Ngày trước khi tôi còn học cấp 2, tôi rất thích đọc truyện Conan và Doremon trong giờ học. Ngày đó ko có tiền mua truyện như các bạn cùng lớp, tôi đều phải đợi bọn nó chuyền tay nhau đọc chán chê mới dám mượn.
Những ngày đó tôi thường kẹp nó vào giữa quyển sách giáo khoa, chăm chú đọc. Chuyện chẳng có gì đáng nói cho tới khi mẹ tôi phát hiện ra, dọa đốt đi nếu tôi còn tiếp tục đọc, chắc mẹ tôi thấy tôi chăm học 1 cách khác thường. 😂😂😂
Ngày đó tôi cũng là 1 con bé hay mơ mộng, thường tưởng tượng lên cấp 3 sẽ có 1 anh bạn trai là thám tử. Tôi cũng muốn được như Ran có Shinichi, Kazuha có Hattori, rồi cả chị cảnh sát xinh đẹp nhưng ko nhớ tên.
Đấy là những chuyện rất rất xưa rồi, tôi để ý hình như bây giờ các em bằng tuổi tôi khi đó ko còn đọc truyện như thế nữa rồi, họ ko có tuổi thơ đẹp. Thật đáng thương!
Hôm nay nhìn thấy quyển truyện Conan trong ngăn bàn Phong, tôi lại thấy nhớ những ngày trước đây ghê gớm.
Tôi cũng thử lấy nó và kẹp nó vào giữa quyển sách giáo khoa và bắt đầu đọc, cảm xúc y nguyên như những ngày xưa đó. Những cảm xúc trước đây từng trải qua ùa về, vừa vui vừa lo giáo viên bắt được là đứng xó. Tôi nhớ cảm giác mình chăm chú đọc đến mức cô giáo gọi lên trả lời câu hỏi cũng ko biết. Tôi chỉ bừng tỉnh khi bị đứa bạn vỗ vai, giật mình do đang đọc đến đoạn gây án.
Tôi còn nhớ ngày đó mê truyện quá, cứ đọc xong lại bắt đầu tụ tập bàn tán về nó. Có hôm chúng tôi đang học tiết Toán, thằng lớp bên đi giặt rẻ lau qua cửa lớp, thấy bọn tôi đang chụm đầu nói chuyện nó mấy hù 1 cái. Cả bọn chúng tôi khiếp vía hét toáng lên, chúng tôi bị cô giáo cầm thước kẻ xuống tận nơi vụt vào lưng, may tôi chạy được. Mỗi khi nói chuyện bị cô giáo nhắc hoặc cô định ra tay với tôi là tôi chạy ra khỏi chỗ ngay, cô giáo ko làm gì được lại thôi.
- Tớ đọc quyển mới nhất rồi, có vụ về ma quỷ dựng tóc gáy luôn. - Phong thầm thì.
- Eo, mai mang tớ mượn đấy.
- Được, để tớ tìm xong mang cho cậu.
- Cậu siêu tầm từ tập bao nhiêu?- tôi hỏi cậu ấy.
- Từ khi tớ biết đọc truyện là tớ bắt mẹ mua cho 10 tập đầu tiên, ngày đấy còn bỏ cả ăn để nằm đọc, mẹ ko nói được tớ, chỉ đến khi bố đi làm về cầm roi lên tận phòng tớ mới mò xuống ăn cơm nguội. - Phong vừa kể vừa cười tít mắt, tay còn khua khua diễn tả cho tôi hình dung.
Tôi nhớ lại những năm trước, khi mẹ tôi dọn phòng tìm thấy đống truyện tôi mượn được của đám bạn:
- Mẹ tớ toàn dọa đốt của tớ thôi, ngày đấy tớ còn đọc cả Nữ hoàng sông Nile. Mẹ tớ lôi xuống nhóm bếp hết, cũng may đứa bạn nó hiền ko bắt tớ đền đấy.
Tôi vừa nói đến đấy, 1 viên phấn trắng tinh bay sượt qua áo tôi, tôi ngẩng mặt lên nhìn, thấy thằng Phan cười hối lỗi:
- Tôi đang ném thằng Phong thì trượt sang phía bà.
- Có chuyện gì?- Phong hỏi.
- Tao vừa nghe bọn lớp bên bảo trường mình ko cho đi du lịch nữa đâu.
- Eo, thật á?- con Hạnh nghe thấy, quay sang hỏi ngay.
- Ừ, chả biết làm sao nên ko cho đi nữa, mà tao cũng chả muốn đi, sắp thi đến nơi rồi.
- Đi có 1 ngày thôi mà. -_-
- Bà có biết 1 ngày cũng học thêm được mấy dạng toán rồi ko? Chả biết nghĩ xa gì cả.
- Ờ, ông chăm học từ bao giờ thế?- con Hạnh bĩu môi.
Vào tiết 2, thằng Tân mới đi học, lúc nó xuất hiện ở cửa lớp, cả lớp tôi phải há hốc miệng vì nó. Nó đi kiểu gì va vào cửa lớp choáng váng, nó cứ đứng đấy 1 lúc cho đỡ choáng thì mới xin vào lớp.
- Thưa cô cho em vào lớp.
- Đã đi muộn vẫn có thời gian vuốt keo.- cô giáo tôi lầm bầm.
- Đâu ạ, tóc em nó thế.
- Ko phải đâu cô, chắc tại bạn vừa đập đầu vào cửa tóc nó thành thế đấy cô ạ. - Phong ở dưới nói to.
- Mỗi bạn hiểu tớ. -thằng Tân nháy mắt.
- Vào lớp đi, cả lớp lấy giấy ra làm bài ôn tập chương tôi lấy điểm 15 phút.
- Eo, 15 phút làm sao làm được 15 câu cả lý thuyết lẫn bài tập hả cô?
- Tôi đã nói hết chưa? -cô cau mày hỏi lại.
- Chưa ạ.
- Lúc tôi đang nói đừng có nhảy vào họng tôi, làm từ bây giờ đến cuối giờ tôi mới thu.
Tôi lật quyển vở toán tìm giấy đôi để xé nhưng ko có, thở dài 1 tiếng, lại lôi mấy quyển vở môn khác ra xem thì vở qua trang giữa hết rồi. Tôi đang định gọi cái Hạnh để xin thì Phong đưa giấy cho tôi.
- Cảm ơn. - tôi cười.
Hí hoáy làm hết mấy câu lý thuyết, tôi mới chuyển sang làm mấy câu bài tập sau. Bọn lớp tôi thì lại khác, chúng nó ghét làm lí thuyết nên đều làm nó sau khi đã làm xong 10 câu bài tập. Tôi đang tập bấm máy tính nhanh, nhưng mà cứ bấm hơi nhanh chút là loạn, bấm số linh tinh hết cả lên.
- Ai có bút xoá ko cho mượn cái.- con Dung vừa viết vừa hỏi.
- Hỏi Dương ý, hôm qua thấy nó dùng đấy.
- Dương cho tôi mượn bút xóa đi.
Đùa chứ, chỉ đến khi cái Dung hỏi thằng Dương mới lật đật mở cặp lấy cho nó mượn, chứ lúc cái Dung nó hỏi cả lớp ai có ko thì im im ko nói gì, con Dung thì vừa xóa vừa làu bàu:
- Khổ quá, có cái bút xoá cứ giấu mãi.
- Có ai hỏi đâu mà biết để cho mượn. -thằng Dương trả lời lại.
- Lần sau phải để lên đây này, người ta nhìn thấy người ta còn mượn. -con Dung đập bộp cái bút xóa lên mặt bàn.
- Thô lỗ. -thằng Huy ngồi bên cạnh lắc đầu.
Dự báo thời tiết nói chiều nay đợt ko khí lạnh cuối cùng của mùa đông sẽ tới. Sau khi đợt lạnh này qua đi, mùa hè sẽ ghé thăm thành phố tôi, tôi khá trông chờ vào mùa hè này. Mùa hè quyết định những năm về sau tôi sẽ ở đâu, gặp gỡ ai,...
Tự nhiên cứ nghĩ tới chuyện sau này sẽ ko được gặp một vài người nữa, tôi lại thấy ko vui, có chút gì đó nuối tiếc, tiếc vì đã ko tốt với họ hơn. Chỉ còn vài tháng nữa là thời học sinh của tôi sẽ kết thúc, chẳng còn được thấy những gương mặt đầy mụn vì thức khuya. Cũng chẳng còn những giờ ăn quà vặt trong lớp, đuổi nhau khắp sân trường chỉ vì bị nó dứt tóc.
Cả những buổi trưa hè đèo nhau đi học về, nói những câu chuyện ngớ ngẩn. Suốt đường về nhà đều phải nghe tiếng ve sầu inh tai nhức óc trên những cành nhãn sai trĩu quả.
___________________________________
Trời bắt đầu nổi giông, từng đám bụi mù mịt bị gió cuốn lên ko trung, vài cái lá cây khô quăn bay vào cửa lớp tôi, thằng nào đấy lười ko đóng cửa sổ để gió thổi vào, cánh cửa liên tục đập vào tường gây tiếng cạch lớn.
- Thấy cửa đập mà ko biết đứng dậy đóng vào à? -một đứa hét lên.
- Thấy nó nói gì chưa, đóng vào đi, lì lợm.
- Kệ nó, cho nó tự ra mà đóng.
- Đóng vào ko gió đập vỡ kính lại đền oan bây giờ. - một đứa khác quát.
Nhiều khi tôi ko hiểu được tại sao bọn trong lớp lại cãi nhau, chỉ có chuyện đóng cửa hoặc ko đóng cửa, bật quạt hoặc ko bật quạt cũng là lí do để chúng nó cãi nhau. Thì ra trên đời xảy ra những chuyện kì quặc như thế!!!
Hôm nay tới phiên tôi với Phong trực nhật, cậu ấy theo tôi đi giặt rẻ lau bảng. Ngoài trời đã bắt đầu mưa, từng giọt nước to rơi xuống mái tôn kêu váng đầu. Đùa chứ, lớp nào mà gần chỗ mái tôn này thì đố mà nghe giảng được, tiếng mưa còn to hơn cả tiếng cô giáo trên bục giảng.
- Ê Phong, đi đâu thế mày? -một thằng A6 thò đầu ra hỏi.
- Giặt rẻ lau. -cậu ấy giơ cái rẻ lau lên.
- Mấy hôm nữa đá bóng với bọn tao ko?
- Đá với ai?
- Đá với mấy thằng trường bên, mấy thằng đấy cứ kêu tao rủ mày.
- Thôi, tao chả đá đâu, thi đến nơi rồi.
- Dạo này mày lạ thế, mày thích đá bóng lắm mà, thế giờ rủ cũng ko đi?
- Tao giải nghệ rồi, thôi nhớ, đi đây ko trống vào lớp.
Cậu ấy xua xua tay ý bảo thằng ấy vào lớp, nó lắc đầu khó hiểu nhìn tôi, tôi chỉ biết nhún vai 1 cái.
- Chán đá bóng rồi à? -tôi hỏi.
- Đá cùng mấy thằng đấy tớ ko thích.
- Ồ.... Mưa to quá.
Tôi nhìn ra ngoài sân, hồ nước buổi sáng cạn khô, thế mà giờ đã đầy tràn đầy cả nước rồi.
- Vừa mưa cái đã thấy lạnh rồi nhề. -tôi nói thêm.
- Chắc tại gió đấy.
Phong cười cười, vắt nước ở giẻ lau rồi đưa cho tôi cầm hộ, cậu ấy thì rửa chân.
- Rẻ lau vẫn đầy nước này.- tôi nhăn mặt.
- Kệ, nếu cô giáo có hỏi thì cậu cứ bảo em yếu ko vắt được.
- Haha. -tôi nghe xong cười khanh khách.
Cô Nga dậy 1 mạch hết lí thuyết, sau đấy bắt chúng tôi làm tất cả bài tập trong sách giáo khoa. Cô dặn dò cả lớp trật tự để cô xuống văn phòng lấy hồ sơ dự thi cho chúng tôi làm. Cô Nga vừa đi, bọn lớp tôi lôi bim bim ra nhai cứ gau gáu. 😑😑😑
- Tao còn chưa biết sẽ thi trường gì nữa mà.
- Tao cũng thế, tí xin cô cho về nhà suy nghĩ, thứ 5 nộp.
Cả lớp bàn tán xôn xao cho tới khi cô giáo về mang theo 1 trồng hồ sơ to.
- Tôi ko có nhà cái là lớp mở đại tiệc à? Tôi còn nghe loáng thoáng thấy anh nào bảo xoã đi, cô giáo còn lâu mấy về đấy hả?
- Chắc lớp bên, lớp mình có ai nói thế đâu cô.
- Lúc nào cũng đổ cho lớp bên được, cất hết sách vở xuống ngăn bàn đi, lớp trưởng phát cho mỗi bạn 3 bộ. Nào, cả lớp trật tự nghe cô nhắc đây này, mỗi người chỉ có 3 bộ thôi, nghe cô hướng dẫn viết từng mục một, sai cả 3 bộ là ko có mà thay đâu đấy nhé.
- Viết mực nào cũng được à cô? Hay là phải mực đen?
- Mực nào cũng được, chúng ta bắt đầu viết tờ số 2 nhé, tờ có chữ giao lại cho thí sinh đây này. Nếu có viết sai tờ này thì còn đi photo được, chứ bìa mà sai là ko thay được đâu nhé. Vì bìa có dấu đỏ của bộ giáo dục này. Các em viết tờ số 2 này xong, cô sẽ kiểm tra, nếu đúng thì viết giống y như vậy sang tờ 1 và bìa nhé.
Cô giáo tôi hướng dẫn từng li từng tí, Phong nhanh nhảu ẩu đoảng ko viết in hoa tên mình thế là đi tong 1 bộ hồ sơ, cô giáo tôi vừa nhìn thấy bộ hồ sơ của cậu ấy thì phán 1 câu:
- Cầm đèn chạy trước ô tô.
- ......
Chả biết có ai viết hồ sơ run tay như tôi ko, đùa chứ viết bài thì chả sai đâu, nhưng viết cái này cứ phải nắn nót từng chữ một, mà càng nắn nót càng sai, càng tỉ mỉ càng sai. Tôi viết đúng từ đầu, cho đến khi đến số điện thoại của tôi thì nhầm mất một số, thế là mất toi bộ hồ sơ rồi.
- Tao viết nhầm ngày sinh mày ơi. -con Hạnh quay lại nhìn tôi.
- Tao cũng sai, mà nếu tao sửa kiểu này có chấp nhận được ko nhỉ? -tôi giơ tờ giấy ra cho nó xem, chỉ vào con số 0 tôi vừa mới sửa thành số 6.
- Ko được đâu, người ta bảo ko tẩy xóa hay sửa chữa mà.
- Eo....