Lạc Lăng nghe nàng nói xong, hơi mỉm cười, ánh mắt cong cong.
Vốn dĩ nàng ấy lớn lên rất xinh đẹp, lại là linh thể thuần trời sinh, nhìn gần giống như đứa bé người tuyết tinh xảo trong suốt long lánh, khi tức quanh người dịu dành như gió xuân. Lúc này cười lên, giống như hoa nhỏ xinh đẹp nhô đầu ra khi mùa xuân đã trở về trên mảnh đất này, tô điểm cho trời đất trắng xóa như tuyết.
Tiểu Hà nhìn nàng ấy cười cong mắt, trong mắt có một chút không hiểu.
DTV
Cuối cùng Tiểu Hà dùng hộp đựng đồ ăn đựng năm món ăn từ trong phòng của tiểu thư đi ra. Nàng chưa trở về, cứ đứng ở trước phòng tiểu thư mở hộp thức ăn ra, dùng đũa gắp thức ăn.
Chuyện cười, nàng rất hiểu đạo lý, xách hộp đồ ăn tiểu thư thưởng về, còn không pjải sẽ bị các thị nữ ghen tị c.h.ế.t sao.
Nàng ăn cái gì cũng ăn rất sung sướng.
Thị vệ phụ trách trông chừng hai bên yên lặng nuốt nước miếng.
Hình như Tiểu Hà phát hiện tầm mắt nhìn mình, nghiêng đầu nhìn thị vệ bên trái một chút, lại nhìn thị vệ bên phải một chút.
Tất nhiên không bỏ qua hầu kết lăn lộn của bọn họ.
Nàng cảm thấy ăn một mình trên địa bàn người ta quản lý không được tốt cho lắm, vì vậy hỏi thị vệ đại ca ở bên trái: "Ngươi muốn ăn không?"
Thị vệ bên trái tỉnh bơ nhìn từng miếng thị kho tàu bóng loáng, sau đó ngẩng đầu, nghiêm mắt nói từ chối: "Không."
Sau đó Ngu Tri Dao lại nhìn thị vệ đại ca bên phải: "Ngươi muốn ăn không?"
Thị vệ bên phải liếc nhìn đĩa rau trộn xanh tươi ngon kia, trên rau trộn còn điểm thêm mấy miếng ớt màu đỏ, mùi vị nhất đinh sẽ là vừa giòn vừa cay, gật đầu không do dự.
Hắn ngồi xổm xuống, Ngu Tri Dao bẻ đôi đũa thành hai nửa, thật may đôi đũa đủ dài, một người nửa đôi cũng không trở ngại chuyện gắp đồ ăn.
Hai người ngươi một miếng ta một miếng ăn rất vui vẻ.
Thị vệ bên trái:?
Không phải, Lạc Nhị, sao ngươi lại như vậy?
Đó là linh thực Linh Thiên đường đặc biệt chuẩn bị cho tiểu thư, ngươi phản bội đẳng cấp thị vệ chúng ta!
Sao Lạc Nhị có thời gian quan tâm đến sự oán thầm của hắn ta, ung dung thong thả ăn món rau trộn kia, mùi vị cay cay giòn giòn nổ tung trên đầu lưỡi.
Vừa mới bắt đầu hắn còn có chút dè dặt, sau đó thấy Tiểu Hà không thèm để ý mình, cũng hoàn toàn thả lỏng, kẹp từ thịt kho, đến vịt muối, ăn vô cùng vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-54.html.]
Chỉ có thị vệ bên trái là đang chìm vào thế giới bi thương của mình.
Ma Vương Diễm cảm thấy Ngu Tri Dao đã biết bí mật của mình, muốn có ý đồ bất chính, ở trong phòng nghiêm ngặt quan sát: "..."
Thị nữ này là kẻ ngốc đi?
Thị vệ kia cũng ngốc như nàng.
Lạc Lăng cùng mượn thủy kính mà gã tạo ra nhìn một màn ngoài cửa, cũng không nhịn được bật cười, khuyên nhủ: "A Diễm, nàng không nhìn thấy ngươi, ngươi cũng đừng lạm sát người vô tội."
Dựa theo tính tính của Ma Vương Diễm, thà g.i.ế.c lầm còn hơn bỏ sót. Nhưng Lạc Lăng không muốn, công thêm thị nữ kia là kẻ ngốc, cho nên gã thuận tay bỏ qua cho một con kiến hôi.
Thận Ma âm thầm quan sát thật sự là sắp bị chọc giận đến c.h.ế.t rồi.
Nó ở trong cái thôn đó bận rộn làm việc mệt c.h.ế.t mệt sống, không ngừng dùng tà niệm rót vào trong người thôn dân, chỉ vì tránh cho hai người này nhận ra được chân tướng liên quan đến thôn Đồ Long.
Mỗi ngày nói chuyện đều bị buộc phải lặp lại thì cũng thôi đi, hai tiểu Trúc cơ này còn lấy chuyện này làm thú vui chơi nó!
Vân giới lại có người tu đạo đáng xấu hổ như vậy!
Thận Ma cố ý kể câu chuyện Trường Trạch môn, lưu lại dấu ấn trong tiềm thức của hai người, rồi sau đó tùy tiện dẫn hai người vào trong Thận cảnh hai mươi năm trước.
Vốn dĩ nó nghĩ chỉ cần bọn họ bị g.i.ế.c trong Thận cảnh, hương vị m.á.u thịt cùng linh hồn ngọt ngào kia sẽ bị bó ăn hết toàn bộ.
Mặc kệ là ai, chỉ cần đi vào Thận cảnh chân thật mà nó xây dựng, đều sẽ hoàn toàn quên mất mình, toàn tâm đằm chìm vào nhân vật mà mình sắp vai bên trong Thận cảnh.
Vì rửa nổi nhục trong thôn, nó còn đặc biệt sắp xếp để cho nữ tu Trúc cơ kia xuyên vào Tiểu Hà có thân phận thị nữ.
Vốn dĩ Tiểu Hà này sẽ vào buổi trưa thấy được thân phận của Ma Long bị g.i.ế.c chết, không nghĩ tới nàng tránh thoát một kiếp, còn được ban thưởng.
Ở trong Thận cảnh trôi qua cũng thật không tệ.
Thận Ma rất không hiểu.
Nó đã rất đói bụng rồi, m.á.u thịt cực phẩm ở đâu! Linh hồn ở đâu!
Tại sao lại có thứ người như vậy?
Thận ma muốn khóc, Thận ma khó chịu.
Thận ma âm thầm cổ vũ mình, không sợ, nó còn hậu chiêu!