Chuyện Nhi Sương về nước lên báo ngay khi cô đặt chân xuống sân bay.
Lúc cô tới công ty đợi Tần Hà Vũ cũng không qua được mắt cánh nhà báo, nhất thanh nhị sợ đều được cập nhật trên mạng.
[Hồ ly tinh lại quấn lấy ảnh đế của chúng ta.]
[Tôi đã bảo là sớm muộn gì cũng thấy được bộ mặt của cô ta khi Tần Hà Vũ trở lại mà.]
[Giới giải trí nước ngoài chắc khó quá không kinh doanh được nên quay về ké fame Tần Hà Vũ đây mà.]
[Đồ phụ nữ không có liêm sỉ.]
[Lầu trên miệng nói khó nghe vậy.
Nhi Sương ra nước ngoài thế mà rất được yêu quý đó.]
[Phải, không nhầm vừa đoạt giải gì lớn bên đó mà.]
[Giải thưởng cao, sống tốt bên đó cớ gì lại chạy về nước chứ??]
[Còn không phải là tình yêu sao? CP mị đu cuối cùng cũng có thể tiếp tục giong buồm rồi.]
Tần Hà Vũ nghe thư ký báo cáo dòng dư luận, liền nhíu mày.
Thuỷ quân bọn họ mua để kiểm soát, tránh vấn đề bàn tán như này vẫn là không nhanh bằng thuỷ quân bên kia mua.
"Sắp tới có sự kiện gì nổi bật không?" Anh day day trán, mệt mỏi hỏi.
"Qua tuần là tuần lễ thời trang, bên tổ chức đã gửi thiệp mời tới công ty chúng ta, tổng cộng ba mươi cái, nói là mời toàn bộ những minh tinh từ hạng A trở lên.
Cùng với đó là một thiệp mời trống."
Thiệp mời trống được gửi cho một công ty, chính là đại ý phần quà, anh muốn nâng ai, chỉ cần ghi tên người đó vào liền có thể danh chính ngôn thuận cho người đó tới thảm đỏ.
Thiệp mời trống số lượng không nhiều, không phải công ty nào cũng nhận được thiệp mời trống.
"Đám thiệp mời ghi tên kia không có tên Chu Sinh phải không?" Tần Hà Vũ đã đoán được ý của bên tổ chức tuần lễ thời trang.
"Dạ."
"Ghi tên Chu Sinh lên đi, sau đó mang qua cho Hoắc Thâm, để anh ta đăng bài bên acc Chu Sinh."
"Dạ."
Tuần lễ thời trang là sự kiện lớn trong năm, giới giải trí đều chú trọng nhìn tới.
Công chúng cũng bàn tán sôi nổi xem năm nay ai hơn ai, ai phô bày, ai sặc sỡ, ai loè loẹt.
Lúc Hoắc Thâm đăng bài không tính là sớm, cũng chẳng muộn.
Đã lục tục có vài minh tinh đăng ảnh khoe thiệp mời.
Đều là minh tinh màn bạc hạng A trong nước.
Vài diễn viên nước ngoài nhưng hiện có lịch trình trong nước cũng được gửi thiệp mời góp vui.
"Đi chọn quần áo á?" Chu Sinh nghe tới mình liền ngẩng đầu tò mò.
"Phải.
Tuần tới là tuần lễ thời trang rồi.
Chủ tịch có bảo, cậu sẽ đi cùng với cậu ấy.
Nên là không thể mặc tuỳ tiện được."
"Không thể mặc tuỳ tiện thì lựa tuỳ tiện là được."
Nói xong liền quay người ăn bánh mì của bản thân.
Hoắc Thâm nhìn rồi nhìn, cuối cùng không nhịn được đoạt đi đồ ăn trong tay Chu Sinh.
"Cậu cả ngày đều ăn.
Có minh tinh nào ăn không tiết chế như cậu không? Cũng không sợ béo phì, sau này Tần chủ tịch liền không thích cậu nữa?"
Chu Sinh ngơ ngác nhìn bánh mì bị đoạt đi, sau đó nghe xong liền bĩu môi không đòi lại nữa.
Đồ ăn cũng dám chê cậu? Không thích thì không thích.
Cậu không thả, đồ ăn cũng không chạy đi được.
Nhưng mà trong lòng thanh niên vẫn có chút lo lắng.
Sau đó lúc tối trở về nhà liền hỏi trực tiếp.
"Nếu tôi béo lên, anh liền không thích tôi sao?"
"Sao có thể chứ?" Tần Hà Vũ đưa mắt nhìn sang.
"Em coi mấy thứ linh tinh ấy làm gì.
Tôi đã dặn Hoắc Thâm đừng cho em xem mục bình luận mà."
"Không phải xem bình luận." Chu Sinh cúi đầu.
"Hôm nay Hoắc Thâm không cho tôi ăn, nói ăn nhiều sẽ béo.
Anh sẽ không thích tôi nữa."
"Em đừng nghe anh ta.
Hoắc Thâm miệng độc, chỉ là nói vậy thôi.
Tình huống cơ thể của em tôi đã báo với anh ta rồi, có lẽ là nhất thời quên thôi.
Nếu béo rồi cũng không sao, tôi vẫn thương em."
"Thật sự vẫn thích chứ?"
"Vẫn thích."
Tần Hà Vũ nhìn Chu Sinh được dỗ ngoan liền vui vẻ trở lại, mấy viên kẹo trong hộc xe tưởng sẽ được ở yên đó đến hết chuyến, không ngờ tại phút cuối vẫn bị bỏ vào mồm.
Sáng hôm sau lúc đi làm lại, Hoắc Thâm mang đồ ăn tới giảng hoà với Chu Sinh.
Cũng từ đó mặc kệ chế độ ăn của Chu Sinh.
Mãi đến sau này, fan dựa theo hậu trường các chương trình hoặc cảnh quay, cắt ghép thành mấy tập dài, đều là ghi các ảnh ăn uống mọi nơi của Chu Sinh, lúc này Hoắc Thâm mới phát hiện, nghệ sĩ nhà mình hình như quá nghịch thiên rồi.
Trở lại hiện tại, Chu Sinh vừa nhận được một loạt fan mới từ tập chương trình vừa phát sóng.
Nội dung của chương trình gãi đúng tâm lý của công chúng, tuy chỉ được một đoạn ngắn ngủi, không có phương án chính xác nhưng cũng đủ dấy lên dư luận.
Khoảnh khắc lửa bén lên cũng đem người xem doạ hết hồn, biểu cảm của Chu Sinh lúc đó quá đặc sắc, trực tiếp bị chế thành meme.
Mấy lá bài meme cũng được hưởng ứng tốt, lượt bán đều tăng lên nhanh chóng, bên đầu tư vui không tả xiết.
[Bảo bảo quá đáng yêu, mị nguyện vung tiền bao dưỡng.]
[Chuyện dơ bẩn chốn giải trí cũng dám nói ra, không sợ sau này chính mình là như thế.]
[Lầu trên tâm dơ bẩn mới thốt ra được câu nghiệp chướng như vậy.]
[Chứ theo như lầu trên, chẳng lẽ phải làm người trong cuộc mới được nói như thế hay gì?]
[Lầu trên là người quy tắc ngầm phải không? Chứ người bình thường không ai thốt ra câu ngu như vậy được.]
Hoắc Thâm nhìn dư luận được điều chỉnh nhất thanh nhị sợ, lượng theo dõi cũng tăng vọt lên chóng mặt, phản hồi rất tốt.
Anh ta hài lòng đóng lại app theo dõi, nhìn tới nghệ sĩ nhà mình đang ôm bịch bánh quy coi phim bổ sung kiến thức diễn xuất.
Ngày kia Chu Sinh có buổi thử vai, nếu như thành công, vai nam thứ này đã định sẽ mang cậu xuất hiện ở giới diễn xuất chính thức..