Cá Mặn Lên Đệ Nhất Thiên Bảng

Chương 157




Kỷ Phù và Linh Tu âm thầm dạo mấy ngày trong Nhạn thành, lục soát tìm kiếm dấu vết của Ma tu nhưng không thu hoạch được gì.

Ngày thứ tư, mọi người hẹn tốt thời gian đến chợ đêm của Nhạn thành.

Hôm qua Linh Tu đã ở chợ đêm tốn một số tiến lớn thuê một quầy hàng có vị trí cực tốt, tối này cùng Kỷ Phù còn có Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã dọn hàng bán đan dược câu ma.

Gian hàng của bọn họ chính là bán đan dược nhất phẩm và nhị phẩm.

Ngu Tri Dao thuần thục lấy ra một tấm ván, viết lên "Sản phẩm từ đệ tử thân truyền của Tôn giả Vân cảnh thánh địa - Ngư tông sư, uống vào hết bệnh."

Sau đó treo ở trong quầy hàng.

DTV

"Sản phẩm đan dược của Ngư tông sư - đệ tử của Tôn giả Vân Cảnh thánh địa, nhìn một chút, nhìn một chút đi!" Ngu Tri Dao đứng trước quầy hàng, thành thạo rao.

Sắc mặt Linh Tu cổ quái đọc lời tuyên truyền đã chuẩn bị tốt từ trước: "Sản phẩm của Ngư tông sư của Vân Cảnh thánh địa, không mua sẽ bị thiệt không mua sẽ bị mắc lừa! Uống đan dược vào, cả người đều tràn đầy sức khỏe!"

Kỷ Phù đứng trước quầy hàng, cũng rống to giọng nói trong trẻo của mình: "Còn đang buồn rầu vì khôi phục vết thương sao? Vậy thì đến tìm Ngư tông sư ngay! Còn đang khổ sở vì ám thương lưu lại chưa kịp chữa trị sao? Nhanh chóng đến tìm Ngư tông sư!"

Ngu Tri Dao thấy nàng ấy tuyên truyền thổi phồng thành như vậy, không nhịn được ho khan: "Tiểu Phù tỷ... Quá rồi quá rồi."

Kỷ Phù vững vàng phất tay với nàng, sau đó tiếp tục thổi phồng: "Ngư tông sư, một tông sư luyện đan ngay cả thiên tài Linh Tu trên Thiên Bảng cũng không theo kịp! Đan dược có hiệu quả mạnh, không mua sẽ hối hận! Nhanh chóng mua đi!"

Linh Tu: "Khụ khụ khụ."

Ngu Tri Dao: "..." Tiểu Phù tỷ thật biết thổi phồng, nhìn đi, thổi phồng đến mức sư đệ của nàng ấy cũng không nhìn nổi.

Lạc Vân Dã thì nghiêm túc đọc to rõ lời tuyên truyền đã sớm chuẩn bị với người đi đường: "Đan dược tốt nhất, cho người tốt nhất. Khẩu phục, không bằng để cho quý vị tâm phục."

Người đi đường không bị thương, nghe được mấy lời này cũng cảm giác bị nguyền rủa, trợn mắt nhìn, thiếu chút nữa nổi lên mâu thuẫn với Lạc Vân Dã.

Ngu Tri Dao nhanh chóng kéo người về, yên lặng che mặt.

Tuyên truyền của bốn người có phong cách hoàn toàn khác nhau, kế hoạch thương lượng trước thời hạn thiếu chút nữa sụp đổ.

Chẳng qua cũng may, vị trí quầy hàng của bọn họ rất tốt, vị trí tốt nhất trong chợ đêm Nhạn thành.

So sánh với các quầy hàng có vị trí chật chội phía sau, chỗ này vừa lớn vừa thoải mái.

Mới vừa rồi tuyên truyền khác người, quả thật cũng có một số người đến.

Có người vây lại, nhìn về phía bảng treo, không nhịn được hỏi: "Ngư tông sư đệ tử thân truyền của Tôn giả Vân Cảnh thánh địa? Thật hay giả? Đừng là tên lừa gạt đấy?"

Những người còn lại đều nhìn đan dược nhị phẩm nhất phẩm trong gian hàng, nghi ngờ nói: "Đan dược nhất phẩm nhị phẩm? Tông sư luyện đan sẽ bán loại đan dược cấp thấp này sao?"

Ngu Tri Dao hơi khép nửa mắt, thần bí nói: "Chư vị có chỗ không tốt, bọn ta chính là bốn người hầu của Ngư Tông sư. Bởi vì đột phá đến Đan sư bát phẩm cho nên Ngư tông sư muốn ngược dòng về cội nguồn cơ bản, luyện chế từ đan dược nhất phẩm đến thất phẩm. Hôm nay ở chỗ này chỉ bán nhất phẩm nhị phẩm, mấy ngày tiếp theo sẽ liên tiếp bán tam phẩm đến thất phẩm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-157.html.]

Nàng nói quá mức bình tĩnh, nói chuyện đâu vào đấy, người vây lại bắt đầu nửa tin nửa ngờ.

"Tránh ra, đều tránh ra, không mua đừng cản trở người bị thương!" Một thiếu niên mặc áo xanh đậm kêu la ở phía sau, người vây quanh ở trước quầy hàng vội vàng lùi ra bên cạnh.

Thiếu niên áo xanh mang một mặt nạ con hổ, trên cánh tay của hắn ta đang chảy máu, nhìn quầy hàng hai lần, nói thẳng: "Nhanh chóng cho ta một viên đan dược cầm m.á.u nhất phẩm và nhị phẩm nhanh đi."

Linh Tu lập tức đưa đan dược cầm m.á.u nhất phẩm và nhị phẩm cho hắn, người vây xem đều thấy đan dược tròn vo oánh nhuận.

Thiếu niên trả xong linh thạch, lấy được hai viên đan dược, lập tức ngửa đầu uống vào.

Hắn ta liếc nhìn chữ trên tấm ván, hùng hùng hổ hổ nói: "Thuốc vào hết bệnh! Nếu hiệu quả cầm m.á.u không tốt, ta lập tức đập bảng hiệu này của ngươi."

Hắn ta vừa nói vừa vén tay áo của mình, lộ ra chỗ vết thương chảy máu.

Vết thương kia dữ tợn, m.á.u đỏ tươi dọc theo cánh tay nhỏ xuống. Bộ dạng trầy da sứt thịt, vừa thấy chính là bị pháp bảo làm cho bị thương.

Chẳng qua chỉ trong mấy hơi thở, vết thương m.á.u thịt đáng sợ kia đã nhanh chóng kết vảy, cầm máu.

Ngu Tri Dao nhanh chóng rao hàng: "Đan dược của Ngư tông sư chúng ta có hiệu quả rất tốt, vị công tử này có muốn lại mua một viên Sinh Cơ đan nhị phẩm không, vết thương có thể khôi phục nhanh hơn."

Thiếu niên áo xanh thấy hiệu quả đan dược đúng là không tệ, vì vậy sảng khoái thanh toán linh thạch, lại nuôi vào một viên Sinh Cơ đan nhị phẩm.

Uống không được bao lâu, chỉ thấy vết thương dữ tợn trên cánh tay bắt đầu rụng vảy, lộ ra thịt non màu hồng mới bên trong.

Người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán.

Ngu Tri Dao cười nói: "Tối nay vị công tử này trở về ngủ một giấc, ngày mai cánh tay có thể hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu."

"Quả thật đan dược này có hiệu quả tốt hơn đan dược bình thường."

Thiếu niên áo xanh thả tay áo xuống, không còn nóng nảy giống như mới vừa bắt đầu, trầm giọng nói: "Cho ta thêm ba viên Cầm m.á.u đan Nhị phẩm và Sinh cơ đan nhị phẩm."

"Được!" Ngu Tri Dao mới vừa nói xong, Linh Tu đã đưa bình đan dược đã chuẩn bị xong lên.

Loại có hiệu quả nhanh chóng này, người vây xem còn lại không đợi thiếu niên áo xanh rời đi, đã lập tức chen lên, tranh đoạt muốn mua các loại linh đan nhất phẩm và nhị phẩm. Mỗi loại đan dược Ngu Tri Dao và Linh Tu đều chỉ chuẩn bị có mười viên, bị người vây quanh trước mặt tranh mua hơn phân nửa.

Chỗ quầy hàng này làm ăn đắt khách, làm cho những người đi đường cũng tò mò, cũng lại gần xem náo nhiệt.

"Thật hay giả? Ngư tông sư - đệ tử thân truyền của Tôn giả Vân cảnh thánh địa? Sao chưa từng nghe qua cái tên này?"

"Ngư tông sư? Luyên đan sư từ lục phẩm mới có thể được gọi là Tông sư, dám hỏi vị Ngư tông sư này là mấy phẩm?"

Còn không chờ Ngu Tri Dao trả lời, người mua đan dược bên cạnh đã nhiệt tình đề cử: "Là thật đó! Tin đồn hiệu quả của đan dược Vân Cảnh thánh địa cao hơn đan dược của Luyện đan sư bình thường đúng là thật, mới vừa rồi chúng ta tận mắt thấy, quả thật hiệu quả đan dược này rất lợi hại!"

"Ngư tông sư là Tông sư luyện đan thất phẩm, đang đột phá đến bát phẩm. Mấy vị này đều là tùy tùng của Ngư tông sư, tới bán đan dược cho Ngư tông sư. Tối này bán nhất phẩm và nhị phẩm, ngày tiếp theo sẽ bán tam phẩm đến thất phẩm đó!"

Người qua đường kinh ngạc: "Đan dược ngũ phẩm đều là mua từ chỗ đấu giá, Ngư tông sư lại muốn bán đan dược thất phẩm ở chợ đêm này?"

"Đúng thế." Ngu Tri Dao nhắm mắt thổi phồng: "Ngư tông sư luôn luôn không màng danh lợi, chỉ cần Đan đạo tinh tiến. Ngư tông sư nói, nếu lần này có thể ở trong Nhạn thành đột phá được tông sư luyện đan bát phẩm, viên đan dược bát phẩm đầu tiên sẽ được lấy ra để giao dịch."