Cả Thế Giới Của Anh Chỉ Dành Cho Em

Chương 118: 118: Nhà Có Gì Tặng Nấy






Lạc Ninh Hinh bây giờ mới nhìn Vũ Đình, cô thấy được sắc mặt của Vũ Đình không vui, còn có chút gì đó ngượng ngùng.
" Đình Đình, cậu có sao không? Cậu không khỏe chỗ nào sao?"Cô nắm lấy bàn tay Vũ Đình, lo lắng hỏi han.
" Mình không sao đâu? Chắc do ngồi trên máy bay lâu, nên hơi chóng mặt xíu thôi!" Vũ Đình gượng cười trả lời.
Những lời nói của cô, đều lọt vào tai Lục Thần Vũ.
" Vũ Đình, chúc mừng cô trở về nha! Waooo, công nhận xinh xắn trưởng thành hơn lúc trước rất nhiều! Có quà muốn tặng cho cô đây, vì không biết tặng gì hết, nên chỉ biết tặng món quà hèn mọn này cho cô thôi.

Đừng buồn, lần sau mà kiếm được thứ gì tốt hơn sẽ tặng tiếp cho cô." Vệ Tư Hàn luôn là người lên tiếng trước, hắn cầm một hộp quà to đưa cho Vũ Đình.
" Cảm ơn anh, không cần quà cáp làm gì đâu!" Vũ Đình e ngại nói, cô muốn từ chối.
" Thôi mà, chúng ta đều là người quen hết cả, bạn của chị dâu cũng là bạn của tôi! Cô cứ nhận đi, mở ra xem có thích không nào?" Vệ Tư Hàn vẫn đem quà nhét vào tay cô.
" Vệ Tư Hàn, anh không đùa tôi đi! Thứ như thế này mà anh bảo hèn mọn sao?" Vũ Đình chỉ còn cách nhận, khi cô xem đến đồ vật bên trong thì cảm thấy rất bất ngờ.

" Tất nhiên là hèn mọn rồi, chẳng qua chỉ có cái hợp đồng làm người mẫu đại diện độc quyền cho Vệ thị thôi mà, có gì đâu mà to tát.

Cô mang về xem đi, cảm thấy ok thì ký vào." Vệ Tư Hàn nháy mắt, hắn đúng là hào sảng mà.
Để ký hợp đồng độc quyền với Vệ thị là chuyện vô cùng khó, những nghệ sĩ có tên tuổi lâu năm muốn mà còn không được, huống chi là người mới nổi như cô.

Thiên a, Vệ Tư Hàn thật biết làm người khác bất ngờ, có được hợp đồng này, thì tương lai của cô sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
" Cảm ơn anh rất nhiều!" Vũ Đình cảm động nói.
" Này, cái tên Vệ Tư Hàn đáng chết, đang muốn chiếm hết sóng của bọn này sao? Tặng xong rồi thì cút sang một bên." Mặc Vũ đứng phía sau đạp hắn một cái.
" Cái tên Mặc Vũ này thật quá đáng a!" Vệ Tư Hàn phẫn nộ nói.
" Tôi cũng không biết tặng gì cả! Nhà có gì thì tặng nấy vậy, chúc mừng cô trở về, mau chóng trở thành một diễn viên tài năng nha." Mặc Vũ để vào tay cô một hộp quà nhỏ hơn, nhưng chất lượng bên trong cũng không kém.
" Nhà anh làm gì vậy?" Vũ Đình mở hộp quà mà tay run run, là sổ đỏ biệt thự ven sông, đắt đỏ nhất ở Nam Vương.
" Kinh doanh bất động sản!" Mặc Vũ nói nhẹ tựa lông hồng, nhà có gì thì tặng nấy thật.
" Cô cứ nhận đi! Đừng tưởng hắn nghèo, hắn làm bác sĩ vì đam mê thôi, chứ của cải nhà hắn ăn tám đời cũng không hết.

Cái này đã là gì đâu." Vệ Tư Hàn chu môi nói vào, đứng bên ngoài cũng không chịu yên phận.
" Nhưng này cũng quá quý giá rồi!" Vũ Đình cười đáp.
" Vũ Đình, Âu Dương Tư Thần cũng có quà tặng cho cậu này!" Lạc Ninh Hinh kêu lên, lại đưa trước mặt cô hộp quà nhỏ, bên trong là chìa khóa xe.
" Cô cảm thấy nó có hợp với mình không? Không thì tôi sẽ đổi một chiếc khác!" Âu Dương Tư Thần lên tiếng.
" Mình chắc đang nằm mơ đi, bây giờ lại là một chiếc siêu xe sao? Ôi mẹ ơi! Rolls-Royce Sweptail, mình sốc quá chưa tiêu hóa được Vũ gia nhà mình có phải nhà giàu không vậy? Tôi rất thích món quà này, không cần phải đổi đâu." Vũ Đình kinh hãi kêu lên, làm bạn với những người cực kỳ giàu cũng tốt quá đi chứ.

" Mừng cô trở về!" Lục Thần Vũ lúc này mới đưa món quà đã chuẩn bị cho cô.
Vũ Đình động tác hơi chững lại, cô ngẩng đầu lên nhìn hắn một chút, rồi nở một nụ cười mang mác buồn.
" Cảm ơn anh!" Vũ Đình lạnh nhạt lấy hộp quà của hắn để lên bàn, không thèm mở ra nhìn lấy một cái.
" Tôi đã đói bụng rồi, có thể ăn được chưa vậy?" Vũ Đình đưa tay lên xoa xoa bụng, mặt xụ xuống hỏi.
" Tất nhiên rồi, đến đây đi nào!" Lạc Ninh Hinh nắm tay cô kéo lại bàn ngồi xuống.
Lục Thần Vũ nhìn cô, vẻ mặt hắn bỗng trầm xuống.

Suốt bữa tiệc, ai cũng vui vẻ cười đùa, chỉ có hắn là trầm lặng.
" Mọi người hôm nay nhất định phải uống với mình, không say thì không được về." Vũ Đình nâng cao ly rượu nói.
" Được thôi, thích thì chiều!" Vệ Tư Hàn cầm lấy ly mà uống sạch.
Mọi người rót rượu liên tục, ai cũng hào hứng uống lên không ít.

Lục Thần Vũ không có uống nhiều, hắn chỉ ngồi yên ở đó, lẳng lặng nhìn Vũ Đình.
" Lục đại ca, tại sao anh không uống vậy? Là đang xem thường tôi sao?" Vũ Đình có hơi men, cô cầm ly đến trước mặt Lục Thần Vũ, nhíu mày hỏi hắn.

" Cái này, Vũ Đình hắn không...."
Mặc Vũ đang tính nói gì đó, nhưng bị LụcThần Vũ ra dấu chặn lại.
" Được, tôi sẽ uống với cô!" Hắn bắt lấy ly rượu trên bàn uống cạn một hơi.
" Chỉ một ly thôi sao?" Cô không hài lòng nói với hắn.
" Vũ Đình,..." Lạc Ninh Hinh cũng lên tiếng, cô thấy Vũ Đình rất lạ.
Lần này hắn cầm cả chai rượu lên uống trước mặt cô, nhưng mà không bao lâu, dạ dày hắn bỗng nhiên đau nhói.

Lục Thần Vũ cố gắng kiềm chế cơn đau, Mặc Vũ nhận thấy hắn không ổn, liền tiến lên giật lấy chai rượu trong tay hắn.
" Cậu bị điên à? Dạ dày cậu sắp cắt bỏ rồi, còn uống nhiều như thế làm gì?" Với tư cách một lương y, hắn không thể nào nhìn Lục Thần Vũ đối xử tệ bạc với bản thân như vậy.