Cá Mặn Lên Đệ Nhất Thiên Bảng

Chương 151




Ngu Tri Dao vô cùng tự nhiên nói: "Ta và Tiểu Vân từ đại đấu trường Nhạn thành đi tới chỗ này, đang muốn nhanh chóng về nghỉ ngơi trước giờ giới nghiêm. Ai biết ở đối diện gặp phải một tu sĩ muốn g.i.ế.c chúng ta, cũng may hắn bị thương nặng, ta và Tiểu Vân mới có thể miễn cưỡng ngăn cản. Chẳng qua tu sĩ kia càng đánh càng không đơn giản, không qua mấy chiêu, đã nhanh chóng chạy đi rồi."

Linh Tu gật đầu: "Hắn chạy về hướng nào vậy?"

"Bên kia." Ngu Tri Dao đưa tay chỉ về phía Nam.

"Đa tạ." Linh Tu nói xong thì muốn đuổi theo.

Ngu Tri Dao tốt bụng nhắc nhở: "Rất nhanh sẽ đến giờ giới nghiệm, nếu lúc này các ngươi còn không về khách điếm, sẽ bị thị vệ Nhạn thành bắt đi thủ biên giới đó."

Bước chân rời đi của Linh Tu hơi dừng lại.

Nơi nào cũng có quy củ của nơi đó, Linh Tu đè tóc mai, khẽ vuốt cằm nói: "Đa tạ, nếu không ngại, hai người chúng ta có thể đồng hành trở về với các ngươi không?"

Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã nhìn nhau một chút, Lạc Vân Dã bình tĩnh thu hồi Cổ Phù bút, gật đầu nói: "Có thể."

Bốn người đạp ánh trăng cũng nhau trở về khách điếm.

Kỷ Phù ôm Phục ma cầm, cười híp mắt chủ động tiến lên mở miệng trước: "Cũng may tối nay Tiểu Ngư và Tiểu Vân không sao! Các ngươi không biết đâu, vị mới chạy trốn kia chính là một Ma tu vô cùng tà ác, lần này ta và sư đệ đến Nhạn thành, chính là được sư môn nhờ, đi trừng trị tên Ma tu đại ác đó!"

“Nhưng Ma tu này thật sự lợi hại, còn vô cùng giảo hoạt, sư đệ ta nghĩ hết cách mới có thể dụ hắn đi ra, hai người hợp lực vây công, cũng chỉ làm đối phương bị thương nặng." Kỷ Phù bĩu môi một cái, rên rỉ than thở.

Nàng ấy tỉnh bơ nói: "Nếu chúng ta có Tiểu Vân và Tiểu Ngư lợi hại như vậy giúp thì tốt rồi."

Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã lại nhìn nhau một cái.

Tự nhiên có hai người không công đi bắt ma, còn có chuyện tốt như vậy sao?

DTV

Hai người vô cùng ăn ý, nhanh chóng đánh nhịp!

Ngu Tri Dao ho khan một tiếng, nói: "Trừ Ma, là chức trách của Nhân tộc chúng ta."

Lạc Vân Dã gật đầu phù họa: "Không sai, hôm nay các tông môn Nhân tộc đều liên kết giúp đỡ nhau, tuy ta và Tiểu Ngư xuất thân từ tông môn nhỏ, nhưng vẫn có thể góp một phần sức lực."

Kỷ Phù cảm thấy hai người Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã có thể bình yên vô sự dưới tay mà Ma tu Phá Hư cảnh, nhất định là có chỗ hơn người.

Cho nên cũng muốn kéo bọn họ lên thuyền.

Nhưng nàng ấy không ngờ Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã lại trượng nghĩa như vậy, không nói hai lời lập tức đồng ý chuyện trừ ma với bọn bọ!

Trời ạ! Tổ tu sĩ lão đại nhân phẩm cao thượng này thật sự để cho nàng ấy gặp được sao!

Kỷ Phù vô cùng cảm động.

Bị sự cảm động làm thấu trời xanh, trong mắt nàng ấy thoáng qua chút lệ quang, sau đó len lén nói: "Tiểu Ngư, Tiêu Vân, ta và sư đệ sẽ không để cho các ngươi làm không công. Nghe nói Ma tu kia rất có tiền, chờ chúng ta g.i.ế.c c.h.ế.t được hắn, đoán chứng sẽ có rất nhiều linh thạch."

Xa không nói, chỉ nói đến tiên khí do Thiên Bảng ban thưởng, cũng đã có thể bán được mấy trăm vạn linh thạch hạ phẩm.

Ngu Tri Dao kinh ngạc: "Còn có linh thạch! Đa tạ Tiểu Phù tỷ."

Lạc Vân Dã cũng đi theo nghiêm túc cảm ơn.

Kỷ Phù nhìn bộ dạng chân thành cảm ơn của bọn họ, vô cùng cảm khái, đây thật sự là tổ đại lão ngọt ngào đơn thuần hiền lành biết bao!

Chờ nhận được bảo bối, nhất định phải chia cho bọn họ nhiều một chút!

Linh Tu đi theo bên cạnh vẫn luôn yên lặng.

Nghe được hai người này dễ dàng đồng ý, trong con ngươi của Linh Tu lóe lên tia sáng, hắn ta hơi cúi mặt nhìn một chồng phù Trừ tà màu vàng treo bên hông Lạc Vân Dã, trầm giọng nói: "Gần đây ngủ có chút không tốt, nửa đêm còn gặp ác mộng hai lần. Ta đi ra ngoài hơi gấp, không có mang phù Trừ Tà, chẳng biết có thể mua một ít phù Trừ tà của Vân huynh dùng chút không."

Nghe vậy, đầu ngón tay của Lạc Vân Dã xuất hiện chút linh khí, hắn kéo tấm phù Trừ tà xuống, phù ấn trên phù triện thoáng qua một lưu quang màu vàng.

"Cho."

Linh Tu nhận lấy, ngón tay nắm chặt phù triện, cẩn thận cảm nhận linh khí bên trong đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-151.html.]

Bên trong phù triện chính là linh khí của Nhân tộc, không có bất kỳ khí tức Ma tu nào.

Lúc này hắn ta mới yên lòng cười lên: "Ta cũng đã từng dùng phù Trừ tà, chẳng qua phù Trừ tà này của Vân Huynh có uy lực vượt xa người khác, nghĩ đến nhất định là thiên tài trong Phù sư, một tấm phù Trừ tà cơ sở cũng có giá một trăm linh thạch hạ phẩm đi."

"Không dám nhận." Lạc Vân Dã không có khước từ túi linh thạch Linh Tu đưa đến, nhanh chóng bỏ vào nhẫn trữ vật.

Muỗi nhỏ đi nữa cũng là thịt, phải tích góp mua linh vật tăng tu vi cho Tiểu Ngư.

Linh Tu nói: "Cảm ơn Tiểu Ngư cô nương và Vân huynh nguyện ý giúp đỡ chúng ta. Hai vị là người cuối cùng tiếp xúc với Ma tu kia, có thể nói một chút cảm nhận của mình được không?"

Ngu Tri Dao: "Bị trọng thương, cần đan dược trị thương cao cấp."

Lạc Vân Dã gật đầu: "Hắn là Ma tu, không thể nào bị thị vệ Nhạn thành đuổi ra ngoài biên cảnh g.i.ế.c Ma được. Hiện tại lại không có cách nào ra khỏi Nhạn thành, hắn chỉ có một lựa chọn đó là lấy được hoặc cướp linh đan có phẩm chất cao."

Linh Tu trầm tư: "Có đạo lý. Chẳng qua chỗ này của ta đan dược trị thương cao nhất cũng chỉ là thất phẩm, cho dù Ma tu kia động lòng, cũng không nhất định sẽ xuất hiện mua đan dược. Nếu bỏ vào chỗ đấu giá, Ma tu kia nhất định sẽ không mắc lừa lần hai."

Ngu Tri Dao nghi ngờ: "Mắc lừa lần hai?"

Vì vậy Kỷ Phù chủ động giải thích Linh Tu làm thế nào dùng Ma linh khải dụ Ma tu kia cắn câu, cuối cùng phát triển thành kết quả này.

Ngu Tri Dao: "..."

Giỏi lắm, nhà giàu mười triệu lại ở bên cạnh ta?

Bốn người vừa nói chuyện vừa trở về khách điếm Nhạn Thánh, ước định ngày mai bàn bạc phương pháp với nhau.

Sau khi vào phòng, Ngu Tri Dao dùng kính Linh thông lật xem tài liệu về Thận châu và Thận ma mà đại lão Đan đạo lúc trước gửi.

Thận châu do Thận ma ngưng kết thành, bên trong cất chứa Thận cảnh thiên nhiên. Nhưng tiền đề cần phải hấp thụ ma khí của Thận ma mới có thể thức tỉnh, kích thích lực lượng của nó.

Tổng kết chính là phát sáng

Sau khi phát ra ánh sáng, Thận châu chỉ cần hút ma khí Ma tộc, có thể lớn lên. Mặc dù Thận cảnh thiên nhiên cất giấu bên trong mỗi lần chỉ xuất hiện một cái, nhưng có thể biến hóa ra rất nhiều Thận cảnh thiên nhiên có hoàn cảnh khác nhau.

Đại khái giống như một cái kính vạn hoa.

Hầu như Thận ma bị Ma vương hạ lệnh tàn sát gần hết, Ngu Tri Dao cũng không không ngờ đến Thận châu có thể phát sáng.

Tiểu Ngư kiếm là một thanh kiếm yêu đẹp, ban đầu nó thích hạt châu nhỏ này, vì vậy nàng liền cho nó cất vào bên trong tua kiếm.

Không ngờ vận may tốt gặp được Ma tu có thể làm cho Thận châu phát sáng?

Ngu Tri Dao kích động xoa tay.

Nếu thật sự có thể làm cho Thận châu này phát sáng, ngày sau lúc Ma họa xâm nhập, dùng Thận châu này có thể trực tiếp chiếm lợi rồi!

Thận cảnh thiên nhiên, kỹ năng đoàn thể, không có cách nào miễn dịch được!

Sáng sớm hôm sau, sau khi bốn người bàn bạc xong phương pháp có thể thực hành được, định chờ qua hai ngày nữa đi đến chợ vào buổi tối tiến hành thí nghiệm câu ma.

Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã còn nhớ đến chuyện tiền dưỡng lão Nhạn Thánh, sau khi đi sòng bạc kiếm tiền một vòng, lại đi đến đại đấu trường kiếm linh thạch.

Hôm nay là trận thi đấu thứ năm của Bạch Vũ.

Sau khi hai người bàn bạc, Lạc Vân Dã đặt Bạch Vũ thắng, Ngu Tri Dao đặt mười ngàn linh thạch Bạch Vũ thua,

Đặt xong, hai người yên lặng đi tới trước khán đài, chờ đợi Bạch Vũ ra sân.

Dưới đài có một thiếu niên mang mặt nạ lông chim màu trắng đi đến, bên kia đối thủ số 11 của hắn ta cũng bước ra.

Số 11 vừa nhìn thấy đối thủ là Thời Việt, chân đều run cầm cập, lúc đang muốn nhận thua---

Chỉ thấy Thời Việt đi lên đài nhìn một cái, đột nhiên giãn hai cánh tay, điểm mũi chân, đồng tác nhẹ nhàng nhảy một vũ điệu mỹ lệ.

Số 11:?

Không phải chứ, Người điên, ngươi đang làm gì vậy?*