Tần Hà Vũ hồi hộp đứng bên dưới vòi hoa sen.
Mới nửa tiếng trước, anh đáp ứng cùng với Chu Sinh làm chuyện chồng chồng.
Ừ thì bọn họ đã kết hôn, đây là việc rất bình thường.
Anh cũng không biết bản thân đang xoắn xuýt cái gì nữa?
Nào, mạnh mẽ nên nào.
Mày là một Alpha cơ mà. Tần Hà Vũ tự nhủ với chính mình.
Anh hít sâu một hơi, với tay cầm chiếc khăn tắm lau người rồi bước ra khỏi phòng tắm.
Chu Sinh ngồi trên giường, thấy anh bước ra liền nằm vật ra giường, giang hai tay hai chân sang một bên.
"Cậu làm gì đây?" Tần Hà Vũ hỏi.
"Lần trước anh bảo tôi nằm yên là được.
Hiện tại tôi nằm yên." Chu Sinh đáp lại tự nhiên.
Tần Hà Vũ thêm phen đỏ mặt.
Được rồi, lần đầu của bọn họ, cả hai đều chẳng có kinh nghiệm gì cả, anh chỉ biết bảo Chu Sinh ngồi yên, sợ cậu ta quá phận, mình lại không nhịn được.
"Mau tới đi, không phải anh báo chúng ta kết quả sao?" Chu Sinh đợi mãi liền mất hứng.
Tần Hà Vũ tiến tới, nằm đề lên người Chu Sinh, đấu tranh nội tâm rất lâu, cuối cùng là hôn xuống.
Lần đầu của bọn họ, hôn cũng chỉ là mấy vết cắn qua loa, mân mê trên từng tấc thịt của đối phương.
Lần này Tần Hà Vũ đã có kinh nghiệm, anh hôn lên môi của Chu Sinh, thuần tuý là chạm nhẹ âu yếm.
Sau đó, anh nhìn Chu Sinh, mong chờ phản ứng của đối phương, phát hiện cậu đang nhìn mình chằm chằm.
"Cậu..." Tần Hà Vũ cạn lời nói.
"Nhắm mắt lại đi."
Chu Sinh ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại, nhưng chỉ được một lát, lại ti hí mở ra.
Tần Hà Vũ bất lực lấy tay che mắt cậu lại.
Hôn nhẹ đầu môi, cảm nhận độ ấm, độ mềm của môi đối phương, sau đó nhẹ...!liếm.
"Anh định ăn tôi hả?" Chu Sinh đột nhiên lên tiếng doạ Tần Hà Vũ giật mình.
"Không có." Tần Hà Vũ bất lực đáp.
Anh thở dài một hơi, muốn hôn nhau tình nồng ý mật thôi sao mà khó thế.
Cuối cùng đổi thành phương án "giao lưu" nguyên thuỷ trước, sau đó trong lúc "giao lưu" rồi hôn cũng được.
Chu Sinh bị che mắt, cảm nhận bàn tay Tần Hã Vũ dời xuống dưới thân, mơn trớn da bụng dưới nhạy cảm.
Lông mi cậu khẽ run, chạm vào lòng bàn tay Tần Hà Vũ.
Ngón tay thon dài cầm bút đánh máy quanh năm đang nhẹ nhàng động đậy, khơi lên dục vọng nguyên thuỷ của con người.
Tần Hà Vũ nuốt nước bọt, tầm mắt dán rõ ràng lên chỗ đó của Chu Sinh.
Omega yếu đuối lại nhỏ người, bộ phận sinh dục nam không quá phát triển.
Chỗ đó dùng không nhiều, nên màu sắc vẫn còn tươi sáng, be bé bằng hai ngón.
Giống như mọi nơi khác trên người Chu Sinh, thân dưới của cậu không có nhiều lông.
Lúc bị chạm vào như em bé thẹn thùng, run lên từng hồi khóc lóc.
Chu Sinh động đậy hông, nhưng chân của Tần Hà Vũ đã ghì chân của cậu xuống, chỉ có thể bất lực mà cựa quậy, sau đó nhẹ nhàng giật lên kèm cùng tiếng nức nở.
Tần Hà Vũ bỏ tay che mắt ra, thanh niên dưới thân hai mắt đỏ hồng nhìn y, trông như con thỏ mắt đỏ sắp cắn người.
Thực ra đúng là sắp cắn người, nhưng là dùng chỗ đặc biệt cắn chỗ đặc biệt.
Chu Sinh đánh mắt tới thân dưới của Tần Hà Vũ, sau đó chu môi, ra hiệu đòi hôn.
Có sự tình "giao lưu" đi trước, mọi việc sau đó có thể diễn ra tình cảm hơn nhiều.
Tần Hà Vũ thành công làm nụ hôn kiểu Pháp bản thân lén nghiên cứu, còn có tuýp bôi trơn cũng đã bóc ra, tuỳ ý vứt trên đầu giường.
Omega không trong kì phát tình sẽ khó quan hệ hơn, nhưng không có nghĩa điều này làm giảm sự hứng thú của cả hai.
Tần Hà Vũ chuẩn bị rất kĩ, anh sợ lối vào quá nhỏ, chỗ kia của bản thân không tiến vào được.
Chu Sinh nằm sấp trên giường, phần bụng dưới kê chiếc gối ôm, thi thoảng lại rên lên mấy tiếng kì quái.
Cậu cảm thấy đầu óc của mình sắp hỏng rồi.
Nó đặc quánh lại, rối như một mớ bòng bong.
"Cậu đừng lắc hông như thế." Tần Hà Vũ cảm thấy bản thân nhịn thật khổ cực, chiếc quần ngủ thoải mái cũng sắp không chứa nổi người "anh em" của anh rồi.
"Ưm...!Ngứa mà..." Chu Sinh quay đầu lại, giương đôi mắt ầng ậng nước lên nhìn Tần Hà Vũ.
"Hiện tại tôi giúp cậu gãi ngứa?" Tần Hà Vũ nghe thấy tiếng bản thân nuốt nước bọt.
"Cám ơn."
Hai tiếng này như chất axit ăn mòn tính kiên nhẫn của Tần Hà Vũ.
Anh lật người lại, kéo quần của mình xuống.
"Hung khí" kia không có gì bao lại lủng lẳng giữa hai chân Tần Hà Vũ.
Mà ánh mắt của Chu Sinh cũng dán lên đó luôn.
"Nghẹn mất." Chu Sinh ngẩng đầu nhìn Tần Hà Vũ.
Tần Hà Vũ lần nữa bị chọc cười.
Anh gục đầu bên vai cậu, sau đó thu lại biểu tình.
Tần Hà Vũ nhẹ nhàng cọ nơi riêng tư của cả hai với nhau, lại thì thầm bên tai Chu Sinh.
"An tâm, cậu có thể mà."
Nói xong, còn thơm một cái lên má Chu Sinh, đem mặt cậu đỏ lựng lên.
"Hung khí" kia chầm chậm tiến vào, men theo gel bôi trơn mà dễ dàng va chạm đến vùng đất khoái cảm.
Chu Sinh căng cứng người nhất thời thất thủ, bàn tay nắm chặt lấy cổ tay Tần Hà Vũ đang chống hai bên đầu, hai chân cũng muốn khép lại.
Nhưng mà Tần Hà Vũ đã làm tới bước này, sao cho phép cậu lùi lại.
Anh ngồi thẳng người dậy, chỉnh lại tư thế, tất nhiên nơi kia của bọn họ vẫn dính lấy nhau.
Đôi chân thon dài của Chu Sinh, một cái gác lên vai, một cái quàng ngang hông Tần Hà Vũ.
Alpha mạnh mẽ toả ra phormone của bản thân, lôi kéo phormone của Chu Sinh ra khỏi cơ thể, hoà quyện.
"Tối nay, tôi sẽ n*n chết cậu."
****************
Tiểu kịch trường:
Tần Hà Vũ: Bạn nhỏ dưới 18 vui lòng không đoán kí tự * là gì.
Chu Sinh: Nó là chữ e thêm mũ đó mí bạn.
ưm....!(bị lôi đi).