“Ca ca?”
“Đi tắm!” Trong mắt lóe lên dục vọng, Sở Phượng thanh âm khàn khàn nói.
“A? A!” Nhìn thấy dục hỏa trong mắt ca ca, Mặc Nha đành phải đồng ý, ngoan ngoãn để y lôi kéo đi vào phòng tắm. Thời gian cha mẹ trở về thường cố định, nếu hơn sáu giờ mà vẫn chưa trở về thì sẽ phải chín giờ mới về. Xem ra hắn có gần ba tiếng để cùng ca ca. . . . . . Nghĩ nghĩ, Mặc Nha xấu hổ mặt đỏ lên.
Đi vào phòng tắm, Sở Phượng cởi quần áo trước, chờ Mặc Nha ở trước mặt y chậm rãi cởi quần áo rồi kéo đến bên bồn tắm. Sở Phượng dựa lưng vào bồn tắm, để Mặc Nha ngồi ở trong lòng y, xác định Mặc Nha đã ở trong lòng mặc y muốn làm gì thì làm. Sở Phượng trở nên có tinh thần, không vội vã ôm Mặc Nha, ngược lại bắt đầu chơi đùa hắn. Hai tay từ nách trượt đến trước ngực, đùa bỡn đầu nhũ ngạnh lên của hắn.
“Lại cứng nữa rồi? Xem ra ta vẫn chưa thỏa mãn ngươi, một lần không đủ sao? Vẫn là thích bị ta chạm vào? Nhìn nơi này của ngươi xem.” Ngón cái ở chung quanh nhũ xoa bóp liên tục, thấy bộ dáng Mặc Nha thoải mái liền hung hăng nhéo lấy đầu nhũ, lập tức nghe thấy Mặc Nha hô đau.
“Đau quá, ca ca!” Ngoài miệng hô đau, thân thể lại càng hướng Sở Phượng dựa vào, Mặc Nha cảm thấy như vậy thật thoải mái.
“Đau? Là thích mới đúng!” Nói xong, Sở Phượng kéo tay Mặc Nha đặt trên phân thân y. Mặc Nha bắt đầu tự động xoa nắn lên xuống. Phân thân ca ca lại cứng nữa rồi. Vuốt phân thân của Sở Phượng, cảm thấy dục vọng chính mình cũng tăng lên. Đây là lần đầu tiên hắn lấy tay sờ vào phân thân ca ca!
“Nói a, vừa rồi cảm thấy sảng hay không?” Từ ngữ dung tục từ miệng Sở Phượng tự nhiên nói ra, vũ nhục Mặc Nha đồng thời cũng gây khoái cảm cho mình, y đột nhiên dùng sức nắm chặt lấy nhũ đầu của Mặc Nha kéo về phía trước, xấu xa muốn nghe Mặc Nha trả lời.
“Đau! A. . . . . . Ân. . . . . . Ân. . . . . . Sảng. . . . . .” Ngược lại, Mặc Nha nửa ngày mới trả lời được, thật sự vô cùng xấu hổ nói ra những lời này. Lập tức, thái tử cùng vương tử đổi chỗ cho nhau, nếu để các học sinh trong trường nhìn thấy khẳng định sẽ bị dọa đến bất tỉnh.
“Đau? Sảng? Là cái gì khiến ngươi sảng?” Sở Phượng vẫn không buông tha cho đầu nhũ của Mặc Nha, cúi đầu hôn lên vai Mặc Nha, theo khung xương hôn đến xương sống, lập tức, một trận tê dại truyền khắp cơ thể Mặc Nha. Hắn nhịn không được cả người run lên.
“Ca. . . . . . A. . . . . . Ca ca. . . . . ca ca. . . . . . A. . . . . . Kia. . . . . . Cái kia. . . . . .”
“Cái kia là cái gì?” Tay phải hướng tới giữa hai chân Mặc Nha, dùng sức cầm lấy phân thân hắn, đồng thời ngón tay dùng sức đâm vào u huyệt của Mặc Nha .
“Ân. . . . . . A. . . . . . Phân thân. . . . . . A. . . . . .” Đầu ngưỡng về phía sau, vô lực ngồi phịch ở trong lòng Sở Phượng, Mặc Nha cảm thấy khí lực đều bị ca ca cướp đi rồi.
“Thích phân thân của ta khiến ngươi sảng sao?”
“Ân. . . . . . Ân. . . . . . Thi. . . . . . Thích. . . . . .” Thiên, ca ca nói như thế nào lại sử dụng những từ ngữ không phù hợp với hình tượng của y lưu loát vậy, nghe thấy ý tứ bất hảo, bất quá lại càng hưng phấn đến mức không thể nào diễn tả được!
Nga! Trời ạ! Chẳng lẽ hắn trời sinh thích bị ngược cuồng?
“Vậy ngươi hiện tại có phải nên hỏi thăm phân thân sắp khiến ngươi sảng này hay không?” Nói xong, Sở Phượng ôm Mặc Nha đặt trên người y, ở trong nước tiến vào trong u huyệt hắn.
Nhờ vào nước bôi trơn, hơn nữa lúc trước bọn họ đã làm hai lần, chất lỏng bên trong vẫn còn lưu lại, u huyệt của Mặc Nha dễ dàng dung nạp phân thân Sở Phượng. Hắn từ từ ngồi xuống, hỏa nhiệt ở phía sau lập tức đánh vào tràng vị của hắn, bị đâm vào cả người run lên, Mặc Nha thấp giọng rên rỉ.
“Ân. . . . . . A. . . . . . A a. . . . . . Ca ca. . . . . . A. . . . . . Ân. . . . . . Ân. . . . . .”
“Âm thanh không lúc nào cũng đứng đắn cả!” Ôm lấy cánh mông tròn của Mặc Nha tả hữu đong đưa khiến phân thân ở y trong cơ thể hắn không ngừng ma xát huyệt khẩu, sau đó bàn tay cũng đưa về phía trước vuốt ve phân thân Mặc Nha.
“A. . . . . . Hảo. . . . . . Thật thoải mái. . . . . . A. . . . . . Chính là nơi đó. . . . . . A a. . . . . . Đừng có ngừng. . . . . . Ca ca đừng có ngừng a. . . . . . Ta. . . . . . Còn muốn. . . . . .”
Cảm thấy phân thân trong tay từng đợt chặt lại, hiểu được Mặc Nha sắp tiến đến cao trào, Sở Phượng lập tức ôm hắn ra khỏi bồn tắm lớn ngưỡng ở trên bồn rửa mặt, bắt đầu mạnh mẽ trừu sáp ở trong cơ thể hắn.
“A. . . . . . A. . . . . . Ca ca. . . . . . Thoải mái. . . . . . A. . . . . . Bên trong thật nóng. . . . . . A. . . . . . Ân. . . . . . Ân. . . . . . Mau. . . . . . Mau hơn nữa. . . . . . A. . . . . .” Mặc Nha hai chân kẹp lấy phần eo của Sở Phượng không ngừng vặn vẹo, liều mạng đem mông hướng dựa vào, muốn cảm nhận càng nhiều hơn.
Dùng sức cắm vào u huyệt Mặc Nha, Sở Phượng mỗi lần đều đem phân thân rút hẳn ra ngoài rồi lại dùng sức đâm vào đến cùng. Bên trong Mặc Nha thực ấm áp, hơn nữa dường như có rất nhiều răng nanh nhỏ đang va chạm phân thân y, khiến căn bộ phân thân y cảm thấy ngứa ngứa.
“A. . . . . . Ca ca. . . . . . Ta phải. . . . . . A. . . . . . Ân. . . . . . A. . . A. . . Không. . . . . . Ta không được. . . . . . Ca ca. . . . . . Ân. . . . . . A a. . . . . .”
Thấy biểu tình Mặc Nha say mê chìm đắm trong tính dục, bên trong đôi môi khẽ mở, đầu lưỡi hồng như ẩn như hiện vô cùng hấp dẫn khiến Sở Phượng lần thứ ba làm chuyện khác thường. Y cúi đầu, hôn lên đôi môi Mặc Nha, cuốn lấy đầu lưỡi bị dọa định rụt trở về, hàm ở trong miệng không cho nó rời đi.
“Ngô. . . . . . Ngô. . . . . . Ân. . . . . . Ân. . . . . .” Trợn to hai mắt nhìn Sở Phượng, Mặc Nha ngốc nghếch đáp lại Sở Phượng cũng đang trúc trắc hôn, trong lòng đắc chí .
Ca ca hôn hắn !
Hôn thật ôn nhu, giống như đang nhấm nháp, động tác dưới thân ngược lại càng mãnh liệt hơn, khiến tiếng rên rỉ của Mặc Nha càng lúc càng lớn. Sở Phượng không còn tâm tư suy nghĩ mình hôm nay vì sao lại có những hành vi khác thường, chỉ cảm thấy phân thân đột nhiên bị nhục thịt gắt gao bao lấy, một cỗ chất lỏng nóng rực từ trong cơ thể Mặc Nha bừng lên. Bị cỗ chất lỏng này đốt cháy, Sở Phượng nhịn không được hung hăng dùng sức đâm vào chỗ sâu nhất, một cỗ *** đặc sệt trực tiếp bắn vào hậu đình Mặc Nha.
“Ca ca! Ta yêu ngươi!”