Sáng hôm sau cả bọn đi học như thường có điều hắn hôm nay không hay chọc nó cho nó vui mà ngồi 1 mình thi thoảng mỉm cười 1 cái khiến đám bạn nghĩ hắn trúng độc
- ê ông sao vậy? Cười như bị bệnh ế - nhỏ vỗ vai hắn hỏi.
Giật mình hắn hăngs giọng để lấy lại vẻ lạnh lùng hàng ngày
- e hem không có gì - nói rồi hắn đi ra ngoài luôn.
- ơ cái thằng ngộ này - Lộc trách.
Thấy hắn lạ lên Hữu cũng lối gót đi theo hắn còn đám bạn không quan tâm mà ngồi tám với nhau. Lộc thì ghẹo Dịu nhưng dạo này Dịu rất chầm không như trước nữa điều đó làm Lộc lo lắng. Thủy thì ngồi chơi game, nó ngồi nhìn ra cửa sổ, Dương do tối qua say lên h vẫn mệt lên úp mặt vô bàn ngủ.
Đi theo hắn đến can teen Hữu ngồi xuống đối diện hắn khuôn mặt chở lên nghiêm túc lạ thường.
- mày đã tìm thấy cô ta
Hắn có chút ngạc nhiên nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần đáp:
- phải
- mày còn tìm lại cô ta? Mày biết cô ta là loại người gì không hả? Mày mù quáng quá rồi. Còn Linh, mày ns mày yêu con nhóc đó mà. - anh tức giận.
- mày kệ tao. Tao làm gì tao tự biết không cần mày quản - hắn giận không kém.
- vậy tùy mày. Lúc đó đừng hối hận - anh tức giận nói rồi đứng lên bước đi bỏ lại hắn ngồi đó 1 mình suy nghĩ.
Nghe lời Hữu nói hắn có chút suy nghĩ. Hữu nói cũng phải, hắn nói hắn yêu nó nhưng sao hắn không quên được Thanh Hà? Hắn yêu nó sao khi nghe đến tin tìm thấy Thanh Hà thì hắn lại vui đến mức quên cả nó? Hắn có thật là có yêu nó? Hay chỉ thương hại nó thôi? Hắn quả thật không biết nữa..... chán nản hắn đi lên lớp.
Hắn vừa bước vào thì anh đã đanh mặt lại và không nhìn mặt hắn hay chêu ghẹo như mọi hôm nữa, điều đó làm hắn có chút khó chịu. Lại nhìn nó hắn thấy nó đang lằm trên bàn bàn tay trắng mịn nhỏ bé đang nghịch tóc Dương mà không mặt không cảm xúc, nhìn khuân mặt đó.... sao nóa lại có sức hút với hắn như vậy? Bất giác tim hắn đập lỗi nhịp mà chính hắn cũng không biết....
Vừa vào chỗ ngồi thì thầy chủ nhiệm bước vào đi sau là 1 anh chàng nào đó tầm 20 hay 21t gì gì đó
- e hèm lớp trận tự nào - thầy chủ nhiệm nói
- dạ - lớp đồng thanh rồi khẽ cười khúc khích làm thầy phải bó tay haizz.
- hôm nay lớp ta đón thầy giáo thực tập từ trường đại học trên thành phố về. Lớp cho 1 tràng pháo tay chào đón thầy nào - thầy nói.
"Bốp " bốp "..... lớp rất hứng khởi
- ui thầy giáo nhìn đẹp trai thế - nhỏ Thu tí tởn.
Cái cậu mà đuuocwj nói là thầy thực tập kia chỉ khẽ cười
- thầy sẽ dạy môn toán lớp ta. À mà thôi thầy sẽ để lớp làm quên với thầy giáo mới nhé - thầy định giới thiệu về cái thằng được gọi là thầy kia nhưng nghĩ lại thầy nhường chỗ và đi ra ngoài.
- dạ vâng - lớp đồng thanh.
- e hèm... chào các em. Thầy tên Bách năm nay thầy 20t. Thầy sẽ đảm nhiệm môn toán của các em trong 1 tháng. Có gì mong các em chiếu cố cho thầy nhé - nói rồi thầy còn nháy mắt với lớp rồi nhìn chắm chắm cái đữa nãy giờ đang há hốc mồm kia mà cười nhẹ.
- sao anh ở đây - Dịu lãy giờ ngạc nhiên bỗng lên tiếng.
- e hèm em nói gì vậy? - Bách giả bộ không quen làm Dịu bực tức
- anh......
- đang giờ học đó em, nếu có gì muốn nói riêng thì chút hết giờ lên phòng giáo viên gặp thầy - Dịu định nói gì đó thì bị Bách chặn lại, nói xong anh còn nhìn Dịu nháy mắt làm Dịu tức hộc máu.
- thôi các bạn giới thiệu tên cho thầy biết được chứ? - Bách vui vẻ nói với lớp.
- dạ - lớp đồng thanh
- dạ em tên Nguyễn Thanh thu. Thầy đẹp trai quá trời. Trên thành phố ai cũng đẹp vậy hả thầy? - nhỏ Thu giới thiệu rồi hỏi thầy
- ờ cảm ơn em. Không hẳn vậy đâu em. Nào mời bạn tiếp - cười cảm ơn rồi Bách nói bạn kế giới thiệu.
- dạ em tên Lưu Vĩ Hùng.
- em tên Lâm Văn Long....
....
Lớp lần lượt giới thiệu đêan khi đến Diun thì Diun không tbemf đứng lên giới thiệu mà cứ ngồi đó với khuôn mặt tức giận, thấy thế Bách khẽ mỉm cười và nói:
- em nữ kia tên gì nhỉ? Đến phiên em rồi đó.
- Dịu - Dịu ấm ức trả lời rồi ngồi xuống.
Thấy biểu hiện đó của Dịu lớp ngạc nhiên, trước giờ có bao giờ Dịu thất lễ với giáo viên như vậy và đặc biệt Dịu khá cuồng tai đẹp vậy mà không quan tâm thầy mà còn dùng thái độ đó. Lộc thì nhìn thầy cũng có chút khó chịu vì thầy từ lúc vào đến giờ cứ nhìn Dịu hoài đã vậy còn là ánh nhìn tình tứ ôn nhu.
- Lộc - nói cụt nhủn rồi ngồi xuống
- em Thành - hắn đáp.
- em tên Hữu.
- em tên Thủy.
- Linh, đứa bên cạnh tên Dương. Do nó mệt lên em giới thiệu hộ - nó cũng có chút khó chịu khi nhìn thầy.
- ừ được rồi. Hôm nay ta tạm dừng lại ở việc làm quên thôi nhá? Từ tiết sau chúng ta bắt đầu học. H lớp có thể ngồi chơi thầy có việc lên thầy lên phòng giáo viên chút - nói rồi Bách sách cặp ra khỏi lớp
Thầy vừa ra nó vỗ vai Dịu
- ê quen ổng à?
- không nhưng quen mà còn sắp chũng nhà. Ơ - Dịu do buvwj lên lỡ lời vội bịt miệng lại
Nghe vậy cả bọn ngạc nhiên Dương đang ngủ nghe vậy cũng bật dậy
- khai mau nếu muốn sống - Thủy đe dọa.
Thấy thế Dịu thở dài
- haiz... ổng là chồng sắp cưới của tao...
- cái gì? - cả bọn hét lên trừ Hữu vì cậu đang rất sook.
- im lặng chút đi. Làm gì la lớn vậy? - Dịu nhăn mày.
- được rồi mày nói tiếp đi - cô nói rồi khẽ đưa mắt nhìn sang Lộc.
- Thì do nội tao bắt lấy, nói sang năm đủ tuổi lấy luôn kệ tao nói tao không yêu rồi nói tao chưa học hết. Tức nhất là hắn ta nói cưới rồi vẫn để tao đi học cho hết lớp 12. Tao chả thích ổng, nhưng kể ổng cũng xinh giai nhể hì hì - Dịu ấm ức kể lại và câu cuối làm cả lũ té ngửa.
Nghe Dịu nói vậy Lộc như không chịu được mà đi thẳng rra ngoài làm đám bạn ngạc nhiên nhưng chả quan tâm mấy chỉ có Dương mới hiểu, tính đuổi theo nhưng lại thôi vì cô tự hứa là sẽ từ bỏ rồi mà, vì thế cô ở lại với đám bạn. Nó biết cô nghĩ gì nhưng cũng thôi quay sang Dịu nói:
- vậy giờ muốn quậy ổng không? - nó cười nhếch mép làm tụi bạn lạnh gáy
- ờ được đó. - Thủy hưởng ứng.
- ừ ừ.. - đám bạn
Vậy là 6 cái đầu chụm lại và ngày kia sẽ là ngày tàn của ai kia, ở phòng giáo viên Bách bỡng thấy sởn da gà, uống trà cũng..... mắc nghẹn
Về cậu sau khi ra khỏi lớp thì liền ra sau trường đến nơi cậu đấm tay vào cây gần đó rồi xoay người dựa lưng vào cây và chượt dài xuống tay lắm chặt bên ngực trái, nơi trái tim cậu đang thắt đau từng cơn. Tại sao chứ? Sao Dịu lại lấy người khác khi cậu chưa kịp nói nời yêu chứ? H cậu phải làm sao đây? Làm sao với trái tim đã dần chao hết cho Dịu? Cậu buồn cậu đau lắm..... 1 giọt lệ kẽ rơi trên má Lộc....
Sau khi bàn kế hoạch cả lũ mỉm cười vui vẻ ra can teen uống nước ăn bim bim. Mải vui mà cả lũ quên mất Lộc đang ở đau sao lãy giờ không thấy, chỉ có Dương là biết, khuân mặt phảng phất chút lo lắng. Đang ngồi bỗng máy cô vang chuông tin nhắn, mở ra " Dương à tôi buồn lắm, em ra sau trường với tôi được không? " thấy dòng tin nhắn ấy tim cô lại khẽ thắt lại không kìm được mà đứng dậy bước đi không quên để lại 1 câu với đám bạn
- tao ra đây chút
- ơ con hâm này, đồ chưa ra đã đi đâu thế? - Dịu hỏi nhưng Dương đã đi đâu rồi.
Cả bạn chả hiểu nhưng nó lại nhiểu khẽ lắc đầu nó ngồi nghịch điện thoại, Dịu vô tư ngồi gõ bàn hắn cứ nhìn nó mà suy nghĩ gì đó, Hữu ngồi tám với Thủy mà bơ hắn.