Bướng Bỉnh Tiểu Thiếu Gia

Chương 54: Vũ văn phong




Mười ngày, ta đã bị nhốt ở nơi này của phụ thân mười ngày. Tuy rằng ban ngày Lạc nhi cùng tiểu Đào đều ở bên cạnh, nhưng là có rất nhiều thị vệ canh giữ, lại phần lớn là tinh binh lương tướng, ta căn bản không có cơ hội dẫn bọn hắn chạy trốn. Đến buổi tối, tiểu Đào cùng Lạc nhi sẽ bị an bài ở một địa phương khác, ta không chỉ một lần có ý đồ phá cửa sổ xông ra, nhưng kết quả đều bị bọn thị vệ giải trở về, sau đó tiểu Đào đáng thương lại là người phải chịu đòn trách phạt……

Bên ngoài tin tức gì đều không có truyền đến, hoặc phải nói là cha đã phong tỏa hết tất cả tin tức mới đúng. Ta không biết Hiên rốt cuộc thế nào rồi, võ lâm rốt cuộc ra sao? Nhưng ta luôn luôn có một loại dự cảm không lành……

“Thanh nhi……” Thanh nhi trở nên thực tiều tụy, ta biết hắn lo lắng cho Hành. Ngọc ca ca ta đây đem hắn đến nơi này ngược lại là vây khốn hắn……

“Ngọc ca ca, Hành có thể hay không đã……”.

“Sẽ không, ngươi đừng nghĩ loạn.” Ta ngoài miệng an ủi Thanh nhi, nhưng trong lòng cũng không nắm chắc……

Đột nhiên trong đầu hiện lên một ý niệm, vô luận như thế nào đều phải náo loạn để thoát ra ngoài……

“Thanh nhi, ngươi yên tâm, ta nhất định giúp ngươi cứu Hành. Ai nha…… Ai u…… Bụng đau quá…… Ai u……”.

“Ngọc ca ca, ngươi làm sao vậy?” Thanh nhi lo lắng nhìn ta nằm té trên mặt đất.“Ngọc ca ca……”.

Ta không có nói với Thanh nhi chính mình đang giả bộ, Thanh nhi rất đơn thuần, bắt hắn gạt người khẳng định không được.

“Ngọc nhi, không cần giả bộ ……” Đột nhiên nghe được tiếng của phụ thân. Quả nhiên gừng càng già càng cay, phụ thân hiển nhiên có thể nhìn thấu quỷ kế của ta…… Bất quá……

Ta hướng bụng mình hơi hơi dụng lực, làm giả người biết được, nhưng cũng sẽ không thể nghĩ đến ta còn chiêu này đi? Một chiêu này của ta là do quỷ mặt sư phụ dạy. Chỉ cần thi lực thích đáng, cũng sẽ không chân chính bị thương, lại làm người khác nghĩ đến chính mình thật sự là……

“Phụ thân, đau quá……” Ta khóc hô.

“Ngọc……” Phụ thân đi vào phòng, nhìn ta, bán tín bán nghi……

Ta ôm bụng tay lại thoáng dùng sức, làm cho mặt mình càng thêm trắng bệch …… Nhưng là bụng lại ẩn ẩn truyền đến một trận đau đớn, loại đau này……“Phụ thân, đau quá…… Thật sự đau quá……” Ngay sau đó ta liền bất tỉnh.

Thời điểm ta mở mắt, thấy phụ thân đang ngồi bên giường, tiểu Đào ôm Lạc nhi đứng ở một bên lo lắng nhìn ta, Thanh nhi cũng là vẻ mặt lo lắng.

Bụng đau làm cho ta đột nhiên thực sợ hãi, loại đau này…… Tay sờ lên bụng…… Hạt tuyết mẫu đơn, chẳng lẽ còn có công hiệu lần thứ hai, ta không thể tin nhìn phụ thân……

“Ngọc nhi, đều là phụ thân không tốt. Ngươi đừng sợ, cục cưng không có chuyện……” Phụ thân dùng tay đặt lên trên bụng ta càng chứng thật cho phán đoán của bản thân. Ta lại mang thai, trong bụng lại có cục cưng của Hiên?

“Bao lâu?”

“Ba tháng……”.

Ba tháng, đó là ở ngày cuối cùng tại Bách Hoa đảo mà có. Nhưng là lúc này sao ta lại một chút cảm giác đều không thấy. Nếu tay ta lại dùng thêm chút lực, ta có thể đã giết chết đứa nhỏ của chính mình…… Ta thật không dám nghĩ thêm nữa.

“Ngọc nhi, vì cục cưng, ngươi về sau đừng lại làm chuyện như vậy nữa.”

“Nói cho con biết, Hiên thế nào?” Mười ngày, mười ngày rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

“Ngọc nhi, phụ thân sẽ nghĩ biện pháp ……”.

“Nói như vậy Hiên cũng bị bắt?” Trong lòng đột nhiên giống bị đâm một đao vô cùng đau đớn, sẽ không, Hiên nhất định sẽ không có việc gì.

“Ngọc nhi, cha đem ngươi nhốt ở trong này là không muốn người đi tìm nguy hiểm…… Ngươi có biết triều đình đối với những người trong võ lâm này đã sớm……”.

“Rốt cuộc là ai?” Ta lại truy vấn.

“Vũ Văn Phong.”.

Vũ Văn Phong? Không thể nào, sao lại có thể là hắn?

“Hắn không phải đã chết rồi sao?”.

Vũ Văn Phong, sư phụ của Tào Hành…… Hành từng nói qua hắn đã chết rồi mà, chính là chết dưới kiếm của Hành……

“Hắn ngày đó cũng chưa chết. Bởi vì đã nuốt vào tuyết nhân huyết, không chỉ khởi tử hồi sinh, hơn nữa công lực còn tăng lên rất nhiều.” Thời điểm phụ thân nói lời này tuy rằng trông thực bình tĩnh, nhưng ta nhìn ra được người đang hoảng sợ.

Tuyết nhân huyết, máu tươi của những người đã dùng hạt tuyết mẫu đơn sinh ra đứa nhỏ…… Tân sinh huyết……