Bựa Nhân Sát Vách

Chương 107






Về đến nhà tôi đã thấy anh đang ngồi trên bữa ăn mỉm cười nhìn tôi.

Phải nói thế nào nhỉ? Cả ngày nay được anh chăm sóc như một em bé, đi dưỡng da về lại thấy anh chồng tương lai đẹp trai ngồi ở bàn ăn chờ sẵn thì không còn gì tuyệt vời bằng.

Tôi sung sướng vội chạy lại dùng bữa cùng anh, trong bữa ăn anh gắp cho tôi rất nhiều món, sau khi ăn xong tôi cũng không phải rửa bát mà giúp việc trong nhà rửa giúp.
Đến tối, chúng tôi lại nằm trong phòng ngủ xem tivi còn anh ở trong phòng tắm.

Tắm xong anh đi ra, cả người chỉ quấn đúng một chiếc khăn tắm, cơ thể cường tráng đập vào mắt khiến tôi đỏ hết cả mặt, quan trọng là cái con "quái vật" kia đang ngày một lớn dưới lớp khăn tắm dày dặn kia.
Anh lau khô tóc rồi bước tới giường, phải công nhận là gương mặt anh đẹp thật ấy, càng nhìn càng thấy yêu.

Bước chân anh gần tới giường rồi thì khựng lại, sau đó như nhớ ra điều gì đó anh lục cái cặp làm việc của mình rồi lấy ra một cái túi giấy đưa cho tôi.
- Cái gì đây?

Anh vừa nằm lên giường vừa nói:
- Anh có đứa bạn làm bác sĩ da liễu, nó có mở một cửa hàng bán mỹ phẩm với mấy đồ chăm sóc da mặt của Mỹ, tiện anh tạt qua mua cho em luôn.
Trời trời! Sao từ trước đến nay tôi chưa từng nhìn thấy anh tỉ mỉ tới mức này nhở? Hôm nay đã đủ choáng rồi mà còn mua cả đồ chăm sóc da mặt cho tôi nữa, bảo sao hôm qua "sờ" kỹ thế.
Tôi nhìn vào bên trong, nhìn qua bao bì cũng thấy toàn là đồ xịn sò không thôi.
- Nhưng em có biết chăm sóc da mặt đâu mà anh mua nhiều thế?
Anh nhìn tôi, nhún vai bảo:
- Anh bảo nó thấy cái gì tốt thì cứ cho vào.

Anh còn bảo nó ghi ra một cái tờ giấy hướng dẫn rồi đó, em cứ làm theo thôi.
- Ồ!
Tôi nhìn vào bên trong rồi thích thú mở ra từng hộp sau đó đọc đi đọc lại hướng dẫn sử dụng một hồi.

Khoảng nửa tiếng sau, hình như người nào đó mất kiên nhẫn quá nên đành chủ động vươn cánh tay rắn chắc quấn quanh eo tôi.
Tôi vẫn đang đăm chiêu đọc, sao bây giờ con gái chăm sóc da phức tạp vậy nhỉ? Trước đây tôi còn chẳng dùng sữa rửa mặt mà chỉ dùng khăn mặt là xong.

Giờ lắm bước quá, đọc đi đọc lại mà vẫn chưa nhớ được.

Bị anh làm phiền, tôi nhíu mày nói:
- Sao đấy? em đang đọc mà.
Anh giống như một đứa trẻ nũng nịu, áp cả gương mặt vào cổ tôi hít hà.
- Để sau đi, anh đi làm về, mệt...!anh nhớ em!
Câu sau sao đá câu trước quá đi? Mệt nhưng lại anh nhớ em là sao ta? Tôi ngửi thấy mùi mờ ám trong câu nói của anh đó nhé.


Nhưng tôi cố tình nói lái sang việc khác.
- Ơ? Nhưng em đã đọc xong đâu, anh mua đống đồ này cho em để chăm sóc da cơ mà, em còn chưa dùng đây nè.
- Da em đẹp sẵn rồi mà, để đấy đi, mai đọc sau.

Hôm nay anh cố tình đổi lịch trực để về nhà sớm với em đấy...!Tại anh nhớ em quá!
Hơi ấm từ miệng anh phả vào cổ khiến tôi nổi hết cả da gà.

Anh ôm tôi chặt hơn, bàn tay giống như một con rắn bò khắp người tôi, đôi môi mỏng không ngừng thả những nụ hôn nhỏ vụn lên cổ và vai tôi.
Tôi đành phải bỏ đống mỹ phẩm anh vừa đưa lên bàn rồi nằm xuống giường cùng anh.
- Được rồi, anh muốn tâm sự gì nào?
Bàn tay anh vừa trườn lên ngực tôi thì bị tôi gỡ xuống, tôi biết anh lại "muốn" rồi, nhưng mà tần suất của anh quá kinh người, qua trận cuồng phong ngày hôm qua thì tôi vẫn chưa hồi lại đâu.
Anh ghé sát vào tai tôi thì thầm:
- Tâm sự chuyện ấy...
- Em đang có thai không nên...
Tôi chưa kịp nói tiếp thì anh đã đưa ngón trỏ lên miệng tôi, ra hiệu "suỵt".

- Đừng cố cãi bác sĩ nữa.

Biết cách "làm" thì chín tháng vẫn quan hệ được như thường.
Ặc! Ặc! Ặc, chín tháng? Đến khi cái bụng tôi ễnh cả ra rồi mà vẫn làm ư? Tôi chỉ nghe nói bà bầu cần phải kiêng quan hệ chứ chưa bao giờ nghe cái tin chín tháng mà vẫn làm được chuyện ấy.

Không biết có phải vì nhu cầu quá cao mà anh "đòi hỏi" không nhỉ? Nhưng tôi biết dù có cãi lại anh lúc này thì cũng sẽ bị anh vặn.

Bởi...!anh là bác sĩ! :(( Nhìn thấy sự lo lắng trên gương mặt tôi, anh mỉm cười, đưa tay vỗ lưng tôi xoa nhẹ.
- Anh đã nói rồi mà, anh là bác sĩ nên anh sẽ chăm sóc em tốt nhất có thể.

Con mình sẽ được ra đời trong môi trường tốt nhất, bác sĩ đỡ đẻ cho em sẽ là đồng nghiệp của anh, anh sẽ chọn thằng nào mát tay nhất...