Kể từ ngày “Thẳng thắng đó”, bầu không khí hài hòa giữa Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã bỗng trở nên kì lạ.
Hai người đi trên đường, thường xuyên len lén liếc nhìn nhau, rồi sau đó lại rơi vào sự yên lặng lâu dài.
Phần lớn thời gian Ngu Tri Dao dành để suy nghĩ có cách tu luyện mới nào làm cho Tiểu Vân gia tăng tu vi, nhanh chóng trở lên mạnh mẽ hơn. Dù sao Tiểu Vân cũng có suy nghĩ muốn giả làm một tu sĩ Thiên Bảng… có lẽ hắn vô cùng khát vọng đối với lực lượng mạnh mẽ.
Ngu Tri Dao suy nghĩ đợi đến khi nàng rơi ngựa, nếu Tiểu Vân không thể chấp nhận được chuyện nàng ngụy trang tu vi, không thể chấp nhận được sự chênh lệch giữa hai người, vậy tình bạn ăn ý này có bị tan vỡ hay không?
Không dễ dàng gì nàng mới gặp được một người bạn hoàn toàn phù hợp với nàng về mọi mặt, sẽ chủ động lo liệu mọi thứ, làm cho nàng có thể nhẹ nhàng làm cá mặn ăn no chờ chết… Người đồng bạn tuyệt vời như vậy, Ngu Tri Dao tuyệt đối sẽ không để hắn chạy được!
Lạc Vân Dã cũng suy nghĩ, làm thế nào để Ngu Tri Dao trở nên mạnh mẽ, khoảng cách tu vi giữa hắn và nàng cách biệt quá lớn, nếu trong tương lai thân phận hắn bị bại lộ, Tiểu Ngư sẽ chấp nhận như nào?
Hai người bọn họ đã hẹn lấy tu vi Trúc Cơ đi đến phía Đông bái nhập vào Vân Cảnh thánh địa.
Lạc Vân Dã suy đi tính lại, quyết định sửa sang lại mấy phương án tu luyện khi còn bé của mình, định tìm một cơ hội để Ngu Tri Dao thử.
Ngu Tri Dao vắt óc một hồi, cuối cùng từ Nhẫn trữ vật tìm được một bản kế hoạch tu luyện mà năm đó sư tôn Minh Lê lập cho nàng.
Tiểu Vân là linh thể trời sinh còn là con của Ma long, từ nhỏ vừa chăm chỉ vừa thông minh, nhưng bây giờ vẫn đang dừng ở Trúc cơ hậu kỳ, có thể tưởng tượng được, những năm gần đây thiếu hụt tài nguyên tu luyện. Nàng nhớ lại Tiểu Vân đã từng nói mình ở trong một tiểu tông môn không được coi trọng, không chỉ khấu trừ hết tài nguyên tu luyện của hắn. Còn trách hắn không đột phá Khai Thiên Cảnh. Bên trong tông môn cho rằng hắn đen đủi, tránh không kịp, chưởng môn còn dẫn đầu khi dễ hắn.
Hành động này thật làm cho người ta tức giận.
Kết hợp với cảnh ngộ thảm thương của cục tuyết nhỏ lúc còn nhỏ, Ngu Tri Dao nắm chặt bàn tay, càng có quyết tâm để cho hắn tu luyện trở nên cường đại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-87.html.]
Hai người một đường đi về phía Đông, vượt qua ngọn núi, trong thời gian đó còn g.i.ế.c không ít yêu quái. Mỗi lần đánh gục được yêu thú, Lạc Vân Dã đều nhặt mấy t.h.i t.h.ể này, tỉ mỉ cắt bỏ những bộ phận bị thối rữa rồi ném nó vào túi trữ vật cột trên thắt lưng của mình.
Một kiếm tu giàu có như Ngu Tri Dao nhìn thấy cảnh hắn lựa chọn kĩ lưỡng, tỉ mỉ như vậy thì khó mà tránh khỏi cảm giác đau lòng. Vốn dĩ Phù tu là người còn có tiền hơn Kiếm tu, vậy mà lại nhờ vào việc bán t.h.i t.h.ể yêu thú để kiếm sống, đến cả một chiếc nhẫn trữ vật cũng không mua nổi!.
Thảm! Quá thảm rồi!
Ngu Tri Dao cảm thấy việc để Tiểu Vân mạnh mẽ là điều bắt buộc!
Trên đường vượt núi đi về phía Đông, Ngu Tri Dao mới thực sự chứng kiến thuộc tính xui xẻo của Lạc Vân Dã. Ví dụ như cả hai người cùng rơi vào cùng một hang động yêu thú, nàng sẽ rơi vào giữa đống linh thạch, thuận tay liền có thể lấy được một nắm linh thạch màu trắng lấp lánh hào quang. Còn Lạc Vân Dã sẽ rơi vào mạng nhện trắng của nhện yêu. Thân thể to lớn đen nhánh của nhện yêu gần trong gang tấc, vài giọt nước bọt nhỏ xuống mặt hắn, giống như một giây sau sẽ ăn hắn.
Sau chuyện này, Ngu Tri Dao không thể không đưa cho Lạc Vân Dã mấy món linh khí phòng ngự và pháp bảo để tránh cho người bạn đồng hành Trúc cơ của nàng chưa kịp lớn đã bị ngoẻo trên đường.
Lại qua hai ba ngày, cuối cùng Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã cũng đã tìm được trấn du lịch thứ hai được đánh dấu trên bản đồ phía Đông – trấn Bạch Hạc. Trấn Bạch Hạc thuộc cảnh nội Yêu tộc, rất gần với đại tông môn Thần Loan cung.
Thần Loan cung là đại tông môn do Yêu tu thành lập, thỉnh thoảng sẽ nhận một ít đệ tử Nhân tộc có thiên phú.
Yêu tu trên Vân giới đa số đều có tính cách ôn hòa, nội bộ Yêu tộc cũng rất hài hòa. Thái độ ban đầu của họ đối với Nhân tộc và Ma tộc là trung lập, nhưng sau khi liên tiếp bị Ma tộc xâm nhập, mơ hồ đứng bên Nhân tộc.
Trái lại Yêu tộc cũng không giúp cái gì, chẳng qua khi ma họa ập đến, nhiều Yêu tu được bí mật phái đến để bảo vệ người phàm, tru diệt Ma tộc. Ngu Tri Dao cảm thấy Yêu tộc là tộc yêu hòa bình trong Vân giới. Còn trấn Bạch Hạc không chỉ được thừa hưởng đầy đủ bản chất hòa bình của Yêu tộc, mà trong kính Linh Thông nó còn được mọi người biết đến như là “Trấn phù hợp dưỡng lão nhất của Vân giới”, độc nhất vô nhị.
Hai con cá mặn đều vô cùng mong đợi.
DTV
Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã tính toán canh giờ, mới sánh vai bước vào trấn Bạch Hạc.
Lúc này, mặt trời nhô lên cao, thời tiết có chút nóng bức, toàn bộ cửa nhà đều đóng chặt, của sổ cũng bị đóng chặt. Trên đường có lá rụng bị gió thổi cũng không có người quét.
Giờ tỵ trôi qua một nửa, hai bên đường bỗng truyền đến một tiếng động, mọi người đồng loạt mở cửa, những người bán hàng thuần thục đẩy xe ra và rao bán đồ đạc. Cửa hàng bánh bao, cửa hàng hoành thánh bên cạnh, khách điếm, tửu lầu, tiệm quần áo đều mở cửa, tiếng nói chuyện của các tiểu nhị vang lên không ngớt. Không biết từ lúc nào có một ông cụ cầm lấy chổi nhẹ nhàng quét từng chiếc lá rơi trên mặt đường.