Cá Cược Tình Yêu

Chương 92: 92: Có Thai





Vì muốn giành được dự án lớn này, nên trong quá trình làm việc Âu Thành Triệu phải bay qua bay lại giữa Mĩ và Trung rất nhiền lần.

Cùng trong tầm thời gian ấy Lạc Ân Nghiên cũng rất thoải mái vì không bị tên đáng ghét làm phiền nữa.
Minh Viễn cũng tham gia vào dự án nên anh cũng bay qua Mĩ một thời gian, cùng thời gian với Âu Thành Triệu.

Lạc Ân Nghiên và anh vẫn thường xuyên liên lạc để trao đổi nhiều vấn đề.
Hôm nay cũng là hai người họ bắt đầu đàm phán để biết ai là người lấy được dự án này.

Lạc Ân Nghiên ở Trung cũng có chút hồi hộp trong lòng, quá trình làm việc cũng đôi khi nhiều sai sót.

Chỉ vì tâm trí lúc nào cũng như bay tới Mĩ vậy, hôm qua giữa đêm không hiểu sao Âu Thành Triệu còn nhắn tới nhiều tin y đúc nhau, vỏn vẹn vài chữ.
[Em nhớ chị!]
Nhưng Lạc Ân Nghiên xem xong đều không trả lời, mà Âu Thành Triệu bên kia thấy cô xem thì càng nhắn tin hăng hái hơn.

Tiếng thông báo tin nhắn cứ vang lên không ngừng, khiến Lạc Ân Nghiên cũng bực bội vì bị làm phiền trong lúc làm việc.
Lần này cô không nhân nhượng, trực tiếp cầm điện thoại lên cho Âu Thành Triệu vào danh sách đen.

Lúc đó mời yên lặng được một chút, cũng hên cậu ta đang bên Mĩ, nếu ở Trung mà thấy mình bị cho vào danh sách đen, khẳng định tối đêm sẽ phi tới nhà cô mà làm phiền.
Hôm nay cô có hẹn với Thanh Nghi đi chơi cùng cô ấy, dạo này không hiểu sao lại ít gặp Thanh Nghi trông thấy.

Có lẽ là do cô ấy làm ở công ty Nguyên Ngọc Dương, hai người ấy sớm tốt quấn quít lấy nhau nên đã quên người bạn này rồi chăng? Cũng hên Thanh Nghi đột nhiên hôm nay chủ động rủ cô đi chơi nên Lạc Ân Nghiên mới tạm thời bỏ qua chất vấn.

Nhưng trong lòng vẫn còn giận dỗi đó nha.
Cuộc hẹn với Thanh Nghi vào lúc chiều, nhưng bây giờ chỉ mới giữa trưa.

Xem giờ xong cô bỏ điện thoại qua một bên, lại bắt đầu tập trung cao độ mà làm việc.

Sau khi huỷ hợp động với La Ly công ty cũng đã tìm ra được rất nhiều gương mặt nổi bật để làm đại sứ thương hiệu cho sản phẩm.


Từ lúc vụ phốt nổ ra đến nay, công ty cũng đã ổn định lại đôi chút, nhưng thiệt hại thì chắc chắn không ít nên Lạc Ân Nghiên luôn ngày đêm cố gắng làm để bù đắp cái lỗ hổng này.
Gần đây nhất, trên trang mạng đều nổ ra thông tin về La Ly.

Chủ yếu là các phốt lớn về cuộc sống đời tư của cô ta, những hình ảnh La Ly cặp kè với các ông lớn khi còn nhỏ tuổi, còn có một bài phốt nói cô ta hóng hách, ra vẻ, đi học còn hay bắt nạt bạn bè.

Clip La Ly chửi rủa, có hành động đụng tới thân thể một nữ sinh trong trường đã bị tung lên.
Thông tin này hot đến nổi chỉ trong vài phút đầu đã gần một triệu người like.

Bình luận liên tục nhảy lên những lời nói chửi rủa thậm tệ, cũng có vài người bênh nhưng họ đều bị cộng đồng mạng chửi đến câm nín.

Đây là cảm giác mà Lạc Ân Nghiên đã từng trải qua, nên khi thấy cảnh này cô có chút hả hê trong lòng.
Có lẽ sau vụ này La Ly đã bị phong sát tới mức không thể nào quay lại được showbiz nữa, đây cũng chính là quả báo và bài học to lớn dành cho cô ta.

Sắp tới đây chính là dành cho Âu Thành Triệu, hai người họ đều xứng đáng nhận được những thứ này.

Vì La Ly cũng là gà nhà của công ty Nguyên Ngọc Dương nên cũng ảnh hưởng không ít đến công ty đi, chiều nay có hẹn với Thanh Nghi cô sẽ hỏi rõ một chút.
Quay qua quay lại thời gian trôi qua rất nhanh, mới đó mà đã đến giờ ăn trưa.

Từ khi chia tay với Âu Thành Triệu xong Lạc Ân Nghiên cũng không có thói quen sẽ ăn trưa bên ngoài, cô trực tiếp gọi đồ ăn tới công ty sau đó là nhờ Vi Yến mang lên.

Hôm nay cũng vậy, do cô đã đặt từ trước nên không lâu sau cũng đã được mang tới.

Buổi trưa nên cũng không có gì cầu kì, chỉ đơn giản một hộp salad trộn cùng ly sữa tươi ngọt.
Tạm gác lại công việc Lạc Ân Nghiên mới từ từ mở hộp đồ ăn ra, một tay cô cầm điện thoại lướt đến bài phốt của La Ly, ngón tay ấn vào bình luận lướt xem đọc từng cái.
[Không ngờ đại muội muội La Ly lại là người như thế đấy!]
[Wow trước giờ tôi cứ nghĩ cô ta là người ngây thơ trong sạch cơ]
[Thấy cô ta nhỏ tuổi lại tài năng tôi cũng thấy rất hâm mộ.

Chuẩn bị thành fan thì nổ ra tin này........]
[Có khi nào cái vụ thương hiệu mỹ phẩm nổi tiếng đột nhiên bị phốt lớn cũng là cô ta bay trò không? Xấu tính đến như vậy cơ mà]

[Cuối cùng giờ này cũng tới, tôi đã ghét cô ta từ rất lâu rồi.

Tẩy chay đi, thái độ chảnh choẹ, trên trường thì hóng hách]
[Phong sát.........]
[+1]
[+10]
[...]
Hastag phong sát La Ly mới đây là lên top đầu được sử dụng nhiều nhất.

Lạc Ân Nghiên có chút bất ngờ, chỉ mới đây thôi mà bây giờ cô ta đã tràn ngập cả trang báo.

Không hổ danh mạng xã hội chính là con dao hai lưỡi, thật đáng sợ làm sao.

Lúc đầu có vài người đã lên bài tẩy trắng, nhưng có vẻ là không nổi nữa, bây giờ chỉ tràn ngập lời nói chửi rủa mà thôi, cô thấy có chút tội nghiệp nhưng đây cũng là thứ cô ta xứng đáng nhận lấy.
Ngồi một lúc thì cũng ăn xong bữa trưa, Lạc Ân Nghiên cầm ly sữa lên một ngụm uống sạch, sau đó mới thoải mái một chút ngã ra ghế nằm nghỉ.

Trong đầu cô lúc này liền nghĩ tới bên Mĩ không biết đã đàm phán như thế nào? Không biết có thành công không? Mặc dù tỉ lệ phần trăm thành công rất thấp nhưng cô vẫn tin vào phần trăm ít ỏi đó.
Lạc Ân Nghiên ngồi suy nghĩ một lúc lâu thì cảm thấy có chút buồn ngủ, đôi mắt híp nhỏ lại mơ màng, đã sắp không mở nổi nữa rồi.

Một lúc sau vì không chịu nổi nữa nên cô liền đứng dậy, dọn dẹp lại bàn làm việc cầm theo hộp đồ ăn đã hết mang đi vứt.

Rồi mới vác cái thân mệt nhọc vào phòng nghỉ để nghỉ ngơi, mới đặt lưng xuống không lâu cô đã trực tiếp chìm vào giấc ngủ.
Phải đến gần tới chiều, tiếng chuông điện thoại bất chợt vang lên Lạc Ân Nghiên mới mơ màng tỉnh dậy.

Cô cầm lên, đôi mắt mờ tịt cố gắng nhìn xem ai gọi đến, một lúc lâu mới nhận ra là Thanh Nghi.

Cô nhanh chóng bắt máy.
[Mình nghe]

[Đang làm gì đấy? Mình đang dưới công ty cậu nè]
Lạc Ân Nghiệp lập tức tỉnh dậy, cô xem qua đồng hồ trên tay mình.

Mới chợp mắt tí xíu đã hơn 4 giờ chiều.
[A đợi mình chút mình xuống ngay]
Nói xong cô cúp máy, vội vội vàng vàng xỏ giày vào, tay với lấy cái túi xách rồi nhanh chân chạy ra ngoài.
Vừa xuống công ty, Lạc Ân Nghiên đã thấy bóng dáng Thanh Nghi đứng ở xa xa kia.

Mà điều khiến cô bất ngờ chính là phong cách ăn mặc hôm nay của cô ấy, váy hoa rộng thùng thình chân còn đi giày bệt.

Không phải lúc trước chỉ đi giày cao gót thôi sao? Lạc Ân Nghiên mang khuôn mặt nghi ngờ chậm rãi từng bước đi tới.

Thanh Nghi đang ngồi ăn kem nên cũng không để ý mấy, đến lúc Lạc Ân Nghiên đứng trước mặt cô mới biết.

Vừa ngước lên đã phải đối diện với ánh mắt chằm chằm của Lạc Ân Nghiên.

Thanh Nghi giật mình hỏi.
"Gì vậy?"
Lạc Ân Nghiên nhíu mày đáp.
"Sao hôm nay cậu lại ăn mặc kì quặc như vậy?"
Nói tới đây khuôn mặt Thanh Nghi lập tức khựng lại, cô ăn hết cây kem rồi để thanh que qua một bên gượng gạo đứng dậy.
"Hì hì tí nữa mình sẽ nói sau, bây giờ chúng ta đi thôi! Ngọc Dương đang đợi ở xe đó"
Nói rồi cô chỉ tay về phía chiếc xe đắt tiền đang đậu.
"Sao cậu ấy không ra đây ngồi với cậu mà ngồi trong xe?"
"A lúc nãy tớ có nhờ anh ấy lấy một vài thứ đồ trong xe.

Anh ấy vừa đi thì cậu vừa lúc ra đấy, chắc có lẽ đang còn tìm đồ gì ấy mà"
Dứt lời Thanh Nghi không nhanh không chậm khoát lấy tay cô kéo đi tới chiếc xe.

Cũng vừa lúc này Nguyên Ngọc Dương cầm theo hộp sữa bước ra từ trong xe.

Ba người đều bắt gặp nhau khoảng thời gian này, Lạc Ân Nghiên vô tình nhìn lên hộp sữa trên tay Nguyên Ngọc Dương.
Hai mắt cô bất ngờ trừng lên ngạc nhiên.


Mắt hết nhìn Thanh Nghi rồi lại nhìn Nguyên Ngọc Dương, môi mấp ma mấp máy nói.
"Thanh Nghi cậu đừng nói với mình là cậu............."
Cô thấy trên tay Nguyên Ngọc Dương cầm là hộp sữa dành cho phụ nữ có thai.

Không lẽ hai người họ đã thật sự......
Thanh Nghi ngại ngùng mỉm cười rồi gật đầu.
"Ừm mình có thai"
"?????"
"Mới có 1 tháng thôi, vừa mới đi khám hôm qua"
Song lúc này Nguyên Ngọc Dương nhanh nhẹn đi lại đỡ lấy Thanh Nghi cưng chiều nói.
"Vợ! Sữa của em đây"
Nghe tin này xong Lạc Ân Nghiên thật sự rất sốc, cô chống trán suy nghĩ về nhân sinh này.

Bảo sao từ lúc về Trung Lạc Ân Nghiên lại không thấy Thanh Nghi, lý do có lẽ là do có thai đây.
"Hai người nhanh đến như vậy à? Rồi quyết định khi nào cưới đây?"
"Tạm thời gia đình anh ấy bảo cứ thoải mái đi, sinh xong rồi thì sẽ bàn đến chuyện đám cưới" Thanh Nghi vừa nói vừa cười hạnh phúc, đây cũng là dáng vẻ lần đầu tiên cô thấy.
Thôi thì Nguyên Ngọc Dương cũng là người tốt, cũng hên cậu ta không giống Âu Thành Triệu nên Lạc Ân Nghiên cũng không lo khi Thanh Nghi ở bên cậu ấy.

Nếu đã tới bước này thì cô cũng vui vẻ mà chúc phúc cho hai người họ, giọng nói nhẹ nhàng vang lên.
"Haizzzz cho mình xin một chân làm mẹ nuôi của đứa bé nhé" Cô nửa đùa nửa thật nói.
Nguyên Ngọc Dương và Thanh Nghi nghe xong cũng cười rộ lên.

Nói chuyện một lúc thì ba người đều lên xe, chắc là vì mừng Thanh Nghi có thai nên Nguyên Ngọc Dương đưa hai người họ đến một nhà hàng rất sang trọng ở trung tâm thành phố.
Cả quá trình Nguyên Ngọc Dương đều rất cẩn thận đỡ lấy Thanh Nghi như sợ từng bước của cô ấy không may sẽ vấp té không chừng.

Mặc dù bằng tuổi với Âu Thành Triệu nhưng cách suy nghĩ và tính cánh của Nguyên Ngọc Dương khác xa.

Cậu trưởng thành và chính chắn hơn Âu Thành Triệu rất nhiều, cũng có nghe qua lúc trước rất ăn chơi đi, nhưng gặp Thanh Nghi xong lên trở thành trai nhà lành.
Tốt như vậy mà còn là gu của Thanh Nghi, nên việc hai người họ sớm muộn chung nhà với nhau thì cũng không có gì lạ.

Nghĩ lại hoàn cảnh giữa mình và Âu Thành Triệu cô chỉ lắc đầu ngán ngẩm, cậu và cô vốn là đã không có duyên rồi.

Nên chỉ đi được tới đó rồi vào ngõ cụt thôi, về sau mỗi người một nơi một ngã, sẽ không còn phiền lòng nữa.