BUG Ngành Giải Trí

Chương 6: Nhìn thấy cơ hội tác giả




Edit by Link & Beta by Hy

⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹

Cô mở thêm phần hot search. Trong hai mươi tìm kiếm đầu, có năm cái liên quan tới Định Càn Khôn, hai cái khác liên quan tới Thanh Sa.

[Nữ minh tinh nào thích hợp diễn Thanh Sa]

[Cầu bỏ phần diễn của Thanh nữ thần]

Một tài khoản Marketing liệt ra danh sách các sao nữ diễn vai Thanh Sa nhưng bình luận hot bên dưới đều là ôm nữ thần của ta, thích nữ thần của ta, chúng ta không nhờ nên tài khoản marketing kia không cần làm những việc này.

Nói tới nhân vật này, fan hâm mộ của các nhà tránh không kịp.

An Văn lại nhìn thấy cơ hội trong đó. Độ nổi tiếng của bộ phim này rất lớn, tự nguyên tác có sẵn danh tiếng, nam chính là nam tài tử đang nổi, nữ chính cũng có danh tiếng quốc dân.

Có thể trổ hết tài năng trong bộ phim này cũng tương đương với việc đi đường tắt.

Nhưng nhân vật này cũng có độ mạo hiểm cực lớn. An Văn có thể nhìn ra cơ hội này không chỉ của riêng cô!

Nhìn trên hot search, có rất nhiều người đưa ra tên đạo diễn. An Văn tìm tên Diệp Kiều Phong, thấy anh ta thậm chí còn có hơn ngàn vạn fan hâm mộ. Mở Microblogging của anh ta, cô mới biết nguyên nhân. Hóa ra là nam đạo diễn trẻ tuổi anh tuấn.

Nguyên chủ là người chỉ quan tâm đến việc học, trong trí nhớ không hề có chút tin tức giải trí nào nên cô cần phải tự đi tìm hiểu những tin tức này.

Dựa theo tư tưởng bắt giặc phải bắt vua trước, An Văn xem Microblogging của Diệp Kiều Phong và tin tức, thấy được một vài điểm.

Tuy Diệp Kiều Phong mới 28 tuổi nhưng chỉ dựa vào một bộ "Chiến tranh khói lửa" đã lấy được giải đạo diễn xuất sắc nhất của Phi Ưng, phục chế kinh điển "Uyên ương kiếm" lấy được giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất của Hoa Thiên, còn dẫn một đám diễn viên hot lên.

Năm trước, bộ phim "Hoa tiên" của anh ta còn giúp view tăng cao, danh tiếng của nữ chính cũng bỗng tăng mạnh, trở thành nữ thần và thị hậu Phi Ưng. Anh ta có can đảm sáng tạo cái mới trong ngành phim truyền hình, các đạo diễn phim truyền hình có tác phẩm tốt cũng thay đổi theo phong cách của anh ta.

Dáng dấp còn anh tuấn như vậy, khó trách có nhiều fan hâm mộ!

An Văn còn hiểu, điểm quan trọng nhất chính là Diệp Kiều Phong thích đọc sách. Lướt Microblogging của anh ta, cô thấy trước đây rất lâu, có vài thông tin liên quan đến "Định Càn Khôn".

Cho nên, từ ngày mai trở đi, An Văn quyết định xem nguyên tác của "Định Càn Khôn" một lần rồi bắt đầu tìm hiểu nhân vật Thanh Sa này.

Lúc đầu, cô muốn học đại học xong, thi vào học viện kịch bản sân khấu, sau đó lấy xuất thân chính quy tiến vào ngành giải trí nhưng với loại nhân vật như thế này, cơ hội thật sự quá hiếm, cô không thể bỏ qua.

Ngày hôm sau, lúc học sinh ban hỏa tiễn đi học, An Văn xem tiểu thuyết. Lúc tan học ôn tập, An Văn cũng xem tiểu thuyết. Ngay cả lúc ăn cơm, cô cũng cầm điện thoại xem tiểu thuyết.

Cũng may, phong cách học tập của ban hỏa tiễn vẫn luôn rất tốt, không cần phải có thầy cô trông coi, tự mình cố gắng học bài nên không ai biết An Văn xem tiểu thuyết cả một ngày, cũng không ai dám tin đã gần đến kỳ thi bảng vàng sống còn hàng tháng mà An Văn lại xem tiểu thuyết cả ngày.

Tiểu thuyết nam thần thật sự quá dài. Ròng rã một ngày, An Văn vẫn chưa xem hết được. Khó trách trên hot search có người nói đã theo đuổi tận bốn năm.

Quyển sách này thật sự rất đẹp, tình tiết trầm bổng trập trùng khiến người ta phải say mê, còn vô cùng thoải mái, khuấy động được nhiệt huyết của An Văn.

Sau khi tắm và ăn cơm tối xong, cô cầm điện thoại xem một chút. Cảm giác mắt đã mệt, cô đặt điện thoại sang một bên, ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau, cô thấy mình mới đọc được 25% quyển sách. Hôm qua cô đã nhìn ròng rã cả ngày, cứ theo đà này thì không biết bao giờ mới có thể xem hết rồi phân tích nhân vật Thanh Sa này nữa.

Không thể mỗi cảnh đều dừng lại phân tích nhân vật một chút được. Phim cũng không thể diễn hết toàn bộ, bằng không thì phải ra hơn một ngàn tập.

Bởi vậy, An Văn quyết định nhanh chóng xem sơ lược toàn bộ nguyên tác, chậm rãi phân tích nhân vật Thanh Sa. Tiểu thuyết nam tần đều là đánh quái thăng cấp, Thanh Sa cũng không có nhiều đất diễn, như vậy là đủ rồi.

Có ý nghĩ này, An Văn nhanh chóng xem tiểu thuyết, có vài tình tiết đánh nhau thì lập tức cho qua, nhưng cũng phải mất ba ngày mới xem xong.

Lại phải phân tích nhân vật nên ngày nào mắt An Văn cũng đau nhức. Thấm thoát cũng đã đến kỳ thi tháng.