Thôi được rồi! Cô là bà cố nội của tôi!" Max nói xong thì mở cửa phòng đi ra ngoài.
Trên hành lang, A Ly đang nói chuyện với ai đó, vẻ mặt cô ta không được tốt cho lắm.

Khoảng mười phút sau, nói chuyện xong xuôi, cô ta nhìn trước ngó sau, rồi lén lút rời đi.

Trở về phòng chờ của Tần Lam, cô ta hào hứng báo cáo.
" Chị Tần Lam, mọi thứ đã sắp xếp xong rồi!"
" Vậy thì tốt rồi!" Tần Lam gương mặt đang trang điểm, cô ta khóe môi đưa lên cao nói.
Lạc Ninh Hinh hôm nay nghỉ một ngày, cô muốn đến xem Vũ Đình một chút, rồi hai người sẽ đi ăn cùng nhau.

Đã lâu hai người chưa cùng nhau dạo phố rồi.
" Đình Đình, mình đến với cậu đây này! Có mang cho cậu ít điểm tâm này, đến đây ăn một chút đi!" Lạc Ninh Hinh mở cửa đi vào, cô kêu lên, trên tay còn cầm theo một túi bánh ngọt cho Vũ Đình.
" Ninh Hinh, cậu đúng là bạn tốt nhất của mình mà!" Vũ Đình nghe giọng cô, liền mừng rỡ reo lên.
" Mọi người đến đây ăn cùng đi! Ăn xong phải make up thật đẹp giùm Đình Đình nhà mình nha." Lạc Ninh Hinh rủ rê thêm thợ trang điểm đến ăn, muốn thay Vũ Đình đút lót cho bọn họ.

Lúc này Max hớt hải chạy vào, miệng không ngừng kêu tên Vũ Đình, hắn có vẻ đang hoảng.
" Đình Đình, không xong rồi! Trang phục của chúng ta..."
" Có chuyện gì vậy Max?" Đình Đình cảm thấy lo lắng đứng lên hỏi.
" Cô mau nhìn xem, trang phục bị hỏng rồi!"
Max nói, rồi đưa chiếc váy trên tay cho Vũ Đình xem.

Là một chiếc váy màu đen dáng dài, nhưng bên dưới đã dính đầy sơn vàng, nhìn rất kỳ dị.
" Sao lại thành ra thế này?" Vũ Đình ngỡ ngàng hỏi.
" Lúc tôi lấy trang phục, vô tình đụng vào một người thợ sơn, rồi bị lọ sơn của anh ta đổ hết vào váy.

Tôi có đến hỏi phục trang rồi, nhưng cô ta nói không có váy dự phòng, đây còn là hàng cao cấp nữa!" Max vội vàng nói.
" Làm sao bây giờ, còn nửa tiếng nữa là bắt đầu chụp rồi! Phải làm sao đây?" Vũ Đình bất lực nói.
" Đình Đình, cho mình xem váy một chút đi!" Lạc Ninh Hinh đứng bên cạnh bình tĩnh lên tiếng.
" Đúng rồi Ninh Hinh là nhà thiết kế, cậu xem giúp mình đi, có gì có thể tẩy hết những vết sơn này không?" Vũ Đình như vớ được rơm rạ, cô đưa váy cho Lạc Ninh Hinh, với hi vọng cô có cách xử lý.
" Cách thì có, nhưng thời gian sẽ không đủ! Vậy nên, mình sẽ biến nó thành chiếc váy khác cho cậu." Lạc Ninh Hinh nhìn qua chiếc váy rồi nói.
" Ý cậu là sao?" Vũ Đình khó hiểu hỏi.
" Cho mình mượn kéo và ít kim chỉ để khâu đi! Lạc Ninh Hinh nháy mắt nhìn Vũ Đình nói.

Max lờ mờ hiểu cô muốn làm gì, hắn lấy kéo đưa cho cô.

Lạc Ninh Hinh cầm kéo, cô điêu luyện cắt bỏ đi phần vạt váy bị dính bẩn.
Ở bên này, mọi người đã chuẩn bị xong mọi thứ, chỉ còn chờ Tần Lam và Vũ Đình đến mà thôi.

Vệ Tư Hàn và Lục Thần Vũ cũng nhanh chóng có mặt.
Tần Lam thuận lợi hơn, nên cô ta đến trước một bước.

Thấy Lục Thần Vũ nhìn mình, cô ta mỉm cười e thẹn.

Tần Lam được trang điểm nhẹ, và thuần khiết nhất có thể, chiếc váy màu trắng đính lông vũ trên người cô ta cũng rất đẹp.

Mọi người nhìn cô ta đều tấm tắc khen ngợi.