Bức Thư Tình Đêm Qua

Chương 32: 32: Lấp Đầy H





Hứa Từ đè cô trên vách tường, vừa hôn môi vừa cởi quần áo trên người ra, thân hình dán bên nhau chặt chẽ.
Anh quen thuộc nhất với cơ thể cô, hôn chưa được nửa phút thì sẽ ướt.
Hứa Từ thành thạo dùng đầu gối mở hai chân cô ra: "Tắm rửa một chút trước?"
Dương vật nóng như lửa đã ngẩng đầu, cứng rắn đặt trên bụng nhỏ của cô, khi nói chuyện phần đầu đè trên bụng cô chọc hai cái, mài ra một vài vết ướt.
Tống Lê ngửa đầu liếm hầu kết của anh: "Hình như anh còn gấp hơn một chút." Anh hiếm khi chưa bắt đầu đã thở dốc, muốn trả thù mà cắn bả vai cô: "Còn có thể nhịn thêm chút nữa."
"Bao lâu?"
"Mười phút."
Mười phút, anh đã hao hết toàn bộ sự kiên nhẫn trong hôm nay, xoa sữa tắm lên người cô, xả nước và lau khô lại rửa sạch chính mình.
Khi rửa nơi riêng tư vô cùng nghiêm túc, anh yêu sạch sẽ, cho nên vệ sinh trước và sau khi xong việc trên cơ bản làm rất tốt, nhưng sau khi tắm xong bản tính của anh đã bắt bại lộ dần dần.
Không thể ở phòng tắm quá lâu, hơi ẩm nặng lại dễ cảm lạnh, sau khi Hứa Từ về phòng ngủ đã mở điều hoà lên.
Nhiệt độ không khí còn chưa bắt đầu tăng, Tống Lê chui vào trong ổ chăn, không thì trong chốc lát lại bị anh bắt lấy mắt cá chân túm đến dưới thân.
Tính tình nhẫn nại của Hứa Từ lại làm dạo đầu một lần cho đến khi tiểu huyệt của cô hoàn toàn tràn lan, mới đưa dương vật thô cứng đi vào.
Thong thả luật động hai cái, anh đã không chịu khống chế mà cắn bả vai trắng nõn của cô: "Tống Lê..."
Cô bị căng rất đầy, hoa huyệt run rẩy ngậm lấy côn thịt bị nhét vào kia, đầu gối bị anh nâng lên, đáp lại âm thanh đã thay đổi của anh, mềm đến mức véo một cái có thể chảy ra nước.
Tống Lê nức nở ừ một tiếng: "Căng..."

Tiểu huyệt mềm mại, đâm một chút đã phun ra nước, Hứa Từ bị đường đi ẩm ướt mềm ấm đè ép đến mức không nói nên lời: "Thả lỏng chút sẽ không căng, nghe lời."
"Hu..."
Thời gian tiếp theo đầu óc của Tống Lê đều trong trạng thái hỗn độn, vài giây trước anh vẫn dễ nói chuyện, sau khi luật động mười mấy cái, Hứa Từ giống như bắt chẹt sự uy hiếp của cô, dần dần cắm hung ác hơn.
Đan tay Tống Lê nắm chặt cũng bị anh căng ra, mười ngón tay đan vào nhau, hai chân bị bắt mở ra thật to, hứng lấy sự rong ruổi giống như bão táp của anh.
Huyệt thịt gắt gao mà cắn côn thịt, anh muốn rút cũng không ra, chỉ có thể lặp lại rút ra nửa cây lại đâm vào.
Nếu không phải có khoái cảm cùng đau đớn, Tống Lê nghi ngờ chính mình có khả năng sẽ bị anh chơi nát.

Thịt môi lật ra ngoài đến mức lợi hại, phun ra màu sắc tươi mới, Hứa Từ nhìn đến đỏ mắt, chỉ có thể ôm cô xoay người.
Một khắc nằm trên người Hứa Từ kia, Tống Lê không kịp hoảng hốt.
"Đổi một tư thế khác."
Hứa Từ ở sau lưng cắn lỗ tai cô, hai đùi tách cô ra, Tống Lê không nhìn thấy anh, chỉ có thể nhìn trần nhà nức nở.
"Hứa Từ..."
"Đừng sợ." Hứa Từ trấn an cảm xúc của cô: "Anh ở phía sau em."
Nói xong, một tay anh nắm lấy sự mềm mại trước ngực từ phía sau, một cánh tay khác nắm vật cứng thô dài cọ xát môi âm hộ, khe thịt ướt mềm mở rộng ra, anh rất dễ dàng mà dùng quy đầu khiêu khích thịt viên mẫn cảm kia.

Tống Lê suýt khóc thành tiếng: "Hu...!Đừng...!Đừng chạm vào đó..."
"Không chạm vào đó thì muốn chạm vào đâu?" Tiếng thở dốc của anh rất nặng, ác ý mà nghiền qua viên nhô lên kia, còn nặng nề mà đánh hai cái."
Tống Lê kích động đến mức dựng thẳng eo, lại bị anh ấn bụng nhỏ xuống: "Hửm? Muốn chỗ nào?"
Tiểu huyệt...!muốn được lấp đầy.
Tống Lê cắn môi nhẹ nhàng gọi anh: "...!Hứa Từ, xin anh."
Hứa Từ tràn ra một tiếng cười khẽ từ cổ họng: "Trong chốc lát cũng đừng xin anh dừng lại mới được."
"Ha a..."
Tống Lê phát ra tiếng kêu lâu dài, dương vật thô dài khi anh vừa dứt lời giống như con mãng xà linh hoạt chui vào trong cơ thể, chuẩn xác nghiền trên điểm G trong huyệt của cô.
Gân xanh trên nhục hành cũng hưng phấn mà nổi lên, trên cán có vẻ còn dữ tợn hoàn toàn không hợp với diện mạo của anh.
Tống Lê có thể cảm nhận rõ ràng khi anh đưa đẩy những cảm giác mà gân xanh đó thổi qua cửa huyệt, khoái cảm tầng tầng lớp lớp chồng chất, cho đến khi tay xoa bộ ngực cô của Hứa Từ đột nhiên di xuống, ngón giữa đè trên âm đế bại lộ trong không khí xoa nắn.
"A đửng...!Ưm a a...!Đừng..."
Đây quá điên rồi!

Cô hoàn toàn không thể động, rõ ràng người đè trên anh là cô, lúc này lại bị anh giam cầm chặt chẽ trong ngực, bị anh thao lộng sau người.

Tống Lê khóc thành tiếng, mà hạ thân còn đang bị anh đâm không ngừng, dương vật thô dài bị rút ra lại nhét vào, động tác thong thả hơn bất cứ tư thế nào khác, nhưng Hứa Từ biết cô sắp ra, tay xoa âm đế chưa ngừng lại một khắc nào.
Quá nhanh, cũng quá kích thích.
Tống Lê bắt lấy khăn trải giường ngâm một tiếng, chật vật mà tiết ra ngoài, hoa huyệb còn cắn côn thịt đang run rẩy, dâm thủy tràn ra trên khăn trải giường từng luồng từng luồng.
Tinh hoàn của anh đều bị làm ướt.
Hứa Từ véo cằm cô hôn, đầu lưỡi vươn đến câu cô, sắc tình đến muốn mạng.
Tống Lê nức nở gọi anh: "Hứa Từ..."
"Thoải mái không?"
"A."
Thoải mái đến mức lợi hại, ý thức của cô còn chưa thu nạp, bụng nhỏ như bóng bay vừa bị chọc phá, lúc này lại bị anh cắm phát căng.
Cô bắt lấy khăn trải giường khóc, Hứa Từ bóp eo cô, phần hông nâng mông cô lên trên.
Tống Lê biết anh muốn bắt đầu sân nhà của anh, lập tức hoảng loạn đến không ổn: "Hứa Từ...!Không...!Đừng...."
"Sẽ thoải mái hơn nữa, ngoan một chút." Cuối cùng còn hôn xuống lỗ tai cô.
Nhưng tác dụng của sự trấn an này căn bản không đủ, cũng không có thời gian.

Tiểu huyệt của cô hút anh rất lâu, nhịn đến bây giờ đã là cực hạn, thứ Hứa Từ muốn cô nghênh đón chính là mưa rền gió dữ kịch liệt, phần đầu của Tống Lê đều bị Hứa Từ đâm đến cao hơn anh.
Hạ thân bị đâm đến lầy lội dâm loạn, Hứa Từ dán vào cổ cô thuận thế nằm nghiêng người, dùng đùi phải nâng cô lên, hai tay bắt lấy nhũ thịt mềm mại của cô xoa nắn: "Anh muốn ra, lại gọi anh đi."
"A...!Hứa Từ..."
"Thật ngoan."

Khi tăng tốc anh ngoan độc hơn lại rất có lương tâm mà không cắn bả vai cô, chỉ là hai luồng nhũ thịt đều bị dùng sức bắt lây, cô nâng eo vẽ ra một đường cong duyên dáng, sau khi Hứa Từ luật động một lúc cuối cùng cũng phóng thích.
Xong việc anh lại chính diện đè lên người cô, hôn tử bụng nhỏ lên từng chút, ngậm hai cánh môi cô mút hôn.
Tống Lê nóng đến mức toát mồ hôi, vài sợi tóc trên cổ đều bị anh đẩy ra, nụ hôn ướt át một đường liếm đến sau tai cô, tựa như một chủng cún được thoả mãn, tâm tình tốt vô cùng.
"Tống Lê, anh cũng rất yêu em." Trong lúc mơ mơ màng màng, cô nghe thấy anh thấp giọng nói bên tai.
Lúc này xe của Tống Y dừng ở dưới cửa.
Biết rõ tính tình nói một không hai của Tống Lê nhưng anh ta vẫn không chịu khống chế mà bảo tài xế sửa lại phương hướng.

Ghế sau còn đặt quà mang đến cho Tống Lê, lắc tay nhỏ tinh xảo, anh ta rất ít mua, nhưng biết cô thích.
Nếu cô hỏi, anh ta sẽ nói là phía nhãn hiệu đưa.
Đợi hơn hai tiếng, có bóng người đi đến.
Tống Y dựa vào bên cạnh xe, ngẩng đầu rõ ràng nhìn thấy bộ dáng của anh, Hứa Từ không thay quần áo, quần áo ở nhà hưu nhàn thoải mái mang theo sự lười biếng của người đàn ông thành niên, trên người đều là hơi ấm.
Người có chút kinh nghiệm cũng biết sự tùy tính lười biếng giờ phút này của anh là vừa từ trên giường xuống, lại còn được ăn rất no, đuôi mắt lạnh nhạt cũng lộ ra một tia thoả mãn.
Dường như anh vừa đi đến gần, Tống Y còn ngửi thấy hơi thở thuộc về Tống Lê trên người anh.
Còn rất nồng.