Crow đưa Triệu Lăng Vũ còn đang chờ đến một căn phòng không hề nhỏ hơn so với Triệu gia.
Tòa thành kiến trúc hoa mỹ, sân lớn rộng mở, đồ đạc mang theo đều đưa vào trong, Triệu Lăng Vũ có chút kinh ngạc: “Ở đây người ta thích những phòng rộng lớn như vậy sao?” Phòng ở này so với Triệu gia, đem ra so sánh còn có chút miễn cưỡng, thực đúng là mấy chục người cùng ở cũng không hết.
“Không hề, phòng này vẫn còn tính là nhỏ, chẳng qua đã lâu không có người trú ngụ.” Crow phất tay.
“Ách?” Triệu Lăng Vũ càng kinh ngạc nhìn qua.
“Toàn bộ đế tinh đều là nơi ở được, nhưng nhân khẩu thường trú chỉ có 1100 vạn, ngươi có thể tưởng tượng một chút.” Crow nói. Nhược Á đế quốc thiếu người, vô cùng vô cùng thiếu, mà hậu quả chính là cảnh hoang vắng thế này đây. Ở thủ đô tinh của nhân loại, chỉ có Triệu gia là đại gia tộc mới chiếm cứ được một cái đảo nhỏ, nhưng ở Nhược Á đế tinh, muốn có một cái đảo lớn kỳ thật cũng chẳng khó khăn gì.
Càng như vậy, đại gia càng không nguyện ý sống ở nơi vắng teo này, nếu ở khu đại biệt thự, chẳng bằng đến chốn đông vui.
Nghe Crow giải thích xong, Triệu Lăng Vũ lập tức hiểu được. Nhược Á đế tinh thật rộng lớn, 50 triệu người tự cung tự cấp
sinh sống cũng không thành vấn đề, hiện tại lại chỉ có 10 triệu dân… Cho nên một người ở một vùng đất rộng lớn thế này cũng không kỳ quái. “Hơn nữa các ngươi cũng đừng nghĩ nơi này thật lớn, ta và Khải Tư cùng vào, còn có hai thủ hạ thân tín liền thấy đông đúc ngay thôi.” Crow lại nói: “Bệ hạ giao việc đảm bảo an toàn của các ngươi cho ta, còn cho mấy cơ giáp tốt nhất, ta nhất định bảo vệ các ngươi thật tốt.”
“Đa tạ.” Triệu Lăng Vũ đáp. Dù miệng nói cảm tạ, nhưng lại phòng bị Crow thêm.
Crow dĩ nhiên cũng phát hiện thái độ này của Triệu Lăng Vũ, nhưng hắn chỉ có thể cười khổ, nếu đổi lại là hài tử của hắn bị ném đi, hắn chỉ sợ đã sớm tìm người liều mạng rồi…
Trong phòng có nhiều sản phẩm công nghệ cao, Crow giới thiệu một lượt cho Triệu Lăng Vũ xong, Khải Tư đã đến, phía sau là hai người máy, mang theo nhiều đồ vật.
“Các ngươi yêu cầu hóa trang.” Nhìn Triệu Lăng Vũ chờ đợi, Khải Tư liền đáp, đồng thời lấy ra đồ vật này nọ từ một chiếc rương mang bên mình.
Sau thời cổ đại, người nghiên cứu khoa học chỉ có thể dốc lòng dốc sức, bởi vì chỉ trong vòng 50 năm, đồ vật họ nghiên cứu đã rất nhiều, lại phức tạp chứ không còn thuần túy như trước nữa.
Nhưng đối với người
Nhược Á có thể sống đến ngàn tuổi mà nói, học nhiều thứ cũng không khó khăn gì, ví dụ như Khải Tư, vừa nghiên cứu sinh vật vừa máy móc, bây giờ cả “hóa trang” cũng có hiểu biết, thật sự là thượng thừa vạn năng.
Ở liên bang của nhân loại, muốn thay đổi diện mạo một người cũng chưa chắc là chuyện đơn giản, sản phẩm giống nhau dễ bị phát hiện, bởi vậy tốt nhất là để chuyên gia giúp minh cải trang.
Khải Tư mặt đơ động tác không phải dạng vừa, Đằng lão đang thỏa mãn bị hắn biến thành bộ mắt mắt to kinh hoàng, Cách Đức và Phương Thành Quân có mắt đỏ, cuối cùng còn lại Triệu Lăng Vũ và Nhậm Sinh.
Khải Tư tiến hành bước đầu tiên, tiêm dưới da để điều chỉnh cơ mặt, kết quả bao nhiêu kim gãy bấy nhiêu, không qua nổi da mặt Triệu Lăng Vũ (cái này là da mặt dày nghĩa đen luôn).
“Da mặt của ngươi thật dày.” Khải Tư dùng ngôn ngữ liên bang nói, thanh âm không một chút phập phồng, chỉ có trong mắt hơi có tia sợ hãi than thở.
“…” Triệu Lăng Vũ trầm mặc, tên ngoài hành tinh này rõ ràng là không biết đối với nhân loại, da mặt dày còn có hàm ý sâu xa khác… (tự ái rồi kìa)
“Lăng Vũ, anh thử khống chế cơ bắp một chút xem.” Nhậm Sinh nói.
Nhậm Sinh nhắc làm Triệu Lăng Vũ nhớ tới mình có luyện thể công pháp,
giúp khống chế mỗi khối cơ trên người, hiện tại… Triệu Lăng Vũ lại phải áp dụng lên mặt mình, thống khoái đem gương mặt sắc bén trở nên nhu hòa.
Khải Tư ngạc nhiên nhìn Triệu Lăng Vũ, cũng không hỏi nhiều gì cả, nhẹ nhàng đeo tròng mắt đỏ cho Triệu Lăng Vũ, còn về tóc hắn thì thêm thuốc nhuộm.
Người cuối cùng cải trang chính là Nhậm Sinh.
“Ta không cần cải trang.” Nhậm Sinh cười: “Các ngươi đều đã thấy rồi, ta không phải nhân loại, ta là thụ nhân thôi.” Thân phận này là Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ thương lượng xong nghĩ ra được. Bất kể là nhân loại hay Nhược Á, rất nhiều tác phẩm sẽ nhắc tới thụ nhân ngoài chủng tộc, chỉ là chưa gặp bao giờ, vừa vặn lúc này có thể sắm vai.
“Thụ nhân?” Khải Tư hai mắt sáng ngời.
Nhậm Sinh gật đầu, dùng phép thuật đơn giản biến hình, khuôn mặt cứng rắn, tóc chuyển màu xanh.
“Đây là hình thái nguyên bản của ngươi?” Khải Tư ngày càng hưng phấn. (nè nè, làm gì, tính làm gì đó)
“Mặt thật của ta, nhưng tóc và mắt là vốn nên như thế này.” Nhậm Sinh nói, dĩ nhiên là nói dối.
“Hèn chi ngươi bị thương liền hóa nhỏ, hóa ra là có gen thực vật… Có thể cho ta ít mẫu gen được không?” Khải Tư hỏi dò. (biết ngay mà)
“Xin lỗi, không thể.” Nhậm Sinh từ chối thẳng thừng
không lưu luyến.
Khải Tư thất vọng thu hồi tầm mắt đang nhìn Nhậm Sinh, vì đạo đức nghề nghiệp, hắn cũng không thể lén lút làm thí nghiệm được.
Cải trang xong, Khải Tư cùng Crow nhìn nhau, cũng cải trang luôn, đồng thời, những thứ Khải Tư mang từ liên bang về đồ đạc gì cũng không cần, thay đổi hình tượng thành một nhóc vừa mới thành niên, mở đôi mắt to thoạt nhìn vô cùng trẻ trung đơn thuần.
Xong xuôi, Cách Đức và Đằng lão vừa chờ người vừa khai phá tinh thần lực, mà còn dùng nó để học ngôn ngữ Nhược Á nữa, Nhậm Sinh chăm chút ba hài tử, còn Triệu Lăng Vũ đi theo Crow ra ngoài tìm con mình.
Năng lực học tập của Triệu Lăng Vũ thật lớn, Crow cũng thật lòng muốn nhanh chóng tìm được người, nhưng đã tra hết hộ khẩu Nhược Á, cũng phá hủy vài cái tổ chức, cũng không tìm được thứ gì có ích. Ngược lại Triệu Lăng Vũ lại có thể trong thời gian ngắn thực lực tăng lên, còn phải cảm tạ mấy lần chiến đấu không biết chừng.
Từ lúc dị năng của Triệu Lăng Vũ xảy ra vấn đề xong, linh lực khiến dị năng của hắn có tác dụng hơn, giúp hắn có thể hấp thu năng lượng của người khác để tăng cường sức mạnh bản thân, làm như vậy quả thực quá mạo hiểm, trước kia hắn không bao giờ làm vậy, hiện tại lại không còn cách nào khác
– cứ mỗi lần giao chiến hắn sẽ hấp thu năng lượng người khác thành của mình.
Vậy nên thực lực tăng lên thực thỏa mãn, nhưng cũng khiến hắn càng chạy xa hơn trên con đường ma tu.
Cũng vào khoảng thời gian này, Crow tìm được tổ chức mà nữ dị năng giả cướp con của Nhậm Sinh đã từng đảm nhiệm chức vụ.
Tổ chức kia cũng không ở đế tinh mà ở một hành tinh bị bỏ hoang khác.
“Tổ chức này kẻ đứng đầu là người Nhược Á, phía dưới còn có chủng tộc khác, bọn chúng thường hay buôn lậu nô lệ linh tinh.” Mang Triệu Lăng Vũ vào cửa một quán bar đã lâu không người ghé, Crow nói: “Nữ dị năng giả kia giúp tổ chức này bắt không ít người, dựa theo điều tra, tổ chức này và sự việc trước kia không liên quan, nhưng ở nơi này nói không chừng có thể tìm được tin tức nào đó.”
Triệu Lăng Vũ gật đầu, đi sâu vào bên trong.
Cứ điểm này nhìn bên ngoài như một quán bar, bên trong lại có hầm bí mật, mở quầy ra là thấy hầm có thể đi xuống xem một số mặt hàng đặc biệt.
Crow cùng Triệu Lăng Vũ xuống hầm, lập tức thấy một quảng trường rộng lớn.
Quảng trường này vô cùng rộng, ngọn đèn tận lực cũng vẫn thấy u ám, xung quanh ***g sắt trang trí giam không ít sinh vật, trong đó rõ ràng có chút trí lực.
Mắt Triệu Lăng Vũ dưới ánh đèn đỏ
lên, nhìn tình trạng quanh mình, nắm tay càng thêm chặt. Kỳ thật địa phương như vậy, ở liên bang nhân loại cũng có, trước kia hắn đã thấy qua, nhưng hiện tại lại không thể giữ bình tĩnh, đặc biệt là khi phát hiện trong ***g sắt có hai anh nhi.
“Hai vị đây là muốn mua cái gì?” Một nam tử trung niên tóc sáng màu cười mỉm bước tới: “Chỗ này của ta mặt hàng gì cũng có, còn có thể đặt hàng thêm…”
Nhìn tên nam nhân trung niên này, Triệu Lăng Vũ đột nhiên hung hăng dậm chân, sau đó toàn bộ phòng bỗng chấn động.
“Ngươi muốn làm cái gì?” Nam nhân kia lập tức cảnh giác.
“Đem nhóm đầu lĩnh gọi ra đây.” Một quyền nện lên tường, Triệu Lăng Vũ trực tiếp phá nát vách, lôi cổ một tên đang tập kích ở bên trong ra.
Crow sờ sờ cái mũi, đứng ngốc bên cạnh không nói lời nào. Triệu Lăng Vũ thật sự càng ngày càng bạo lực…
“Tiểu tử, ngươi có biết đây là đâu không? Cũng dám tới đây giương oai.” Người trung niên kia có chút đề phòng lui lại một bước, vừa lúc đó, Triệu Lăng Vũ nện lông ngực hắn một cái, đem hắn đánh bay ra ngoài.
Trong khi đó, một con thuyền coi bộ thật già cỗi hạ cánh ở sân bay trên đế tinh.
“Dám phá phi thuyền, nửa đường vậy mà lại bị phá! Lần sau chờ chúng ta có tiền, nhất định sẽ bắt nó đổi rụng!”
“Nếu như không rụng, ít nhất cũng bắt đền thăng cấp!”
“Nếu như không có tiền thăng cấp, ít nhất cũng phải mua gia cụ!”
…
“Người mua đủ chưa?” McCarthy bất mãn mà nhìn đội viên chính mình: “Gia tăng tải trọng sẽ tăng mức sử dụng năng lượng!”
“…” Cho nên gia cụ cũng không thể mua?
“Bất quá chúng ta có thể trang bị thêm một cái phòng ngủ cho trẻ con, Luis lão đầu kia là kim chúc dị năng giả cũng là duy tu sư, thê tử của hắn vẫn luôn thích có hài tử, các ngươi nói chúng ta muốn ôm hài tử đi khóc than, bọn họ liệu có cho chúng ta sửa chữa phi thuyền miễn phí không?”
“Lão đại, hài tử còn nhỏ, bắt hắn hi sinh nhan sắc có phải có chút không ổn?” Có người do dự hỏi han.
“…” Đại Oa không còn gì để nói đứng nhìn đám người xung quanh, rốt cuộc nói: “Ta muốn đi tìm ba ba!”
“Ngươi không phải bị dọa đến ngốc luôn rồi chứ?” McCarthy khiếp sợ nhìn hài tử đang ôm.
=================