Cá Mặn Xuyên Vào Truyện Mạt Thế

Chương 20: 20: Đồ Thần Kinh 2





Lục Khải Minh nhìn cô đầy kinh ngạc.

Cô sờ sờ mặt mình: "Làm sao vậy? Mặt tôi còn chưa bị gặm nhấm, cứ nhìn chằm chằm như thế này là sao?"Anh lắc đầu: "Không phải, tôi chỉ cảm thấy ! "Bây giờ là ngày tận thế, ai mà không vứt bỏ tất cả để lo cho cái mạng sống của mình chứ?Trên đường đi, anh đã chứng kiến ​​vô số cuộc chiến sinh tử anh tranh tôi đấu, con người thật nhỏ bé và vô giá trị vào thời điểm đặc biệt này.

Thức ăn, nước uống, vũ khí, thuốc men ! những thứ này còn quan trọng hơn tính mạng con người trong mắt một số người.

Chỉ khi đến nơi này, thế giới mới đột ngột thay đổi từ một bộ phim hành động đen tối và đẫm máu thành một bộ phim tài liệu phong cảnh nhàn nhã và yên tĩnh.

Giang Diệu Diệu đột nhiên nói: "Lại có người mới tới rồi.

"Anh nhìn lên, quả nhiên thấy một zombie to béo lảo đảo bước vào sân, một tiếng ho khụ khụ xuyên thủng từ cái miệng thối rữa của anh ta.


"Dây chuyền vàng lớn, đồng đồ, không phải zombie thì chính là rapper, áo sơ mi luôn GUCCI này,! ầy, sao mông của anh ta lại bị cắn thành ra thế nào, thật thảm quá,! "Cô vừa bưng bát mì vừa húp, nhìn zombie mới càm ràm thở dài, hệt như một bà già đang nói chuyện.

Trong vòng chưa đầy ba phút, zombie có một cái tên mới - Golden Half-Butt.

Lục Khải Minh hỏi: "Cô không sợ bọn họ tiến vào sao?""Sợ chứ.

""Vậy cô đã chuẩn bị cái gì rồi?"Giang Diệu Diệu bị hỏi trúng tim đen, cô chưa chuẩn bị gì cả.

"Bị cắn chết chắc sẽ rất đau, hay là mở bình gas tự sát?"Trước đó cô đã từng thấy trên mạng rằng nếu hít phải khí gas sẽ bị ngộ độc và hôn mê, nếu tiếp tục hít vào sau khi hôn mê sẽ chết.

Trạng thái chết sẽ không quá ưa nhìn, có thể nói là khá thảm.


Nhưng so với nỗi đau bị cắn chết, rõ ràng như vậy sẽ dễ dàng chấp nhận hơn nhiều.

Chỉ là lúc đó đến thì cô cũng sẽ luống cuống vì chưa chuẩn bị xong.

Chờ lũ zombie đến mới mở chắc chắn sẽ không kịp, nếu như mở sớm hơn, zombie chưa vào cô cũng đã chết rồi.

Mang theo nhiều đồ như thế còn chưa dùng hết, quá đáng tiếc.

Lục Khải Minh nhìn cô đầy ngưỡng mộ: "Cô sống đến bây giờ cũng không dễ dàng chút nào.

Tôi nói thật đấy, hãy trân trọng nó.

"Anh hút xong điếu thuốc cuối cùng, cầm tàn thuốc ném ra ngoài cửa sổ rồi lên phòng khách ngủ.

.