Buông Gian Thần Của Trẫm Ra

Chương 239: Ngươi đang trêu hoàng tộc bọn ta sao




Editor: Thơ Thơ

Đổng Khanh nín thở trầm ngâm, cất giọng nói: "Từ lúc các ngươi vào cửa trở đi, ta liền sai tiểu thị vệ trong sân leo tường đi ra ngoài, cấp tốc tiến về phía Phủ Đại Tư Không, cho mời Thái Thúc Công tới đây.  Phủ Đại Tư Không đang ở bên ngoài mấy con phố, Thái Thúc Công giục ngựa tới nơi này, chỉ là trong khoảnh khắc, nếu các ngươi động thủ thật, đám người Ninh Vương nhất định sẽ phản kháng, còn chưa có phân ra thắng bại, Thái Thúc Công cũng đã tới, đến lúc đó, Hoàng Thái Phi và hoàng thượng làm sao giải thích? Đừng quên, Chư Vương vẫn còn ở bên trong điện Thái Hòa uống rượu! Vốn là thế cục có lợi đối với mình, nhưng bởi vì vội vã nghĩ cách diệt trừ Ninh Vương, ngược lại làm thân mình rơi vào khốn cảnh, không cách nào khai báo. Nhất định Chư Vương sẽ cho là, hoàng thượng và Hoàng Thái Phi hành động lần này không phải là vì sửa đổi tận gốc, mà là vì kiếm cớ trừ đi Ninh Vương. Chư Vương có thể nào ngồi nhìn chuyện này? Đến lúc đó nói không chừng bọn họ sẽ liên hiệp, phế hoàng thượng!"

Hoàng Thái Phi nghe Đổng Khanh nói thế, cúi đầu trầm ngâm, hình như là Lưu Hâm thấy mẫu thân bị Đổng Khanh nói cho dao động, vì vậy vội vàng nói: "Thân mẫu! Đổng Khanh luôn luôn gian trá giảo hoạt, ngươi ngàn vạn đừng mắc mưu nàng! Lúc này Ninh Vương chưa trừ diệt, thì đợi đến bao giờ?"

"Quá nóng vội, ngược lại dễ dàng làm hỏng chuyện lớn! Không chỉ Lưu Lăng, dĩ nhiên Lưu Ký cũng muốn diệt trừ, từng bước từng bước......"

Lưu Hâm vội vàng nói: "Bỏ lỡ cơ hội lần này, chỉ sợ cũng không có lần sau!" Thotho_

Lông mày nhỏ nhắn của Hoàng Thái Phi nhíu lại thật chặt, nhỏ giọng trách mắng: "Bình tĩnh chớ nóng, đừng quên, trên tay Bổn cung nắm giữ thư cáo lỗi do Lưu Ký tự tay viết, còn sợ ép không chết hắn sao?"

Đang chìm ở bên trong, lúc này một Vũ lâm quân lại vội vội vàng vàng chạy vào. Ôm quyền nói với Lưu Hâm: "Khởi bẩm hoàng thượng, Hoàng Thái Thúc đến rồi!"

Nghe vậy, Lưu Hâm lập tức hít vào một hơi.

"Hoàng Thái Thúc cái lão gia hỏa này, tới thật là nhanh vậy sao?" Hoàng Thái Phi hung tợn nhìn chằm chằm Đổng Khanh.

Không bao lâu sau, quả nhiên là trông thấy Hoàng Thái Thúc trên trán toát mồ hôi lạnh, thở hổn hển chạy vội đi vào....... Cùng đi với hắn. Lại là tốn đế Lưu Lăng.

Hoàng Thái Phi nhìn thấy Lưu Lăng lại có thể đi theo Hoàng Thái Thúc tới, nhất thời gương mặt kỳ dị.

"Đây là đang làm gì? Toàn bộ phản sao?" Hoàng Thái Thúc còn không kịp thở gấp miệng há lớn, liền nhìn mọi người ở đây, lớn tiếng mắng: "bắt đầu từ lúc nào, Hoàng tộc Lưu thị ta cả ngày chém giết lẫn nhau?"

Thái độ của Hoàng Thái Phi, cũng không có bởi vì Hoàng Thái Thúc đột nhiên xuất hiện, mà mềm xuống. Bà lạnh lùng nói: "Ninh Vương Lưu Ký giả thần giả quỷ ở Hoàng Lăng, ô nhục tổ tiên Lưu thị, hôm nay Bổn cung suất quân mà đến, chính là vì tôn nghiêm Hoàng tộc Lưu thị, sửa đổi tận gốc." Thotho_

"Sửa đổi tận gốc cần mang nhiều người ngựa tới đây như vậy sao? Cửa chính một tòa dinh thự nho nhỏ đều sắp bị Vũ lâm quân đè bẹp? Vì sao hoàng thượng không trực tiếp hạ chiếu, khiến Ninh Vương vào cung là được? Đến lúc đó nếu hắn nhận tội thật, để ý nên làm cái gì. Liền làm sao biện lý! Nhưng Hoàng thượng và Hoàng Thái Phi chẳng những không chiếu Ninh Vương vào cung. Ngược lại dẫn theo đại đội nhân mã tới đây, vậy mà lại trái ngược lẽ thường như thế......." Hoàng Thái Thúc nhìn chằm chằm Hoàng Thái Phi, mau lẹ nói: "Ngươi đang đánh cái mưu ma chước quỷ gì, đừng cho là ta sẽ không biết sao? Ngươi là muốn ép Ninh Vương phản kháng, sau đó thừa dịp giết hắn luôn!"

Đầu tiên là Lưu Lăng, ngay sau đó là Lưu Ký...... Nếu ông chậm một bước nữa. Hậu tự hoàng tộc Lưu thị chính là một tên tiếp theo!

Hoàng Thái Thúc âm vang có lực, những câu nói năng có khí phách. Không chỗ nào không chỉ trích, sắc mặt của Lưu Hâm nhất thời lúc thì xanh, lúc thì trắng, ngược lại Hoàng Thái Phi hiển nhiên trầm ổn hơn so với Nhi tử tuổi trẻ của mình, bà ngước mắt nói: "Hoàng Thái Thúc nói quá lời rồi, Bổn cung chỉ là lo lắng Ninh Vương sẽ từ chối không nhận chiếu, không chịu vào cung, ngược lại chạy trốn, Bổn cung tự mình dẫn Vũ lâm quân đến, chỉ là vì dự phòng ngộ nhỡ!"

Lưu Ký nghe lời ấy, cười lạnh nói: " hoàng chiếu này cũng còn chưa có hạ đâu, Hoàng Thái Phi liền cho rằng Bổn vương sẽ chạy trốn sao? Bỏ xuống tôn vinh thân là hoàng tộc chạy trốn sao? Không chỉ làm cho mình Thân Bại Danh Liệt, còn rơi vào cảnh hai bàn tay trắng? Người có ngu nữa cũng biết Bổn vương tuyệt đối sẽ không làm như vậy."

Hoàng Thái Phi ngước mắt liếc xéo hắn, khép lại một khép ống tay áo nói: "làm sao bổn cung biết Ninh Vương sẽ là một dạng người gì đây?" Thotho_

Lưu Ký cười lạnh một tiếng nói: "Nhiều lời vô ích, vậy Bổn vương theo Hoàng Thái Phi vào cung đi!"

Lúc này Hoàng Thái Thúc lại từ từ mở miệng nói: "Như vậy liền vào cung đi, lão phu đang muốn dẫn tốn đế vào cung, đi gặp mặt Hoàng thái hậu đấy."

Hoàng Thái Phi nghe Hoàng Thái Thúc lại có thể tính toán mang theo Lưu Lăng vào cung, giờ phút này sắc mặt của bà rốt cuộc trở nên hết sức khó coi rồi.

Tiếng của Hoàng Thái Phi không tự chủ đề cao, vội vàng ngăn cản nói: "Tốn đế không phải là hoàng tộc ta, không chỉ có như thế, hắn cũng không quan không chức, tại sao có thể ra vào hoàng cung? Không có Hoàng Lệnh, dù là Hoàng Thái Thúc cũng không thể tùy ý dẫn hắn vào cung!"

Chỉ bằng vào Hoàng Thái Thúc cũng không thể mang theo người ngoài tự tiện xông vào hoàng cung.

"Hoàng Lệnh thật sao?" Hoàng Thái Thúc vuốt râu, từ từ cười nói: "Cái này còn không đơn giản, lão phu dẫn hắn tiến về phía Bắc Môn, cầu kiến Hoàng thái hậu, chờ Hoàng thái hậu tuyên chiếu vào cung, đây không phải là Hoàng Lệnh rồi sao?"

Lúc này, thấy gương mặt Lưu Lăng kiên nghị, đáy mắt hắn lộ ra vô cùng quyết tâm, gương mặt tuấn mỹ vô trù hơi giơ lên, hắn ngước mắt nhìn chằm chằm Hoàng Thái Phi, lạnh nhạt nói: "Lưu Lăng ta tính toán ở trước mặt chư vị hoàng tộc, cùng Thái hậu rỉ máu nhận thân một lần nữa, nghiệm chứng quan hệ thân tử, không phải vậy...... Coi như liều lĩnh không kiêng kỵ, khiến người trong thiên hạ thóa mạ là không hiếu tử, ta cũng muốn khai phá quan tài phụ hoàng, nhỏ máu tươi rơi vào trên xương của ngài, chứng thật quan hệ ta cùng với ngài, xác nhận đến cùng mình có đúng là hoàng tự Lưu thị chân chính hay không." Thotho_

Hoàng Thái Phi nghe lời nói này, sắc mặt đột biến.

***

Hoàng Thái Thúc tự mình tiến vào Từ Ninh cung gặp Hoàng thái hậu.

Thái hậu nghe nói nhi tử ngày nhớ đêm mong trở lại, một lòng vừa mừng vừa sợ, vì vậy vội vàng đứng dậy, nhanh chóng chạy về phía Bắc Môn, nhìn thấy nhi tử nhiều ngày không thấy vậy mà gầy đi không ít, không nhịn được ôm hắn thật chặt, mẫu tử ôm nhau, khóc rống tại chỗ một hồi.

Đợi chậm đa nghi, lúc này mới từ từ  tiến về phía điện Thái Hòa, ra mắt Chư Vương.

Không khí bên trong Điện Thái Hòa tràn ngập một hơi thở căng thẳng.

Giờ phút này, bọn thái y trong cung đã được vời đi qua toàn bộ, rũ tay, chia nhóm ở hai bên đợi lệnh.

Thấy trận chiến này, Hoàng Thái Phi lạnh lùng nhếch lông mày một cái. Thotho_

Hoàng Thái Thúc vuốt chòm râu xám trắng, một đôi tròng mắt đen chậm rãi xẹt qua các vị Vương Hầu. Sau đó từ từ mở miệng nói: "Hôm đó, ở bên trong miếu Thái Bá, chuyện Lưu Lăng và Hoàng thái hậu rỉ máu nhận thân quá mức gấp rút và cẩu thả, lão phu quay đầu lại nghĩ đi nghĩ lại, cảm giác ở đâu không được bình thường? Vì vậy chuyện này đặc biệt tìm hỏi danh y, lúc này mới kinh sợ phát hiện ngày đó Thái hậu rỉ máu. Phục dụng dược vật. Trước khi tra xét phục dược là đưa đến kết quả nghiệm chứng mất chính xác, cho nên kiểm nghiệm ở miếu Thái Bá không chính xác."

Chư Vương nghe nói chuyện này, lập tức châu đầu ghé tai, nghị luận ầm ỉ.

Lúc này Hoàng thái hậu mở miệng nói: "Thừa dịp chư vị thúc bá ở đây, hoàng nhi cũng trở lại rồi, chọn ngày không bằng đụng ngày, dưới mắt các vị. Xin Chư Vương chứng kiến kết quả hôm nay ai gia cùng Lưu Lăng rỉ máu nhận thân  lần nữa......"

Lời vừa mới dứt, liền thấy Hoàng Thái Phi lạnh lùng nói: "Hôm nay bên trong điện Thái Hòa chỉ có năm vị Vương Hầu Lưu thị, nhân số của Chư Vương hoàng tộc không tới một nửa đâu. Bổn cung cũng cho là, tháng sau chính là ngày sinh của hoàng Thái Tổ, đến lúc đó các vị tôn thất Chư Vương cùng Thế tử tề tụ bên trong hoàng từ, đến lúc đó Thái hậu và tốn đế lại làm  trước mặt của các vị hoàng tộc tôn thất, nghiệm chứng quan hệ ruột thịt là đủ."

Thái hậu nghe xong. Quay đầu nhìn bà chằm chằm. Lạnh lùng nói: "Sao, đây là Thái phi đang tranh thủ thời gian, dễ tìm chỗ hở, để cho mình có cơ hội lại âm thầm táy máy tay chân sao? Chẳng lẽ hôm nay nghiệm rồi, năm vị Vương Hầu đang ngồi tận mắt nhìn thấy kết quả, vẫn không thể làm thành bằng chứng sao?"

Hoàng Thái Phi không nhanh không chậm nói: "Tỷ tỷ nói lời ấy sai rồi. Hoàng Thái Thúc cũng mới vừa nói, ngày đó ở bên trong miếu thái bá nghiệm chứng quá mức gấp rút cùng thô tháo. Đưa tới hắn nghi ngờ. Hôm nay đột nhiên thái hậu đề ra nghiệm chứng một lần, hành động lần này cũng không quá mức gấp rút sao? Chư Vương khác ở phía xa đất phong, chẳng lẽ cũng không sinh ra nghi ngờ sao?" Thotho_

Thái hậu đang muốn mạnh mẽ bác bỏ trở về, lúc này Lưu Lăng lại nói với bà: "Mẫu hậu, nhi tử cũng cho là đông đủ vương tử tới, nghiệm lần nữa là được! Ngay trước mặt của tất cả dòng họ Lưu thị, để cho bọn họ tận mắt nhìn thấy, nhi tử đúng là thân sinh của ngài không có lầm, tới thời điểm này ai còn có thể có dị nghị chứ?"

Hôm nay Vương Hầu ở trong điện quá ít, không tới nửa số, bằng năng lực của bọn họ, còn chưa đủ để chống lại Hoàng Thái Phi. Hắn chân chính chờ đợi là ngày sinh Thái Tổ, đến lúc đó tôn thất hoàng tộc tề tụ.......

Thái hậu ngước mắt nhìn hắn, đáy mắt tràn đầy quan ái không thôi, nhỏ giọng nói: "Có thể để cho ngươi lưu lạc bên ngoài, quản chi chỉ nhiều hơn một ngày, mẫu hậu là lo lắng cỡ nào, ngươi đã biết sao?"

Lưu Lăng nói: "xin Mẫu hậu yên tâm, nhi tử ở nơi thúc công đó, được chăm sóc cực tốt, tất cả đều sẽ không có chuyện gì. Hôm nay vào cung nguyện ý cũng không phải thật tính toán lợi dụng giờ phút này tới rỉ máu nhận thân, nghiệm chứng thân nhân, dù sao Chư Vương còn ngày sau tề tựu, chuyện này phải cẩn thận, cũng không vội nhất thời. Lần này nhi tử vào cung, mục đích thực sự, chỉ là muốn thấy mặt mẫu hậu!"

Thái hậu thở dài một hơi nói: "Ngươi hãy yên tâm đi, vô luận ra sao, dù sao ai gia cũng là Hoàng thái hậu, đợi trong hoàng cung, còn có thể có chuyện gì? Ngược lại cái người này cả đời chưa từng chịu qua khổ, rời cung bên ngoài trong khoảng thời gian này, cần phải chiếu cố mình thật tốt." Thotho_

Lưu Lăng nhỏ giọng nói: "Nhi tử xấu hổ, khiến mẫu hậu quan tâm."

Hoàng Thái Phi thấy Hoàng thái hậu cùng tốn đế hai người mẫu tử tình thâm, Lưu Lăng tuyên bố lại nhỏ máu nhận thân, mới để cho Hoàng Thái Thúc dẫn hắn vào cung. Lưu Lăng hành động lần này hết sức mạo hiểm, không tiếc triển lộ ra ý đồ trở lại ngôi vị Hoàng đế trước Hoàng thượng đương triều, cũng chỉ là vì muốn gặp mặt mẫu thân mình, giống nhau ủng hộ Nhi tử nàng, tâm thần không khỏi bị hơi khích động.

Nhi tử ruột Lưu Hâm đối với bà người thân mẫu vũ Vi  này, rốt cuộc có bao nhiêu?

Đang chìm ngâm ở bên trong, lại thấy Lưu Hâm đột nhiên kêu: "Thân mẫu? Ngươi đang suy nghĩ gì? Đừng quên, mục đích hôm nay của chúng ta!?"

Lúc này Hoàng Thái Phi mới phục hồi tinh thần lại, bà nhanh chóng thu lại tâm thần, quay đầu lại đối với các vị hoàng tộc bên trong điện Thái Hòa, vẻ mặt nghiêm nghị mở miệng nói: "Hôm nay, Bổn cung đặc biệt tự mình tiến về phía nhà riêng Ninh Vương, mời hắn vào cung, chính là vì truy cứu chuyện chim xanh trên bầu trời Hoàng Lăng tự cháy rơi xuống. Về chuyện này, mấy ngày trước Hoàng thượng đã từng tự mình tiến về phía Hoàng Lăng, cẩn thận điều tra dị tượng, chuyện chim xanh, quả thật là vì người này cố ý, dụng tâm hiểm ác, hoàn toàn là vì gây xích mích bách tính dốt nát, đưa tới bách tính ngộ nhận là tân Hoàng thượng không đức, đưa tới tai hoạ. Chuyện này, không chỉ có tạo thành Hoàng thượng khốn nhiễu cực lớn, đồng thời cũng đã tạo thành lòng người bàng hoàng....... Bổn cung cho là, đối với người ác ý bày ra dị tượng chim xanh ở Hoàng Lăng, phải nghiêm trị!" Nói tới chỗ này, bà lấy ánh mắt sắc bén rơi vào trên người của Ninh Vương Lưu Ký, tay chỉ hắn, Lớn tiếng chỉ trích: "Ninh Vương, ngươi dụng tâm ác độc, giả thần giả quỷ ở Hoàng Lăng, không chỉ có bêu xấu tổ tiên Lưu thị, còn làm thương tổn đức hạnh Hoàng thượng đương triều, đưa tới bách tính lo lắng xao động, ngươi có biết tội của ngươi không?" Thotho_

Lưu Ký cũng không nhanh không chậm phủ nhận nói: "Lưu Trường Phong ta xử sự từ trước đến giờ Quang Minh Trác Nhiên, đội trời đạp đất, tuyệt đối sẽ không làm chuyện giở trò giả thần như thế."

"Hả?" Hoàng Thái Phi nhếch lông mày một cái, cười lạnh nói: "Sao, đột nhiên không nhận sao?"

Lưu Ký bình tĩnh hé ra gương mặt tuấn tú nói: "Bổn vương chưa từng mở miệng thừa nhận qua! Chuyện dị tượng Hoàng Lăng không phải là Lưu Trường Phong ta làm, liền không phải. Ta chính là hoàng tôn Thái Tổ gia thừa trọng, trưởng hoàng tôn địa vị cao quý, sao ở trên tổ phần của mình táy máy tay chân? Về phần lúc ấy, là bởi vì cứu người cấp bách, bị quản chế với Hoàng Thái Phi, vạn bất đắc dĩ mới có thể viết xuống thư cáo lỗi trái với sự thật như thế. Còn đây là hành động bất đắc dĩ, không phải là ý nguyện của ta."

"Viết chính là viết, há có đạo lý không nhận? Hôm nay chư vị Vương Hầu ở đây, Bổn cung nhất định phải công khai hịch văn cáo lỗi này, khiển trách tội của Ninh Vương!" Dứt lời, Hoàng Thái Phi phân phó với thị nữ: "Mau! Đi lấy hộp gấm trên bàn Bổn cung tới!"

"Vâng"

Cung nữ vén áo thi lễ, liền nhanh chóng lui xuống, không bao lâu sau, trong tay đã bưng tới một cái hộp gấm, trở lại điện Thái Hòa, nàng quỳ gối trước mặt Hoàng Thái Phi, cung kính lần lượt trình lên hộp gấm.

Hoàng Thái Phi lấy hộp gấm ra, liếc Lưu Ký một cái, cười nói: "Là muốn Bổn cung truyền đọc hịch văn này cho các vị Vương Hầu thấy sao, hay là Ninh Vương chính ngươi tới?" Thotho_

Ninh Vương không lên tiếng, sắc mặt của hắn lại hết sức ảm đạm sâu lắng.

Hoàng Thái Phi cười lạnh vài tiếng, sau đó mở hộp gấm ra, nhìn vào bên trong, bỗng chốc, sắc mặt của bà thay đổi một lần, ngay sau đó khép lại hộp gấm......

Đổng Khanh nhìn thấy vẻ mặt Hoàng Thái Phi biến hóa cực nhanh, lập tức tiến lên một bước, thở dài nói với bà: "Hôm nay Chư Vương ở đây, vẫn là xin Hoàng Thái Phi công khai hịch văn cáo lỗi của Ninh Vương, công bố khắp thiên hạ đi!"

Hoàng Thái Phi nắm hộp gấm thật chặt ở trên tay, cố đè xuống tức giận trong lòng, không lạnh không nóng mở miệng nói: "Bổn cung đột nhiên nhớ tới, ngày gần đây tình cờ gặp đại hôn của Hoàng thượng, trong lúc kết hôn, thật sự là không nên công khai hành vi phạm tội của Vương Hầu hoàng tộc tôn thất  ...... Hành động lần này sợ rằng sẽ mang đến uế khí cho Hoàng thất......"

ở bên trong lòng của Lưu Ký hiểu đến tột cùng là vì sao, hắn cười lạnh một tiếng nói: "Thái phi lời ấy sai rồi, ngươi và Hoàng thượng mang theo hàng loạt Nam Quân, tiến về phía hàn xá Bổn vương, tướng môn khảm đều cho đạp phá rồi, cưỡng chế Bổn vương cần thiết đợi tội vào cung, nhưng bây giờ lại đột nhiên đổi ý, tạm thời không khiển trách Bổn vương đắc tội được sao? Ngươi đây là đang trêu hoàng tộc bọn ta sao?!"