Thanh nhi khóc rồi lại chìm vào giấc ngủ……
Ta ngồi ở bên giường, trong lòng đột nhiên thực bất an. Rốt cuộc là ai? Vì sao phải đuổi giết Tào Hành? Tuy rằng Tào Hành ở trên giang hồ tính cách cổ quái, phóng đãng không kiềm chế, nhưng cũng không có cái gì đại cừu nhân, cũng không thường lui tới cùng các đại môn phái trong giang hồ.
Chuyện này xem ra không đơn giản……
“Tiểu Đào, tiểu Đào……”.
“Thiếu gia.”
“Phái người giúp ta đưa phong thư cho Hiên.” Chuyện này tất yếu phải điều tra thật kỹ…… Thanh nhi, ngươi yên tâm, ta sẽ giúp ngươi đem Hành của ngươi trở về.
“Dạ, thiếu gia……”.
Sự tình tựa hồ so với ta nghĩ lại càng đáng sợ hơn nhiều, trong mấy ngày kế tiếp, giang hồ lần lượt truyền ra tin tức các đại nhân vật bị mất tích, nhưng lại tra không ra bất kì dấu vết để lại nào……
“Lạc nhi, ngươi nhớ cha không?” Lạc nhi ở trong lòng ta khanh khách cười, đáng yêu cực.
“Ngọc nhi, ngươi thật sự muốn đến Vân Trạch thành ư?” Đại tỷ đi tới.
“Hiên ở Vân Trạch, chúng ta đương nhiên phải đi, hơn nữa phụ thân cũng ở đó, chúng ta đi tìm bọn họ……”.
“Nhưng gần đây trên giang hồ rất bất ổn ……”.
Chính là bởi vì bất ổn, mới càng muốn đi……
Kỳ thật ta là lo lắng Hiên cũng sẽ gặp chuyện không may……
Người sau lưng chuyện này khẳng định không bình thường, ta sợ toàn bộ võ lâm có khả năng sẽ gặp phải một hồi đại kiếp……
“Yên tâm đi, tỷ tỷ, ta hiện tại võ công so với trước kia rất tốt, không có việc gì. Chờ ta trở lại sẽ uống rượu mừng của người cùng Hắc tiểu tử kia……”.
“Ngươi, ngươi nói bậy bạ gì đó?”.
Hắc hắc, tỷ tỷ thẹn thùng ……
Hai ngày sau ta mang theo tiểu Đào, Thanh nhi cùng Lạc nhi chạy tới Vân Trạch……
“Thủy tỷ tỷ, Thủy mỹ nữ……” Hắc hắc, khó lắm mới thấy được Thủy tỷ tỷ xinh đẹp nha……
“Ngọc nhi, sao ngươi lại tới đây……” Thủy tỷ tỷ thấy ta, buông xuống thư tín trên tay.
“Nhớ ngươi á. Hắc hắc, Thủy tỷ tỷ là càng ngày càng đẹp nga……”.
“Ngươi chỉ biết nói ngọt. Ta xem không phải nhớ ta mà là người khác đi…… minh chủ một hồi sẽ tới đây ……”.
“Thủy tỷ tỷ, sự kiện kia có tin gì mới không?”.
“Không có, hiện tại chỉ biết người sau lưng là không thể khinh thường. Nay trên giang hồ lòng người đều hoảng sợ. Có vài nơi còn có dấu hiệu hỗn loạn……”.
“Thủy tỷ tỷ, trước đừng quá lo lắng, tiểu Đào, mau đưa Lạc nhi ôm vào đây……”.
“Cái gì? Ai nha nha…… Ngươi nói đem con nuôi của ta mang đến?” Thủy tỷ tỷ hưng phấn mà hô.
Ách…… Như thế nào ai cũng đều thích nhận thức Lạc nhi làm con nuôi…… phụ thân hắn là ta đây hình như chưa từng đồng ý nha……
“A, thật đáng yêu…… thật mềm……”.
Thủy tỷ tỷ, đó là mặt Lạc nhi của ta, đáng yêu cũng không nên niết như vậy đi.
“Ngọc nhi……”.
Ân? Là tiếng của Hiên……
“Hiên……”.
“Ngọc nhi, ta vừa mới nghe Nhất Minh nói ngươi đến đây…… Lạc…… Lạc nhi……”.
Ta thế này mới nhớ đến đây là lần đầu tiên Hiên thấy Lạc nhi……
“Đến, minh chủ, giao cho ngươi……”.
Lúc đó Hiên run run từ trong tay Thủy tỷ tỷ tiếp nhận Lạc nhi…… hắn đang khẩn trương?
“Hiên……”.
“Ngọc nhi, này thật là con của chúng ta……”.
“Phải. Là Lạc nhi……”.
“Lạc nhi…… Ngươi xem ánh mắt hắn rất giống ngươi……”.
“Nhưng là miệng có vẻ giống ngươi a……”.
“Khanh khách khanh khách khanh khách……” Lạc nhi tựa hồ rất ít khóc, luôn cười, bất quá lúc này thấy cha, cười đến càng vui vẻ hơn đi?
Nhưng sao ta nhìn thấy ở trong ánh mắt Hiên một lớp sương trong suốt. Đứa ngốc, nên vui vẻ chứ, rốt cục nhìn thấy con bảo bối của ngươi rồi……