Giới giải trí là một vùng đất rất thần kỳ, nó có thể làm cho bạn nổi tiếng chỉ sau một đêm và nhận được chú ý kỳ vọng của mọi người, nhưng nó cũng có thể làm cho bạn rớt đài chỉ trong nháy mắt, bị tất cả mọi người phỉ nhổ.
Đơn Trình và Đinh Tư Viễn là những ví dụ điển hình.
Cả hai đều là nghệ sĩ thuộc phòng làm việc của Hà Vi, sau khi xuất đạo thì không lâu thì sau đó có hợp tác qua lại nhưng sau này đều mạnh ai nấy phát triển, ai cũng biết hai người này là bạn bè, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới lại hẹn hò bí mật.
Nói là hẹn hò bí mật chứ không phải là yêu đương là bởi vì Đơn Trình còn có bạn gái trong giới giải trí.
Hơn nữa trước khi xảy ra chuyện này, hắn còn đăng weibo thể hiện ân ái.
Bây giờ nhìn thấy những bài đăng này, tâm trạng của người hâm mộ giống như ăn shit, thực sự khiến người ta ghê tởm.
Người tức giận nhất vẫn là bạn gái của Đơn Trình, trong cơn nóng giận cô ấy đã phốt Đan Trình trong lúc yêu đương bắt cá nhiều tay với vô số chứng cứ, chỉ vì thích cho nên cô nhẫn nhịn đủ điều, không nghĩ rằng người đàn ông cô coi trọng không chỉ làm ra chuyện như hít ma túy, mà còn phát sinh quan hệ với người đàn ông!
Điều này khiến cho cô không thể chịu đựng được nữa.
Dựa theo tin cô tung ra thì hình tượng của Đơn Trình trong giới giải trí một lần nữa sụp đổ.
Sử dụng ma túy, bắt cá nhiều tay, tình nhiều tay, từng bằng chứng một giống như thiết sơn đè lên người hắn, làm cho hắn không thể thở.
Đêm hôm đó Đơn Trình đã bị tạm giam, cùng tạm giam với hắn còn có cả Đinh Tư Viễn.
Sắc mặt Đinh Tư Viễn không tốt hơn hắn là bao, hắn thở dài hỏi:
"Hà Vi sẽ tới sao? "
Đơn Trình chỉ cười lạnh.
Từ sau buổi họp báo thì Hà Vi đã rất ít xuất hiện ở phòng làm việc, hắn tự mình tìm đến dưới nhà Hà Vi nếu như không thấy ở phòng làm việc, hắn tất nhiên bắt đầu tìm đường thoát thân, chỉ là ứng với câu nói của người đời.
Biến cố và ngày mai, ta sẽ chẳng bao giờ biết được điều gì sẽ xảy ra trước.
Hắn khá xui xẻo.
Biến cố đến trước.
Sự im lặng của hắn khiến Đinh Tư Viễn có chút bừng tỉnh:
"Tôi sẽ gọi cho cô ấy."
Đơn Trình quay đầu nhìn Đinh Tư Viễn:
"Đừng hao tâm tổn trí nữa, nếu cô ta thực sự có ý muốn cứu chúng ta thì sẽ không giống như bây giờ chẳng có một luật sư nào."
Đinh Tư Viễn chán nản ngồi xổm xuống đất, gần như tuyệt vọng nhìn về phía trước.
Mà Hà Vi người được hai người nhắc tới đang ngồi trong phòng riêng của khách sạn, ngồi đối diện cô ta là một người phụ nữ, trang điểm đậm, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô.
Hà Vi cúi đầu gọi:
"Hiểu Dĩnh. "
"Cô không thể giúp tôi sao?"
Ánh mắt của Quan Hiểu Dĩnh càng lạnh lẽo hơn, giọng nói lãnh đạm:
"Giúp cô? "
"Cô có biết Đơn Trình và Đinh Tư Viễn đã làm những chuyện gì không?"
"Cô muốn tôi giúp thế nào?"
Hà Vi nghe Quan Hiểu Dĩnh nói sắc mặt tái nhợt, trong khoảng thời gian xảy ra chuyện cô liên tục gọi điện thoại tìm quan hệ, nhưng mỗi lần gọi điện thoại cho người khác thì không phải là không rảnh thì cũng tắt máy, thậm chí có người còn cho cô vào danh sách đen, trong lòng cô biết, chuyện lần này Đơn Trình và Đinh Tư Viễn muốn tẩy trắng... quá khó khăn.
Chỉ là cô ấy không cam tâm!
Sao cô có thể cam tâm được!
Khó khăn lắm chuyện Sài Nhân về nước đã quấy nhiễu sự chú ý của mọi người, cũng khó khăn lắm mọi người đã không chú ý đến chuyện cô và Khổng Hi Nhan, dù đó không thể xem là khởi khắc gì nhưng hai tuần nay phòng làm việc của cô ít nhiều đã bắt đầu có thể nhận được tài nguyên.
Cô nói với chính mình chờ một chút.
Chờ một chút nữa, khi cư dân mạng hoàn toàn quên đi chuyện này, cô vẫn có thể dựa vào phòng làm việc Đông Sơn tái khởi, cũng có thể, Khổng Hi Nhan bất quá lóe sáng nhất thời, cô có thể tìm kiếm cơ hội lần thứ hai đè Khổng Hi Nhan xuống.
Nhưng hết lần này tới lần khác, ngay lúc này lại rộ lên tin nghệ sĩ thuộc phòng làm việc của cô sử dụng ma túy.
Hơn nữa còn là hai nghệ sĩ.
Vô số tư liệu đen khiến cô trở tay không kịp đề phòng, không có cách nào tìm ra biện pháp xoay chuyển tình thế, cô chỉ có thể quay đầu nhờ Quan Hiểu Dĩnh giúp đỡ.
Sự trầm mặc của Hà Vi khiến Quan Hiểu Dĩnh thở dài, cô ta đành phải mở miệng nói tiếp:
"Vi Vi, tôi không phải không muốn giúp cô, chỉ là bất lực, chuyện này bị bắt ngay tại trận, căn bản không có cách nào tẩy trắng. "
"Tôi biết trong khoảng thời gian này cô cũng không dễ chịu, tôi chẳng phải cũng thế sao."
Hà Vi cúi đầu cắn môi:
"Cô không phải. "
"Hiểu Dĩnh, cô vẫn là phu nhân tổng tài cao quý, chuyện đó không có ảnh hưởng đến cô, tất cả lỗi lầm đều là tôi và Ngụy Diễm gánh vác, Hiểu Dĩnh, bây giờ cô không thể tàn nhẫn như vậy."
"Cô phải giúp tôi..."
Quan Hiểu Dĩnh buông tay cô ta ra, sắc mặt dần dần lạnh xuống:
"Giúp cô? "
"Sao cô biết tôi không giúp."
"Chuyện Đinh Tư Viễn và Đơn Trình vừa xảy ra, tôi đã lập tức liên lạc với các mối quan hệ, nhưng họ biết hai người đó sử dụng ma túy đều từ chối, tôi không giúp sao, Vi Vi, làm người phải có lương tâm, cô tự nghĩ mà xem ba năm nay tôi cho cô những gì, cho phòng làm việc của cô bao nhiêu tài nguyên."
Hà Vi nghe thấy giọng nói của Quan Hiểu Dĩnh có chút lãnh đạm, cô sốt ruột nói:
"Xin lỗi Hiểu Dĩnh, tôi không cố ý nói như vậy. "
"Tôi chỉ là..."
"Tôi chỉ sợ thôi."
Quan Hiểu Dĩnh nghiêng đầu nhìn cô ta:
"Cô sợ cái gì, chuyện Đơn Trình và Đinh Tư Viễn hiện tại chỉ có một cách giải quyết. "
"Kết thúc hợp đồng với bọn họ."
"Nếu cô không tìm được luật sư, tôi có thể giúp cô."
Hà Vi ngẩng đầu nhìn sườn mặt lạnh lùng của Quan Hiểu Dĩnh, hai tay cô nắm lấy nhau, cắn răng nói:
"Kết thúc hợp đồng? "
Bây giờ phòng làm việc của cô chỉ còn lác đác vài người, vốn dĩ không chống đỡ nổi cục diện, bây giờ lại xuất hiện cảnh này, sợ là không thể ký hợp đồng với người mới, lúc này sự sống còn của phòng làm việc cũng là vấn đề.
Quan Hiểu Dĩnh thấy Hà Vi đang suy nghĩ, cô mở miệng nói:
"Đúng vậy, kết thúc hợp đồng, bây giờ đây là giải pháp tốt nhất cho cô. "
Hà Vi:
"Vậy phòng làm việc của tôi thì sao? "
Quan Hiểu Dĩnh hừ lạnh:
"Vi Vi, làm người không thể quá tham lam. "
Hà Vi nghe vậy cụp mắt, mím chặt môi, qua nửa ngày mới nói:
"Tôi sẽ cân nhắc ý kiến của cô. "
Quan Hiểu Dĩnh đứng dậy, cô vén tóc:
"Tôi còn có việc, phải đi trước."
Giọng nói của Hà Vi không thoải mái:
"Được rồi. "
Quan Hiểu Dĩnh liếc mắt nhìn sắc mặt của Hà Vi, suy nghĩ một chút nói:
"Nếu có chuyện gì, có thể liên lạc với tôi trước. "
Hà Vi:
"Hiểu Dĩnh. "
"Có thể một lần nữa kéo Khổng Hi Nhan xuống không?"
Quan Hiểu Dĩnh nghe được cái tên này liền híp mắt, khóe môi nhếch lên vẽ ra nụ cười lạnh, giọng lạnh lùng:
"Tất nhiên có thể. "
Hà Vi nghe được câu trả lời chắc chắn này, ngẩng đầu nhìn Quan Hiểu Dĩnh, thoáng nhìn sườn mặt lạnh lùng của cô ta, cô cắn răng:
"Được, tôi sẽ liên lạc lại với cô. "
Quan Hiểu Dĩnh cũng chẳng ừ chẳng hử, bước đi ra ngoài ngay và luôn.
Ngay khi cửa phòng riêng đóng lại chưa được mấy phút lại bị người khác mở ra, Hà Vi hơi đau đầu nói:
"Tiểu Mạc, tôi còn có..."
Cô ta vừa nói vừa quay đầu nhìn... nhìn thấy người không ngờ tới.
Đứng trước mặt cô ta là Ngụy Diễm!
Nhìn thấy Ngụy Diễm, sắc mặt của Hà Vi đã thay đổi, trở nên tái nhợt, cắn môi nói:
"Sao anh lại tới đây? "
Cô vừa nói chuyện vừa nhìn về phía bên cạnh mình xem có thứ gì có thể thuận tay cầm không.
Mấy ngày không gặp, Ngụy Diễm càng gầy hơn, không còn gọn gàng bảnh bao như trước, lúc này như da bọc xương, tinh thần sa sút.
Ánh mắt hắn âm trầm sâu kín như rắn độc quấn quanh người Hà Vi, bất kì lúc nào cũng sẽ bắn ra tín hiệu nguy hiểm, chỉ chờ Hà Vi buông lỏng liền bắt lấy cơ hội độc chết cô ta!
Hà Vi bị ánh mắt đó dọa sợ trong lòng, cô kêu lên:
"Tiểu Mạc! "
"Đừng gọi nữa."
Hắn rống lên, giọng khàn khàn. Ngay lập tức Hà Vi mím chặt môi run rẩy.
Cảnh tượng gặp mặt ở căn hộ cô vẫn còn nhớ rõ, mặc dù sau này Hiểu Dĩnh làm trung gian hòa giải cho cô và Ngụy Diễm, nhưng trước sau cô vẫn duy trì cảnh giác với Ngụy Diễm, kiên quyết không ở chung với Ngụy Diễm.
Nói ra cũng thật buồn cười.
Sau khi tái hôn, mỗi ngày cô đều suy nghĩ làm thế nào để ly hôn.
Hết lần này tới lần khác Ngụy Diễm lại không chịu buông tay.
Hà Vi đứng ở bên cạnh bàn, tay cô mò đến bình hoa trên bàn, thấy ánh mắt Ngụy Diễm vẫn còn nhìn mình cô cắn răng nói:
"Anh có ra ngoài không? Không đi tôi sẽ hét lên gọi người tới."
Ngụy Diễm nghe xong lời này cô cười lạnh, ngồi trên ghế:
"Hét lên? "
"Cô hét đi."
"Hà tiểu thư cô cũng đừng quên, cô bây giờ cùng tôi là vợ chồng, chúng ta là một thể, cô gọi người? Muốn để cho người khác chê cười à?"
Hà Vi nghe xong tay vẫn mò tìm bình hoa, không dám thả lỏng dù chỉ giây lát:
"Rốt cuộc anh tới đây làm gì? "
"Tôi không muốn nghe những lời nhàm chán của anh!"
Ngụy Diễm lườm cô ta:
"Cũng không có gì. "
"Chỉ là muốn làm phiền cô giúp tôi nói cho Quan Hiểu Dĩnh một câu."
"Cô nói cho cô ta biết, tôi muốn vào Hâm Huy."
Hà Vi:
"Anh nói gì?" "
"Anh muốn vào Hâm Huy?"
"Nhưng anh...."
Ngụy Diễm ngắt lời:
"Đúng vậy, tôi đã ký hợp đồng với Cảnh Yên, còn vướng víu kiện tụng, nhưng vậy thì sao, cô cũng đừng quên lời của cô và Quan Hiểu Dĩnh ba năm trước! "
Hà Vi nghe vậy cắn răng:
"Vậy thì anh tự đi mà tìm Hiểu Dĩnh. "
Ngụy Diễm lạnh lùng nhếch môi:
"Tự mình đi tìm cô ta? Hai ngày nay cô ta lẩn tránh tôi, thậm chí ngay cả điện thoại của tôi cũng không nhận, nếu không phải như vậy sao tôi lại tới tìm cô."
"Anh!"
Hà Vi bị thái độ của hắn kích động, cô im lặng sau đó cắn răng nói:
"Được, tôi có thể giúp anh hẹn gặp cô ấy, về phần anh có thể vào Hâm Huy hay không... "
"Cái đó phải xem anh thế nào."
Ngụy Diễm gật đầu đứng dậy, đi về phía Hà Vi một bước, Hà Vi lập tức lui về phía sau ba bốn bước, đồng thời còn ôm chặt bình hoa trong lòng, tựa như Ngụy Diễm nếu tiến thêm một bước nữa, bình hoa của Hà Vi sẽ đập vào đầu hắn.
Nhìn thấy hành động này, Ngụy Diễm đứng yên tại chỗ.
Hắn mở miệng nói:
"Vi Vi, dựa vào tình nghĩa vợ chồng mấy năm nay, tôi khuyên cô một câu, nhanh chóng giải thể phòng làm việc của cô đi."
Hắn nói xong liền chuẩn bị quay đầu rời đi, Hà Vi vội vàng nói:
"Ý anh là sao! "
Ngụy Diễm phủi phủi quần áo dù nó chẳng có iếp tục nói:
"Cô thật sự cho rằng chuyện Đơn Trình và Đinh Tư Viễn là ngoài ý muốn? "
"Trùng hợp vậy sao?"
"Cứ ngay khi Khổng Hi Nhan tuyên bố kết hôn không lâu thì bị tung ra."
Hà Vi nuốt nước miếng:
"Ý anh là phía sau cô ấy..."
Ngụy Diễm ngắt lời cô ta:
"Vi Vi, cô cũng không phải người ngu ngốc, đối tượng kết hôn của Khổng Hi Nhan là Trì Vãn Chiếu, cô còn chưa hiểu sao? Chỉ cần phòng làm việc của cô còn tồn tại một ngày thì cô sẽ phải lo lắng nhiều hơn một ngày, mau chóng giải thể đó là chuyện tốt cho cô. "
Hà Vi nghe xong lời của Ngụy Diễm nói, cô im lặng sau đó chợt hỏi:
"Tại sao anh lại muốn vào Hâm Huy?"
Giọng Ngụy Diễm lạnh lùng:
"Vì sao, đương nhiên là đang chờ thời cơ Đông Sơn tái khởi, cô cho rằng lần này Sài Nhân trở về chỉ là trùng hợp? "
"Vi Vi à, sau khi trải qua chuyện lớn như vậy ngược lại cô trở nên ngu xuẩn."
Lời phản biện không chút lưu tình của Ngụy Diễm khiến Hà Vi không có cách nào phản bác, cô há miệng, nhưng đến cuối cùng chỉ nhìn theo bóng lưng Ngụy Diễm rời đi, vẻ mặt khó coi.
Cả căn phòng riêng đều rơi vào yên lặng, không có một âm thanh nào.
Hà Vi suy tư thật lâu mới quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, đến khi màu đen thui lọt vào tầm mắt làm cho người ta nhìn không rõ cảnh sắc ngoài cửa sổ.
Đêm khuya bao giờ cũng sẽ che mờ ánh mắt con người, nếu muốn nhìn thấy lại ánh bình minh... chỉ có chờ đợi.
Nhưng cô không biết, một số người, đã định trước không thể chờ được ánh bình minh.
Tác giả có điều muốn nói:
Quan Hiểu Dĩnh: Tôi không muốn làm bất cứ điều gì, chỉ muốn làm một chuyện!
Khổng Hi Nhan: Không muốn làm bất cứ điều gì, chỉ muốn ngủ!
Trì Vãn Chiếu: Ngủ cũng không phải là không làm gì....
Khổng Hi Nhan: ...