Bùa Hộ Mệnh Của Menpehtyre

Chương 54: Phiên ngoại 2




Một chiếc ô tô cấp tốc rẽ ở ngã tư đường, thắng một tiếng chói tai dừng trước một căn nhà riêng biệt màu trắng, nóc nhà rực rỡ mới sửa chữa lấp lánh dưới ánh nắng vẫn ác độc của Ai Cập.

Raymond cùng Chesil xuống xe, như mới lăn lộn trong đống đất, mặt mày đầu cổ toàn là cát đất, Raymond hùng hổ mở cửa ném túi xách lên sàn nhà.

“Đám dân X chết tiệt, không đuổi hết họ ra không được!” Y gỡ kính râm, cát đất pha lẫn mồ hôi biến thành bùn đen vẽ ra từng vết trên mặt y. Họ ở hiện trường khai quật di tích nào đó, bị người nước X khiêu khích, đám vô lại kia lại dùng máy xúc xúc cát đất muốn chôn sống họ! Raymond chỉ ngẫm lại thôi liền tức không chỗ chứa, bất quá hai năm tôi luyện đã có thể làm y áp chế cơn tức, về nhà rồi bùng nổ, đó coi như tiến bộ không nhỏ.

“ Được rồi, ăn cơm trưa đi cho bớt nóng!” Chesil thoạt nhìn đã thích ứng với thời đại này, trong nụ cười của hắn cũng nhiều thêm mấy phần ung dung trưởng thành.

“Em phải tắm rửa, quỷ tha ma bắt đâu đâu cũng cát là cát!” Raymond vừa đi về phía phòng tắm vừa cởi y phục, cát vàng cùng quần áo đồng thời rớt trong hành lang. Chesil cười khổ thở dài nhặt quần áo giúp y.

Lúc này, Raymond cơ bản cởi sạch như nhớ tới gì đó, đột ngột xoay người đi đến trước mặt Chesil, dùng đồng tử xanh được gương mặt quằn quệnh đầy bùn đất tôn lên, càng lộ vẻ trong suốt, chằm chằm nhìn Chesil.

“Anh biết không? Làm tốt lắm, xả tức giúp em!” Nói xong, y hôn một cái lên miệng Chesil, lộ ra nụ cười hả lòng hả dạ.

Chesil biết Raymond còn chưa hoàn hồn từ những chuyện bất ngờ trước đó, hắn yêu chiều gãi gãi tóc vàng đã nhìn không ra ánh sáng, theo động tác, cát đất tứ tán làm hai người đồng thời bật cười.

“ Cùng nhau tắm đi!” Raymond lấy túi giấy chứa đồ ăn trong tay Chesil đặt trên mặt đất, kéo hắn cùng đi đến phòng tắm.

Rửa đi bụi đất trên người, hai người liền gấp rút ngâm mình vào bồn tắm đầy nước lạnh —- họ căn bản không thể chờ nước ấm lên, với họ mà nói, sau nhiều ngày phơi nắng dưới mặt trời, dù ngâm mình trong nước lạnh cũng là vô cùng sảng khoái.

Raymond ngâm mặt vào trong nước, làm mỗi tế bào đều được nước mát thấm ướt. Trong sa mạc, họ ngay cả uống nước cũng có thể coi là tính từng chút một mà uống, cả người có thể cảm thụ nước thấm vào như vậy làm y không hiểu sao kích động. Ngay lúc y nín thở tiếp tục âm thầm dùng tất cả những từ ngữ có thể sử dụng ca ngợi vật chất nước thần kỳ lại không thể thiếu này, cả người y đột ngột bị bế lên.

Y lau nước trên mặt, đối diện chính là Chesil đã khôi phục dung mạo tuấn tú, ánh nắng từ cửa sổ thấu vào chiếu xuống bọt nước trong suốt, quét qua làn da màu mạch nha thoạt nhìn vô cùng mê người. Raymond bị hấp dẫn cười, vươn lưỡi liếm đi bọt nước, làm Chesil cười trầm trầm một trận.

“ Em như vậy y như Harpy.” Chesil vươn tay nhéo mũi Raymond trêu đùa. Harpy là con chó họ nuôi ở hiện trường khai quật, chó săn Ibizan hung hãn giúp bọn họ dọa chạy không ít khách không mời mà đến, nhưng con chó săn ngay cả chủ cũng không làm sao thân cận kia lại thân thiết dị thường với Chesil.

“ Hah, cái con cún bị mị lực của anh hấp dẫn kia à.” Raymond nhăn mũi lại, cắn lên ngón tay Chesil, tiếp tục trêu chọc. “Anh có thể lên chức vạn người mê.”

“ Trừ em cùng Harpy ra, anh không nhớ còn ai bị mê nữa!” Chesil vươn lưỡi liếm ngón tay bị Raymond cắn, trong ánh mắt tức khắc nâng lên bao hàm một chút mê hoặc tình sắc.

Raymond thấy thế nhăn mày lại, có chút bất mãn buột miệng. “Ahzz, chết tiệt, hai năm trước anh làm gã ta mê đến thần hồn điên đảo, hiện tại thì càng lúc càng giống hắn.”

“ Có sao?” Chesil cười không thể phủ nhận. Bộ dáng này của hắn làm Raymond bực mình xoay người, nhìn xem, ngay cả nụ cười này cũng tương tự như vậy! Đây tuyệt đối không phải ảo giác của y. Chesil vô thức coi Penn là tấm gương… Chẳng lẽ trong sổ tay giúp Chesil học tập ngôn ngữ bao hàm quá nhiều “tư tưởng Penn”, đầu độc Chesil mất rồi?

“ Ray?”

Lúc Chesil đang muốn vươn tay xoay Raymond qua, đối phương lại đột ngột đứng lên nắm tay thành đấm lớn tiếng nói.

“ Chết tiệt! Tôi thừa nhận đồ đểu kia mạnh hơn tôi!” Ba chữ cuối cùng gần như là từ kẽ răng Raymond lách ra, hắn đưa lưng với Chesil, lâm thẳng vào trầm tư. Penn đã bất lão bất tử sống mấy ngàn năm, mạnh hơn nhân loại bình thường như y cũng là đương nhiên, bất quá, cái y vẫn không nghĩ ra chính là nếu Penn xuất toàn lực, vẫn có biện pháp cướp lấy Chesil. Chẳng hạn như thần không biết quỷ không hay làm con kỳ đà như y… Ngay lúc y lâm vào suy nghĩ bản thân không thể tự thoát, đột ngột cảm thấy trên mông bị nước thấm lạnh truyền đến cảm giác ẩm ướt không nên có.

“Ahh!” Raymond theo bản năng bật về phía trước, lại bị Chesil cầm cố ở eo, cảm giác trơn ướt ấm áp kia càng thêm mãnh liệt, y cuống quít quay đầu, lại thấy Chesil đang khẽ liếm mông y. “Anh làm gì vậy!”

Chesil cũng không trả lời, quăng cho y một ánh mắt mỉm cười, tựa như đang nói chuyện rõ ràng như vậy còn phải hỏi sao? Hắn tiếp tục há miệng mút vào cái mông đã căng chặt của Raymond, cắn gặm càng lúc càng sâu làm toàn thân Raymond lủi qua một trận run rẩy không thể nói bằng lời.

“ Uhm… Anh… Anh thật sự học hư hỏng…. Uhm!” Như xác minh lời y, Chesil vươn bàn tay đến phía trước ma sát bóp nắn thứ đã có độ cứng của y. Đầu gối Raymond mềm nhũn sụp trở về trong nước, phía sau truyền đến tiếng cười khanh khách, nước lạnh hơn so với thân dưới nóng rực của Chesil đang dán phía sau y, phản ứng mười phần ám chỉ này làm nhịp thở Raymond bắt đầu dồn dập, y quay lại kéo cổ Chesil qua, dùng miệng lấp kín nụ cười nhẹ làm y tức giận. Được rồi, ở phương diện này, hư hỏng là y dạy.

Lưỡi hai người quấn quýt, Chesil đổi hướng hút liếm lưỡi cùng môi y, mùi vị ngọt ngào truyền đến từ đầu lưỡi phảng phất như đều di động tới thần kinh mẫn cảm toàn thân, làm y nhịn không được mê muội. Trong cái đầu trống rỗng của Raymond đột ngột hiện ra một câu ngạn ngữ: thầy giáo hướng dẫn còn học sinh tự luyện, kẻ này thông thạo, chỉ hôn là đã có thể khơi mào dục vọng của y, hắn sớm đã quăng thầy giáo là y đây xa mấy cái phố…

“ Hơ umh…” Raymond hồi tưởng tình cảnh thân mật cùng Chesil trước kia, bụng dưới không khỏi tê dại, khoái cảm chạm vào phần bụng cứng rắn của hắn làm y nhịn không được lay động thắt lưng, nước bọc quanh người phát ra tiếng động khiến người ta xấu hổ.

Chesil hôn má Raymond, chuyển ra sau, tới cổ, xương quai xanh, dùng cách cắn gặm có thể làm đối phương có cảm giác nhất, hắn lưu luyến quanh quẩn trên da thịt đã được mặt trời tẩy rửa của Raymond. Chesil thấy Raymond đã nói sai, hắn không phải học hư hỏng, mà là đối mặt với người yêu thì khó tự kiềm chế. Chesil đột ngột hiểu được tại sao quan tư tế lại truyền bá tư tưởng cấm loại hành vi này, kích tình cùng sung sướng xâm thực nội tâm như thế sẽ hoàn toàn cướp đi tình yêu với thần.

Raymond ngẩng đầu lên, mặc đầu lưỡi ẩm nóng của hắn dừng lại trước ngực y, cảm giác đâm ngứa làm y thấy chưa đủ, ôm đầu Chesil, muốn kích thích càng mạnh hơn, đúng lúc này, y cảm thấy hai tay Chesil vò nắn mông y, dòng nước chuyển động len vào giữa hai đùi khép mở làm y phát ra tiếng ngâm nhẹ, nhịp tim y đạt đến mức cao nhất lúc ngón tay dài mảnh cứng rắn tiến vào.

“ Uhm….!” Raymond ôm lấy Chesil, chôn mặt ở hõm vai to chắc của hắn, y cảm thấy nước đã ấm lên theo ngón tay co rút tiến vào, muốn thiêu cháy trong cơ thể y, cảm giác quái dị cùng với khoái cảm đồng thời đánh úp về phía y, làm y bùng nổ.

“ Ray, anh yêu em!” Đã nhẫn nhịn đến cực hạn, Chesil hôn lên cánh tay Raymond quấn quanh mình, chậm rãi chèn vật sớm đã căng cứng vào chỗ đã mềm mại kia, họ đồng thời thở ra cùng nhau hưởng thụ quá trình kết hợp thong thả, cảm giác dễ chịu này kết thúc, đồng thời xâm nhập vào họ chính là khoái cảm không thể khống chế.

“ A, a! Trời ạ!”

Chesil cầm lấy thắt lưng y, cử động thắt lưng biên độ rộng. Vật cứng rắn dưới thân Raymond bị kẹp chính giữa hai người, ma sát mất tự nhiên, lúc Raymond buông bả vai Chesil ra tìm chỗ có thể bám víu, tư thế vặn vẹo của y làm vật cứng liên tục ra vào đâm tới điểm mẫn cảm, y rút một hơi lập tức lên đỉnh, chất lỏng trắng phun ra bắn tới cằm Chesil, làm đối phương ngây ra một lúc rồi lộ ra nụ cười xấu xa.

“ Nhanh như vậy? Mấy ngày nay đều nhịn sao?”

“…….” Raymond điều chỉnh hô hấp dồn dập, phát quá sớm làm y không khỏi có chút khó chịu, y trừng mắt muốn phản bác, nhưng làm sao cũng nói không nên lời, vì Chesil đang dùng bộ dạng tình sắc cực điểm liếm đi thứ dính ở cằm hắn, chịu kích thích, thân dưới đã bắn một lần của Raymond lại ngẩng đầu.

“ Anh lúc nào cũng nhẫn nhịn… Mấy lần muốn trực tiếp đè em xuống. Cắm vào thân thể em!” Chesil vươn đầu lưỡi liếm khóe miệng Raymond, lời *** loạn trực tiếp thốt ra trong miệng lại khiến người ta tâm thần nhộn nhạo.

“ Uhm ah!” Chesil trở thân Raymond làm y tựa ở mép hồ tắm, kích động đột ngột làm Raymond rên rỉ ra tiếng, điều chỉnh xong tư thế, Chesil cũng không thể khống chế bắt đầu đong đưa phần eo, nơi căng chặt bị ma sát va chạm, bọt nước bị tác động văng trên mặt Raymond, lại không thể hạ thấp nhiệt độ đốt người kia.

“ Ah….. Ah…. Thật tuyệt….” Raymond ngẩng đầu đòi hôn, Chesil vẫn nheo mắt cảm thụ khoái cảm trêu người mỉm cười, trong lúc cử động thân biên độ lớn, hôn y, hút toàn bộ rên rỉ của Raymond vào trong miệng.

Mỗi khi Chesil liếm hôn hàm trên Raymond, nơi bao lấy hắn sẽ co chặt lại, khoái cảm dồn nén phảng phất như cắn nuốt, từng bước một đẩy hắn về phía đỉnh, hắn thở phào một hơi, tựa đầu chôn giữa cổ Raymond bắt đầu đợt va chạm cuối cùng.

“ A, trời ơi, đừng nhanh như vậy, a, a a…” Raymond thất thần la to, nhưng sức lực mạnh mẽ hận không thể tiến hết vào trong cơ thể y, lại làm y nhộn nhạo, khoái cảm truyền đến từ chỗ bí mật tra tấn y, bức bách y nhanh chóng tới đỉnh.

“ Uhm —-”

Tiếng rên như áp chế không biết là ai phát ra, tiếng nước hắt trong phòng tắm dần trở về bình lặng, chỉ có tiếng nước nhỏ giọt thỉnh thoảng truyền đến khiến người ta vui vẻ phối hợp với nhịp thở dồn dập của hai người. Hưởng thụ dư vị nháy mắt phóng thích toàn bộ tình yêu, họ chăm chú vào nhau mỉm cười thỏa mãn, sau đó, cho đối phương một nụ cười dịu dàng nhất.

“ Mau đi ra…Ah!” Raymond không biết sao luôn cảm thấy xấu hổ đối với loại dịu dàng này, y nhéo Chesil nói, nhưng ngay sau đó, y liền bị Chesil ôm gọn —- đương nhiên, vật thể còn nhét trong cơ thể y cũng không rời khỏi.

“ Mới một lần liền muốn đuổi anh ra sao? Anh chính là nhịn rất lâu.” Chesil lộ ra nụ cười thong dong, hắn hôn khóe miệng Raymond một cái, dùng cái này tuyên bố thời gian kích tình tràn ngập còn rất dài….

The End